Editor: Puck - Diễn đàn
Chương ma ma hết sức khó chịu với thái độ của Chu thị, nhất là giọng điệu nói mấy lời vừa rồi của Chu thị, đó gọi là giống như bố thí, rõ ràng là Vân gia muốn cầu xin Thù nhi tiểu thư trở về, nhưng lại còn đặt mình ở vị trí cao cao tại thượng, tư thế này chỉ nhìn đã khiến cho người ta cảm thấy nôn mửa.
Chương ma ma vừa trách móc như vậy, khiến gương mặt già nua của Chu thị lập tức không hạ xuống được, bà lập tức nghiêm mặt lên nói: “Chủ nhân đang nói chuyện, có chuyện gì của nô tài ngươi, còn có quy củ gì hay không! Còn không kêu người đến vả miệng, để cho ngươi ghi nhớ thật lâu!”
Chương ma ma hoàn toàn không nhìn khiển trách này của Chu thị vào trong mắt, bà bật cười một tiếng nói: “Vân lão phu nhân, quy củ này đương nhiên phải có, nhưng đối với những kẻ tới nhà người khác kêu kêu gào gào tự cho mình là chủ nhân mà nói, không có quy củ này cũng không phải là hạ nhân chúng ta!”
Nếu như bây giờ vẫn còn ở Vân gia, Chương ma ma đương nhiên phải kinh sợ Chu thị mấy phần, nhưng bây giờ đã ở Liễu gia rồi, đương gia làm chủ ở Liễu gia này đương nhiên cũng không phải Chu thị, đâu đến lượt bà ta cho rằng mình là chủ nhân ở đây mà ra lệnh, hơn nữa những lời này của bà cũng có thể coi như nhẹ nhàng, nếu tiểu thư ở đây, Chương ma ma lạnh lùng nghĩ tới, không chừng tiểu thư còn có thể nói ra những lời đủ để cho người ta tức chết, nếu có thể khiến cho Chu thị lão bất tử không làm rõ ràng được kia tức chết, vậy cũng thật sự coi như làm một chuyện tất cả đều vui vẻ rồi.
Những lời này của Chương ma ma trong lúc vô tình cũng coi như nhắc nhở Vạn Thục Tuệ, hiện giờ chỗ bọn họ là Liễu gia chứ không phải Vân gia, đương gia làm chủ đã không phải Chu thị rồi, bà cũng không cần nhìn mặt mũi của Chu thị mà mua mặt mũi của bà ta.
Vạn Thục Tuệ lau nước mắt trong hốc mắt muốn rơi mà không rơi mở miệng: “Nếu Vân gia cảm thấy ban đầu những chuyện này đều là ta sai lầm, vậy ta cũng không thể nói gì hơn. Nhưng cho dù như thế nào ban đầu Thù nhi cắt đứt quan hệ với Vân gia là sự thật, ban đầu các khi ngươi không cần chính là vứt bỏ như giày cũ, bây giờ lại muốn đón về, dù sao đi nữa muốn hay không muốn đều do Vân gia các ngươi định đoạt, ta nào biết được ngày nào đó các ngươi lại không muốn?!” d1en d4nl 3q21y d0n
Vạn Thục Tuệ lạnh lùng nhìn Chu thị nói: “Ban đầu Thù nhi từ Vân gia đi ra, Vân lão phu nhân nói câu không xuôi tai, ngươi chính là thả ra tiếng gió nói không còn có cháu gái như vậy. Nữ nhi của ta không phải trắng trợn đển cho Vân gia các ngươi làm nhục!”
Chu thị nào nghĩ đến Vạn Thục Tuệ sẽ nói ra lời như vậy với mình, đầu tiên bà bị Chương ma ma nói như vậy, hiện giờ lại đến lượt Vạn Thục Tuệ, sắc mặt của bà lập tức đỏ lên, trong nháy mắt vô cùng khó coi.
Bà nói: “Ngươi bây giờ chính là định giữ chặt máu mủ Vân gia chúng ta không buông? Mẫu thân như ngươi vậy sau này sẽ trở thành trò cười cho Thù nha đầu, mẫu thân tái giá như ngươi, lui về sau con bé có thể tìm được mối hôn sự như thế nào, phải biết rằng con bé ở chỗ chúng ta chính là thiên kim Hầu phủ!”
“Hiện giờ con bé còn là nữ nhi của Ngự sử đại phu!” Vạn Thục Tuệ lạnh giọng nói với Chu thị, “Hiện giờ Thù nhi đã lên gia phả của Liễu gia, Liễu Vân Thù nữ nhi của Liễu Bác Ích Liễu Ngự sử! Ta nghĩ cho dù có ta là mẫu thân như vậy, lui về phía sau chuyện cả đời của con bé, phụ thân con bé sẽ cẩn thận tính toán cho con bé, dù sao bây giờ con bé có cha yêu thương con bé từ trong thâm tâm, chứ không phải giống như một vài người! Hơn nữa cho dù trở lại Hầu phủ thì như thế nào? Ta đây một mẫu thân sẽ trở thành trò cười của con bé, còn Vân Hầu gia người phụ thân như vậy chẳng lẽ không phải là trò cười của con bé sao? Nếu nói thể diện ta đây thật sự có vài phần không qua được, vậy thể diện của Vân Hoằng còn cực kỳ không qua được hơn ta, dù sao người lúc trước đình thê tái thú là ông ta!”
Một phen vặn hỏi này của Vạn Thục Tuệ vượt xa dự đoán của Chương ma ma, xưa nay bà cảm thấy tiểu thư nhà mình có tính tình hơi mềm, cảm thấy cá tính kiên cường như vậy của Thù nhi tiểu thư chính là chỗ bổ sung cho thiếu sót của tiểu thư nhà mình, nhưng bây giờ khi nghe tiểu thư nhà mình nói như vậy, Chương ma ma ngược lại cảm thấy tính tình của Thù nhi tiểu thư có lẽ còn có chỗ có thể tìm ra, tiểu thư nhà bà bị bức ép đến mức nóng nảy, như trong lời nói ngược lại thật sự có mấy phần giống dáng vẻ của Thù nhi tiểu thư. dinendian.lơqid]on
Chu thị giận đến muốn chết, cả người đều khẽ run rẩy, ngón tay chỉ vào Vạn Thục Tuệ thật lâu vẫn không nói ra được lời mình định nói ra.
“Nhà Liễu gia cửa nhỏ, thật sự không chứa được Vân lão phu nhân Phật lớn như vậy, kính xin Vân lão phu nhân đi về trước đi!” Vạn Thục Tuệ lạnh lùng nói, một chút thương lượng cũng không có, bà nói với nha hoàn đang ngây ngốc trong phòng khách, “Đưa Vân lão phu nhân ra ngoài đi!”
Cho đến bây giờ nha hoàn chưa từng thấy Vạn Thục Tuệ có tính tình dễ chịu thậm chí cho tới bây giờ cũng chưa từng nổi giận lộ ra dáng vẻ trong cơn giận dữ như vậy, nàng lặng đi rồi ngẩn người sau đó mới hành lễ nói một tiếng, “Vâng.” Trong lòng cũng có mấy phần thầm nói, bọn họ vốn đều cho rằng người duy nhất trong phủ không thể chọc đến là tiểu thư, nhưng hiện giờ xem ra phu nhân cũng là một người thâm tàng bất lộ, lui về sau cũng càng phải cẩn thận hầu hạ phu nhân, tránh cho đến lúc đó đắc tội phu nhân mà không biết.
Chu thị nghe được Vạn Thục Tuệ nói ra lệnh đuổi khách, bà cũng nổi giận, lập tức liền ném tách trà trên tay lên bàn tức giận ngập trời mà thẳng bước đi ra ngoài, sau khi bà đi được hai bước lại cảm thấy không cam lòng, quay đầu lại nói với Vạn Thục Tuệ: “Ngươi đừng cho rằng mấy lời ngươi nói có thể thay đổi được gì, đợi ta nói với Thù nha đầu, con bé tất nhiên là người hiểu chuyện nhất quyết sẽ không có ý kiến nông cạn như ngươi một phu nhân vô tri, đến lúc đó Thù nha đầu tự nguyện trở về Vân gia thì ngươi đừng ngăn cản, nếu không lão bà tử ta đây dù liều mạng cũng muốn lý luận một phen với ngươi.”
“Ngươi cứ đi nói với Thù nhi, nếu con bé thật sự quyết định muốn trở về Vân gia, ta đây người làm mẹ tuyệt đối sẽ không ngăn cản. Lui về sau con bé vẫn là nữ nhi của ta. Chỉ sợ sau khi các ngươi nói xong, Thù nhi nói gì cũng không tình nguyện trở về Vân gia, đến lúc đó thiệt thòi cho các ngươi giày vò uổng công một trận!” Vạn Thục Tuệ ưỡn thẳng thắt lưng nói với Chu thị, “Đến lúc đó còn hy vọng Vân lão phu nhân ngươi đừng trở lại Liễu gia nói vài lời ngây ngốc cũng đừng làm ra chuyện nằm mộng giữa ban ngày này thì tốt hơn!”
Chu thị nghe thấy Vạn Thục Tuệ một chút cũng không chịu mềm mỏng, trong lòng bà oán hận không thôi, rồi lại không có cách nào với Vạn Thục Tuệ, dù sao bây giờ Vạn Thục Tuệ đã không phải là con dâu của bà rồi, bà cũng không thể đánh mắng Vạn Thục Tuệ một trận ở ngay Liễu gia trước mặt hạ nhân Liễu gia, không thể làm gì khác hơn là hung hăng xì một tiếng khinh miệt về phía Vạn Thục Tuệ, lúc này mới dưới nâng đỡ của nô tỳ nhà mình cũng không quay đầu lại đi ra cửa. diee ndda fnleeq uysd doon
Đợi sau khi Chu thị vừa đi, Vạn Thục Tuệ vốn vẫn khí tức cường đại lập tức sụp đổ xuống, cả người bà giống như vừa trải qua một cuộc đại chiến, gần như thoát lực. Vào thời điểm trước kia bà cho rằng khi đối mặt với những người này nói ra những lời mang theo quyết đoán như vậy là một việc hết sức đơn giản, giống như con gái Vân Thù của mình, cho tới bây giờ bà mới biết được thì ra cho tới nay Vân Thù phải đối mặt thừa nhận với áp lực như thế nào.
“Chương ma ma…”
Vạn Thục Tuệ run rẩy gọi Chương ma ma, mới vừa rồi bà có dáng vẻ tự tin nói một loạt lời như vậy với Chu thị, nhưng trên thực tế trong lòng Vạn Thục Tuệ cũng không nắm chắc.
Chương ma ma cũng vội vàng đỡ Vạn Thục Tuệ, trấn an nói: “Tiểu thư đừng hoảng sợ, mới vừa rồi tiểu thư làm hết sức tốt đấy!”
Khi Vạn Thục Tuệ nghe được Chương ma ma nói như vậy, trên mặt bà cũng lộ ra vài nét cười, bà còn sợ mới vừa rồi khí thế của mình không đủ ép không được Chu thị.
“Nhìn dáng vẻ tiểu thư vừa rồi, ma ma ta còn tưởng rằng thấy được Thù nhi tiểu thư!” Chương ma ma khen một câu, “Quả thật tính tình của Thù nhi tiểu thư vẫn có mấy phần giống tiểu thư, trước kia tính tình này của tiểu thư vẫn luôn không biểu hiện ra mà thôi, trên thực tế tính tình của tiểu thư cũng cực kỳ ác liệt gay gắt!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...