Phốc!
Hồi lâu sau nơi nây biến thành hỗn độn, Tần Phàm cùng Hư Thần cuối cùng hiện thân ra ngoài, ánh mắt bọn họ nhìn qua đối phương, mà cơ hồ đồng thời nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt thì tái nhợt rất nhiều, bọn họ có khí lực và phòng ngự của Thần cấp đảo chủ cũng phải bị thương.
Tần Phàm không thể không thừa nhận, thực lực của Hư Thần hiện giờ đúng là không phải hư danh, đối phương công kích cùng phòng ngự đều không kém hơn hắn chút nào, nguyên giới chi lực cùng thần lực cơ hồ đã nắm giữ tới cực hạn của bán thần.
Trong cả tân thế giới từ phụ thân ở kiếp này là lão Yêu Thần Tần Hồng ra, có lẽ không còn người nào có được thực lực so sánh được với Hư Thần, cho dù là các Thần cấp đảo chủ khác cũng khó mà đối phó.
Đương nhiên trong va chạm vừa rồi tuy Tần Phàm bị thương, nhưng hắn biết rõ đối phương tuyệt đối không dễ chịu gì.
Hơn nữa trong lúc hỗn loạn hắn đã thừa cơ đem Tử Vong Hắc Liên nắm bắt tới tay.
- Hư Thần, ta giết không ngươi, ngươi cũng không làm gì được ta, lại đấu tiếp chỉ lãng phí thời gian mà thôi, không bằng chúng ta dừng tay đi.
Như ngươi thực cần Tử Vong Hắc Liên, qua ít ngày nữa ta sẽ dùng đan dược thúc dục Tử Vong Hắc Liên lớn mạnh thì tặng cho ngươi.
Tần Phàm đã đem Tử Vong Hắc Liên nắm bắt tới tay, hết giận chút ít, tâm tình cũng đỡ hơn nhiều, vì vậy đem Tử Vong Hắc Liên cất kỹ, trong miệng nhàn nhạt nói.
Biểu hiện của hắn thì vô cùng rộng lượng, nhưng tới lúc này thì hắn cũng không muốn đấu với Hư Thần làm gì nữa.
- Ha ha, tiểu súc sanh ngươi thật sự cho rằng mình rất thông minh sao? Còn thừa cơ đem Tử Vong Hắc Liên nắm bắt tới tay, cho rằng mình chiếm đại tiện nghi.
Cho nên hiện tại hư tình giả ý với ta, đúng không?
Lúc này thời điểm Hư Thần nhưng lại thần sắc lộ ra một vòng mỉa mai chi ý.
Hai tay của hắn bỗng nhiên cổ quái địa nắm cùng một chỗ, cười lạnh nhìn xem Tần Phàm.
- Chẳng lẽ ngươi còn muốn tiếp tục đánh tiếp?
Tần Phàm lộ ra vẻ bình tĩnh.
- Chậc chậc.
Hư Thần vẻ châm chọc càng đậm, còn nói thêm:
- Tần Phàm, ngươi thật sự cho rằng mình chiếm hết ưu thế sao? Trong mắt ta ngươi chỉ là tiểu tử miệng còn hôi sữa thôi, ta đi đường so với ngươi chạy còn nhiều hơn, ngươi cho rằng vừa rồi ta không thể ngăn ngươi lấy Tử Vong Hắc Liên sao?
- Ồ?
Nghe vậy trong lòng Tần Phàm dâng lên cảm giác không tốt.
- Tiếp ta một chiêu a!
Bỗng nhiên Hư Thần ra tay.
Chỉ thấy hắn hai ngón chỉ hướng Tần Phàm, mà ở đầu ngón tay, trên tay xuất hiện hắc quang, vốn là một điểm nhỏ sau đó nó lại biến lớn như quả bóng bàn, tuy cũng không phải rất lớn nhưng mà thập phần chói mắt, hơn nữa là hắc sắc quang mang trong đó ẩn chứa địa lượng khí tức hủy diệt và tử vong, cho dù là màu đen nhưng làm cho người ta cảm thấy vô cùng chói mắt.
Nếu thật sự dùng từ để hình dung thì đó chính là cực đoan quỷ dị.
Ẩn ẩn có cảm giác dẫn dắt nhân tâm, thậm chí làm cho người ta thất thần.
Oanh!
Nhưng vào lúc này Tử Vong Chi Quang trên đầu ngón tay của Hư Thần bắn ra ngoài, hào quang màu đen xuyên phá sương mù, giống như một đinh ốc thật dài, hạo hạo đãng đãng cuồn cuộn cuồn cuộn trực tiếp bắn về phía Tần Phàm.
Mà Tử Vong Chi Quang này tốc độ cực nhanh, không có thời gian suy nghĩ, Tần Phàm vội vàng đưa tay lên mi tâm.
Sát Lục Chi Nhãn khai mở!
Ông!
Tử Vong Chi Quang cùng sát lục chi quang va chạm vào nhau, không có âm thanh dữ dội truyền ra, lập tức xuất hiện lỗ đen nhộn nhạo đem tất cả phôn phệ vào trong.
Tần Phàm cảm giác được lực lượng giao nhau này vô cùng đáng sợ, làm cho thân thể của hắn cũng bị chấn động, sau đó hắn lui ra phía sau hai bước, cơ hồ không cách nào đứng vững.
- Không tốt!
Lúc hắn vừa vặn đứng vững thì bỗng nhiên lại biến sắc, dự cảm thập phần không tốt xuất hiện, loại dự cảm này cũng không phải tới từ Hư Thần và Tử Vong Chi Quang công kích, trên thực tế công kích tuy mạnh nhưng khí lực cùng phòng ngự của hắn hoàn toàn phòng thủ được.
Mà là đến từ bốn phía!
Hắn có chút kinh hồn chưa định nhìn qua tử vong chi vụ bốn phía cuồn cuộn, dường như đang biến thành lao lung bao phủ lấ haắn, hắn vừa muốn vượt qua không gian thoát đi, nhưng lại phát hiện Hư Thần đã không thấy bóng dáng.
Thì ra đạo Tử Vong Chi Quang kia chỉ là ngụy trang!
- Ha ha, Tần Phàm, ngươi cho rằng ta ở chỗ này tu luyện lâu như vậy không có chuẩn bị sao? Thời điểm ngươi vừa đoạt Tử Vong Hắc Liên đi thì ta đã vận chuyển đại trận rồi, hiện tại ngươi ngay ở chỗ này hảo hảo tĩnh dưỡng một thời gian ngắn đi, chờ ngươi đi ra ta sẽ cho ngươi kinh hỉ lớn!
Qua một hồi tiếng cười của Hư Thần từ sâu trong tử vong chi vụ truyền tới.
Hiện tại Tần Phàm giết không chết Hư Thần, Hư Thần đồng dạng cũng biết khí lực phòng ngự của Tần Phàm cường hãn khó có thể giết chết.
Chỉ là Tần Phàm bởi vì một lòng nghĩ đến Tử Vong Hắc Liên kia, cũng thật không ngờ Hư Thần này ngoại trừ tính kế đã lâu, còn ở nơi này chuẩn bị đại trận, dù sao Tử Vong Hổ Hạp này chính là một trong thập đại tử địa, bình thường là ít ai lui tới, Hư Thần ở chỗ này tu luyện hoàn toàn không cần phải làm đại trận như vậy.
Nhìn xem Tử Vong Chi Vụ bốn phía dần dần hình thành giống như lao lung, lông mày của Tần Phàm rốt cục cũng nhíu lại.
Hắn cảm thấy Hư Thần này tựa hồ có chút không tầm thường.
- Hắn có thể nào là sớm biết ta sẽ tới nơi này, nên cố ý ở chỗ này thiết trí đại trận chờ ta hay không?
Nhìn xem thân ảnh của Hư Thần biến mất, Tần Phàm lâm vào trong trầm tư.
Thời điểm hắn ở Tần Hoàng Đảo bốn phía thu thập Linh Dược, Hư Thần muốn biết hắn sẽ tới Tử Vong Hắc Liên là hết sức dễ dàng.
Tăng thêm trong lời nói cuối cùng của Hư Thần rõ ràng mang theo ý tứ hàm xúc khác, tràn đầy hương vị âm mưu.
- Đợi ta đến sẽ cho ta một cái kinh hỉ lớn? Hư Thần này đến tột cùng là muốn làm cái gì?
Trong lòng Tần Phàm có loại dự cảm bất hảo, hắn bắt đầu quan sát tử vong lao lung hắn này, muốn tìm ra phương pháp thoát khốn.
Bất quá trực giác nói cho hắn biết, cái đại trận này không dễ dàng đào thoát.
- Phiên Thiên Ấn, đi!
Tần Phàm Ma Tướng lâm thể, bảy cánh tay cùng nhau nâng Phiên Thiên Ấn lên, đột nhiên hướng về Tử Vong Chi Vụ ngưng tụ thành thật thể kia đập tới.
Oanh!
Cự ấn ngất trời hung ác nện ở trong sương mù, lập tức làm cho mảng lớn Tử Vong Chi Vụ bốn phía mà khai, bất quá thời điểm Tần Phàm muốn nhân cơ hội lao ra, những Tử Vong Chi Vụ này lại ngưng tụ mà đến, để cho Tần Phàm giống như đâm vào tường khí vô hình, căn bản không cách nào lao ra, mà không gian đồng dạng cũng bị phong tỏa, không cách nào xuyên việt.
- Cái đại trận này dựa vào Viễn Cổ chi địa còn sót lại và Tử Vong Chi Vụ khôn cùng kia kiến thành, uy lực cường đại, hơn nữa gần kề chỉ là dùng để vây khốn, cũng không tính khó kiến thành, có thể đem ta vây ở chỗ này ít nhất một năm thời gian rồi.
Tần Phàm đối với trận pháp cũng có lý giải, sau khi xem xét trong lòng không khỏi lập tức âm trầm xuống..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...