Danh Kiếm Hoa Hương


Thiếu niên họ Nhạc nghe thế cảm thấy ngán ngẩm, bất giác uống cạn chén rượu lúc nào cũng không hay, thở dài nói: “Nàng ta bây giờ ra sao? Đang ở chỗ nào?”
Chương Lập lắc đầu, nói: “Điều này ta không biết.


Chương Kiện cuối cùng mới chịu mở miệng chen vào: “Nàng ta chắc không có chuyện gì, nàng dùng độc dùng dược thiên hạ vô song, thiết nghĩ không có ai dám chọc vào nàng?”
Thiếu niên họ Nhạc lại thở dài thườn thượt.

Đinh Hiểu Lan tâm tình vốn đa cảm, lúc này cảm thấy ủ ê, nàng lẩm bẩm như nói cho chính mình: “Nàng thân nữ nhi, có nhà nhưng không được về, phải cô độc phiêu bạt bên ngoài, thật là thiên nan vạn khổ?”
Cao Phong nói thầm trong bụng: “Muội, chuyện đau lòng phiền muộn của mình còn chưa biết đi tới đâu, bây giờ lại còn thương tiếc cho người khác, thật đa sầu đa cảm cho tấm lòng nữ nhân.


Trải qua chốc lát, lại nghe Chương Lập nói: “Mỹ nhân thứ ba họ Hoa ở Hà Nam, Lạc Dương, là thiên kim của Thúy Trúc trang Hoa Ngưỡng Hạc lão trang chủ, tên gọi là Hoa Hương Lăng ….


.


Cao Phong vừa nghe nói tới “Hoa Hương Lăng”, sắc mặt lập tức nghiêm trang lạ thường, chén rượu trong tay sóng sánh, đổ không ít rượu ra bàn.

Còn Đinh Hiểu Lan thì nín thở, nàng sợ hãi khi phải nghe nói tới ba chữ này.

Chỉ nghe Chương Lập đó tiếp tục kể: “Dung nhan người con gái đó phải nói là tuyệt sắc, dùng các hình dung từ hoa nhường nguyệt thẹn, trầm ngư lạc nhạn không phải là quá đáng.


Thiếu niên họ Nhạc nói: “Chương đại ca, huynh có lần nào diện kiến được dung nhan của nàng chưa?”
Chương Lập mỉn cười nói: “Thật là may mắn, mười năm trước ta từng có duyên diện kiến một lần, năm đó cũng là lúc Hoa Sơn phái Cát Như Lâu có tới Hoa trang để đề thân, bàn chuyện hôn sự.


Thiếu niên họ Nhạc nói: “Mười năm trước ư? chắc bây giờ tuổi tác nàng phải lớn lắm? khó nói nàng vẫn còn là khuê nữ?”
Chương Lập nói: “Hiện tại tuổi nàng phải là ba mươi, ta nghĩ có thể đã lấy chồng, chỉ là Hoa gia rất kín tiếng, không thích nói toạc ra mà thôi.


Thiếu niên họ Nhạc càng thắc mắc: “Vì sao vậy?”
Chương Lập chậm rãi uống xong chén rượu, mới nói: “Theo lời đồn, cách đây mười bốn mười năm năm về trước, lúc Hoa Hương Lăng đang ở tuổi đào hoa mơn mởn, có phát sinh tình cảm với một đồ đệ bị trục xuất của phái Võ Đang, một người linh tinh lang tang, nhưng bây giờ lại có tên tuổi không kém, đó là Kinh Long Kiếm Cao Phong, sau khi tình cảm hai người phát sinh thì lại gặp sự phản đối quyết liệt của Hoa Ngưỡng Hạc lão trang chủ, sau cùng cuộc tình ngang trái đó phải chia ly!”
Tâm tình Cao Phong càng trở lên khích động, suýt nữa hắn đã đứng lên để sang hỏi cho ra lẽ, nhưng lại cầm lòng được: “Nàng bây giờ đã lấy chồng, ta chẳng lẽ chỉ vì một câu hứa hẹn đau khổ mười năm năm trước với Hoa lão gia mà làm to chuyện ư, cho dù có hỏi ra chuyện thì được ích gì?” hắn thở dài thườn thượt rồi uống cạn chén rượu.

Đinh Hiểu Lan khẽ cắn môi, nhìn ngắm hắn, thầm nghĩ: “Chàng không biết nghĩ, chỉ vì một lời hứa suông mà phải chờ đợi tới mười năm năm, trên thế gian này mười năm năm có biết bao biến đổi, thật là một đại ngốc tử!”

Thiếu niên họ Nhạc nói: “Hoa Ngưỡng Hạc lão trang chủ có ngoại hiệu là Nhân Nghĩa Cái Thiên, trong võ lâm được mọi người ngưỡng mộ, không hiểu sao năm đó ông ta lại phản đối việc của Hoa Hương Lăng và Cao Phong, bây giờ nghĩ lại, danh kiếm phối với giai nhân, há không phải là môn đương hộ đối sao?”
Chương Lập nói: “Sự đời biến thiên làm sao biết được, Nhạc huynh đệ, ngươi phải bị phạt rượu đó nghe ….

.


Đột nhiên Chương Kiện đập bàn, kêu hoảng lên: “Không xong rồi, đại ca!”
Chương Lập ngây người: “Sao?”
Chương Kiện nói: “Liễu Viên Viên ngày tám tháng này tỉ võ chiêu thân, còn ngày mười hai tháng này cũng là ngày mừng đại thọ sáu mươi tuổi của Hoa Ngưỡng Hạc lão trang chủ, huynh đã quên rồi sao?”
Chương Lập nghe xong, vỗ đầu, đứng lên rồi lại ngồi xuống, sốt ruột nói: “thật là phiền phức, suýt nữa thì ta quên việc này, nhưng biết phải làm sao, một bên ở mãi Tô Châu, một bên ở tận Lạc Dương, còn ngày thì lại quá gần kề như vậy, chúng ta chỉ có nước chọn một trong hai thôi.


Thiếu niên họ Nhạc nói: “Việc đó không quan hệ gì, cái gọi là của lễ đi thay người, hai vị ca ca chỉ cần phái người đưa thọ lễ tới Hoa gia, kèm theo lời chúc mừng là được rồi, còn việc mỹ nhân chiêu thân đợi đấng hào hoa phong nhã thì không thể bỏ qua.


Chương Lập nghe vậy, thần sắc tươi tỉnh, đồng ý tán thành ngay.


Trái lại Chương Kiện lắc đầu, nói: “Đây là thiên thu đại hỷ của Hoa lão trang chủ, nói sao thì nói chúng ta bắt buộc phải đi.


Nghe tới đây, Đinh Hiểu Lan nói: “Cao Phong, huynh xem anh em Chương thị này, tuy cùng một mẹ sinh, nhưng một người thì trọng tình, còn một người thì trọng nghĩa, huynh cảm thấy thế nào?”
Cao Phong không bình tĩnh, nói ngay: “Một người chưa nhìn qua nữ nhân, làm sao nói được chữ tình.

” Nói xong hắn đứng dậy, bước ra khỏi tửu quán.

Đinh Hiểu Lan vội vã chạy theo, tâm tình nàng vốn sầu muộn bây giờ đã có phần tươi vui.

Hết chương 35


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui