Trên xe
Sau khi đã ổn định chỗ ngồi thì nó vội vàng mở cái balô ra để lấy khăn lau đầu vì hồi nãy bị hắn tạt nước nếu ko mau lâu thì sẽ bị cảm mất. Bà cô thấy nó đang lau đầu thì mắt chợt lóe sáng lên :monkey51: vội hỏi
_Em Tuệ Linh sao vậy hồi nãy vì nôn nóng quá hay sao mà nhảy vào hồ tắm trước rồi à _Bà cô nói chủ yếu muốn trả thù cái vụ hồi nãy. Nhưng nó chưa kịp phản bác lại thì có người đã lên tiếng trước
_Dạ cô ơi tại đầu bạn đó có vấn đề nên rửa nước cho bớt vấn đề , nếu ko nó mà phát tác thì bạn ấy sẽ cắn người đấy ạ_Và người đó chính là Minh nhà ta
Nó nghe xong trợn mắt,miệng nghiến răng ken két
_Cậu nói cái gì đó
_Đấy mọi người thấy ko em nói đâu có sai bấy giờ nó bắt đầu phát tác rồi đấy ạ, chắc lúc nãy rữa nước nhiều quá nên dây thần kinh bị chạm rồi chết rồi:monkey30: tốt nhất nên đến 193 Hàm Tử xem có bị sao ko_Hắn vẫn tiếp tục trêu
Lúc này ko chỉ lớp nó mà lớp kia cũng cười ồ cả lên đâu đó có vài tiếng nói "Linh cậu đừng tới gần tớ, ghê quá hay là Tội nghiệp bằng tuổi tụi mình mà bị khùng....Bà cô lúc này đắc ý phải nói và chắc chắn 1 điều là nó đang rất rất tức giận mà lại chẳng thể nào nói được gì bởi vì chiêu này của Minh quá chuẩn (Chết rồi danh hiệu móc họng phải nhường lại cho cụ Minh rồi) Thế là nó quay đi ko thèm nói chuyện với hắn nữa lúc này nó thà ngắm cảnh còn hơn ngắm cái mặt ôn dịch của hắn. Hắn nhìn nó tức điên lên mà vui vẻ quá trời hình như cứ mỗi lần chọc nó là hắn tâm trạng hắn tốt hẳn lên.
Đang ngắm cảnh thì nó bỗng nhớ đến lời lúc nãy hắn nói làm nó có điều thắc mắc mặc dù nó muốn hỏi lắm nhưng nghĩ lại hắn chọc mình quê gần chết mình mà hỏi hắn ko phải nhục chứ là gì nữa Mà cái làm cho nó thắc mắc ở đây chính là "193 Hàm Tử là ở đâu Sau đó vội dẹp đi cái suy nghĩ ko đâu vào đâu của mình, nó tiếp tục ngắm cảnh nhưng trong đầu lại suy nghĩ "Nơi hắn nói chắc ko tốt lành gì đâu bữa nào mình phải đi xem nơi đó là nơi nào mới được (Bó tay đã biết nó ko tốt lành mà còn đi làm gì) Nó nhìn hoài cũng đâm ra chán liền lấy tai nghe ra nghe nhạc cho đỡ buồn
Minh thấy nó nghe nhạc mà sung quá còn hát theo huơ tay múa chân nữa đâm ra cũng tò mò muốn biết coi bài đó là bài gì. Thế là hắn tháo 1 bên tai nghe của nó ra cho vào tai mình. Nó đang nghe nữa chừng thì thấy âm thanh tự nhiên bị vơi đi, tai trái của mình bị thiếu thiếu cái gì nên quay qua xem thì thấy hắn đang ngồi nghe ngon lành. Nó nhìn hắn chằm chằm sau đó chẳng những ko chửi mà còn nói 1 câu khiến hắn hơi bị ngạc nhiên
_Sao, hay hok_Nó hỏi
_Ờ...ờ...cũng được _Hắn ngỡ ngàng nhìn nó, khá là ngạc nhiên vì cái thái độ khác thường này của nó
_Đương nhiên, tui chọn bài mà ko hay sao được, nghe đi xong tui bấm bài khác cho nghe hay hơn nhiều với lại đây là nhạc nhe cho nên dễ ngủ lắm mà mỗi khi tui nghe nhạc Nhật là tâm trạng đang buồn bực tự nhiên được vơi đi phần nào thế mới nói nhạc Nhật là nhất_Nó hào hứng nói.Hắn thấy nó kể về thứ mình thích rất vui vẻ làm hắn cũng vui vẻ lay bất giác trên môi nở 1 nụ cười mà chắc chắn là nó ko thấy rồi (Nó và hắn nghe bài Saikou no kataomoi của Sachi Tainaka ak bạn nào xem phim Sauinkoku no Monogatari - Gia sư của hoàng đế thì chắc biết bài hát này)
Mà phải công nhận mấy bài nhạc của nó nghe dễ ngủ thật làm hắn gục luôn mà hắn cũng khôn gớm gục đâu ko gục, gục bên vai nó (anh Minh nhà ta cũng gớm quá nha thừa nước đục thả câu hả anh:MatCuoi (9):) Đang nghe nhạc nữa chừng thì tự nhiên có cục thịt nào ko biết đè lên vai nó làm nó đau gần chết hơn nữa thời khắc mà miếng thịt đè lên vai nó thì tự nhiên người nó run run, tóc gáy dựng lên (làm như gặp ma) quay qua bên cạnh thì thấy Minh đang ngủ đầu đè vào vai nó làm nó hết hồn mém tí nữa là la lên rồi và sau đó là giai đoạn tim nó bắt đầu đập thình thịch, mặt bất giác nóng lên, người run nhẹ.Đương nhiên rồi hồi nào giờ ngoài ông Bảo ra nó chưa bao giờ thân mất với một thằng con trai nào cả. Thế là nó cố gắng điều hòa nhịp tim,định lấy tay đẩy cái đầu của hắn ra nhưng chưa kịp đẩy gì hết thì hắn đã quát rồi
_Để yên hồi nãy tui đã cho bạn dựa vào vai tui rồi thì bây giờ đến lượt tui_Hắn nói
_Nhưng mà...nhưng..._Thấy hắn ngủ rồi nó cũng ko đành bỏ ra nếu ko hắn mà điên lên thì khổ thôi kệ coi như mình trả nợ cho hắn đi Nó tự an ủi mình rồi tiếp tục nghe nhạc nhưng mà đầu thì đang niệm thần chú lạy trời, lạy phật cho đừng có người nào nhìn thấy nếu ko thì thanh danh cả đời của nó sẽ bị hủy hoại hết nhất là bà cô nếu mà để cho bả thấy thì thế nào nó với hắn cũng là chủ đề bàn tán ọi người mà thôi, lúc nãy đã khổ lắm rồi thêm lần này nữa thì ko còn hố mà chui. Nói chung thì ông trời cũng ko phụ lòng người nhưng bất quá lại có 1 người thấy được, chân mày nhăn lại, ánh mắt tức giận, tim khó chịu ko thể nào nói nên lời được. Và người đó chính là ...tự biết đi
Sau mấy tiếng đồng hồ dài dăng dẳng thì cuối cùng cũng đến nơi, nó mỏi mệt đẩy đầu hắn ra, vai ê ẩm hết lên, vội lấy tay xoa xoa bóp bóp bả vai còn con mắt thì trừng hắn hàm ý "Tại bạn mà tui thành ra thế này Thấy thế hắn cười cười nói
_Trừng cái gì có qua có lại mới toại lòng nhau ko phải sao
Nó vùng vằng đứng dậy xách balô đi xuống để lại nụ cười đầy khoái trá của hắn và một cái nhìn tức giận của ai đó
CHAP 22: Biển, ngôi nhà kì quái và 192 Hàm Tử ?
Sau khi mọi người đã tập trung đầy đủ thì tiếng anh HDV vang lên
_Như các bạn đã thấy bây giờ chúng ta đang đứng trước khu resort Hoàn Cầu vậy thì còn chờ gì nữa mà ko nhanh chân bước vào_Nghe anh HDV nói thế mọi người liền nhanh chân tiến vào. Mà phải công nhận 1 điều là trong đây to thật đi tham quan từ nãy đến giờ luôn mà vẫn chưa hết. Khắp nơi nào là hồ bơi, cây cỏ, đặc biệt hơn nữa là có nhiều bức tượng đủ màu có nào là :Tề thiên đại thánh, na tra,... nhưng mà điều làm cho tụi nó thấy khác thường đó chính là có rất nhiều ngôi nhà gỗ.Chẳng lẽ đây chính là điểm đặc biệt thu hút khách ở resort này nhưng nếu như thế thì chỉ cần vài ngôi nhà là được rồi đằng này ở đây phải hơn 1000 ngôi nhà kiểu này là ít. Mọi người vẫn tiếp tục suy nghĩ về vấn đề này bỗng nhiên tiếng anh HDV vang lên làm mọi người đang suy nghĩ cũng phải hoàn hồn trở lại
_Chắc hẳn các bạn đều ngạc nhiên là tại sao lại có nhiều ngôi nhà cổ kính như thế lắm đúng ko, bật mí nè đó chính là nơi mà các bạn sẽ ở trong 3 ngày tới đó, sao sợ hok ?"_Anh HDV nói mang theo chút đùa cợt
Nguyên một đám mặt tái xanh cả, 1 vài đứa còn la lên ko chịu đâu tui muốn về nhà còn không là Nơi đó gớm như thế ai mà ở cho nỗi chắc chắn là có gián chuột trong đó ko chịu đâu hoàn tiền lại cho tui đi tui muốn về nhà.... và còn nhiều câu khác nữa
_Nào im lặng đi dù gì các bạn cũng đã đi đến đây rồi bây giờ mà đòi về cũng ko được ráng chịu trong 3 ngày đi he he nào bây giờ các bạn hãy lựa nhóm đi mỗi nhóm chỉ có 4 người thôi nha mà nhớ là nam ra nam nữ ra nữ ak chứ ko có ở chung đâu nha :monkey53:_Anh HDV vẫn tiếp tục nói mặt càng ngày càng gian
Lúc đầu mọi người cứ nghĩ là ổng đùa nghe đến đấy biết là ổng nói thật liền sợ hãi nhưng chỉ ngoại trừ nó, Minh và Lâm là bình thường riềng nó thì có chút chờ mong vì nó biết ngơi nhà kia ko tầm thường thế đâu. Mọi người liền ũ rũ chọn nhóm và sau khi phân nhóm thì thế này đây :Nó, Hoa và 2 học sinh nữ khác chung 1 phòng; hắn, V.A, Lâm và 1 học sinh nam nữa chung 1 phòng. Rồi mỗi nhóm được anh HDV phát cho 1 cái chìa khóa để đi vào.
Nó dẫn đầu băng nhóm (nghe cứ như là băng đảng xã hội đen nào) tiến vào vẻ mặt rất ư là hào hứng khác với 2 đứa hs nữ đi sau nó thì mặt xanh rờn. Nhìn lại số phòng trên chìa khóa (số 113) rồi lại ngẩng đầu lên nhìn vào số phòng, nó mới hài lòng đút chìa khóa vào
Đang định mở cửa thì có người lên tiếng
_Này, hay là chúng ta đừng vào, nơi này ghê quá_HS nữ 1
_Đúng đó, biết thế này tao đã ko đi_HS nữ 2 (đi làm gì rồi la)
_Bây giờ 2 người ko vào thì ngủ ngoài đường đi ha, miễn bàn nãy giờ tui bực mình 2 người lắm rồi đó lắm lời_Nó đâm ra bực quát nãy giờ đi suốt dọc đường đến đây nghe 2 con điên này càm ràm mà nó muốn điếc lỗ tai bây giờ bực quá ko chịu được nữa nó phải quát lại thôi
Két...két...
Cánh cửa dần dần được mở ra nó mỉm cười đắc ý, đúng như nó dự đoán phía trong ngôi nhà này chính là căn phòng ko khác với khách sạn là mấy, phải nói là nó còn đủ tiện nghi hơn ấy chứ chỉ có điều là nó hơi bị nhỏ
Nó liền chạy vào để lại 2 cái mồm to của 2 con nhỏ điên kia, con Hoa thấy thế cười nói
_Đi vào thôi, các bạn còn đứng ở đây làm gì nữa_Hoa nói xong bước vào trong, 2 đứa kia liền đi theo lúc này 2 đứa nó khá là bất ngờ vì ko nghĩ rằng căn phòng này thiết kế độc đáo thế. Còn nó lúc này đang thả lưng xuống tấm nệm êm ấm kia rồi lăn qua lăn lại như đứa con nít miệng còn luôn mồm kêu Đã quá. Bỗng
Cốc...cốc..cốc
Con Hoa nghe có tiếng gõ cửa liền chạy ra mở, 2 người nói gì đó thì lát sau còn Hoa đóng cửa chạy vào báo lại rằng
_Nghe này các bạn lúc nãy mình vừa nghe anh HDV thông báo bấy giờ chúng ta cứ việc nghỉ ngơi đến cỡ 5h30 thì tập trung và đi tham quan_Hoa nói
Nó nghe xong chỉ ừ 1 tiếng rồi quay đi vớ lấy cái ĐT ra để gọi cho ông Bảo thầm nghĩ "Chắc giờ này ổng cũng đi học về rồi rồi trên môi nử nụ cười quỷ dị
Reng...reng..reng
_...Alo con khùng kia mày gọi cho tao làm gì nữa hả, sao ko đi chết luôn đi, mày nghĩ sao mà dám lấy bánh mỉ của tao hả làm tao phải làm lại , cốt yếu là tao muốn đi học sớm để tránh mấy con fan nữ ai ngờ mày giật đi làm tao phải làm lại đi vào trường bị tụi nó dí như điên luôn mày có biết ko hả_Ông Bảo bắt đầu càm ràm
Nó bên kia nghe mà muốn lạnh xương sống thầm nghĩ chắc giờ ổng đang hận mình lắm đây
_Thôi mà 2 em lỡ dại 2 tha cho em lần này đi ha tại lúc đó mà ko đi liền là trễ xe, có gì để sau này em bù à cho em hỏi cái này, 2 và lũ bạn của 2 đi nhiều nơi chơi lắm đúng hok_Nó nói mau chóng làm giảm bớt cơn giận của ông Bảo
_"Ừ mà có chuyện gì hok_Ông Bảo lúc này cũng nguôi ngoai bớt giận
_Thế chắc 2 biết 192 Hàm Tử là ở đâu đúng hok_Nó liền cấp tốc hỏi nhưng chỉ nhận lại được 1 màn cười xối xả của ông Bảo,thấy nó bắt đầu chờ đợi hok được nữa ổng nói
_Mày ko biết nơi đó là đâu à ? Nhưng trước hết cho tao hỏi tại sao mày lại hỏi nơi đó để làm gì hay là mày muốn đến ở_Ông Bảo nói, miệng hơi nhếch lên
Nó nghe ông Bảo cười nhiều quá thì trí tò mò của nó càng ngày càng lớn. Vì muốn nhanh biết được đáp án nó liền trả lời
_À thì có thằng bạn nó kêu em nên đến 192 Hàm Tử xem có bị sao ko, em ko hiểu nó nói gì hết_Nó ngơ ngác nói
Bên đó lại truyền sang 1 trận cười xối xả
_Bực mình rồi nha có gì thì 2 cứ nói đại đi tốn tiền ĐT của em quá sao 2 cứ cười hoài vậy_Nó tức giận nói
_Ha...ha...ha...mày thật ko biết ak, 192 Hàm Tử chính là... là...Bệnh Viện Tâm Thần ở TPHCM ak ha..ha...cảm tạ trời phật cuối cùng người cũng cho 1 thần tiên hạ phàm để trừng trị cái con quỷ cái này rồi, Linh ơi tao khuyên mày nên nhường lại cái chức vụ móc họng cho thằng kia đi là vừa mà cho tao hỏi thằng đó là ai mà cao tay thế tao phải đi tầm sư học đạo mới được_Ông Bảo vẫn nghêu ngao nói mà ko biết rằng trong lúc này đầu óc nó đang điên lên, mặt hừng hừng sát khí :monkey08:, mắt trợn lên, miệng lầm bầm Minh cậu hãy đợi đấy chúng ta chưa phân thắng bại đâu (sao bộ dạng này giống ma nữ đi đòi mạng thế ko biết) Tắt ĐT nó đứng dậy , sữa sang lại quần áo rồi vớ lấy cái nón đi ra cửa. Thấy vẻ mặt con Hoa đang lo lắng ình nên trước khi đi nó còn quăng lại một câu
_Tui đi đây một chút lát quay lại, bà khỏi cần lo cho tui_Nó nói xong lũi thũi đi ra cửa , nếu bây giờ mà nó còn ở trong phòng chắc nó sẽ điên lên mất thôi thì đành ra biển hít thở ko khí cho bớt nóng
Từ ngôi nhà gỗ đi thêm vài bước nữa là đến 1 cái chòi rồi từ cái chòi đi thêm vài bước nữa là đến biển. Nó vui vẻ đi xuống biển, chân nghịch nghịch cát rồi hít thở khí trời ngoài biển nó thấy tâm hồn mình tốt hơn (Điên thì có chứ tốt cái gì nghĩ sao mà 12h trưa ra đứng ngoài biển tắm nắng ak về thế nào ba má cũng nhận ko ra à xem) Bỗng Hù"
Ai hù vậy ta các bạn thử đoán xem he he, à nếu mấy cái hình ko xem được thì ình xin lỗi nha, nếu có thể thì ngày mai mình post tiếp dạo này t/g hơi bị lười
Bỗng Hù" người nào đó từ đâu tiến tới hù nó 1 cái làm nó chới với mém té, quay lại định mắng người nhưng nhận ra được gương mặt quen thuộc, ngạc nhiên xen lẫn bất ngờ nên nó quên béng luôn chuyện mắng người
_Ủa Hoàng sao anh lại ở đây tui nhớ là anh phải đi học cơ mà à hay là anh trốn học phải ko thật ko ngờ anh lại là 1 con người hư đốn như thế_Nó khó hiểu hỏi sau đó lại làm ra vẻ trách móc nhưng nhận lại chỉ là vẻ mặt cười cười của Hoàng
_Vì em đó_Hoàng nói, miệng cười cười (trời ơi lãng mạng quá )
Nó há hốc mồm , mặt nóng lên, tim đập mạnh 1 nhịp mặc dủ ở ngoài biểu hiện như thế nhưng bên trong lại suy nghĩ khác "Chắc đầu óc tên này có vấn đề, mới gặp có 2,3 lần mà vì em cái nỗi gì, thế là nó đáp lại
_Ha ha anh nói giỡn đúng ko hay là tai tui nghe nhầm
_Tai em ko nghe nhầm đâu nhưng thật ra là anh nói giỡn ak ngạc nhiên chưa_Hắn nói vẻ mặt khó hiểu nhưng sau trong ánh mắt lại hiện lên tia giễu cợt. Nó nghe thế biết mình bị chọc, tức giận quát lại
_Chưa, ko có ngạc nhiên cái gì hết ak mà anh đến đây làm gì anh mà nói là vì tui nữa là tui đập anh đó nghe chưa_Nó tức giận nói
_Ha ha nhìn em lúc tức giận dễ thương thật mà thôi anh ko nói nữa mắc công em xông đến đánh anh là anh đi đời nhà ma quá, thật ra anh đến đây là để hóng gió cho đầu óc bớt căng thẳng ấy mà _Hắn lại tiếp tục cười cười nói làm nó nghe mà nổi da gà nhất là cái đoạn mà hắn nói nó dễ thương ak nghe gớm gì đâu.
_Anh làm ơn nói chuyện đàng hoàng giùm tui cái đi mà khi nào anh về_Nó hỏi
_Sao vậy chưa gì đã muốn đuổi anh về rồi ak, em làm anh buồn ghê_Hắn nói vẻ mặt tội nghiệp
_Anh làm ơn thôi cái kiểu nói chuyện nổi da gà ấy đi sao lúc nào tui hỏi anh cũng lãng sang vấn đề khác thế hả_Nó tức giận nói
_Ha ha chọc em vui thật mà thôi em bớt giận đi đừng có nóng quá ảnh hưởng đến đầu lắm có gì lát nữa anh dẫn em đi mua kem ăn (giống dỗ con nít ghê) coi như bù cho em được hok, nhìn bộ dạng em như vậy chắc lúc nãy mới bị thằng Minh chọc đúng hok
_Chứ gì nữa, anh em nhà mấy người rắc rối quá làm tui hết lần này tới lần khác nhức óc nhất là em họ của anh ak _Nó ca cẩm
_Thôi mà bớt nóng, bớt nóng hen nhưng mà nói gì thì nói cũng tội thằng Minh lắm dống trong gia đình ko mấy là hạnh phúc, ba mẹ nó cứ suốt ngày cãi nhau ko ai quan tâm đến nó khiến cho nó lớn lên với vẻ ngoài lạnh lùng lại thêm cái vụ tình cảm kia nữa khiến nó trở nên lạnh lùng nhưng rồi nó gặp 1 cô gái với nụ cười dễ thương, trong sáng đôi lúc lại ngây thơ đã giúp nó vứt bỏ bộ mặt lạnh lùng, người con gái đã cho nó biết ấm áp là gì, người đó đã làm nó thay đổi và chỉ khi ở cạnh người con gái đó thì nó mới thấy vui vẻ và hạnh phúc_Nói đến đây Hoàng dừng lại ngước qua xem phản ứng của nó ra sao chỉ thấy nó vẻ mặt đang nhăn lại như suy nghĩ cái gì đó và đúng như Hoàng thấy nó đang suy nghĩ như vầy nè "Đấy sống trong gia đình nhà giàu là khổ thế đấy còn không là "Cô gái đó là ai vậy ta (ngốc hết thuốc chữa lúc cần thông minh thì ko thấy đâu còn lúc thì khôn ghê lắm nhưng toàn làm ra chuyện dại ko à), thế là nó liền hỏi Hoàng
_Sao anh biết nhiều quá vậy ? Mà cô giá đó là ai vậy đẹp hok ? Anh đã gặp qua chưa ?"_Nó hỏi
_Em quên anh với nó là anh em rồi à chuyện gì của nó mà anh ko biết còn chuyện kia thì cô gái đó nói chung là cũng được nhưng tính tình thì hơi điên điên (bó tay gợi ý đến thế mà cũng ko biết) tóm lại là anh đã gặp rồi_Hoàng cười cười đáp
Ko biết sao nhưng nghe đến đây lòng nó đau lạ thường tại sao khi biết Minh thích một cô gái nào đó thì tâm nó quá hay là nó đang ghen tị vì Minh xấu như thế mà có bạn gái trong khi đó thì nó chẳng có ma nào theo, chắc là vậy rồi, vội lắc đầu nó nở 1 nụ cười gượng gạo nói với Hoàng nhưng nó đâu biết rằng tất cả biểu hiện của nó nãy giờ Hoàng đều nhìn thấy hết, miệng khẽ nhếch lên, mắt xuất hiện 1 tia gian xảo nhưng chưa được 5 giây tất cả được phục hồi lại như cũ
_Này, lúc nãy anh có hứa dẫn tui đi ăn kem, vậy giờ thực hiện lời hứa của mình đi_Nó nói
_Ừ vậy chúng ta đi thôi, em mà ko nói chắc da anh cháy đen luôn quá thế là mất đi tong danh hiệu hotboy"_Hoàng đau khổ nói
_Thôi bớt tự xướng đi cha nếu thích thì con gọi mấy chị đẹp gái đến cho đừng càm ràm nữa đau tai lắm
_Thôi đi đi lẹ lẹ đi_Hoàng đánh trống lãng
Nó bỏ đi trước mà ko nhìn thấy 1 cái nhếch mép của ai đó cùng với 1 câu nói cực nhỏ chỉ đủ để người đó nghe
_Đúng là 1 cô bé ngốc, em nghĩ người đó có thể là ai nữa cơ chứ
Trước đó ở phòng nam
Sau khi tất cả tụi hắn mang balô vào thì Minh đi đâu đó, để lại nỗi thắc mắc của 3 thằng còn lại
_Ủa hắn đi đâu thế_V.A hỏi
_God Knows _Lâm chỉ vỏn vẹn đáp bằng 2 từ tiếng anh chúa biết
_Mà phải công nhận tên đó cũng điên thật nghĩ sao mà giờ đi ra đó nắng gần chết thế nào về ba má cũng nhận ko ra à xem_V.A càm ràm (Ồ sao 2 anh em mình giống nhau thế ko biết)
_Bớt nhiều chuyện đi ông tướng, bộ ông ko nói ông chịu ko được hả nếu thích thì đi theo đi ở đó mà la lối om sòm điếc hết cả tai_Thành nói (nam sinh mới quen)
_Kệ tao, tao nhiều chuyện thì có liên quan gì đến tụi bây ko_V.A nói
_Ừ thì mày muốn nói chuyện kệ mày tao ko quan tâm nhưng mày làm ơn có muốn nói thì đi ra khỏi phòng rồi tự kĩ 1 mình đi ha đừng có làm phiền đến những người xung quanh_ Lâm lên tiếng sau đó quay qua nói chuyện với Thành
_Công nhận ở đây thiết kế độc đáo quá ha ở ngoài là 1 ngôi nhà gỗ thế mà bên trong lại là 1 căn phòng ngăn nắp sạch sẽ thế này_Lâm nói
_Ừ ở đây thiết kế hay quá như vậy mới tạo điểm ấn tượng cho khách hàng chứ cứ như mấy cái resort khác thì ko có gì lý thú lắm_Thành nói
Cà 2 cứ nói như thế và xem V.A giống như không khí khiến V.A bực mình Cái gì chứ cốt yếu là mình chỉ quan tâm đến thằng bạn cùng lớp thôi mà cũng bị cho là thằng nhiều chuyện sao đúng là bọn lớp chuyên phách lối gớm hứ đã thế ta đây cóc thèm quan tâm_V.A nghĩ trong đầu rồi chạy lại lấy cái remort bật TV lên xem
Phù cuối cùng cũng xong rồi mệt quá mà phải nói t/g lúc làm cái đoạn mà Hoàng nói chuyện với nó ak ko biết đã nổi da gà bao nhiêu lần
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...