Tác giả: Tạ Lan
Thể loại: Trọng Sinh, Truyện Teen, Ngôn Tình
Nguồn: wattpadvn
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 77
Tần suất cập nhật: 17 giờ/chương
Ngày đăng: 9 tháng trước
Cập nhật: 7 tháng trước
Giới thiệu:
Có những khi một nụ cười hay ánh mắt của một người có thể đưa ta đến những kỷ niệm xưa hoặc những giấc mơ mơ hồ. Nhưng đối với Hán Lập Thành, tình yêu đã biến thành trò vui, để anh ta coi thường và kiểm soát những người như những món đồ chơi. Vậy tình yêu đích thực là gì khi đã trở nên độc chiếm và áp đặt như vậy?
Người con gái ấy đã tận hưởng những khoảnh khắc bên người yêu đến mức không thể tưởng tượng được cuộc sống mà không có anh. Nhưng giờ đây người yêu của cô ấy đã ra đi mãi mãi, để lại nỗi cô đơn đến vô tận và không ai có thể tìm hiểu cô hơn. Bị bỏ rơi và luôn nhớ về người đã trót điều khiển trái tim mình, cô ấy vẫn đang giữ mãi nỗi đau và cô đơn đó.
Sao lại có điều gì lại đến với người này đến như vậy? Nỗi đau đó càng khiến cho người ta phải chấp nhận số phận của mình, khi mọi thứ đã biến mất và chỉ còn lại giông bão cô đơn làm người ta suy nghĩ đến những điều mà mình đã mất đi.
Tác giả : Tạ Lan
Thể loại: Trọng Sinh, Truyện Teen, Ngôn Tình
Nguồn: wattpadvn
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 77
Tần suất cập nhật: 17 giờ/chương
Ngày đăng: 9 tháng trước
Cập nhật: 7 tháng trước
Giới thiệu:
Có những khi một nụ cười hay ánh mắt của một người có thể đưa ta đến những kỷ niệm xưa hoặc những giấc mơ mơ hồ. Nhưng đối với Hán Lập Thành, tình yêu đã biến thành trò vui, để anh ta coi thường và kiểm soát những người... khác như những món đồ chơi. Vậy tình yêu đích thực là gì khi đã trở nên độc chiếm và áp đặt như vậy?
Người con gái ấy đã tận hưởng những khoảnh khắc bên người yêu đến mức không thể tưởng tượng được cuộc sống mà không có anh. Nhưng giờ đây người yêu của cô ấy đã ra đi mãi mãi, để lại nỗi cô đơn đến vô tận và không ai có thể tìm hiểu cô hơn. Bị bỏ rơi và luôn nhớ về người đã trót điều khiển trái tim mình, cô ấy vẫn đang giữ mãi nỗi đau và cô đơn đó.
Sao lại có điều gì lại đến với người này đến như vậy? Nỗi đau đó càng khiến cho người ta phải chấp nhận số phận của mình, khi mọi thứ đã biến mất và chỉ còn lại giông bão cô đơn làm người ta suy nghĩ đến những điều mà mình đã mất đi.