Đáng Chết! Mọt Sách Mà Dám PK Lão Đại Ta

Hử? Sao tên này lúc nào cũng rãnh rỗi thế? Dư thời gian nhiều vậy sao? Vừa làm giám đốc vừa đi học đáng lý thời gian hạn chế nhiều lắm chứ? Tại sao cứ hễ mình ở đâu hắn cũng y rằng biết mà xuất hiện tại đó.
Vong tên này nặng thật. Đuổi mãi không đi, bám chắc còn hơn keo 502.
Nhi An nhíu cặp mày xinh đẹp hơi khó chịu nhìn anh nhưng liền ngay lặp tức thay đổi bằng một nụ cười nghề nghiệp.
- Khách quan, mời vào quán. Mỹ nhân Tây Phong tiếp khách này.
Hê hê hê... Tên này hôm nay thật biết điều, lựa đúng lúc này. Nhà hắn giàu vậy, mấy tên bạn của hắn chắc cũng là thiếu gia. Hớ hớ hớ... lần này kêu Tuấn Phong chặt chém thoải mái. Ai bảo hắn đến, cố chịu. Há há há.... ^o^
Tuấn Phong đến bộ dạng thập phần giống khuê nữ cúi người.
- Mời các vị công tử.
Nhi An cười gian nói nhỏ gì đó với cậu em sau cả hai nhìn nhau cười tít mắt.
Chị quả có tố chất gian thương.
Tuấn Phong đưa ngón cái về phiá Nhi An.
- Tây Phong phục vụ khách tốt nhá!
Nhi An gật đầu ra hiệu cho Tuấn Phong dẫn khách đi, bộ dáng y giống mấy tú bà kỹ viện.
( Dao Dao: đây chính là kỹ viện.)
- Nhưng anh là muốn em là người phục vụ a.
Tề Hạo nhìn Nhi An nở nụ cười mê người, giọng nói anh trầm ấm thu hút tâm trí cô.
Nhi An đờ người nhìn Tề Hạo.
Mỹ... mỹ nam kế. Không, bình tĩnh, phải bình tĩnh.
- Thứ lỗi nhưng tôi là người quản lý không phải phục vụ, mong quý khách thông cảm.
Nhi An cười hòa nhã từ chối.
Hừ, phải kêu A Phong tăng giá gấp ba.
- Anh trả gấp đôi số tiền.
Tề Hạo vẫn không từ bỏ ý định. Sao anh có thể dễ dàng buông tha cô chứ.
- Xin lỗi...
Nằm mơ cô cũng không chấp nhận.
- Gấp ba lần.
- Tôi không...
- Gấp năm lần.
- Vâng. Mời qúy khách vào a.
Vừa nghe số tiền tăng năm lần mắt Nhi An sáng rực rỡ cười hề hề dẫn đường cho nhóm Tề Hạo.
Tiền... tiền đến... hí hí hí....$_$
Tuấn Phong: tham tiền đến thế là cùng. -_-
Đợi ba người Tề Hạo, Minh Hoàng và Tần Vũ ngồi vào bàn Nhi An niềm nở mở lời.
- Thưa ba vị đại gia, đây là thực đơn của quán. Các vị cứ chọn tự nhiên, quán sẽ phục vụ nhiệt tình.
- Quán này có món gì ngon " cô chủ" ?
Tề Hạo cầm menu xem xét không ngẩn đầu hỏi Nhi An.
- Món nào cũng ngon. Đại gia chọn đại một món ta đảm bảo ngài sẽ hài lòng.

Nhi An không từ cơ hội, quảng cáo nhiệt tình.
- Vậy có món nào ngon nhất phiền em mang lên đây.
Tề Hạo gật đầu mỉm cười đưa menu cho Nhi An.
- Vâng. Cám ơn các vị.
Cúi người chào Nhi An nhanh chóng hớn hở chạy đi.
Ôi lần này gặp Tề Hạo đúng là có giá trị. Hí hí... Tiền.
- Hạo, cậu đã biết trước Nhi An là cô gái xinh đẹp trước kia rồi phải không?
Tần Vũ thông thả hỏi Tề Hạo. Anh cũng linh cảm có cái gì đó trong việc này. Tề Hạo làm sao lại đi chú ý đến một cô gái không có lấy một điều gì đúng mẫu người của anh. Hóa ra...
- Này, biết mà còn giấu tụi này sao? Cứ bí bí hiểm hiểm chẳng cho ai biết.
Minh Hoàng nhăn mặt chất vấn. Sao lần nào anh cũng là người biết cuối cùng a?
Tề Hạo nhìn hai người bạn cười cười.
- Cô gái của tớ sao phải cho các cậu biết a.
- Oh! Đã là "của tôi" sao?
Minh Hoàng nhướn mày cười nói.
- Ra tay nhanh thật đấy. Cô bạn Nhi An đó thật sự rất thú vị.
- Chẳng những thú vị mà càng không nên xem thường.
Tần Vũ nhẹ ngấp một ngụm nước uống chậm rãi nói.
- Hạo, việc cậu nhờ tớ điều tra vụ công ty A của cô bạn Nhi An có liên quan đến cô ấy sao?
- Cậu nói vậy có ý gì?
Minh Hoàng nghi hoặc nhìn Tần Vũ.
- Việc công ty đóbị khủng hoảng bỗng có một chiến lược phát triển vực dậy công ty nhưng cần nhà đầu tư, Tề Hạo nhờ tớ điều tra vụ việc có lẽ cậu ấy muốn đầu tư. Chiến lược phát triển đó hình như do Nhi An gợi ý và đề ra.
-...
Nghe lời nói của Tần Vũ Minh Hoàng thoáng im lặng. Quả thật không thể xem thường được.
- Các cậu không nên đụng vào cô ấy. Cô ấy là của tớ.
Tề Hạo lạnh lùng tuyên bố.
- Cậu đang đe dọa tụi này?
Minh Hoàng cười cười nói. Tuy biết Tề Hạo có tính chiếm hữu rất cao nhưng điểm này với phụ nữ thì chưa bao gìơ. Phụ nữ với cậu ta chẳng là gì mà nay vì một cô gái có thể như thế này. Thú vị.
- Món ăn đến rồi. Chúc quý khách ngon miệng.
Nhi An mang món ăn đến vui vẻ chúc cả ba người rồi hí hửng đi.
Cô chọn món chẳng phải món gì lạ chẳng qua chọn những món đắt nhất mang ra cho Tề Hạo. Có cơ hội kiếm tiền dại gì không làm chứ. Nhìn đi chỉ vì anh ta đến mà lượng khách nữ cũng tăng lên. Tên này hôm nay đúng là cây tiền vàng mà. Tử Yên cô thua chắc rồi.
- Có vẻ cô ấy không quan tâm cậu lắm.
Minh Hoàng cười nửa miệng uống ly capuchino Nhi An mang đến.
- Chỉ hiện tại thôi.
Tề Hạo nhàn tản ăn ly kem trái cây đáp.
- Chuyện lạ đây. Thiếu gia Tề Hạo mà cũng phải theo đuổi phụ nữ sao?

Minh Hoàng trêu chọc. Chẳng mấy khi có chuyện trêu Tề Hạo phải tận dụng a.
- Cậu thấy vậy cứ cho là vậy. Cuối cùng thì cô ấy cũng là của tớ.
- Mạnh miệng.
- Hửm? Cho chuyện gì mà nhiều người tụ tập ở cửa vậy?
Lời nói của Tần Vũ khiến cả ba chú ý cửa ra vào. Rất nhiều cô gái tụ tập ở đó hò hét lên.
- Tiểu An, trường cậu nhiều người nổi tiếng lắm sao hay có cái gì hay mà thu hút người khác a? Hình như lại có ai đến nữa kià. Coi fan đi, đông quá chừng.
Red kề sát Nhi An nhướn mày bình luận.
Ây, học trong trường này rắc rối phết.
- Cậu nói gì vậy. Người nổi tiếng đến thì thu tiền nhiều chứ sao. Tớ mừng thấy mồ. Ai lại đi chê tiền chứ, tớ đâu có điên.
Nhi An trề môi nhìn cô bạn, mắt sáng rỡ nhìn cây tiền vàng đang sáng lấp lánh ở cửa.
Tiền... tiền đến nữa kià! Hố hố hố!
- Con ma mê tiền như cậu tớ thật sự hết thuốc chữa rồi.
Red lắc đầu ca thán.
Vô phương cứu chữa rồi.
- Mau, ra ngoài đón khách đi. Nếu thuận lợi thì chặt chém nhiều nhiều nhá.
Nhi An vỗ vai Red dặn dò.
- Rồi rồi.
Red lắc đầu chạy ra, nụ cười niềm nở chào đón khách chợt vụt tắt.
Sao... sao cậu ta lại ở đây?
- Này, cây tiền vàng đến mà không ra đón khách sao?
Tề Hạo thấy Nhi An đang đếm tiền hăng say không để ý xung quanh liền kề sát nói khẽ vào tai cô.
Em nỡ không chú ý đến anh sao?
- Á....!
Nhi An giật mình hét lớn khiến ai cũng phải nhìn cô nhăn mày.
- Xin lỗi... không có gì đâu. Mọi người cứ... tiếp tục.
Xấu hổ xin lỗi tất cả Nhi An lặp tức liếc Tề Hạo.
- Anh bị điên à! Không thấy người ta đang tập trung sao mà còn hù?! Muốn ăn đòn, hử?
Tên thúi này, hễ không để ý là đến quấy rối. Có ngày bà đây sẽ đập cho mi một trận mềm xươngggggg!!!
- Khách gọi mà còn dùng thái độ đó đối đãi sao? Phục vụ kém quá!
Tề Hạo lắc lắc đầu chê trách.
Kém cái đầu ngươi! Có tin bà đây lặp tức đập ngươi không? Không?!
Dù trong lòng nổi giận muốn đấm Tề Hạo nhưng Nhi An vẫn lý trí kiềm nén nói với anh.
- Tôi chỉ là thu ngân. Không phải phục vụ. Tuy cần hòa nhã chào đón khách nhưng khi khách có hành vi bất nhã thì với tôi thì cũng chả cần phải tôn trọng những vị khách không biết điều.
- Tàn nhẫn quá.

Tề Hạo vờ đau khổ buồn bã.
- Tôi không phải thiên thần tôi thích ác quỷ hơn. Vì vậy đừng cho tôi giống những cô gái khác.
Nhi An lạnh lùng nói.
- Ha ha ha... nói hay lắm người đẹp.
Minh Hoàng từ xa đi đến giơ ngón cái hướng về Nhi An.
- Người đẹp còn nhớ anh chứ?
Minh Hoàng cười rạng rỡ như tia nắng nhìn Nhi An. Bên cạnh Tần Vũ gật đầu chào cô.
Ưm, quả thật hai người này đúng là mỹ nam. Đẹp thật.
- Chào, lần trước chưa giới thiệu rõ. Tôi là Nhi An, rất vui được gặp.
Nhi An mặc kệ Tề Hạo đang khó chịu bên cạnh cười vui vẻ bắt tay chào Minh Hoàng.
Tức chết đi! Tức chết đi!
Tề Hạo một bên nhìn màn này vô cùng khó chịu gạt tay hai người ra kéo Nhi An về mình rồi trừng mắt nhìn tên bạn thân.
Bắt gặp ánh mắt đe dọa của Tề Hạo Minh Hoàng cười cười nhún vai một cái tỏ vẻ không làm gì cả.
- Này, buông ra. Dê xòm công khai à?
Nhi An bực bội giẫy khỏi tay Tề Hạo trừng mắt nhìn anh.
Tên này phiền phức, cản đường bà cua soái ca sao?
- Tiểu An, công việc bề bộn mà cậu còn ở đây rãnh rỗi cua trai đẹp hả?
Red từ đâu chạy đến hét lớn.
Con nhóc, dám sau lưng bà cua trai sao?
- Con mắt nào của cậu thấy tớ cua trai hả?
Con nhóc này, bảo nó đi tiếp cây tiền vàng mà gìơ ở đây làm gì?
- Hai mắt đều thấy!
Red hếch cằm cãi lại. Bà đây cũng sẽ cua trai!
- Chào mấy anh, em là bạn cậu ấy. Em Tên Hương Hương nhưng mấy anh có thể gọi là Red.
Red lập tức chạy đến chào hỏi ba người Tề Hạo.
- Chào em.
- Chào người đẹp.
Tần Vũ và Minh Hoàng cười chào Red.
- Chào em, lâu quá không gặp.
Tề Hạo mỉm cười chào Red.
- Nhi An, soái ca cười với tớ kià.
Red ngã người vài Nhi An.
Con nhỏ này!!!!
- Này cậu quên mình là bạn gái của Joy hả?
Nhi An nhăn mày trách.
Số cậu khổ quá Joy à! Haiz...
- Anh à, chúng ta gặp nhau rồi sao?
Mắt Red sáng lấp lánh nhìn Tề Hạo.
Nhi An kế bên tỏ vẻ bản thân không quen biết người này, chăm chú đếm tiền.
- Em quên sao? Anh là Tiểu Tề đây.
Tề Hạo cười nhìn cô.

Tiểu Tề? Hả? Là Tề Hạo sao?!
- Anh là Tiểu Tề sao?
Red trợn mắt nhìn chằm chằm Tề Hạo.
- Lâu rồi không gặp.
- Ôi trời! Tề Hạo, anh khác quá! Đẹp trai hơn rồi, nam tính hơn nữa, khác anh lúc nhỏ quá, lúc nào cũng khóc y như con gái em còn nghĩ anh giống con gái hơn cả em nữa đấy còn bám theo Tiểu An mãi nữa.
Red một hơi nói không ngơi nghĩ.
- Khụ... được rồi Hương Hương.
Tề Hạo phải ngăn lại cô nàng mới chịu dừng. Hai cậu bạn kế bên che miệng cười trộm.
Tiểu Hương Hương quả không thay đổi chút nào.
- Này Red, bảo cậu ra tiếp khách sao cậu vào đây làm gì?
Nhi An tức giận nhìn cô bạn.
- À... cậu đừng lo. Joy đang lo rồi. Cậu ấy mà, yên tâm yên tâm.
Red cúi đầu sau cười hơi gượng nhìn cô.
Tốt nhất không nên để Tiểu An gặp hắn ta. Tiểu An, tớ không muốn cậu buồn thêm lần nữa.
Red làm sao vậy? Sao đột nhiên lại khó nói như vậy? Có chuyện gì? Nhất định phải ra xem.
Nhi An không nói không rằng đi ra cửa. Red liền chạy theo ngăn lại.
- Nhi An, đếm tiền đi. Ra ngoài đó làm gì? Này. Có khách thanh toán kià.
- Cậu làm đi. Tớ ra xem sao.
- Này! Tiểu An!
Nhi An chợt đứng lại nhìn chằm chằm ra cửa khuôn mặt xinh đẹp lạnh đi.
Sao hai người họ lại ở đây?
Tiêu rồi!
Red thầm kêu không ổn.
Tại cửa.
- Joy, sao tự nhiên đến đây giả gái thế này? Sở thích này của cậu lạ quá!
Một chàng trai có khuôn mặt như tượng tạc, mái tóc nâu đỏ cười cười nhìn Joy.
- Sở thích vậy thôi. Cậu quản được? Sao đột nhiên đến đây vậy?
Joy lạnh giọng cười cười nói.
Hắn không nên đến đây.
- Sao vậy? Không chào đón khách hàng sao?
- Nếu có thể tôi thật sự muốn vậy.
- Tùy thôi. Chẳng qua tớ cùng Phương Kỳ đến là thăm Nhi An thôi.
- Nhi An không muốn gặp hai người đâu.
Joy nổi giận nói.
- Joy này, bạn đến thăm sao không mời vào.
Nhi An mỉm cười xinh đẹp rạng rỡ như ánh nắng mặt trời bước đến.
- Hạo Duy, Kỳ Phương lâu quá không gặp.
Người con trai tên Hạo Duy và cô gái tên Kỳ Phương trợn mắt nhìn cô gái xinh đẹp đến kinh người đứng trước mặt.
Đây... đây là Nhi An sao???


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui