Quyển 3: Tung hoành hoạn hảiChương 278 : Phiên Vân mất tích (b)Nhóm Dịch: Hồng MaiBiên dịch: DHNNguồn: metruyen.com“ Vâng! Hôm qua vừa lúc thần hồi kinh, trên đường gặp được thánh giá, Hoàng thượng mặt rồng uy nghiêm, quả thực khiến thần vui mừng.”Thôi Tiểu Phù cười cười, nàng chuyển hướng đề tài đi thẳng tới chủ đề hôm nay: “ Ai gia nghe nói Chu Thử bị ái khanh tiêu diệt. Tâm bệnh nhiều năm được tiêu trừ, rốt cục có thể kê gối mà ngủ. Ái khanh có thể giảng giải qua cho ai gia.”“ Thần tuân chỉ.”Trương Hoán liền đơn giản rõ ràng nói tóm tắt qua những bước của cuộc chiến Sơn Nam, cuối cùng nói: “ Lần này Chu Thử tàn hại Sơn Nam, số người cửa nát nhà tan đâu chỉ ngàn vạn. Vùng đất vốn giàu có và đông đúc bị hủy bởi chiến hỏa. Để cho Sơn Nam sớm có ngày khôi phục nguyên khí, thần khẩn cầu Thái Hậu hạ chỉ miễn ba năm thuế má cho Sơn Nam, kính mong Thái Hậu ân chuẩn.”Thôi Tiểu Phù trầm mặc chỉ chốc lát liền nói: “ Chuyện này ai gia sẽ cùng Tướng Quốc thương lượng rồi đưa ra Nội các biểu quyết, nhưng Trương Thượng thư có lòng yêu dân, ai gia rất vui mừng.”Nhắc tới Nội các, hai người cũng không nói chuyện thêm. Quyền lực của Nội các trong vài năm vừa rồi cứ đi bước một rơi xuống. Khi Thôi Viên lần thứ hai làm Tể Tướng thì đúng là quyền lực của Nội các lên tới đỉnh. Sau khi Bùi Tuấn làm Tể Tướng đã dùng Cấp Sự Trung làm mất quyền lực Nội các, quyền lực Nội các cũng theo đó rớt xuống khe sâu. Cùng với việc mở rộng Nội các mà thành viên phần lớn không ở tại Trường An, hơn nữa ác danh của Chu, Thôi Khánh Công làm Nội các cho dù là uy tín hay quyền lực đều rơi xuống mức thấp nhất. Tất cả mọi người đều rõ ràng, năm đó vì cân bằng ích lợi của Thất Đại Thế Gia mà thành lập Nội các, cùng với Thất Đại Thế Gia suy vong thì nó đã kết thúc sứ mạng, chỉ tồn tại trên danh nghĩa .Hiện tại thời đại thế chân vạc ba quyền lực đã tới. Kết cấu quyền lực Đại Đường chánh thức bước vào một cục diện biến đổi hoàn toàn mới. Trước khi vận mệnh hoàn toàn rõ ràng, rất nhiều người bo bo giữ mình vẫn duy trì thái độ nghe ngóng.Cho nên, trong quá trình Trương Hoán bẩm báo công chuyện , cho dù là Thôi Tiểu Phù hỏi hay Trương Hoán đáp, cùng với đệ trình miễn thuế của Trương Hoán cho Thôi Tiểu Phù được nói qua loa thì đều không có đề cập đến nội dung có tính thực chất. Tỷ như việc bổ nhiệm quan viên Sơn Nam, tỷ như vấn đề sở hữu Sóc Phương Tiết Độ Sứ .v..v... cũng không có nửa điểm đề cập tới. Trong lòng hai người đều biết rõ ràng, mấy thứ này là phải dựa vào đấu tranh mà đoạt lấy, hoặc là trao đổi ích lợi mà không phải qua một lần bẩm báo công vụ liền có thể giải quyết. Trước khi xác định rõ điểm mấu chốt đối phương thì song phương đều dè dặt, bọn họ không dễ dàng xúc động.Trương Hoán lại đơn giản nói vài câu những chuyện mắt thấy tai nghe trên đường, việc lướt qua thế dường như buổi bẩm báo công vụ coi như kết thúc.“ Thần, khà khà, quấy rầy Thái Hậu đã lâu, thần xin cáo từ .”Thôi Tiểu Phù cũng không lưu hắn lại, cười gật đầu đáp: “ Nghe nói Thôi Ninh đã mang bầu, ai gia sẽ phái người đưa một số đồ bổ dưỡng, thân thể nó từ trước đến giờ không khỏe. Mong Thượng Thư chăm sóc nó cho tốt.”“ Mong Thái Hậu yên tâm, thần nhất định sẽ chăm sóc nàng tốt.”Trương Hoán khom người thi lễ, lúc đang muốn đi thì đột nhiên lại hỏi: “ Hôm nay thần đến bẩm báo, như thế nào không thấy Lý Phiên Vân, nàng ta đang bị bệnh sao?”Thôi Tiểu Phù sắc mặt đại biến, nàng quay người không nói một lời. Trương Hoán nhìn thấy thế thì trong lòng sinh nghi hoặc lớn, hắn vội vàng áy náy nói: “ Thần chỉ là tùy tiện hỏi qua, mong Thái Hậu không nên để ở trong lòng. Thần cáo từ!”Hắn từ từ đi giật lùi ra phía ngoài. Khi đi tới cửa thì chỉ nghe Thôi Tiểu Phù lạnh lùng nói: “ Nàng tự tiện rời cung. Ai gia cũng không biết nàng đi đâu?”Trương Hoán đi rồi, Thôi Tiểu Phù thời gian dài đứng ở phía trước cửa sổ, ngơ ngẩn nhìn một cây đại thụ tươi tốt. Ánh mắt của nàng có chút đau buồn, lúc này, ai cũng không dám đi tới quấy rầy nàng.Cũng không biết trải qua bao lâu, từ xa truyền đến tiếng hô ngân nga của hoạn quan coi việc: “ Lạc vương yết kiến!”Thôi Tiểu Phù đột nhiên thức tỉnh từ trầm tư. Nàng lập tức ngồi trở lại sau ngự án, ra lệnh: “ Mời Lạc vương đi vào.”Rất nhanh, Lý Cầu có Lữ Thái Nhất dẫn đường đi đến, hắn thi lễ.” Thần tham kiến Thái Hậu.”Khác hẳn lúc vừa mới rồi cùng Trương Hoán nghe bểm báo, Thôi Tiểu Phù liếc mắt cho đại hoạn quan Phùng Ân Đạo đứng một bên, hắn lập tức hiểu ý xoay người đem tất cả hoạn quan, cung nữ hầu hạ ở bên cạnh đều đi ra ngoài, rời khỏi phòng thật xa rồi chờ triệu lại. Nhưng mà cửa thì lại mở ra, đó là vì phòng ngừa bị sử quan mập mờ ghi lại một dòng: ngày đó tháng đó năm đó , Thái Hậu tiếp kiến Vương gia, đuổi hết tôi tớ, hai người đóng cửa một chỗ.“ Bảo ngươi tới là muốn nói cho ngươi, cần phải kiềm chế con cháu hoàng thất cho tốt, nhất thiết không để cho bọn họ làm liều mà bị Trương Hoán nắm đằng chuôi. Đến lúc đó ta cũng không thể nào cứu được ngươi.” Tiếng của Thôi Tiểu Phù nén xuống rất thấp, hoàn toàn cũng chỉ có thể Lý Cầu nghe thấy. Nhưng ngữ khí cũng thập phần nghiêm túc, không có nửa điểm đùa cợt.Lý Cầu cả kinh vội vàng hỏi: “ Chẳng lẽ là Trương Hoán vào kinh ?”Thôi Tiểu Phù gật đầu.” Cho nên ta mới đặc biệt dặn dò ngươi, hắn mới vừa rồi đột nhiên hỏi việc Lý Phiên Vân, có thể là nghe được phong thanh gì đó, ta lo lắng hắn sẽ có hành động.”Lý Cầu thở phào một hơi mà nói: “ Thái Hậu, thần đã khuyên người nhiều lần. Nếu người không muốn dùng Lý Phiên Vân thì nhất định giết nàng ta cho êm chuyện. Giữ lại nàng ta cuối cùng là mối họa. Cũng đừng quên, nàng là công chúa cả của Thái Tử Dự. Thôi Viên biết rõ chân tướng.”Thôi Tiểu Phù trầm mặc , năm đó Lý Phiên Vân đã nói cho mình thân phận chân thật của nàng ta, cũng tiết lộ nàng là do đại ca một tay nuôi dưỡng trưởng thành. Lúc ấy chính mình cũng không có để ở trong lòng, không nghĩ tới hôm nay lại thành một cái hậu hoạ.Một lúc lâu, nàng từ từ nói: “ Chuyện này ta sẽ xử lý, hôm nay bảo ngươi đến còn có nhiệm vụ trọng yếu khác muốn giao cho ngươi.”“ Xin Thái Hậu căn dặn!”“ Hiện tại Trương Hoán chia quân ra các nơi, hắn nhất thời khó có thể chú ý đến mọi nơi. Ta liền nghĩ tới một kế rút củi dưới đáy nồi.”Lý Cầu nhất thời không có rõ ràng, hắn nghi hoặc nói: “ Ý của Thái Hậu là ... “Thôi Tiểu Phù âm hiểm cười nói: “ Lũng Hữu Hạ Lâu Vô Kỵ, Hà Tây Vương Tư Vũ, Sóc Phương Thành Liệt, Thục Trung Đạm Danh Quốc, Sơn Nam Lý Song Ngư, Trường Sa Lận Cửu Hàn, Hán Trung Lý Quốc Trân, những Đại tướng này mỗi người nắm mấy vạn hùng binh. Chúng ta chỉ cần mua chuộc được một người liền có thể làm Trương Hoán bị thiệt hại nghiêm trọng, ngươi hiểu chưa?”Lý Cầu đột nhiên bừng tỉnh, hắn than thở tự đáy lòng: “ Thái Hậu bày ra kế hay rút củi dưới đáy nồi. Cũng hay lắm, thần nguyện giải mối lo cho Thái Hậu.”Chần chờ một phen, hắn lại hỏi: “ Cũng không biết nên bắt đầu từ ai?”Thôi Tiểu Phù do dự chỉ chốc lát liền nói: “ Đánh rắn bảy tấc, chuyện này ta nghĩ đã lâu. Hạ Lâu Vô Kỵ là hậu duệ của danh tướng An Tây Hạ Lâu Dư Nhuận, đối với triều đình có độ trung thành nhất định, có thể làm bắt đầu từ hắn.”“ Chính là nếu như Trương Hoán quay về Lũng Hữu thì làm sao bây giờ?”Thôi Tiểu Phù cười “ Ngươi yên tâm, mùng một tháng tư phải mở đại triều năm mới. Tấu trình bổ nhiệm Sóc Phương Tiết Độ Sứ còn nằm trên tay ta! Còn có Tương Dương Đoàn Luyện Sử, Trường Sa Đoàn Luyện Sử, nhiều chuyện như vậy hắn cũng chưa nắm được chắc chắn. Những điểm mấu chốt như thế thì hắn làm sao mà trở về?”Thời gian dần dần đến giữa trưa, Thôi Tiểu Phù phê duyệt vài bản tấu chương rồi hồi cung đi nghỉ trưa. đi, hoạn quan hầu hạ nàng cũng được tranh thủ thời gian nghỉ chốc lát nên đều tự trở về phòng đi nghỉ ngơi.Lữ Thái Nhất tâm thần hơi không tập trung trở lại trong phòng mình. Hắn đóng chặt của lại rồi kéo rèm cửa sổ xuống, cho đến xác nhận không có sai sót thì hắn mới vội vã viết một phong thơ. Hắn lấy ra một viên sáp nến bọc kín liền tới gian ngoài tìm được một tiểu hoạn quan tâm phúc của mìnhđưa viên lạp hoàn giao cho hắn mà dặn dò: “ Mau mau đưa cho Tướng Quốc, không được để người ta phát hiện.”Tiểu hoạn quan đáp ứng một tiếng, hắn đem lạp hoàn dè dặt cất rồi liền đi rất nhanh.Bùi Tuấn đối với kỷ cương triều đình cho tới bây giờ cũng không phải rất nghiêm ngặt, bao gồm chính lão. Hiện tại lão cũng chỉ là buổi sáng xử lý ở trong triều, giữa trưa thì liền đem một chút công vụ mang về trong phủ, ngủ qua chốc lát. Buổi chiều lão liền xử lý công vụ ở phủ chứ không đi vào trong triều nữa. Trăm quan có chuyện gì có thể trực tiếp đến trong phủ tìm lão. Ở trong nhà xử lý công vụ tốt hơn nhiều, ngoài ra có khả năng tùy thời thu xếp một vài việc bí mật.Trương Hoán đi Tử Thìn Các bẩm báo công vụ, sau nửa canh giờ lão liền đã biết. Nhưng lão cũng không vội muốn biết nội dung bẩm báo công vụ, tự nhiên sẽ có người đem nó đưa tới.Quả nhiên, sau khi lão tỉnh ngủ thì Thị vệ trường đem một viên lạp hoàn giao cho lão nói là hoạn quan trong cung đưa tới. Bùi Tuấn cũng không vội đọc, lão rửa mặt qua rồi từ từ đến thư phòng ngồi xuống. Lúc này mới đem lạp hoàn bóp nát, lấy tin bên trong ra.Trương Hoán bẩm báo công vụ không có nửa điểm ý nghĩa, cái này lão đã sớm đoán được. Lãon cảm thấy hứng thú chính là một chi tiết nào đó, tỷ như Trương Hoán đi rồi thì Thôi Tiểu Phù lập tức triệu Lý Cầu đến rồi đuổi hết thối tả hữu bàn mưu. Điều này có ý tứ, xem ra Thôi Tiểu Phù sẽ hành động, đây là chuyện hắn vô cùng vui vẻ xem.Trương gia đại thiếuDanh MônTác giả: Cao Nguyệt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...