Dạo Bước Phồn Hoa

Ninh Vương phi rất hài lòng với tình hình hiện tại.

Mấy ngày này A Thần thường xuyên được mời tiến cung, Mẫn gia phản ứng cũng không kịch liệt như trước nữa, Mẫn phu nhân ngoại trừ cùng nàng khóc qua hai lần ra, không có hành động khác, mọi người đều biết Mẫn gia đã nhận mệnh.

Ở Lễ bộ đều đã bắt đầu nghĩ phong hào cho Mẫn Giang Thần, Mẫn Giang Thần cũng đem chính mình nhốt tại nhà không tham gia bất kỳ tiệc chiêu đãi nào nữa. Hiện tại chỉ cần chờ Vương gia bọn họ từ Tây Hạ trở về, mọi thứ liền được giải quyết.

Ninh Vương phi ngồi xe ngựa đi Mẫn gia, mới vừa xuống xe Mẫn phu nhân đã tiến lên đón.

Ninh Vương phi vội vàng thân thiết nói: "Thế nào? A Thần có khá hơn chút hay không?"

Mẫn phu nhân lắc đầu, vẻ mặt buồn bã: "Cả ngày ở bên trong cũng rất ít nói chuyện, đang ở trong phòng thêu thùa may vá, người gầy một vòng lớn, ta nhìn thực sự là đau lòng."

Mẫn phu nhân vừa nói ra suy nghĩ mắt đã hồng lên, nếu như Lang Hoa ở chỗ này còn có thể khuyên nhủ A Thần, bọn họ bây giờ nói gì A Thần đều nghe không vào.

"Như vậy sao được, " Ninh Vương phi nói, "Triều đình còn không có nói chắc chắn A Thần sẽ phải đi Tây Hạ, A Thần đem thân thể làm hư thế này nhưng làm thế nào mới tốt."


"Ta cũng nói như vậy."

Hai người vừa nói chuyện đến trong phòng Mẫn Giang Thần, tiểu nha hoàn bưng thức ăn đứng ở một bên, vẻ mặt trông có vẻ không biết làm thế nào, nhìn thấy Mẫn phu nhân giống như là được đại xá lập tức tiến lên phía trước nói: "Phu nhân, ngài khuyên nhủ Tam tiểu thư đi, tiểu thư lại không chịu ăn cơm."

Mẫn phu nhân còn chưa lên tiếng, Ninh Vương phi đã trước một bước vào bên trong: "A Thần, làm sao có thể không ăn cơm chứ?"

Mẫn Giang Thần cúi thấp đầu không biết suy nghĩ cái gì, nghe được thanh âm của Ninh Vương phi, lập tức thả gì đó trong tay xuống đứng lên hướng Ninh Vương phi hành lễ.

"Đang làm cái gì?" Thanh âm Ninh Vương phi êm dịu, dường như cùng lúc bình thường không có khác biệt.

Mẫn Giang Thần cố gắng mỉm cười: "Tiểu nữ tự làm quần áo cho mẫu thân, dùng đúng theo cách thêu hai mặt học được từ ma ma trong cung."

Chuẩn bị xuất giá nữ tử muốn làm cho mình chút châm tuyến đưa đến nhà chồng, cho nên Thái hậu mới an bài cung nhân đi giảng dạy Mẫn Giang Thần, Mẫn Giang Thần học xong lại làm quần áo cho Mẫn phu nhân, hiển nhiên là bởi vì làm Công chúa hòa thân thì không bao giờ có thể trở về Đại Tề nữa, không có khả năng cùng phụ mẫu gặp mặt.

"A Thần," Ninh Vương phi ánh mắt cũng hồng lên, "Muội cũng không cần quá khó khăn, dù sao Lễ bộ còn không có hạ chỉ, tất cả đều có thể cứu vãn đường sống."


"Lễ bộ không phải là ngay cả phong hào đều định rồi sao?" Mẫn Giang Thần chợt cười, "Nói là kêu "Phúc An Công chúa"."

Ninh Vương phi không khỏi kinh ngạc: "Ai nói vậy?"

Mẫn phu nhân vẻ mặt bi thương: "Hôm qua mấy Quận chúa trong Trang Vương phủ và Thư Vương phủ tới, trong đó một vị không cẩn thận lỡ miệng nói." Những người này căn bản là đến chế giễu, nhất là Tề Ngọc Hoàn, nói với một bộ dáng chuyện đương nhiên, chế nhạo A Thần lại đem Lang Hoa lấy ra cười nhạo. Nàng là ngại vì thân phận Quận chúa của Tề Ngọc Hoàn mới không có lạnh mặt xuống, bởi vì từ đó về sau A Thần cần nhờ hoàng tộc chăm sóc, vì nữ nhi bọn họ cũng không thể đắc tội hoàng tộc.

Ninh Vương phi lôi kéo Mẫn Giang Thần ngồi xuống, "Thì là định ra phong hào cũng có thể là người khác, ta đang để cho người đi hỏi thăm, Thái hậu bên kia vẫn chưa có xác định, bảo là muốn nhìn xem ý tứ Đông Bình Trưởng Công chúa."

Trong lòng Mẫn phu nhân dấy lên một chút hy vọng đến, nhưng khi nhìn đến Ninh Vương phi nhíu chặt chân mày lại hiểu, Ninh Vương phi là đang an ủi A Thần.

Ninh Vương phi nhẹ giọng nói: "A Thần, muội suy nghĩ lại một chút, có muốn cùng Vương gia đính hôn hay không, biết đâu đây là cơ hội cuối cùng."

Mẫn Giang Thần kiên định lắc đầu, hồi lâu khó khăn lộ ra một chút vẻ tươi cười: "Phải chờ tới tin tức Đông Bình Trưởng Công chúa mới có thể xác định, nói cách khác muội có thể đợi được Lang Hoa trở lại kinh thành? Chúng ta còn có thể gặp mặt."

Mẫn phu nhân nhìn khuôn mặt tươi cười của Mẫn Giang Thần, trong lòng lại một trận bi thương: "Đứa nhỏ ngốc, cho dù không đợi Đông Bình Trưởng Công chúa, muốn con xuất giá cũng không thể nhanh như vậy." Mấy ngày nay bà chính là an ủi mình như thế, dù thế nào đi nữa thực sự cấp bách lên đường đi Tây Hạ cũng là chuyện một năm sau đó.


Mẫn Giang Thần cười rộ lên: "Con lại quên, vẫn có thật nhiều cấp bậc lễ nghĩa phải qua lại... Thật tốt quá... Con lại có thể ở nhà nhiều thêm một ít ngày."

Mẫn phu nhân thiếu chút nữa bật khóc nghẹn ngào, vội vã quay đầu đi chỗ khác.

Ninh Vương phi khuyên bảo Mẫn Giang Thần ăn chút cơm canh, hai người vẫn nhìn Mẫn Giang Thần ăn bát cháo gạo, lúc này mới đi nhà chính bàn luận chuyện.

Ninh Vương phi nhìn Mẫn phu nhân: "Có mấy lời, cũng đến lúc nên nói, trong nhà muốn ra tay chuẩn bị đồ cưới, ngoại trừ Lễ bộ chuẩn bị này, chúng ta còn cho A Thần mang theo nhiều hơn chút bạc."

Mẫn phu nhân có chút kinh ngạc: "Không phải nói hòa thân Công chúa xuất giá đều là có quy củ sao? Chúng ta liền chuẩn bị một ít đồ vật mà thôi, không nghĩ qua..."

"Mợ, đây đều là lúc nào, trong lòng ngài một chút cân nhắc cũng không có, " Ninh Vương phi lắc đầu, "Cậu vào làm quan nhiều năm như vậy, quy củ phương diện này cũng không rõ ràng lắm sao?"

Mẫn phu nhân vẻ mặt mờ mịt.

Ninh Vương phi nhấp một ngụm trà mới nói tiếp: "A Thần là một thân một mình gả đi Tây Hạ, chỉ dựa vào triều đình ban thưởng cho đồ cưới có thể sử dụng tới khi nào? Mua chuộc thân tín, nuôi dưỡng nhân thủ, bên nào không cần tiền, người xem ta Ninh Vương phủ nho nhỏ kia, một năm không ở trên mặt sổ sách bạc, thì có mấy nghìn lượng, càng miễn bàn trong ngày thường đồ vật ta ban thưởng, ngài không thể để cho lúc A Thần đi Tây Hạ, bên người muốn người không có người, muốn tiền không có tiền."

Trong ngực Mẫn phu nhân một mảnh lạnh lẽo.


"Thái hậu nương nương mấy ngày nay cũng sẽ thỉnh thoảng ban thưởng cho A Thần một ít đồ vật nhỏ, đây cũng là muốn còn nguyên mang đi Tây Hạ, tương lai A Thần ở Tây Hạ ban ân đều phải dùng được đi, các ngươi muốn nhận ổn thỏa tốt đẹp."

Mẫn phu nhân gật đầu, bà còn nghĩ kỳ quái, vì sao Thái hậu nương nương hai ngày này sẽ để cho nhũ mẫu trong cung tới cửa nhiều lần.

"Muốn chọn mấy người nha đầu của hồi môn, nhất định phải xinh đẹp lại trung thành, tốt nhất tuổi còn nhỏ một chút, vạn nhất A Thần không giữ được lòng của Lý Mặc, còn phải dựa vào các nàng ấy."

Mẫn phu nhân nghe mà tay chân lạnh lẽo, bọn họ lần này tới kinh thành, không nghĩ tới sẽ gặp phải tình huống như vậy, biết A Thần có thể sẽ hòa thân, bà để người đi nhà mẹ đẻ đưa thư, bà mời hai người muội muội qua đây giúp một tay, thế nhưng dù sao từ Giang Chiết đến kinh thành phải đi hết mấy ngày, hiện tại các nàng không tới, bên người bà cũng không có lấy một người để nghĩ kế.

Ninh Vương phi phảng phất nghĩ tới tình hình chính mình lúc xuất giá, "Năm đó ta phải gả đến Ninh Vương phủ, huynh trưởng cũng tìm hai người nha hoàn của hồi môn, để cho ta đề phòng bất cứ tình huống nào, là Vương gia không có tâm tư kia, ta mới để cho các nàng quản sự ở vương phủ, ta đây chẳng qua là xuất giá ở Đại Tề, coi như tương lai có việc nhà mẹ đẻ còn có thể giúp một tay, A Thần thì không giống nhau..."

Mẫn phu nhân hiểu được, bọn họ cho dù tay dài cũng với không tới Tây Hạ đi, nghĩ tới đây Mẫn phu nhân cấp bách cả người toát ra mồ hôi lạnh: "Nhưng là chúng ta chạy đi đâu tìm người a?"

Không chỉ nói người khó tìm, chính là tiền cũng góp không đến bao nhiêu, bà cũng chỉ có thể đem nhà ở Sơn Đông bán, sợ rằng gom góp một cái thì cũng chỉ được mấy vạn lượng bạc, làm thế nào mới được đây?

Ninh Vương phi suy nghĩ một chút: "Người thì ta có thể ở trong tộc Hàn thị giúp mợ xem xét hai người, về phần bạc... Cậu mấy năm nay làm quan thanh liêm, vậy cũng không có để dành được cái gì, ta cũng có thể góp một ít cho A Thần."

Mẫn phu nhân sắc mặt đại biến vội vàng từ chối: "Như vậy sao được, chúng ta là tuyệt đối không thể nhận."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui