Đánh Thức Trái Tim - Gaac


Trương Tùy An đang vui chơi trước nhà thì Đinh Tuyết Mi đến.
   - A, yêu quái yêu quái đến.

Mau bắt yêu quái
  * Còn nói chị là yêu quái thì chị đánh cho bé nát mông đấy
   - Con đến rồi à Tuyết Mi, mau vào nhà với dì.

A, hôm nay ba mẹ con cũng đến đây sao, thật vinh hạnh cho dì quá
  * Hôm nay con cùng mẹ con có lựa mua cho dì bộ váy rất hợp với dì, dì nhận cho con vui nhé.
  - Haha đẹp thế, cháu Tuyết Mi đúng là có mắt thẩm mĩ.
  - Phạm Di Băng, cô đi rót nước đến mời gia đình Tuyết Mi đây
  ° Vâng, con đến liền.
  - Anh chị Đinh khéo nuôi con gái quá, Tuyết Mi vừa ngoan hiền, lễ phép còn tài giỏi nữa chứ.

Chắc có nhiều người muốn hỏi cưới con gái anh chị lắm há.
        Haha, chị quá khen rồi ạ.

Cháu Tuyết Mi đây được chúng tôi cưng chiều từ nhỏ không có thứ gì nó muốn mà tôi không đáp án được.
      Cũng có vài người giàu có đến hỏi cưới con gái tôi.


Nhưng tôi lại muốn kết sui gia với nhà họ Trương chị đấy thôi.
  - Như vậy thật tốt quá, thằng bé Lý Tuấn nhà tôi bây giờ cũng gần 32 tuổi rồi.

Nó suốt ngày chỉ biết công việc nên tới giờ nó vẫn chưa lập gia đình.
       Cháu Tuyết Mi mà thành đôi với Trương Lý Tuấn thì đúng là một cặp trai tài gái sắc
  - Hay là chúng ta đi xem ngày cưới cho tụi trẻ.

Anh chị thấy sao?
     Như vậy có sớm quá không?
  ( Phạm Di Băng vô tình nghe thấy tin sốc này nên mất tập trung làm đổ nước xuống)
   - Con có sao không Di Băng, con phải cẩn thận vào chứ
  ° Dạ con xin lỗi, để con làm lại ly mới.
       Cô ấy là ai mà trông lạ mặt vậy chị Hoa?
  - À, con bé làm giúp việc nhà tôi.

Anh chị đừng quan tâm, con bé hay hậu đậu như vậy lắm.
    ~ Em không được khỏe hay sao mà đứng đờ người ra đó vậy Di Băng?
    ° Em không sao, em thấy hơi mệt nên xin phép được lên nghỉ sớm ạ
   ~ Có cần anh mua thuốc cho em không..
        Cô ấy hôm nay trông lạ nhỉ?
  - À, Trương Lý Tuấn xuống rồi.

Nãy giờ thằng bé bận chút công việc nên tới giờ mới xuống chào hỏi mong anh chị bỏ qua
     Cậu Lý Tuấn mới ngày nào còn bé bây giờ đã lớn vậy sao.
  - Lý Tuấn, con lại đây ngồi xuống với mọi người nè
   ~ Hôm nay có gì sao mọi người đông vui vậy?
   - À, mọi người đang bàn việc tổ chức hôn lễ cho tụi con nè
   ~ Hôn lễ gì cơ.
    - Con và Tuyết Mi cũng đến độ tuổi lập gia đình rồi, cũng mau tiến tới đi chứ.

Trước khi ba con mất đã nhờ dì chăm sóc con đến khi con lập gia đình.

Dì cũng còn Trương Tùy An đâu có thời gian bên bên mãi đâu Lý Tuấn.
~ Chuyện của con dì để cho tụi con tự sắp xếp đi ạ.

Con bận chút việc con xin phép lên phòng trước
- Cái thằng này thiệt tình.

*° Di Băng à, mày đừng có mà mơ tưởng nữa.

Trương Lý Tuấn là tổng tài giàu có biết bao con gái phải xếp hàng.

Mày nhìn lại mình đi, bản thân chẳng có gì cả, haz*z
~ Có khi nào ban nãy Di Băng có thái độ lạ vậy là do giận mình không.

Mình phải làm sao đây, hazz...!Thì ra mục đích dì Hoa về nước lần này là muốn ép mình cưới vợ, phải làm sao đây mình chỉ yêu mỗi em Di Băng thôi.
- Chị Di Băng, em là Tùy An nè.

Em vào nhé
° Muộn rồi sao em chưa ngủ đi Tùy An
- Chị giúp em khâu lại con gấu bông này đi
° Nó hỏng mất rồi, để mai chị dẫn em đi mua cái khác nhá.
- Em chỉ thích mỗi con này thôi, chị sửa lại cho em đi mà.
° Được rồi, để chị khâu lại cho em.

Hồi đó chị hay khâu quần áo lắm.
° Téng teng, gấu bông của em đã được chữa lành rồi đây.
- Em cảm ơn chị, chị thật tốt bụng.
° Chị đưa em về phòng ngủ nhé.
- Nhưng chị kể chuyện cho em nghe nữa nhá, đã lâu rồi mẹ em không kể chuyện ru em ngủ nữa
° Cái thằng bé này mau đi ngủ đi
( Tại sao thằng bé cứ nhất quyết giữ con gấu bông cũ đấy chứ, trong khi nó có thể mua cả cửa hàng đồ chơi về luôn mà.

Bọn nhà giàu thật khó hiểu)

- *Mong chị ấy sẽ hiểu tấm lòng của anh Lý Tuấn, cái cũ luôn là thứ không thể thay thế được*.
Không phải có tiền là sẽ mua được mọi thứ, có những thứ giản đơn đến từ trái tim dù có dùng tiền cũng không mua được.
Không biết đến bao giờ mình mới thoát khỏi vai Tùy An ngây thơ nữa, hazz.
*Dì Lan*: Dạo này trong người con có sao không Di Băng, mấy nay con hay nôn mữa vậy? Để dì đưa con đi bệnh viện khám thử xem sao, bệnh để lâu nguy hiểm lắm đấy, con đừng chủ quan.
° Bác sĩ, dạo gần đây tôi cảm thấy khó chịu hay buồn nôn, đau lưng,...!Tôi có bệnh gì phải không bác sĩ?
Chúc mừng cô, cô đã mang thai được 3 tuần rồi ạ.

Ba đứa bé có đi cùng cô không?
° Bác sĩ nói sao chứ! Tôi có thai sao....
Cô chưa biết sao, cô về thông báo với cha đứa bé mau mau cưới sớm kẻo để lâu bụng to ra lúc đó bất tiện lắm.
Dì Lan: Con khám xong rồi chưa Di Băng, sao người con lạnh thế? có chuyện gì sao.

Mau đưa tờ khám bệnh cho dì xem
Ôi! chuyện gì thế này.

Con có thai rồi sao?
° Dì Lan làm ơn giúp con giữ bí mật này nha dì.

Con xin dì đấy.
Con bình tĩnh đã, từ từ về rồi hẵn giải quyết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận