Đáng Yêu Hơn Cả Đường


Không nhận ra sao?
Hứa Dệt tự hỏi trong lòng.

Cô rũ mắt, mắt không chớp, xuất thần nhìn mũi giày hơi ướt của mình.

Tuyết xung quanh, đang vô tình biến mất.

Thay vì nói cô không phát hiện, chi bằng nói là không muốn tự mình đa tình.

Trong cuộc đời của Hứa Dệt, không phải chưa từng có cảnh nam sinh khác đỏ mặt lắp bắp tỏ tình với cô, nhiều lần như vậy cô đại khái cũng có thể nhìn ra một chút.

Nhưng hôm nay người trước mặt là Thương Ôn Hứa, anh ưu tú thanh quý, khí chất xuất chúng, là một nhân vật phong vân đi tới đâu cũng có thể thu vô số ánh mắt.

Một người như vậy, làm sao có thể dễ dàng coi trọng cô chứ?
Con gái đôi khi sẽ có một hai lần đỏ mặt tim đập nhanh, suy nghĩ lung tung, khi được mấy cậu con trai thường xuyên gửi tin nhắn cho mình thì hay nghĩ rằng đối phương có để ý đến mình không? Người ta đối xử tốt với mình, chẳng lẽ mình lại thẹn thùng cho rằng người ta thích mình sao?
Nhưng mà nam sinh này là Thương Ôn Hứa, Hứa Dệt cũng không dám nghĩ như vậy.


Vì vậy, cô luôn giữ vị trí “bạn tốt” trong mối quan hệ với anh, cô nghĩ, có lẽ đàn anh thực sự coi cô là một người bạn thân, nên mới đối xử tốt với cô như thế.

Hứa Dệt ôm túi đồ ăn lớn trong ngực, nặng trĩu chìm vào trong lòng, cô nắm chặt lòng bàn tay, ôm chặt túi đồ một chút.

Vừa rồi đàn anh, tỏ tình với cô!
Mặc dù rất không thể tin được, nhưng Hứa Dệt xác nhận mình thật sự không nghe lầm.

Răng nanh của cô theo bản năng căn cắn môi dưới, cô cảm thấy một đống đồ ăn vặt trong tay sắp không kìm nén được trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.

Nó nhảy nhót lung tung, giống như chủ nhân của nó vậy, cực kỳ choáng ngợp.

Thương Ôn Hứa cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều sau khi nói ra tâm tư của mình, anh kiên nhẫn chờ đợi cô gái nhỏ trả lời, nhưng đợi anh phát hiện thì đầu của cô càng vùi càng thấp, anh cơ hồ nhìn không rõ biểu tình của đối phương.

Nghĩ đến đối phương trước mắt đại khái còn không thể tiếp nhận mình.

Anh bình tĩnh lại, hô hấp vững vàng, mặc dù có chút hụt hẫng trong lòng nhưng anh vẫn quyết định cho cô thêm chút thời gian.

“Chi Chi?” Anh nhẹ nhàng gọi cô.


“A?” Cô gái theo bản năng ngẩng đầu lên, nhưng trong nháy mắt hình như nghĩ tới cái gì đó, lại nhanh chóng cúi đầu xuống.

Đột nhiên, giọng nam trên đỉnh đầu nhẹ nhàng cười khẽ, giọng nói trầm thấp mang theo ý cười, không nhanh không chậm vang lên, một câu hai nghĩa: “Em không cần gấp gáp đáp lại anh như vậy.


Nụ cười của anh ẩn chứa sự câu người cùng trêu chọc, giống như là đang cười Hứa Dệt vừa rồi có chút vội vàng đáp lại.

Hứa Dệt bĩu môi, bị anh cười như vậy, bầu không khí ban đầu đang ngượng ngùng xấu hổ thì dịu lại đôi chút.

Tuy nhiên, trở về vấn đề chính, Thương Ôn Hứa nghiêm túc và thành khẩn nói: “Chi Chi, mặc dù anh chưa từng làm bạn trai ai cả, nhưng anh nghĩ, nếu anh làm rồi thì cũng sẽ không kém.

Anh lớn hơn em 2 tuổi, biết chăm sóc mọi người, biết giặt giũ và nấu ăn.

Anh còn là đàn anh của em, mặc dù chuyên ngành khác nhau nhưng nếu có thể, anh cũng có thể dạy kèm cho em bài tập về nhà.

Anh làm việc và nghỉ ngơi đều có quy luật, không có thói quen xấu, học tập về giáo dục đạo đức và sức khỏe phát triển toàn diện, nếu em thích thì học bổng hàng năm của anh có thể dùng để mua đồ ăn vặt cho em.


Hứa Dệt ôm đống đồ ăn vặt nghe đến đoạn này, đột nhiên cảm thấy túi đồ trong tay mình thần thánh lên.

Bất quá, cô làm sao lại cảm thấy Thương Ôn đang coi cô như trẻ con vậy > 人.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui