Tiếng gío nhè nhẹ thổi, cành cây nhịp nhàng lây động hòa vào ánh nắng cùng tiếng chim hót ríu rít.
Khung cảnh yên bình, dịu nhẹ thoang thoảng hương hoa, đúng là không gì thích hợp hơn để.... Ngủ.
Vâng, không khí này, âm thanh này, không gian này, còn gì hợp hơn bằng chuyện ngủ.
Nhi An mệt mỏi nằm ườn ra bàn, đôi mắt nhắm tịt, miệng ngáy o o chìm vào mộng say sưa cùng Chu Công đánh cờ. Nhi An mặc kệ mọi người đang bàn tán chuyện gì, mặc kệ trào lưu mới là gì, cô vẫn bất chấp hình tượng gương mẫu ngủ quên trời quên đất.
Đúng như An Vũ nói: "sâu ngủ thì không cách nào cải thiện".
- Thương Cảnh, nhìn này. Cô người mẫu này xinh không?
Một cậu bạn đưa trước mặt Thương Cảnh một cuốn tập chí huyên thuyên nói.
- Nghe nói cô này là người mẫu mới a, chụp ảnh giới thiệu sản phẩm nước hoa tên BERRY. Nghe nói là người mẫu độc giả thì phải.
- Thật sao. Nhìn cô ấy cực đẹp thế tớ còn nghĩ là người mẫu chuyên nghiệp.
- Tớ cũng nghĩ vậy mà đâu phải.
- Có biết tên cô ấy không?
- Không. Có vẻ là lần đầu lên tạp chí thì phải.
Tụi con trai hồ hởi bàn tán. Có người tò mò chen vào cố xem ảnh cho bằng được.
- Minh Minh, thấy nước hoa mới này thế nào?
Vy Vy đưa cho Minh Minh ngửi thử một lọ nước hoa.
- Ưm... khá được. Là sản phẩm mới sao?
- Ừ. Là sản phẩm mới của ROSE đấy, tên là BERRY. Dạo này đang thịnh nước hoa này a.
- A... là của hãng ROSE sao? Thảo nào... mà nghe nói cô người mẫu quảng cáo cũng khá nổi tiếng?
- Ờ. Nghe nói rất xinh nhưng hình như là người mẫu độc giả.
- Oh... vậy vẫn là học sinh?
- Tớ không biết a.
Mặc cho mọi người đang bàn tán về mình người nào đó vẫn không quan tâm, nói đúng hơn là không hay biết việc gì.
*
Tan trường.
Reng reng... reng...
- Ôi, cuối cùng cũng hết gìơ.
- Minh Minh đi KTV không?
- Ok.
- Mệt chết người, mãi gìơ mới tan học.
- Ha, vậy cậu có gan đi sửa chuông báo đi.
- Tớ không dại vậy a.
Mọi ngừơi trong lớp ùn ùn kéo nhau ra về mãi cho đến khi chỉ còn mỗi Nhi An ở lại.
- Oa... cuộc sống mới bắt đầu rồi a. Thật nhàm chán chết người mà, chờ mãi gìơ này mới tan học. Thật là cái chuông đó muốn hành chết những học sinh sao? Đợi đó có ngày ta sẽ xử ngươi!
Nhi An vươn vai oán hận nói.
( Dao Dao:" ngủ thôi mà cũng than được sao?" -_-||)
Nhi An buộc tóc gọn gàng, gom tập sách cho vào balô rồi vui vui vẻ vẻ ra về.
Ưm... để xem, hình như hôm nay còn có một buổi chụp a. Mệt thật, không được về nhà nữa sao?
Nhi An ũ rũ lếch thân đi đến tòa soạn Tĩnh Liên.
- Chào mọi người. Xin lỗi cháu đến trễ.
Nhi An vừa vào phòng chụp liền cúi đầu vui vẻ chào mọi người.
Vừa nhìn thấy cô mọi người cũng vui vẻ cười chào hỏi.
- Xin chào, Tiểu An, lâu quá không gặp.
Chú Nghiêm quay phim ngoáy đầu cười chào cô.
- Tiểu An, chào em.
Anh, chị trong đoàn cũng cười nói thân thiện với cô.
- Tiểu An lâu quá không gặp cháu.
Nhiếp ảnh Ngô từ xa đi lại cười hiền nói với cô.
Cô vui vẻ cười.
- Chào bác. Tại cháu chưa có lịch chụp với việc hơi bận nên không đến thăm mọi người được, cháu xin lỗi.
- Lỗi phải gì, hôm nay gặp là vui rồi. Hôm nay ta cũng là người phụ trách buổi chụp ảnh này nên... cháu ráng mà làm cho tốt, không thì thì đừng trách ta nghiêm khắc.
Nhiếp ảnh Ngô vờ nghiêm lại dọa Nhi An.
- Ha, cháu biết rồi, cháu không dám đắc tội bác đâu.
Nhi An cũng phối hợp diễn vờ sợ sệt nhìn nhiếp ảnh Ngô.
- Ha ha ha, cái con nhóc này!
Nhiếp ảnh Ngô thoải mái cười to.
- Tiểu An lần nào cháu cũng chọc cho ta cười được.
- Có sao?
Nhi An ngây thơ mắt chớp chớp như không phải do cô.
- Cái đứa nhỏ này!
- Bác Ngô, chủ đề hôm nay của buổi chụp là gì a?
- À, hôm nay các cháu chụp một bộ sưu tập thời trang dành cho teen của một cửa hàng thời trang trẻ. Cháu sẽ chụp chung với hai cô người mẫu nữa.
- Vậy ạ.
- Ừm. Thôi mau đi thay trang phục đi, cũng trễ rồi.
- Vâng.
Nhi An chào nhiếp ảnh Ngô rồi vào phong thay chuẩn bị.
10 phút sau.
Nhi An bước ra mặc một chiếp áo croptop trắng chữ đen mặc cùng một chiếc yếm xanh xăn ngang mắc cá, chân mang giày thể thao dây màu nổi bật, tóc thả tự nhiên. Trông cô vô cùng cá tính và năng động.
Nhi An đi đến khu vực trường quay chuẩn bị.
Quái! Chẳng phải nhiếp ảnh Ngô nói có hai người mẫu nữa chụp cùng với mình sao? Sao nãy gìơ chỉ thấy một người a? Còn một người nữa đâu? Đi trễ?
Lạ đi. Người tai to mặt lớn nào.có thể để nhiếp ảnh gia của toàn sọan Tĩnh Liên này đợi a? Thật đáng mong đợi.
5 phút sau.
Một cô gái từ ngoài bước vào, khuôn mặt thanh thoát xinh đẹp.
Khoan... người này trông quen quen. Ai nhỉ?
Nhi An lấy tay xoa cằm tập trung suy nghĩ.
Chờ đã!? Đây không phải Tử Yên_ bạn của tên Tề Hạo thúi kia sao? Cô ta cũng là người mẫu?!
Thánh thần ơi!
Thật không tin được! Đã trốn đến tận đây mà còn gặp người quen được. Số gì đây a?
Nhi An thoáng đen mặt thở hắc ra.
Không được phải vờ như không quen biết cô ta, cô ta có vẻ là người không đơn giản, tốt nhất là không nên day vào, tránh xa một chút.
- Tiểu An, đến đây, làm quen với đồng nghiệp đi a.
Nhiếp ảnh Ngô từ xa gọi cô lại giới thiệu với mọi người.
- Cô Chu, Quản lý Kim, San San, đây là Nhi An người mẫu đọc giả mới của tòa soạn. Hôm nay cô ấy sẽ tham gia với chúng ta trong buổi chụp này.
Nhiếp ảnh Ngô vừa dứt lời Nhi An nhẹ cúi người chào hỏi mọi người.
- Chào mọi người, tôi là Nhi An. Rất vui được gặp mọi người.
- Chào.
Tử Yên nheo mắt như đánh giá cô, một hồi lâu sau mới phát ra một câu.
Thật chảnh quá a! ╰_╯
- Xin chào. Tôi là Kim Hân_ quản lý của cô Chu.
Quản lý Kim nhẹ gật đầu cười nhẹ với cô.
- Oa, bạn là cô gái giới thiệu cho nước hoa mới của hãng ROSE? Không ngờ bên ngoài bạn cười đẹp hơn trong ảnh nữa.
Cô gái mặc quần jean, áo croptop đội nón lưỡi trai xéo, tóc nhuộm tím sẫm vui vẻ cười nói với Nhi An.
- Bạn quá khen. Mình cũng bình thường thôi.
Nhi An cũng vui vẻ đáp lại nụ cười.
Cô gái này thật thân thiện dễ thương a, có vẻ là người dễ tính không khó gần. Nhi An thầm đánh giá cô bạn trước mặt.
- Chào bạn. Tớ là Nhược San, cậu gọi tớ là San San được rồi.
- Ừm, chào cậu San San.
- Thôi, làm quen vậy được rồi, bây gìơ nên làm việc. Tất cả vào chuẩn bị 5 phút sau bắt đầu chụp.
Nhiếp Ảnh Ngô cất lời hối thúc mọi người rồi nhanh chóng chạy lại kiểm tra mấy ảnh.
Phải a, cũng nên làm sớm còn xong sớm mà về nhà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...