Đạo Chu
Trong ánh sáng màu xanh lờ mờ của những chiếc đen trong căn phòng thí nghiệm. Một thiếu niên với mái tóc màu vàng đẹp trai nhẹ nhàng di chuyển đến một chiếc lồng thuỷ tinh. Đôi mắt màu xanh theo đó híp lại nhìn về phía một cái phôi thai nho nhỏ ở bên trong. Từng đám bọt nhè nhẹ thi thoảng nổi lên.
“Uchiha và Hyuuga kết hợp thể. Hy vọng đứa nhỏ này không làm cho mình thất vọng đi.” Bàn tay hắn đưa ra từ trong lồng ngực lấy ra một quyển trục nhỏ. Cánh tay theo đó trải dài quyển trục ra. Một quyển trục cực kỳ lớn với những hoa văn chằng chịt ở nơi đó.
Ngón tay thiếu niên theo đó linh động uyển chuyển nhẹ nhàng kết những ấn biến hoá. Miệng hắn khẽ mở miệng hô lên: “Thi quỷ phong tẫn. Khai!” Âm thanh người thiếu niên vang lên sau đó bàn tay hắn trực tiếp vỗ nhẹ lên mặt giấy phong ấn. Cánh tay trực tiếp đặt lên trên mặt phong ấn ấy.
Từ phía sau lưng người thiếu niên xuất hiện một con quỷ với tai nhọn làn da trắng nhợt mặc áo bào kimono trắng. Xung quanh người nó xuất hiện từng đốm lửa sáng cháy bỏng màu xanh. Chiếc mũi nó nhọn hoắt, miệng cắn một thanh đoản đao cùng với một tay khác cầm chuỗi vòng hạt. Loại nhẫn thuật này được thiếu niên sử dụng vậy chẳng phải hắn muốn tự sát sao.
Theo sau không bao lâu, bàn tay tử thần trực tiếp từ sau lưng vọc thẳng vào cơ thể người thiếu niên. Đồng thời ánh sáng trên quyển trục cũng phát ra mạnh mẽ. Cánh tay người thiếu niên lập tức xuất hiện những hoa văn ấn ký chằng chịt giống hệt với tay tử thần.
Vụt!
Bàn tay tử thần rút ra một linh hồn, tuy nhiên linh hồn này lại không phải là của người thiếu niên. Điều này thực sự là kỳ quái. Theo sau đó người thiếu niên quay đầu nhìn về phía tử thân đã trói buộc một linh hồn ở nơi đó làm tế phẩm, khoé miệng người thiếu niên mỉm cười. Ngón tay hắn cũng lại bắt đầu một ấn kết mới.
Lần này cánh tay tử thần thực sự chọc thẳng vào cơ thể người thiếu niên. Nó lôi linh hồn người thiếu niên ra bên ngoài. Người thiếu niên cũng cảm nhận được linh hồn mình đang ở trong hư không. Tử thần không dùng thanh đoản đao ở miệng mà trực tiếp dùng hai tay túm lấy linh hồn người thiếu niên.
“A” Người thiếu niên hét thảm một tiếng. Hắn cảm giác được linh hồn mình truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt. Trước sức mạnh tử thần, nó dễ dàng đem linh hồn người thiếu niên chia làm hai. Một cánh tay đem linh hồn thiếu niên ném trở lại cơ thể hắn, một tay khác trực tiếp đem linh hồn ấn vào cơ thể cái phôi thai đang trong lồng thuỷ tinh kia.
“Khà, khà...” Miệng tử thần phát ra tiếng thích ý. Nó há miệng ra đem linh hồn người kia trực tiếp nuốt vào miệng của mình. Khoé miệng nó vẫn chảy ra từng giọt nước dãi với vẻ mặt cực kỳ thích ý. Người thiếu niên còn nghe được âm thanh nuốt nước miếng của nó: “Ực...”
Thân thể cảm giác vô cùng suy yếu, người thiếu niên hộc ra một hơi. Tử thần trong lúc này cũng đã hoàn toàn tiêu tán và biến mất. Người thiếu niên cũng chống hai tay xuống đất, cả cơ thể xuất hiện từng đợt mồ hôi lạnh. Mồ hôi đem cả cơ thể hắn ướt đẫm. Loại chakra tràn đầy sinh mệnh lực bắt đầu tràn vào đem linh hồn Naruto trở nên dễ chịu hơn.
Một thiếu nữ khá cao và mảnh khảnh với làn da màu nâu nhạt. Nàng có mái tóc màu xanh lá cây được buộc thành chỏm tròn ở trên đầu, hai lọn tóc màu khá màu có màu da cam ôm gọn lấy khuôn mặt trái xoan. Trang phục nàng đang mặc bao gồm một chiếc áo màu đen để lộ phần cánh tay hai bên sươn và sau lưng làm cho người muốn phún máu mũi. Đặc biệt là vày xẻ ta ra hai bên để lộ da đôi chân thon thả quyến rũ. Chiếc eo thon được buộc chặt với một lớp vải quấn quanh làm cho thiếu nữ có vẻ hấp dẫn và vô cùng dã tính giống như một con ngựa hoang hung dữ muốn nam nhân đến thuần phục. Đáng tiếc đôi mắt với lòng trắng màu đen và trên mặt xuất hiện những vết nứt cho thấy nàng không phải là người sống.
“Cậu không sao chứ, Dan...?” Thiếu nữ mở miệng nói chuyện.
“Tôi không sao?” Người thiếu niên tóc vàng Naruto cố gắng đứng dậy. Thân thể hắn có chút lảo đảo. Cánh tay theo đó chạm vào chiếc lồng làm điểm tựa. Đôi mắt hắn đờ đẫn nhìn về phía cái phôi thai. Khoé miệng theo đó khẽ nhếch lên. Từ cái phôi thai nam này, Naruto cảm nhận được sinh mệnh đang phát triển. Linh hồn hắn có một liên kết yếu ớt với cơ thể này. Sau khi nhìn thoáng qua chiếc lồng thuỷ tinh, hắn quay ra nhìn về phía thiếu nữ hỏi: “Pakura, tôi đã nói không để cho bất cứ ai vào mà!”
Người thiếu nữ Pakura nghe thấy vậy thì mở miệng nói: “Thực xin lỗi! Vừa rồi tôi nghe được tiếng hét của cậu nên mới tiến vào xem. Nếu như cậu...” Nàng đang nói đến đây thì thấy được thân thể Naruto theo đó lảo đảo muốn ngã xuống. Bàn chân Pakura vội vàng nhanh hơn, nàng vươn tay trực tiếp đỡ lấy Naruto.
“Cảm ơn!” Tiếng nói mệt mỏi và suy yếu từ miệng Naruto phát ra.
Người thiếu nữ hơi có chút lo lắng hỏi: “Cậu đã làm gì? Tôi chưa từng bao giờ thấy cậu như thế này cả? Có chuyện gì xảy ra với cậu rồi!?”
“Cô suy nghĩ nhiều rồi, Pakura!” Naruto bình thản trả lời, giọng nói suy yếu và không có bất cứ tình cảm gì. Cậu ta hơi dùng đôi mắt mệt mỏi nhìn về phía Pakura một cái. Ngay sau đó cậu quay đầu nhìn về phía cánh cửa: “Tôi cần trở về nghỉ ngơi một chút. Chỉ cần nghỉ ngơi một chút là tốt rồi. Việc cô cần làm là chuẩn bị sẵn sàng sống lại trong thời gian tới.”
“Tôi đã biết!” Pakura nói với giọng bình tĩnh đối với Naruto. Nàng khẽ nhếch đôi môi nhỏ xinh lên: “Dù sao tôi đã là người chết. Tình trạng cũng không thể nào tồi tệ được hơn. Cho dù thí nghiệm có thất bại đi nữa, tôi cũng đâu có thể chết lần nữa!”
“Cô vẫn bi quan như thế!” Naruto cười nhạt. Hắn lúc này tựa vai vào thân thể uế thổ chuyển sinh Pakura. Khi Naruto quay ra nhìn về phía Pakura rồi cười nụ cười có chút châm chọc: “Thế nào, cô muốn nhìn cơ thể mới của mình sao? Thân thể mới của cô được tôi chế tạo hơn nữa đã phẫu thuật khá kỹ. Khuôn mặt giống đến chín mười phần lúc cô mười tám tuổi. Bộ ngực cơ thể mới này cũng không kém đâu có hơn 90cm. Nếu cô muốn làm nó to hơn, tôi sẽ giúp cô...”
“Không cần...” Pakura lạnh lùng nhìn về phía Naruto. Nàng không có cho Naruto một chút sắc mặt tốt nào. Trong giọng nói mang theo chút lạnh lẽo và âm u. Xem ra thiếu nữ có chút giận. Nếu như Naruto thành công như vậy nàng sẽ sống lại. Chỉ là cơ thể đó đã bị Naruto sờ qua khắp người dù nàng là một shinobi cũng chẳng để ý nhiều nhưng nàng vẫn cảm giác khó chịu.
Làng Lá, trong một cái sân rộng lớn của một căn nhà đồ sộ...
Một người thiếu nữ xinh đẹp khoảng ngoài hai mươi. Nàng ăn mặc một bộ thể thao với quần phông dài và áo phông dài tay. Thân thể nàng di chuyển tập luyện những động tác thể dục buổi sáng. Dưới những bông tuyết mùa đông nhưng nàng không có cảm nhận được bất cứ lạnh lẽo nào cho dù tuyết đang từ bầu trời rơi xuống.
“Còn không cút ra!” Người thiếu nữ đột nhiên quát lạnh một tiếng. Ánh mắt nàng như điện nhìn thẳng về phía cái cây lớn ở cách đó không xa. Tuy nhiên cái cây cũng không có đáp lại lời nàng làm cho nàng cực kỳ tức giận: “Jiraiya, anh còn không cút ra ngoài vậy đừng trách tôi không khách khí.”
“Haha...” Từ trong tán cây, người nam nhân lớn tuổi nhảy ra bên ngoài. Hắn nở nụ cười có vài phần gượng gạo. Hắn vội vã trả lời: “Không nghĩ cô lại khôi phục nhanh như vậy. Thật là tuyệt...”
“Anh ở trên cái cây đó đã được một lúc rồi đi!?” Đôi mắt màu nâu xinh đẹp thiếu nữ nhìn về phía người nam nhân lớn tuổi.
“Hahaha...” Jiraiya vội vã gãi gãi sau ót của mình. Nụ cười hắn cực kỳ giả tạo: “Tôi mới đến mà!” Hắn không thể nói được mình đã ở nơi này rình coi Senju Tsunade được một thời gian rồi. Nghĩ đến đây Jiraiya mở miệng nói: “Tsunade, ngực cô nhỏ hơn chút nhưng cô xinh hơn hẳn trước kia đấy. Nhưng mà tôi vẫn thích cô như trước hơn,lúc đó người cô đầy đặn hơn hẳn?”
“Anh nói cái gì vậy hả, Jiraiya!” Senju Tsunade giận dữ, hai tay chống éo. Ngay sau đó nàng lắc lắc đầu thở dài ra một hơi: “Anh vẫn là như vậy, Jiraiya. Anh chẳng trưởng thành được lên chút nào... Vẫn là háo sắc như thế!”
“Cô Tsunade...” Một giọng nói vang lên làm cho thiếu nữ cùng với người nam nhân nghe thấy. Họ quay ra thấy được một thiếu nữ với mái tóc đen, khuôn mặt thon và mặc kimono màu đen dài đi tới. Trên khay nàng đang cầm một tách trà nóng. Khi mà nàng thấy được Tsunade đang ở bên ngoài như thế vội vã quát lên: “Cô Tsunade... em đã chẳng phải nói với cô rằng cơ thể cô vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.” Vừa nói nàng vừa liếc ra người nam nhân lớn tuổi rồi hỏi: “Ngài Jiraiya, ngài cũng ở nơi này sao?”
“À... ừm...” Jiraiya cười đáp: “Ta đến đây thăm Tsunade xem cô ấy khôi phục như thế nào. Không nghĩ tới cô ấy khôi phục nhanh như vậy!”
“À, đúng rồi...” Thiếu nữ tóc đen đi vài bước thì bàn chân nàng theo đó trượt một cái. Tuy nhiên bản thân là một ninja, nàng cực nhanh dễ dàng lấy được thăng bằng. Đáng tiếc những ly trà cũng lập tức rời khỏi chiếc khay.
Vụt!
Thân thể Senju Tsunade đột nhiên nhanh đến cực điểm. Tốc độ nhanh đến mức Jiraiya chỉ nhìn thấy một cái tàn ảnh. Bàn tay Tsunade dễ dàng bắt được mấy ly trà thiếu nữ. Jiraiya kinh ngạc mở miệng nói: “Tsunade, từ khi nào mà thuật thuấn thân cô nhanh đến như vậy!”
“Thuật thuấn thân?” Senju Tsunade không tự chủ được tự nói một câu. Theo sau nàng hơi liếc mắt về phía Jiraiya đang ở phía sau. Vẻ mặt nàng theo đó biến đổi trở nên vô cùng vui mừng lại cũng mang theo sợ hãi. Nàng mở miệng nói chuyện: “Không phải... đây không phải là thuật thuấn thân. Nó... hình như là huyết kế giời hạn thì phải?”
“Cái gì?” Cả hai người Jiraiya và Shizune cùng hô lên một tiếng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...