Chẳng những hắn có gia tộc ủng hộ, bản thân mình cũng bỏ ra rất nhiều, hơn nữa kỳ ngộ cũng không ít. Nếu như hắn muốn đột phá, giờ phút này đã không chỉ là Nhân Anh kỳ đỉnh phong, thậm chí có hy vọng trùng kích Địa Anh, nhưng hắn vẫn một mực trì hoãn. Biết gia tộc có hứng thú đối với Nam Chiêm Bộ Châu, hắn liền chủ động xin đi giết giặc, như vậy sẽ có cớ để cho mình khống chế lực lượng tại Vạn Tượng Nhất Long, không đi đột phá. Nhưng mà sau khi nhìn thấy Trình Cung, hắn lại triệt để trợn tròn mắt, tên điên, con mẹ nó tuyệt đối là người điên, đến cùng hắn đang nghĩ cái gì?
- Ha ha. . . Địa Long Vương quả nhiên không hổ là Địa Long Vương, ngay cả vuốt mông ngựa cũng có cấp bậc cùng học vấn như vậy, nói tới nói lui nguyên lai là ngươi muốn nịnh nọt ta. Không cần tốn sức như vậy, ngươi trực tiếp một chút ta cũng rất hưởng thụ.
Trình Cung một bộ vui vẻ tiếp nhận.
- Nịnh nọt ngươi?
Lý Dật Phong thật không biết Trình Cung lý giải như thế nào:
- Ta nịnh nọt ngươi, ngươi cho rằng ngươi là ai a, đây là ban ngày, ngươi không nên nằm mơ?
- Ngươi xem, không phải tự ngươi nói sao, giết một là tội, giết vạn là hùng, giết được trăm ngàn vạn, lúc này là hùng trong hùng. Giết người là tội, giết trăm là hung, tàn sát hàng loạt là hùng, mà diệt quốc thống nhất thiên hạ lại là công đức vô lượng, Đại Đế chi tài, đó phương pháp chứng nhân đạo. Thiệt là, muốn nịnh nọt ta cứ nói thẳng là được rồi, tâm ý của ngươi ta nhận.
- . . .
Lý Dật Phong phát hiện mình không phản bác được rồi, nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên hắn không phản bác được, có xúc động muốn đánh người.
Mẹ kiếp, tên này cũng quá khinh người, không muốn nói thì đừng nói, không ngờ dám nói là mình tâng bốc hắn, nói những lời nói chó má. Không đúng, Đại Đế chi tài, công đức nhân đạo? Nhân đạo. . . đột nhiên Lý Dật Phong nghĩ đến một ít sự tình thời cổ đại ghi lại trong điển tịch của gia tộc.
Hoàng Đế, Đại Đế thời cổ đại, luôn chú ý tới công đức, chẳng lẽ Trình Cung này muốn đi con đường kia? Không có khả năng, sau đó Lý Dật Phong lập tức phủ nhận, hắn là loại quần là áo lụa, phá gia chi tử, sao có thể là Đại Đế chi tài, hơn nữa kia cũng chỉ là truyền thuyết thời cổ đại. Quan trọng nhất là, lời nói của hắn cũng không giống như là có thiên cơ thâm ý gì, khẳng định là hắn thuận miệng nói, chính mình suy nghĩ nhiều.
Nhưng mà Lý Dật Phong lại không cam lòng rời đi, không phải nói hắn không cam lòng thất bại ở Song Long thành, hắn bố trí ở Song Long thành cũng không phải ngày một ngày hai. Trước lúc Đoan Mộc Nhất Phong tiếp quản Song Long thành, hắn đã an bài đại quân tiến vào. Bằng vào Tiên thiên dịch sổ, Bát Quái, Ngũ hành, trận pháp ảo diệu của Lý gia, thì ẩn tàng mấy vạn đại quân bên trong Song Long thành là rất đơn giản. Đây chính là dùng để khống chế Song Long thành trong thời điểm hỗn loạn. Nhưng mà Lý Dật Phong cầm được thì cũng buông được, thất bại chính là thất bại, chính thức làm cho hắn không bỏ xuống được chính là Trình Cung đột phá Vạn Tượng Nhất Long, phá vỡ luật thép cực hạn của Cửu Châu đại địa, lại còn đạt đến ngàn Long lực.
Ở Vạn Tượng Nhất Long, có được lực lượng Nhân Anh kỳ đỉnh phong, đây quả thực là bất khả tư nghị.
Cái này giống như là một người đứng ở bên vách núi, rất muốn tiến về phía trước để đi tiếp, đột nhiên phát hiện có một người đã xuống phía dưới vách núi vạn trượng, mà hắn mơ hồ cũng cảm nhận được, phía dưới vách núi kia tựa hồ có một đường tắt. Chẳng qua là đi đường tắt này, rất có thể là vạn kiếp bất phục, thịt nát xương tan, trước kia mặc dù hắn muốn đi thử, nhưng vẫn không có nửa phần nắm chắc, hôm nay đột nhiên phát hiện có người ở phía dưới vách núi, tự nhiên hắn rất muốn biết, đến cùng người này xuống dưới đó như thế nào, sau khi xuống dưới đó có biện pháp tìm được đường tắt kia hay không.
Nếu như ở năm mươi Long thành tựu Nhân Anh, cũng có thể trực tiếp vượt qua Nhân Anh kỳ tầng mười, một hơi đạt tới đỉnh phong, hơn nữa lĩnh ngộ quy tắc cũng vượt xa Nhân Anh kỳ bình thường, như vậy ngàn Long lực sẽ khủng bố như thế nào?
Trước kia Lý Phong suy tính tối đa chẳng qua là đạt tới năm mươi mốt Long lực, sau khi ngưng tụ Nhân Anh sẽ như thế nào, nếu là một trăm Long lực có thể trực tiếp vượt qua Địa Hỏa ma kiếp hay không?
- Đầu nhập vào ta, làm thủ hạ của ta ba năm, cái gì ta cũng nói cho ngươi biết. Yên tâm, ta không có ý tưởng làm hoàng đế, sẽ không nạp ngươi làm hoàng hậu đâu.
Thời điểm Lý Dật Phong trầm tư, đột nhiên Trình Cung cười cười nhìn hắn, trực tiếp mời chào.
- Ngươi cho là đầu ta vô nước sao.
Lý Dật Phong hừ lạnh một tiếng, hắn là Nhị thiếu gia của Vũ Châu Lý gia, cao cao tại thượng, làm sao có thể đi theo người này, quả thực là mơ mộng hão huyền.
- Tùy ngươi.
Trình Cung nhún nhún vai nói:
- Ta đây liền không nói cho ngươi, khốn khiếp, một đám con lợn, các ngươi cho rằng mình là Địa Long Vương sao, gặp được loại yêu thú dưới mặt đất này phải làm gì không phải ta đã nói qua cho các ngươi sao, tránh ra.
Trình Cung nói xong, bên ngoài bị một đám yêu thú dưới mặt đất tập kích, thân hình Trình Cung lóe lên, đã cầm Tinh Phong chiến đao giết đi lần nữa. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
- Hỗn đãn. . .
Lý Dật Phong nắm chặt nắm đấm, quả thực muốn cuồng bạo rồi, làm cho hắn thiếu chút nữa mắng người, loại tình huống này là từ khi hắn sinh ra đến nay chưa từng có.
Nhưng mà dù tức giận thế nào, Lý Dật Phong cũng không muốn rời đi, bởi vì hắn muốn biết sau khi đánh vỡ cực hạn Vạn Tượng Nhất Long là tình huống như thế nào, đây là chuyện mà nhiều năm qua hắn không ngừng cẩn thận nếm thử, hắn muốn tìm đến con đường kia, đột nhiên lại phát hiện có người vượt lên hắn rất nhiều. Nhưng mà gia hỏa vượt lên đầu này lại là một tên khốn kiếp, quần là áo lụa, kiêu ngạo bá đạo, đáng giận đến rối tinh rối mù.
. . .
- Làm sao bây giờ? Hiện tại nữ nhân kia bị giết, phía dưới còn tổn thất không ít Yêu tướng.
- Trình Cung cùng Lý Dật Phong kia đều quá ghê tởm, không ngờ bọn hắn muốn tranh đoạt Song Long thành.
- Nhất là Trình Cung kia, vậy mà nhẹ nhõm chém giết bốn gã Nhân Anh kỳ, tên này cũng quá kinh khủng.
- Đáng tiếc có quá nhiều người nhìn chằm chằm vào, nếu không trực tiếp giết hắn đi.
- Đáng giận, không nghĩ tới lần này nhẹ nhõm công phá Song Long thành, vậy mà lại gặp phải loại biến thái này, lập tức thông tri thái tử điện hạ, mời thái tử điện hạ định đoạt.
- Cũng may đại quân của chúng ta đã có vô số tiến vào Lam Vân đế quốc, hơn nữa quân đoàn Lôi Đình cũng bị diệt rồi, một khi đại quân yêu thú mà chúng ta tập kết trăm năm đánh vỡ phòng ngự của bọn hắn, đến lúc đó cho dù Trình Cung này có năng lực thông thiên cũng không cải biến được hiện trạng. Hơn nữa nếu thật sự không được, còn có thể mời những người kia động thủ giải quyết hắn.
- Sau lưng Trình Cung này rốt cuộc là ai? Một mực không có tra được, rất có thể bản thân chính là một trong Lục gia, nên cẩn thận bọn hắn dùng cái này lấy cớ, không phát hiện lần này Chấp pháp giả cũng một mực lưu ý động tĩnh nơi đây sao.
- Tốt, lập tức thông tri Thái tử điện hạ, đồng thời triệu tập càng nhiều yêu thú nữa.
. . .
Ở không trung ngoại vi Song Long thành, vài tên Đại yêu vương được một kiện pháp bảo che dấu đặc thù đang thương lượng, mà phía dưới bọn hắn thì đứng rất nhiều Yêu Vương, một khi phát sinh chiến đấu vượt qua thế tục, bọn hắn có thể nhanh chóng lao vào.
Mà lúc này, một chi đại quân mà bọn hắn hoàn toàn không tưởng được đã đánh tới, không ngờ là từ nội địa Nam Hoang một đường giết quay về Song Long thành. Không chỉ như thế, lúc này ở bên trong Nam Hoang cũng có hai đại quân yêu thú khác đang chạy tới Song Long thành, hai đại quân yêu thú này vô cùng cường đại, so với đại quân yêu thú mà ban đầu Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ dẫn đầu sát nhập Song Long thành còn mạnh hơn rất nhiều, mà đầu lĩnh hai đại quân yêu thú này là hai đại bạch hùng.
Một mặt khác, rất nhiều yêu thú tiến vào năm tỉnh Tây Nam, hành tỉnh Tây Chu sớm có bố trí, tổn thất giảm nhiều, nhưng những địa phương chung quanh Song Long thành thì thảm rồi, kể cả hai hành tỉnh gần biển cũng bị yêu thú cướp sạch, mà giờ khắc này đại quân của Lôi Nhạc, Trình Vũ Phi, Lôi Điện đang dùng tốc độ cao nhất chạy tới năm tỉnh Tây Nam. Tốc độ của bọn hắn tự nhiên không có biện pháp so với Hung Thần kì binh, nhưng bọn hắn lại sớm chính diện giao phong với yêu thú hơn so với Hung Thần kì binh, bởi vì trải qua hai ngày này, rất nhiều yêu thú có tốc độ nhanh đã vọt tới, bọn hắn sẽ trực tiếp đụng phải ngay trên đường.
Gặp được trên đường đi, bọn hắn liền lưu lại một bộ phận quân đội giải quyết, còn đại quân thì tiếp tục chạy tới Song Long thành.
Mà lúc này lại có một chút tin tức lần lượt truyền đến, Thảo Nguyên Vương Đình hợp tác cùng Yêu tộc, đột nhiên phát động tập kích Lôi Đình quân đoàn, Lôi Đình quân đoàn tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Rất may lúc này chung quanh triệu tập trăm vạn đại quân, cùng với năm mươi vạn đại quân từ Vân Ca Thành đi đến, mới miễn cưỡng duy trì cục diện.
Thời điểm thú triều bộc phát, tin tức Song Long thành bị công phá truyền đi, Đồ Đằng Đế Quốc cũng liều lĩnh tiến hành công kích, nhưng Thiên Hồ Trình Vũ Dương kinh doanh Thiên Hồ quân đoàn nhiều năm, mặc dù những năm gần đây dần dần yên lặng, nhưng thời điểm chính thức chiến đấu, Đồ Đằng Đế Quốc mới phát hiện Thiên Hồ đáng sợ như thế nào.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lam Vân đế quốc như trở lại trạng thái mười mấy năm trước, khắp nơi là địch, yêu thú tàn sát bừa bãi, địch nhân điên cuồng tấn công, có một cảm giác nguy tại sớm tối.
Nhưng vào lúc này, Vân Ca Thành truyền đến tin tức, ở thời điểm nguy nan này, cuối cùng Hoàng Đế mới nhớ ra Trình lão gia tử, một ngày ba lượt đi phủ Trấn Quốc Công, rốt cục mời được Trình lão gia tử rời núi, giữ chức Binh mã thiên hạ Đại nguyên soái lần nữa. Mặc dù bây giờ không phải tự mình xuất chinh, nhưng Trình lão gia tử rời núi lần nữa, vẫn làm cho tướng sĩ cùng dân chúng Lam Vân đế quốc ăn một viên thuốc an thần, chí ít có động lực cùng hi vọng.
Năm đó ở thời điểm kia, Trình lão gia tử cũng có thể dẫn đầu đại quân đánh lui địch nhân, thậm chí còn khai cương khoách thổ, huống chi hiện tại.
Trình lão gia tử vừa hạ sơn, lập tức điều binh, điều toàn bộ đại quân coi giữ chung quanh Vân Ca Thành đi tới chiến trường Tây bắc. Nam Hoang có Trình Cung, phương Tây có Thiên Hồ Trình Vũ Dương, hai phương diện này đều không cần hắn quan tâm, cho nên giờ phút này Trình lão gia tử chủ yếu làm hai chuyện tình, đối phó yêu thú đã khuếch tán trong Lam Vân đế quốc, ngăn cản đại quân Thảo Nguyên Tây Bắc.
Một chiêu Đế đô không để lại quân coi giữ này, lập tức đạt được hảo cảm của dân chúng, sau đó Trình lão gia tử ra lệnh một tiếng, vài chục năm đi qua, rất nhiều tướng sĩ giải tán năm đó đều mặc giáp trận lần nữa, đại quân đang tập kết rất nhanh. Bởi vì bây giờ là thời điểm quốc gia nguy nan, Hoàng Đế tự mình mời Trình lão gia tử rời núi, tất cả mọi chuyện phía sau đều giao cho Trình lão gia tử, không ai có thể nói nhảm nhiều một câu, mà kể từ đó thì càng không cần lo lắng Bách Biến bại lộ.
- Oanh. . . Đại thiếu, ta đã đến.
Phương diện Vân Ca Thành đã sớm định ra, có Trình lão gia tử cùng Tống Chiến Thiên, cũng không cần lo lắng Bách Biến bại lộ, Bàn Tử dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Nam Hoang, mặc dù chậm hơn một ngày so với Trình Cung, nhưng so với đại quân của Bạch Khải Nguyên từ Nam Hoang giết tới thì nhanh hơn rất nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...