Đánh Thức Trái Tim - Gaac


Hôm nay chúng ta sẽ đóng cảnh quay đơn giản thôi nên mọi người tập trung hoàn thành nốt phần này để nghỉ ngơi sớm nhé.
      Mọi người tập trung, có giám đốc Thanh đến có việc cần trao đổi
      Việc gì đấy nhỉ?
     Tôi tuyên bố với mọi người, do Tuyết Mi đang bị thương ở chân không thể tiếp tục cảnh quay nên từ hôm nay cô ấy sẽ đảm nhiệm quản lí phim trường này.

Mong mọi người hợp tác
    "Cô ta lên làm quản lý không khác gì chuỗi ngày còn lại của mình phải sống trong địa ngục trần gian"
    "Vì miếng cơm manh áo chúng ta gáng thôi"
     * Đạo diễn, thay đổi cảnh quay theo kịch bản mới tôi vừa chuẩn bị
       Nhưng trong kịch bản đâu có cảnh quay như vậy đâu.

Sao lại thay đổi đột ngột thế Tuyết Mi
     * Tôi kiu anh làm thì anh làm đi.

Anh muốn bị sa thải à.
       Vâng, tôi làm ngay.
     Mọi người dừng lại.

Do kịch bản có chút thay đổi nên mọi người chịu khó quay lại cảnh quay mới nhá
       "Sao lại thay đổi đột ngột vậy, coi như công sức từ sớm giờ đổ sông đổ biển rồi".
    Đây là kịch bản mới, cô Di Băng học thuộc trong vòng 30 phút rồi quay lại chúng ta cùng tiếp tục
     ° 30 phút sao tôi có thể học thuộc kịp.
   Cô đã ký hợp đồng với công ty chúng tôi rồi thì cô phải tuân thủ theo công ty chúng tôi.
     * Haha, hôm nay Tuyết Mi tôi đây sẽ khiến cô bẽ mặt với mọi người.
    Cảnh quay đổi lại vài chi tiết như nữ chính bị nữ phụ hành hạ.

Chuẩn bị bắt đầu cảnh quay

         Xin lỗi em Di Băng nhé.

Vì vai diễn chị chỉ biết làm theo, có gì mong em lượng thứ.
        ° Chị cứ ra tay thật mạnh, em không sao đâu
   ___ Chát____
    Sao cô dám cướp phu quân tôi.

Thứ trà xanh không biết xấu hổ
       Tôi..

tôi không hề biết anh ấy đã có gia đình, tôi và anh ấy yêu nhau là thật lòng...
     - Này, sao tát nhẹ vậy.

Mạnh tay lên mới đẩy cảm xúc lên cao trào được chứ.
 ____ Chát____
      Á..
     ° (Không sao tôi chịu được, cô cứ mạnh tay lên)
         Hazz, thật tình tôi cũng không muốn làm vậy.

Ai biểu cô xuôi đụng phải cấp trên.
       ° Cuối cùng cũng về đến nhà, mình còn tưởng ở nhà cùng với tên ma vương này là địa ngục, không ngờ ra ngoài xã hội rồi mình còn thê thảm hơn.
        Huhu..

tấm thân ngọc ngà này của mình sắp chịu hết nỗi rồi.
   ° Dì Lan luộc giúp con hai quả trứng gà nhé
     Ôi! mặt con bị gì sưng thế Di Băng
    ° Con không sao đâu dì Lan, một tí là khỏi ngay
     ~ Sao giờ này cô mới về, tôi cho tài xế đến đón cô vào lúc 7h30 nhưng giờ đã gần 9h đêm.
     ° Anh đừng có tra hỏi tôi như phạm nhân được không.

Anh thấy tôi chưa đủ thảm hay sao.
    ~ Phụt...!hahaha.

Mặt cô làm gì sưng to như hai cái bánh bao vậy.
    ° Đồ đáng ghét, cho anh chết nè, dám cười tôi.
   ~ Nè, sao cô chọi trứng gà vào tôi.

Lỡ mẻ đầu sứt trán cô có chịu trách nhiệm nỗi không.
    ° Đầu trâu mặt ngựa như anh cũng biết đau à
      Trong lúc cả hai đang giằng co thì bỗng Phạm Di Băng trượt ngã nhào đè lên người Trương Lý Tuấn
     Di Băng người đỏ bừng lên.

Trương Lý Tuấn nhìn chằm chằm vào đôi môi quyến rũ ngọt ngào của Phạm Di Băng
...!  Anh ta kéo lấy cổ áo Di Băng tiến sát vào người anh, Môi chạm môi...
...hừm...ưh....
   Nụ hôn mãnh liệt của Lý Tuấn làm cho Di Băng chìm đắm vào không thể thoát ra được.
     ~ A, cô cắn vào môi tôi

    ° Lần sau như vậy nữa anh đừng trách tôi.
  Di Băng một mạch chạy vào phòng
    ° Sao cơ thể lại không chịu nghe lời mình nhỉ, chẳng lẽ mình có tình cảm với tên khốn đó
     Không được, không thể như vậy được.

Do mình làm việc mệt quá mà nghĩ lung tung thôi.
     Dì Lan: Thưa cậu chủ, cậu với Di Băng lại có chuyện gì sao?
   ~ Không
  Dì Lan: Khi nãy tôi thấy Di Băng ôm mặt khóc mà chạy vào phòng, không chịu ăn uống gì cả.
   ~ Dì đi ngủ đi, cô ta không ăn thì mặt kệ cô ta.Ai thèm quan tâm đến cô ta.
        Cốc cốc cốc..

Tôi vào đấy
    ~ Cô đừng chọi gối vào tôi nữa có được không
    ° Anh đi ra đi, tôi ghét anh.
    ~ Tôi..

không cố ý
   ° Không cố ý vậy anh chỉ cố tình thôi à.
   ~ Ý tôi không phải vậy, cô bình tĩnh đã.
     Hịc..

hịc..

Di Băng khóc nức nở:
  ° Trước giờ chưa ai làm vậy với tôi.

Sau này ai dám lấy tôi làm vợ nữa.
  ~ Đời này vô thường, sống nay chết mai biết tới đó còn không.
      Di Băng ôm mặt khóc to hơn
   ~ Tôi trêu tí thôi, cô đừng khóc nữa mà.

Tôi sợ con gái khóc lắm
       Trương Lý Tuấn tiến lại ôm lấy Di Băng

    ~ Không ai cưới thì tôi cưới.

Đó giờ tôi luôn là con người sống có trách nhiệm.
    ° Ai cần tên khốn như anh cưới chứ.

Híc...
   ~ Được rồi, cô ăn cơm đi rồi đi ngủ.
   ° Tôi muốn ăn cơm rang trứng cơ.

Híc..
    ~ Muộn vậy chắc dì Lan đã ngủ.

Thôi vậy, để tôi đi làm cho cô
       hazz..

30 phút vật vã dưới bếp còn khó hơn mình kinh doanh nữa.
    ~ Đây, cô ngồi xuống thưởng thức tay nghề của tôi.
   ° Nhìn cũng hấp dẫn đấy.
     Ùm...!mặn quá
   ~ Để tôi niếm thử,..

Khụ khụ..

sao tệ vậy.
   ~ Để tôi điện cho quản gia mua thức ăn về
  ° Muộn rồi cũng không có ai bán đâu, tôi ăn tạm cũng được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận