Đánh Thức Trái Tim - Gaac


~ Dương Tiểu Thành, tối nay đi uống chút rượu với tôi không?
- Xin lỗi anh bạn, tối nay tôi có hẹn đi ăn cùng người yêu tôi rồi.
~ Từ bao giờ cậu nghiêm túc như thế
- Khà khà, trước đây do tôi chưa tìm được bến đỗ cho mình thôi.

Từ giờ tôi đã có em Lê Tô Tô bên cạnh tôi sẽ sống có trách nhiệm hơn, làm một người đàn ông tốt.
~ Xin nhờ sư phụ chỉ cho đồ đệ một ít bí quyết
- Tán gái phải “mặt dày” lên mới được cậu, chân thành vào thì đối phương sẽ “mưa dầm thấm lâu”
~ ( Phải mặt dày sao?)
- --------
Tan học rồi về thôi, hẹn gặp lại các bạn nhá!
• A, hôm nay chú đẹp trai đến đón con đúng không ạ
~ Đúng rồi con gái, hôm nay chú có mua thức ăn chúng ta cùng về nhà nấu lẩu con nhé.
• Chắc mẹ Di Băng sẽ vui lắm đây, trước giờ nhà chỉ có hai mẹ con, mẹ thì đi làm suốt Lạc Lạc ở nhà chẳng ai chơi cùng
~ Thế ba con đâu?
• Từ lúc con sinh ra con chẳng biết ba con là ai.


Mẹ bảo với Lạc Lạc là ba đã bị tai nạn qua đời rồi
( Chẳng lẽ Tiểu Lạc Lạc thật sự là con của mình? mình phải cho người điều tra cho rõ)
[ Ting tong]
• Lạc Lạc về rồi nè mẹ
° Mau vào tắm rửa rồi phụ mẹ nấu cơm nè con
~ Hôm nay để tôi trổ tài làm lẩu hải sản cho gia đình mình ăn
° Cái gì chứ, anh có bệnh hoạn gì không? Ai là gia đình anh, tôi có bảo anh vào nhà tôi à
° Anh còn không về thì tôi sẽ kiện anh tội xâm nhập chỗ ở cá nhân bất hợp pháp đấy
~ Khu trọ này Cô Tư đã sang lại cho tôi, haha
° Anh… mời anh về cho, nhà tôi không tiếp những người đầu óc có vấn đề như anh.
[ Rầm]
~ Mở cửa cho tôi vào đi mà, tôi sẽ ở đây cho đến khi em mở cửa cho tôi vào
° Thử xem tổng tài như anh chịu được bao lâu
• Mẹ, sao mẹ lại không cho chú ấy vào
° Nghe mẹ nói nè Lạc Lạc, chú ấy là người xấu con đừng tiếp xúc với chú ấy.
• Không chịu đâu, con muốn ăn lẩu chú ấy làm
[ òa khóc]
° Thật tình con bé này, con muốn làm sao thì làm nhưng mẹ không nhúng tay vào đâu nhá
• [ Chụt] yêu mẹ nhất.
Tiểu Lạc Lạc mừng rỡ chạy nhanh đến mở cửa cho Trương Lý Tuấn
• Chú vào nhà đi ạ.

Mẹ con mời chú vào đấy, nhưng chỉ có con và chú nấu ăn thôi, mẹ Di Băng nói mẹ nên nghỉ ngơi sớm để sáng mai đi làm rồi ạ
~ Cảm ơn Lạc Lạc.

Chúng ta cùng nấu ăn thôi.
( Đúng thật chiêu " đẹp trai không bằng chai mặt" của Dương Tiểu Thành chỉ mình thật lợi hại)
~ Cái này làm sao ta?
• Chú có làm được không đấy
~ Chuyện nhỏ, con cứ coi chú thể hiện
Trương Lý Tuấn cầm lấy con bạch tuộc anh ta loay hoay mãi vì trước giờ chưa từng vào bếp vào món ăn.


Vô tình Trương Lý Tuấn bóp chặt con bạch tuộc khiến con mực phun toàn mực vào mặt anh
~ Ôi, hỏng bét
• Hahaha, mẹ nhìn mặt chú Lý Tuấn toàn là mực kìa ° Này Trương Lý Tuấn, anh đến đây để phá hoại nhà tôi có đúng không.

~ Anh, anh không cố ý mà.

• Mẹ ơi, Lạc Lạc đói rồi ạ ° Anh tránh sang một bên để tôi làm, Lạc Lạc nhà tôi đói bụng rồi.

~ Vậy để anh rửa rau Hình ảnh Phạm Di Băng bế con gái đứng cạnh Trương Lý Tuấn nấu ăn tạo cho Tiểu Lạc Lạc cảm giác ấm cúng khi từ nhỏ Lạc Lạc thiếu đi tình thương của người cha, không một người thân quen bên cạnh chăm sóc.

Hằng ngày, Lạc Lạc đến trường học lại bị các bạn cùng lớp trêu trọc là một đứa không cha khiến cho Lạc Lạc luôn tủi thân và khao khát có một mái ấm gia đình như bao bạn cùng chăng lứa.
Lạc Lạc tuy mới vào lớp một nhưng em ấy là một đứa trẻ ngoan và hiểu chuyện.

Tuy chịu những thiếu sót về tình thương và vật chất nhưng vì thương mẹ nên Lạc Lạc luôn tỏ ra một năng lượng tích cực để tiếp thêm động lực sống và phấn đấu cho mẹ của mình.

° Xong rồi đây, Lạc Lạc vào bàn ăn cơm nha con • Wow, thơm quá.

Ước gì ngày nào chú Lý Tuấn cũng đến nấu ăn cùng mẹ Di Băng ° Anh cũng ngồi vào đi ~ Haha, anh không khách sáo đâu nhé ~ Đây, để chú cắt bạch tuộc ra nhỏ cho con dễ ăn nhé Lạc Lạc • Chú đẹp trai lại còn tinh tế.

Hay là chú làm ba nuôi con đi nhé.


° Anh cười cái gì, đừng nghe Lạc Lạc nói linh tinh.

Anh ăn nhanh rồi mời về cho Trương Lý Tuấn vội đút tôm vào miệng Di Băng ~ Em ăn rồi cho anh nhận xét nhé
° Này, anh tính làm cho tôi mắc nghẹn chết à.

*um...!vị cũng không tệ* [ ào ào…]
Ôi mưa rồi, mưa lớn nhỉ? Chắc còn lâu lắm mới tạnh
• Mưa rồi hay chú Lý Tuấn ở lại nhà cháu một đêm nhé.
Để chú dầm mưa về cũng được
° Muộn rồi anh ở lại đi.
Em nói thật đi, có phải em còn tình cảm với anh không
° Anh đừng ảo tưởng, con chó đi ngang qua tôi cũng giúp nó đấy thôi
Híc…
( Ông trời dường như đang giúp mình, mình cứ ở lại đây vậy)
° Gối mềm anh đây, anh ngủ yên trên sofa này không được đi lung tung đấy nhé
° Anh mà manh động tôi sẽ báo cảnh sát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận