Kết quả là vào thời khắc mấu chốt này, vậy mà xuất hiện sai lầm.
Bành!
- Đi mau.
Trình Cung khoát tay trực tiếp đánh ngất xỉu Vân Long, thu vào không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, đồng thời mang theo Đông Phương Ngọc Sanh đột nhiên gia tốc, đi thẳng tới trên ngọc đài mà Đông Phương Suất nằm. Chung quanh ngọc đài cũng có mấy đạo lực lượng và trận pháp, nhưng bởi vì ở trong chủ phong hỏa mạch trọng yếu nhất của Đông Phương gia tộc nên hiển nhiên chẳng ai ngờ rằng sẽ có người dám động đến hắn, cho dù Đông Phương Thiên Báo cũng chỉ phái người giám sát và điều khiển thôi, cho nên căn bản không có người phòng thủ.
Trình Cung rất dễ dàng đột phá lực lượng khóa thân thể Đông Phương Suất ở tầng ngoài nhất, trực tiếp thu Đông Phương Suất vào không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, mang theo Đông Phương Ngọc Sanh xông về chỗ tiến vào lúc nãy với tốc độ cao nhất.
- Đã đến nơi này rồi, vậy thì yên ổn mà ở lại đi, thật không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể yên lặng không một tiếng động tiến vào đây, xem ra gia tộc nên hảo hảo chỉnh đốn một phen rồi.
Đột nhiên, một thanh âm vang lên bên tai Trình Cung và Đông Phương Ngọc Sanh. Nguồn: https://truyenfull.vn
Trình Cung lúc này đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, Hỏa Phượng Ma Long đã tích súc lực lượng trong không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, tùy thời có thể đi ra.
- Ta chính là huyết mạch dòng chính của Đông Phương gia tộc, ông nội ta là Đông Phương Trung Đạo, cha ta làĐông Phương Suất, người bị đuổi khỏi gia tộc như Đông Phương Thiên Báo không có tư cách quản lý gia tộc, càng không cho phép hắn mang theo đại lượng ngoại nhân tiến vào gia tộc, hôm nay ta phải nghĩ biện pháp cứu phụ thân, kính xin nhường đường.
Đông Phương Ngọc Sanh dựa theo chỉ dạy của Trình Cung lúc trước, ôm quyền chắp tay, khom người thi lễ, cấp bậc lễ nghĩa làm đủ.
Đương nhiên, bên này hắn làm đủ cấp bậc lễ nghĩa thì tốc độ của Trình Cung cũng không giảm chút nào.
- Khi ngươi sinh ra phụ thân ngươi đã mang đến cho ta xem qua, còn trẻ thành công, nhuệ khí trùng thiên, cứng quá dễ gãy, cũng may trong mệnh có quý nhân, bây giờ nhìn ngươi ngược lại đã tốt lên rất nhiều.
Thanh âm kia lại vang lên, lộ ra rất cảm khái.
- Không thể nào, là hắn nói, ta còn tưởng rằng là phụ thân tìm Thái Tôn Lý gia giúp ta đoán mệnh số chứ, không nghĩ đến lại là lời của Thái Tôn bổn tộc. Tỷ phu, lời này chính là lời thường xuyên đọng bên miệng cha ta... bất quá hắn càng nói như vậy ta càng phản cảm, về sau dứt khoát không quản đến nữa, không nghĩ tới là vị này...
Ngay khi Đông Phương Ngọc Sanh sử dụng thần niệm trao đổi với Trình Cung, Trình Cung đã tiếp cận chỗ tiến vào trận pháp ban nãy, từ bên ngoài muốn vào phải phí chút ít khí lực, nhưng trận pháp đã bị Trình Cung phá mở một lần, Trình đại thiếu tự nhiên đã sớm có chuẩn bị, nếu đi ra ngoài còn không dễ dàng sao, đồng thời khi người kia xông tới với tốc độ cao nhất, trận pháp đã mở ra một vết rách.
Mặc dù lời của người này rất bình thản, cũng không động thủ, nhưng vào lúc này Trình Cung sẽ không tin bất cứ kẻ nào cả. Những thứ khác không nói, người này là do Vân Long đưa tới, bản thân cũng đủ phiền toái rồi.
Tuy rằng còn chưa tung đòn sát thủ là Hỏa Phượng Ma Long, nhưng tốc độ hiện giờ của Trình Cung cũng đã vượt qua cực hạn của Thiên Anh tầng thứ ba bình thường rồi, thần niệm phụ trợ, lực lượng thân thể đạt tới trạng thái mạnh nhất, trong nháy mắt đã tiến vào trong thông đạo kia, trong chớp mắt đã vượt qua thông đạo về chỗ phòng luyện đan trong cung điện của Vân Long.
- Thật tốt quá, chúng ta lao ra rồi.
Đông Phương Ngọc Sanh nhớ rõ Trình Cung từng từng nói qua, chỉ cần không phải bị nhốt trong trận pháp có lão tổ tông của Đông Phương gia tộc trấn áp, cho dù Thái Tôn ra tay cũng có cơ hội đào tẩu, nếu như Thái Tôn không ra tay, không người nào có thể ngăn được bọn hắn cả.
- Tốt cái rắm, nhìn xem đó là cái gì.
Trình Cung lại không được lạc quan như Đông Phương Ngọc Sanh, thân hình đã khống chế lại, bởi vì hắn dùng tốc độ quá nhanh, chấn động mang đến cũng khiến những cây cột, bức tường, thậm chí mặt đất cũng bắt đầu sụp đổ, vỡ vụn.
Ah...
Đông Phương Ngọc Sanh ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy ở trên bồ đoàn ở giữa phòng luyện đan có một người đang ngồi, thoạt nhìn giống như một trung niên nhân bình thường, rất tùy ý ngồi ở đó, trên người không có một tia nóng nảy, mang đến cho người một loại cảm giác bất nhiễm trần thế, ở trước mặt hắn ngươi sẽ cảm thấy toàn bộ thế giới đều không sạch sẽ, mà hắn chính là tồn tại không nhiễm bụi trần duy nhất.
- Trung hay là gian?
Trình Cung cũng không lập tức để thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long đi ra chạy trốn, bởi vì đó là phương pháp xử lý cuối cùng, một khi làm như vậy thì sẽ gây ra động tĩnh rất lớn. Khoát tay một cái, một cái bồ đoàn chạy đến dưới chân hắn, Trình Cung cũng trực tiếp ngồi xuống nhìn trung niên nam nhân kia.
- Không có gì là trung hay gian, nếu xem như đối lập thì đều là gian cả, nhìn người một nhà đều hy vọng là trung cả.
- Còn nói cả thiên cơ...
Trình Cung nhìn hắn nói xong, sau đó lại vui vẻ cười nói:
- Bất quá lời này bản đại thiếu rất thích nghe, cũng như lúc trước ở Vân Ca thành giáo huấn một ít người đã nói cho bọn chúng, chính nghĩa vĩnh viễn sẽ chiến thắng tà ác, bởi vì người thắng vĩnh viễn là chính nghĩa, những người đối nghịch bị ta dẫm nát dưới chân chính là tà ác, ta thấy ngươi giống như người tốt, còn có thể nói ra vài câu thiên cơ, Đông Phương Thiên Báo kia có lẽ còn không lọt vào mắt ngươi a.
Con người này thật kỳ quái, từ sau khi Trình Cung trọng sinh còn chưa gặp qua người nào khiến hắn hoàn toàn không rõ ngọn nguồn như vậy, loại cảm giác không rõ ngọn nguồn này không phải là áp chế về lực lượng, bởi vì Trình Cung có thể khẳng định, lực lượng của người này cũng không mạnh như Hách Liên Lam Phượng, tuyệt đối không phải là tồn tài Thái Tôn cấp, nhưng hắn lại có một cảm giác rất kỳ quái, người này mang đến cho người một loại cảm giác khó có thể nhìn thấu, suy đoán.
- Ngươi cũng rất có ý tứ, Trình gia đại thiếu, Cửu Châu đệ nhất thiếu, nguyên lai ta và ngươi ngược lại là bạn đường, nhưng tiếc ta không bằng ngươi, con đường phía trước của ta xa vời, Hỗn Độn một mảnh, ngươi ngược lại là rất rõ ràng.
- Trời ạ
Khi người này nói lời này, Trình Cung thiếu chút nữa nhảy dựng lên liều hết biện pháp muốn rời khỏi đây, bởi vì vừa rồi hắn như bị nhìn thấu tấtcar, thậm chí ngay cả tất cả ở kiếp trước cũng bị nhìn thấu.
Mẹ nó, tên này rõ ràng ngay cả Thái Tôn cũng không phải, nhưng lại quá kinh khủng a.
Vừa rồi hắn sử dụng gì thế, đây tuyệt đối là đã tiếp xúc vào một loại đạo nào đó rồi, một loại lượng lực cực hạn, có lẽ còn không khủng bố như vậy, nhưng tuyệt đối không kém hơn khi mình mạnh nhất vào kiếp trước bao nhiêu. Quan trọng nhất là, trong nháy mắt đó Trình Cung cảm nhận được một loại khí tức không thuộc về thế giới này, khi hắn đạt được Hư Không Âm Dương Đỉnh rồi tế luyện, bị mười ba dạo Hư Không Âm Dương kiếp tiêu diệt từng cảm nhận qua, ở Càn Khôn Đan Giới, cuối cùng khi đạt được Càn Khôn hỏa chủng, tiếp nhận một tia hình ảnh cuối cùng kia cũng đã cảm nhận qua.
Ặc, tên này chẳng lẽ có quan hệ với Tiên Giới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...