Đánh Rớt Quang Hoàn Vai Chính

Vẫn luôn đang trong tình trạng hôn mê Cố Khả Hi mở bừng đôi mắt. Vô thanh vô tức rời khỏi bệnh viện. Như mọi ngày, hộ sĩ đến kiểm tra tình hình sức khỏe của Cố Khả Hi, nàng giật mình khi nhìn thấy giường bệnh trống trơn. Nhanh chóng quay đầu chạy đi báo với bác sĩ, bệnh nhân đã biến mất.

Cố Khả Hi như bốc hơi khỏi thành phố, không một ai có thể liên hệ được với hắn. Cũng không một ai biết hắn ở nơi nào.

Thịnh Hoan sau khi bị gián đoạn đã tiếp tục đóng máy. Thay thể Cố Khả Hi người là một thanh niên trẻ tuổi khoảng hai mươi ba tuổi trở lên. Hắn cao ráo khôi ngô, ánh tuấn lịch sự, lấy được hảo cảm của rất nhiều người.

Từ mối quan hẹ trong Thịnh Hoan, phụ trách nam tam Lý Khải chủ động làm quen với Bạch Trần Tinh. Tô Mạc Nhiên nhìn muốn lòi ra đôi mắt nhìn chằm chằm hổ động Lạc Lung và Lý Khải nam nhân. A, hắn ngửi thấy được mùi dấm chua xung quanh đây, nồng thực sự.

Phùng Quân Vũ cực kỳ ấu trĩ, hắn muốn thiếu niên để ý đến hắn. Cố gắng thân thiết với Hà Na Na. Nắm tay nàng, cử chỉ thân mật hệt giống như một đôi tình nhân thật sự.


Nam nhân âm thầm nhìn thiếu niên, thất vọng tràn trề hiện lên khuôn mặt. Vì sao thiếu niên một chút cũng không để ý đến hắn. Thiếu niên tránh mặt làm ngơ, không để ý đến cháy bỏng ánh mắt đến từ người nào đó.

Chẳng còn ai nhớ tới Cố Khả Hi người, mọi người đều nhất trì không nhắc đến chuyện này. Thịnh Hoan em đẹp chuẩn bị đóng máy, chờ ngày phát sóng.

Trong khi đó, mẫu sản phẩm mới nhất của L&G được tung ra thị trường. Người người kêu gào vị bộ ảnh quá mức tuyệt đẹp. Liễu Viên Mãn nhìn số lớn bình luận là khen ngợi thành quả có bản thân, cả người cứ vui phơi phới lên. Lạc tỷ bất đắc gì nhìn hoá thành tiểu hài tử bạn trai, ánh mắt tràn đầy ý cười.

" Sao anh tới đây?! " Bạch Trần Tinh trở về Lạc gia sau những ngày bôn ba tại đoàn phim. Vừa bước vào cửa đã nghe tiếng cười nói của Lạc gia phụ mẫu cùng với rất quen thuộc giọng nói. Bạch Trần Tinh ghét bỏ rõ ràng khuôn mặt, không vui khi có sự xuất hiện của nam nhân.

Hắn thời gian tiếp xúc với Phùng Quân Vũ không nhiều, khí tức của người ấy trên người nam nhân cũng rất ít. Bạch Trần Tinh không thể xác định chính xác Phùng Quân Vũ có phải hay không ái nhân. Hắn đối với Phùng Quân Vũ, còn có rất nhiều bài xích ý vị.

" Không hoan nghênh ta?! " Nam nhân đạm nhẹ cười cười, Lạc phụ dùng ánh mắt trách cứ nhìn thiếu niên. Có khách đến nhà chơi, sao có thể dùng bộ mặt đó nhìn nhân gia?! Thật không lễ phép chút nào.

" Không, hoan, nghênh, ngươi. " Bạch Trần Tinh gằn từng chữ. Phùng Quân Vũ như một cái oan hồn, nơi nào đều có thể nhìn thấy hắn. Không biết Phùng Quân Vũ là thật giả, nhưng hắn lấy không được sự quan tâm của hắn, chuyển hướng đến Lạc phụ mẫu trên người, thật là cao tay.


" Tiểu Lung, không được nói như vậy. " Lạc phụ nghiêm nghị nhìn Bạch Trần Tinh. Tức giận thành con cá nóc Bạch Trần Tinh thành thành thật thật trở về, chạy đi về phòng không thèm nói chuyện với nam nhân.

Nam nhân không lấy đó làm giận dữ, thiếu niên tính tính lớn, như vậy cũng khá tốt, hoạt bát sinh động hắn rất thích. Lạc tỷ đã có đối tượng, rất nhanh sẽ tiến đến hôn nhân. Lạc Lung tuổi còn nhỏ, hôn nhân không vội, Lạc phụ mẫu có thể canh chừng Lạc Lung thềm vài năm.

Nhưng Phùng Quân Vũ đích thân đến bái phỏng, trực tiếp nói muốn làm quen với Lạc Lung, là yêu đương cái loại hình này. Lạc phụ mẫu lúc đầu có hơi bất ngờ một chút, nhưng đã âm thầm làm ra quyết định.

Phùng gia và Lạc gia có giao thoa qua một vài, cũng biết được đôi chút nhân phẩm của nam nhân. Từ cha mẹ Phùng Quân Vũ nhìn vào, là hôn nhân hạnh phúc mẫu mực gia đình. Lạc phụ mẫu càng nhìn càng thấy thích nam nhân.

" Lại đây, cho ta hôn một cái. " Có Lạc phụ mẫu giúp đỡ đẩy thuyền, nam nhân nào đó không chút kiêng dè kéo thiếu niên ngồi đến bên cạnh, chỉ chỉ một bên má, chờ đợi có cứng nhắc thiếu niên.


“… Không…” Bạch Trần Tinh biệt nữu hô, tránh thoát cánh tay như thép nam nhân. Muốn dãy dụa đều không thể.

" Vậy để ta. " Phùng Quân Vũ khoé miệng cong cong, hôn một cái thật vang lên má thiếu niên. Nếu để mọi người nhìn thấy, Bạch Trần Tinh rất muốn đào một cái hố nhảy vào, xấu hổ muốn chết.

Bạch Trần Tinh không có cảm xúc gì với Phùng Quân Vũ, hắn dùng trái tim của nguyên chủ cho hắn câu trả lời. Từ Phùng Quân Vũ đến gần, trái tim rung động, đập bang bang liên hồi. Từ nguyên nhân nhận thấy được, nguyên chủ thích Phùng Quân Vũ. Chờ cho nhiệm vụ thế giới này kết thúc, nguyên chủ sẽ được toại nguyện.

Nam nhân trong đầu là hàng loạt các suy nghĩ. Là đính hôn trước hay làm hôn lễ luôn??? Hôn lễ muốn làm ở đâu cho bắt mắt nhất?! Muốn chuẩn bị những gì?! Xoay xoay rối mòng mòng một đám.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận