Danh Môn Thiên Hậu Trọng Sinh Thiên Kim Quốc Dân


Từ trước đến nay đều là tóc ảnh hưởng tới người, tới trên người cô lại biến thành người ảnh hưởng đến tóc.

Trên người mặc là một bộ đồng phục hai màu trắng đên, hẳn là đã sửa lại, dán sát vào người cô, phía trên góc trái dùng chữ Khải thêu ba chữ, là tên cô.

Trên cổ còn đeo một sợi chỉ đỏ, cô lôi chỉ đỏ ra, nắm khối huyết ngọc đeo ở trên chỉ đỏ, hơi trầm tư, lục lại ký ức.

Sau một lúc lâu, Tô Hồi Khuynh cong cong khóe môi, mang theo chút tùy ý, mang theo chút lạnh lẽo, đây là thói quen tươi cười của cô.

Giờ phút này thời điểm loại tươi cười này xuất hiện ở trên mặt cô, không có vẻ đột ngột, mà sẽ làm người khác cảm thấy trước mắt sáng ngời, thanh thuần cùng yêu diễm cùng nhau.

“Mười bảy?” Tô Hồi Khuynh vươn một ngón tay trắng nõn tinh tế sửa sửa lại một đầu tóc tím của mình, “Tuổi trẻ tám tuổi, thật tốt.


”Cô chậm rì rì mà ra khỏi phòng tắm, liền nghe được thanh âm chú Trần ở ngoài cửa nói chuyện.

Xoay người mở cửa, cô dựa vào cạnh cửa nhìn chú Trần giơ tay muốn tiếp tục gõ cửa, tư thái lười nhác tùy ý, thanh âm trong trẻo đè thấp vài phần, “Chú Trần, có tiền không?”Chú Trần thấy Tô Hồi Khuynh như vậy đều ngây dại, vẫn là gương mặt kia, lại không giống nhau, so với xinh đẹp dĩ vãng, tiểu thư trước mắt giơ tay nhấc chân đều làm người khác vô pháp dời đi ánh mắt.

Nghe được thanh âm tiểu thư, ông ấy theo bản năng mà móc ra mấy tờ tiền đỏ, “Đủ không?”“Đương nhiên.

” Tô Hồi Khuynh cười tủm tỉm mà tiếp nhận tiền, nói một chút, “Cảm ơn chú Trần, tôi buổi tối trở về.

”Nói xong, linh hoạt mà lướt qua chú Trần xuống lầu.

Cô tựa hồ là ghét bỏ đi xuống thang lầu quá lãng phí thời gian, thời điểm đi đến một nửa, đem tiền cất vào trong túi, đôi tay chống lên, xoay người nhảy một cái, trong chớp mắt đã đi xuống lầu, động tác uyển chuyển nhẹ nhàng tiêu sái, tóc mái bay lên lộ ra cái trán trơn bóng của cô, cô không chút để ý mà hất tóc ra.

Ngón tay trắng nõn vòng quanh tóc dài màu tím, như là mỹ thiếu nữ từ truyện tranh bước ra!Cái dạng xinh đẹp linh động nói không nên lời này, làm giúp việc vừa mới từ phòng bếp ra tới sửng sốt, từ từ, đây là tiểu thư bọn họ?!Chú Trần rốt cuộc phản ứng lại, bất quá chỉ nhìn thấy bóng dáng Tô Hồi Khuynh đi xa, ông vội vàng ló đầu ra hô, “Ai —— tiểu thư, bệnh của cô còn chưa có khỏi…… sẽ không lại muốn đi tìm Trương thiếu đi!”“Không phải!” Tô Hồi Khuynh không có xoay người, chỉ là hướng phía sau phất tay, chậm rãi hướng cửa đi đến.

Chú Trần đau đầu kịch liệt mà nhìn thân ảnh Tô Hồi Khuynh, cuối cùng thâm trầm mà thở dài một hơi.

Hiển nhiên là không tin lời cô nói!Tô Hồi Khuynh mang theo tiền giấy, một bên hướng trên đường lớn đi tới, trong đầu đang sắp xếp lại ký ức.

Không thể nghi ngờ, cô đã chết, bất quá lại trọng sinh đến trên người cô gái trùng họ trùng tên với cô.


Cuộc sống của cô gái này, có chút ý tứ.

Tô Hồi Khuynh là tiểu thư Tô gia ở thành phố Thanh, cũng là tiểu thư duy nhất, được mẹ cùng ông ngoại sủng ái, cũng chính bởi vì vậy, dưỡng thành tính cách hiện giờ của cô ấy, mười phần ngang ngược, đánh nhau ẩu đả mọi thứ lành nghề, ăn nhậu chơi bời không thầy dạy cũng hiểu, bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa.

Cái tiểu thư ngây ngốc phá của này còn có một vị hôn phu, chính là người đàn ông vừa rồi để cô đi bệnh viện xin lỗi kia, Trương gia đại thiếu gia Trương Minh Hi.

Trương Minh Hi người này đẹp trai lắm tiền lại có năng lực, là kim cương Vương lão ngũ nổi danh của thành phố Thanh, nguyên chủ đối với hắn khăng khăng một mực.

Đáng tiếc, một loại phế vật rác rưởi giống như cô ây, Trương Minh Hi như thế nào sẽ nhìn trúng?Đặc biệt là có Thẩm An An em gái cùng cha khác mẹ hoàn mỹ vô khuyết phụ trợ, Tô Hồi Khuynh chính là vết nhơ không nên tồn tại!Thẩm An An, học sinh ngoan thành tích tốt, chỉ nhỏ hơn so Tô Hồi Khuynh mấy tháng, năm ấy 17 tuổi, bởi vì thông minh, đối với thương nghiệp rất nghiên cứu, gần đây đến khi Tô gia đã được Thẩm phụ mang theo bên người, tham dự các loại yến hội cùng mấy nhân vật nổi tiếng, dung mạo xuất sắc, cử chỉ có lễ, khí độ ưu nhã, so với Tô Hồi Khuynh đại tiểu thư càng giống tiểu thư chính quy của Tô gia.

Trái lại Tô Hồi Khuynh, thành tích cũng là trong top mười, chẳng qua là top mười đếm ngược, tiểu thư ngang ngực, ngu dốt bất kham, sự nghiệp gia tộc dốt đặc cán mai, đánh nhau ẩu đả mọi thứ lành nghề, nhân vật nổi tiếng thế gia thành phố Thanh nhắc tới cô ấy đều là lắc đầu thở dài.

Tô Hồi Khuynh cùng Thẩm An An, hai người kia, quả thực chính là thái cực đối lập.


Dung mạo xuất sắc, thành tích ưu tú, tính cách dịu dàng, ở trên thương nghiệp rất có thiên phú, Thẩm An An quá mức hoàn mỹ, thế cho nên Trương Minh Hi nhịn không được bị cô ta hấp dẫn.

Khi biết được Thẩm An An bị Tô Hồi Khuynh đẩy xuống lầu thì suốt đêm từ nơi khác trở về, còn không quên tới biệt thự Tô gia cảnh cáo Tô Hồi Khuynh!Đến nguyên nhân Thẩm An An vì cái gì từ trên thang lầu lăn xuống, nghe nói là bởi vì ở trong trường học, hai người bọn họ phát sinh giằng cô, sau đó đối phương liền lăn xuống thang lầu, bất quá chân tướng sự thật cũng không ai biết.

Nhưng ở trong mắt người khác, Tô Hồi Khuynh chính là cố ý đẩy Thẩm An An.

Lần này, xem như hoàn toàn chứng thực thanh danh ác độc, ở trong trường học thật là —— người ác phế vật ăn chơi trác táng!Tô Hồi Khuynh nghĩ đến đây, không khỏi cong môi cười, chẳng qua đáy mắt lại tản ra một cổ hàn ý lạnh lẽo.

Dám khi dễ Tô Hồi Khuynh cô, có hai loại, một loại là muốn đi thấy Diêm Vương, một loại là đã đi gặp Diêm Vương!------ chuyện ngoài lề ------Đúng hạn tới, hy vọng mọi người có thể thích ^_^Trước chiếm cái hố, thích người khi nào liền sớm một chút đổi mới, nhất muộn không vượt qua một tuần, làm hoa hoa nhiều tồn điểm bản thảo ( *^__^* )ps: Tân văn cầu cất chứa cầu moah moah!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận