Đánh Rớt Quang Hoàn Vai Chính

Bạch Trần Tinh nhịn rồi lại nhịn, Lệ Liên Liên cảm thấy Mặc Hiên không thú vị. Nàng không muốn tiếp tục nhàm chán, hẹn nhóm chị em đi shopping uống cà phê.

Bạch Trần Tinh lần thứ hai trong ngày dọn dẹp mảnh sứ. Không phải do Lệ Liên Liên ném hắn vỡ tan tành mà do chính hắn bóp nát. Nguyên nhân chỉ một, kiềm chế ý muốn muốn tạt nước sôi vào mặt Tạ Liên Liên.

" Ca, hay là chúng ta về nhà đi?! " Bạch Trần Tinh nhìn em gái nguyên chủ Mặc Hi. Nàng khuôn mặt rất nhỏ, sắc mặt trắng bệnh thiếu sức sống. Dù đã mười lăm nhưng nhìn qua chỉ như mười hai mười ba tuổi đứa trẻ.

Mặc Hi phát bệnh ngày hôm đó, nàng bệnh tình trở nên trầm trọng hơn. Mỗi ngày đều phải uống thuốc, trị liệu, theo dõi các chỉ số sức khỏe. Chỉ là đi dạo ngoài kia thôi cũng phải có sự cho phép của bác sĩ.

Mặc Hi nắm lấy tay anh trai, nó còn gầy hơn mấy ngày trước. So với nàng anh trai nhiều hơn không có tinh thần, mệt mỏi. Mặc Hi đau lòng vô cùng, nàng không muốn trở thành gánh nặng của anh trai một chút nào cả.


" Trở về sao được. Em chỉ cần ngoan ngoãn ở lại bệnh viện, nghe lời bác sĩ là tốt rồi. Không cần lo lắng, mọi chuyện đã có anh trai. " Nguyên chủ cắn răng chịu đựng, không quản mệt nhọc ngày đêm đi kiếm tiền, cố gắng tiết kiệm thật nhiều với mong ước em gái có thể khỏe mạnh. Mặc Hi là lý do sống cuối cùng của nguyên chủ, nếu không phải vì Mặc Hi là nổ lực nguyên chủ đã không còn đủ dũng khí để tiếp tục sống.

" Cậu không sao chứ?! " Dặn dò Mặc Hi phải ngoan ngoãn điều trị. Bạch Trần Tinh phải trở về chuẩn bị cơm tối cho Tô Nhạc Hoan. Nữa đường cảm thấy đầu hoa mắt chóng, thân thể cực kỳ vô lực.

Cơ thể này của nguyên chủ nhìn như bình thường nhưng bên trong đã vô cùng kém. Nguyên chủ nhịn ăn nhịn uống, sớm đã hình thành bệnh dạ dày mãn tính. Bạch Trần Tinh không biết lấy thân thể rách nát này của nguyên chủ có thể cầm cự đến khi nhiệm vụ hoàn thành hay không.

Cảm giác có người đến gần, mông lung mở mắt nhìn nhìn. Là một cái cực kỳ anh tuấn nam nhân, quanh thân toả ra mộc đàn thanh hương.

" Không có việc gì, cảm ơn. " Bạch Trần Tinh lắc đầu. Mơ mơ hồ hồ trả lời. 001 sử dụng 10 điểm sinh mệnh cho Bạch Trần Tinh. Cơn đau âm ỉ dạ dày giảm bớt, Bạch Trần Tinh mới có cơ hội nhìn rõ người. " Ngươi là, Triệu Thanh?!! " Đối thủ một mất một còn với Tô Nhạc Hoan. Không chỉ như vậy còn sắm vai tình địch?!! Hoàn hảo nam phụ Triệu Thanh đây sao?!

" Nhìn ngươi rất mệt mỏi. Muốn đến kia ngồi một chút sao?! " Bạch Trần Tinh lắc đầu. Hắn một chút đều không dính lúi với những con người có suy nghĩ não tàn như Triệu Thanh người này.

Lệ Liên Liên có thứ gì tốt mà nam nhân trên khắp thiên hạ tranh dành nàng đến chảy máu. Không phải nàng sẽ không kết hôn?!! Nếu nam chính không phải Tô Nhạc Hoan, Lệ Liên Liên chắc chắn là của Triệu Thanh.


Bạch Trần Tinh giác ngộ, chỉ cần là nhân vật chính ngươi có như thế nào đều có thể được chấp nhận. Mà ngươi là pháo hôi ngươi có như thế nào dốc sức vươn lên cũng sẽ bị chà đạp ở không thương tiếc.

" Uống cái này đi. " Xuất hiện trước mặt một hộp sữa dâu, Bạch Trần Tinh không hiểu ra sao nhìn Triệu Thanh, cũng không nhận lấy. Có gì đó sai sai chỗ nào. Trong nguyên tác nguyên chủ đi theo Tô Nhạc Hoan gặp được Triệu Thanh chưa đến hai lần. Nhìn Triệu Thanh biểu hiện như thật chú ý đến hắn, quan tâm đến hắn.

Bạch Trần Tinh rùng mình. Nguyên chủ có hay không đắc tội với Triệu Thanh a?! Hay Lệ Liên Liên nói gì đó, muốn Triệu Thanh báo thù rửa hận giúp nàng?!! Càng nghĩ lông tơ cằng dựng lên.

Người người sợ Triệu Thanh không chỉ là tác phong làm việc nhanh, độc, chuẩn ba từ này mà còn là bộ dạng cực kỳ ôn nhã thân sĩ, giống như một cái thư sinh công tử, trên môi luôn treo nụ cười hoà nhã. Nhưng bên trong nụ cười có lấy câu lấy hồn của vô số nữ nhân này vô cùng tàn bạo, ác độc.

" Yên tâm, ta sẽ không làm hại ngươi. " Bạch Trần Tinh trợn mắt nhìn ngồi xuống bên cạnh hắn Triệu Thanh. Âm thầm dịch người ra xa một chút, trong lòng không ngừng phỉ nhổ có quỷ mới tin ngươi.

" Mặc Hiên, ngươi ở chỗ nào còn chưa quay trở về làm bữa tối?!! Ngươi muốn ta chết đói có phải hay không?!! " Triệu Thanh nụ cười hoà nhã có hơi cương cứng, Bạch Trần Tinh cười cười mấy cái. Có lễ tạm biệt Triệu Thanh, chạy nhanh trở về nấu cơm.


Triệu Thanh nhìn bóng dáng cao gầy của thiếu niên. Tưởng chừng như một ngọn gió cũng có thể bị thổi ngã.

" Thật là chậm chạp. " Lệ Liên Liên như không xương tựa người vào lồng ngực của Tô Nhạc Hoan, thái độ khó chịu nhìn một thân mồ hôi, hơi thở còn dồn dập Mặc Hiên.

" Phải phải, cảm phiền hai vị lại chờ thêm một chút. " Bạch Trần Tinh không sao cả đáp lời. Lạch cạch lạch cạch tiếng động lớn liên tục vang lên trong phòng bếp.

Coi phim Tô Nhạc Hoan Lệ Liên Liên đều không được yên ổn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận