Dân Thường Xấu Xí Hay Hot Boy Đẹp Trai
Hai tên bạn của ổng bây giờ mới chạy đến ngó qua ngó lại thì hiểu được đã xảy ra chuyện gì , sau đó thì nhìn sang hung thủ.Thoáng bất ngờ, sau đó thì ánh mắt tóe lửa rồi cả 2 bắt đầu săn tay áo lên,giơ nắm đấm rồi chạy đến chỗ "hung thủ" đánh hắn tới tấp.Còn nó thì hả hê lắm tưởng 2 ổng vì mình mà đánh tên kia (ăn dưa bở rồi) nhưng chợt khựng lại khi nghe Nhân nói
_Thằng quỷ mày hay lắm, hôm bữa tụi tao ra chờ mày cả buổi ở sân bay sao ko thấy mày hả
_Ờ đúng rồi đó,sao hôm bữa mày dám để tụi tao leo cây hả,nhắn tin thì ko thấy mày trả lời, mày có biết tụi tao đứng đó chờ mày cả 5 tiếng đồng hồ còn tưởng mày bị gì nữa lo quá trời cuối cùng thì mày nhắn cho tụi tao một dòng chữ hết sức đơn giản "Tao về rồi tụi bay khỏi cần đón" là sao hả" _Tuấn ở đâu chen vô nói
Ông Bảo lúc này mới quay qua (chậm tiêu gớm) và ko ngần ngại gì ổng chạy sang đáng tên hung thủ" rồi "hỏi thăm"đủ điều
_Ồ anh Hoàng nhà ta còn dám vác cái mặt đến đây à, anh có biết vì anh mà em đây bỏ giấc ngủ vàng của mình ko đã vậy còn bị tụi kia cho ăn đắm nữa chứ rồi còn nhịn đói đứng đó chờ anh mấy tiếng đồng hồ anh có biết là anh ác lắm ko hả"
Nó nhìn nãy giờ mà mặt mày cứ ngu ra (hết tưởng bở chưa) chẳng hiểu mô tê gì cả. Còn 3 ông kia nhào vô đánh "hung thủ" tới tấp (tức quá mà, thử hỏi ai chịu nỗi) lâu lâu lại vang lên tiếng ai đó van xin.Thế là nó bước đến hỏi ông Bảo
_Ủa 2 đây là ai đừng...đừng..đừng có nói với em đây...à đây là tên...tên tên hotboy bên Mỹ gì gì đó nha_Như nhớ ra điều gì nó lắp bắp hỏi rồi nhìn chằm chằm ông Bảo.Ổng quay qua gật đầu cái rụp mà đối với nó như trời sập "thôi kệ đã đâm lao thì phải theo lao ai biểu hắn có lỗi với mình làm gì" Nó nghĩ trong đầu
Thấy mặt nó đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó thì hung thủ bước đến giơ tay ra và làm quen (lúc này đánh xong rồi)
_Chào em, anh là Đặng Nam Hoàng rất vui khi được làm quen với em
Đặng Nam Hoàng: đẹp trai,học giỏi, nhà giàu,tính tình thì hòa đồng,vui vẻ nói chung trong bộ 4 cái gì hắn cũng hơn, thân thế ...bí mật
_Dương Tuệ Linh, rất rất rất ko vui khi gặp anh"_Nó đáp cụt lũn, khoanh tay lại thậm chí ko thèm bắt, thấy thế hắn rút tay lại (quê quá mà)
_Xin lỗi, tại lúc nãy anh gắp quá nên mới va vào em cho anh xin lỗi đi nha_Hắn nói ỉu xìu đã vậy còn giở đôi mắt cún con ra để làm nó mũi lòng (sai lầm lớn rồi anh ạ) Nhưng đâu biết nó ghét nhất là cái bộ mặt cún con mà đòi mè nheo này.Thế là nó cho hắn ăn 1 cú đấm vào bụng rồi phán 1 câu
_Cái này là quà gặp mặt và cũng là trả giá cho những gì ai đó làm với tui và ông anh đáng thương của tui vậy là còn nhẹ đó. À mà sau này đừng có làm bộ mặt đó với tui nữa xấu đau xấu đớn"
_Gì kì vậy khùng, giấc ngủ vàng của tao mà chỉ đáng giá bằng 1 cú đấm của mày thôi à"_Ông Bảo tiếc rẻ nói
_Chứ giờ 2 muốn sao, nãy giờ 2 cũng đáng rồi còn gì ,muốn đánh thì đánh tiếp đi bây giờ em ko rãnh hồi nãy đánh là sẵn tiện thôi, có gì thì cứ giải quyết tiếp đi ha em đi trước đây_ Nó nói xong rồi đi về lớp
Đi được nửa đoạn đường thì nghe tiếng chuông vào lớp thế là nó hì hục chạy. Đang chạy thì nó thấy có ai đó vượt qua mình.Ồ thì ra đó chính là anh Hoàng nhà ta, hình như hắn đang vội đi đâu thì phải. Nó mặc kệ và tiếp tục chạy về lớp mình
Trong Lớp
Bước vào lớp nó lật đật chạy về chỗ ngồi của mình ko khéo thì bà cô cho đứng ngoài lớp mất.Như nhớ ra điều gì nó quay qua quay lại tìm hắn "Sắp đến giờ học rồi mà Minh đi đâu vậy ta" Nó lo lắng suy nghĩ
Lộp...Bộp...lôp...bộp
Tiếng bước chân của ai đó ngày một gần nó,dáng cao to mồ hôi tèm lem,đầu tóc thì ko được gọn gàng cho lắm.Đó ko ai khác chính là Minh, ko biết nãy giờ hắn đi đâu mà có vẻ mệt thế...Đó vẫn còn là 1 bí mật. Hắn bước đến bàn ngồi xuống thở hổn hển, nó thấy hắn về thì ko còn lo lắng nữa quay qua hỏi chuyện
_Này bạn đi đâu vậy? sao giờ mới về ? Đã ăn uống gì chưa? Lúc nãy tui định rủ bạn đi ăn nhưng bạn đã đi đâu rồi nên..."_Nó đang nói nữa chừng thì hắn xen vô
_Nhiều chuyện"_Hắn ko thèm nhìn nó lấy 1 lần mắt vẫn in trên bảng
Nó định hỏi tiếp nhưng cô bước vào thế là nó im luôn. Và mong chờ đến giờ ra về để...ko biết để làm gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...