- Đại Thiếu, có cần lão nô đuổi theo giết hắn hay không?
Thấy Bạch Nhân Long muốn chạy trốn, Huyết Y Lão Tổ đang ở không gian ngoại đỉnh, đang không ngừng cung cấp lực lượng cho Trình Cung, thần niệm khẽ động, câu thông cùng Trình Cung.
Trình Cung liên tục đánh ra mà không kiêng nể gì cả, cũng là bởi vì có Huyết Y Lão Tổ chống đỡ, kỳ thật cho dù có Huyết Y Lão Tổ, loại công kích phá sản này cũng rất khó chống đỡ nỗi. Nhưng giờ phút này trong không gian ngoại đỉnh, toàn bộ đều là Nguyên dịch, Huyết Y Lão Tổ là lục địa Thần Tiên chân chính, hắn điên cuồng hấp thu nguyên dịch, sau đó không ngừng chuyển vận lực lượng cho Trình Cung.
Giờ phút này thân thể Trình Cung đã cực hạn, cộng thêm thần niệm khống chế cực hạn, ngay cả dưới tình huống có ngoại lực trợ giúp, có thể ngưng tụ ra Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn ba mươi Long chi lực cũng rất khó khăn.
- Hiện tại không cần, nếu như hắn thật có thể buông hết thảy, ngươi sẽ đuổi theo giết. Nếu như không phải, một lát nữa hắn sẽ chủ động đưa tới cửa, hôm nay ngươi cung cấp lực lượng cho bản Đại Thiếu, bản Đại Thiếu đã nói qua, bất kỳ kẻ nào muốn tranh giành địa bàn của bản đại thiếu, ta sẽ không ngại giết hắn. Từ nay về sau, bản Đại Thiếu muốn nói cho tất cả mọi người Nam Chiêm Bộ Châu biết, bản Đại Thiếu sẽ leo lên sân khấu chơi đùa cùng bọn họ.
Trình Cung thông qua thần niệm trao đổi cùng Huyết Y Lão Tổ, nhìn Lang Vương phóng tới Lang Vương phủ, hắn cũng không đuổi theo.
- Lang Vương thất bại, không nghĩ tới Lang Vương chiến thắng Man Ngưu Vương, lại bại trong tay một hoàn khố.
- Người ta là Bách Chiến Hầu, bại gia tử nhà của ngươi có loại lực lượng này không, nhưng tại sao hắn không đuổi theo nhỉ, hay là lực lượng tiêu hao quá độ?
- Không giống, chẳng lẽ có quan hệ cùng chỗ đứng của hắn, rời chỗ đó hắn sẽ không còn sức mạnh?
- Tóm lại chuyện tình Man Ngưu Thành hôm nay, tuyệt đối sẽ oanh động cả Nam Chiêm Bộ Châu, rung động cả Lam Vân đế quốc.
............
Không thể để cho tên hỗn đãn này chạy, thấy Lang Vương muốn chạy trốn, thân thể Man Ngưu Vương Lí Hằng bỗng nhúc nhích, nhưng thương thế quá nặng hắn lại ngã ở chỗ kia. Hắn cũng không có hô lên, chỉ là trong lòng hô một tiếng, sau đó tự mình lộ vẻ sầu thảm cười khổ. Mình còn có tư cách gì hô lên, mình đã thất bại, có tư cách gì lên tiếng chứ.
Không cần biết Trình Cung này làm như thế nào, hắn cũng là người thắng, người thắng, tự nhiên có đạo lý của hắn.
Chỉ là rốt cuộc Trình Cung này làm sao làm được? Dù sao Man Ngưu Vương cũng ở Nam hoang một đường giết ra, ngoại trừ Trình Cung chiến đấu cùng Lang Vương, hắn cũng chú ý tới đám người Bàn Tử, Sắc Quỷ chiến đấu cùng thủ hạ của Lang Vương.
Rõ ràng cho thấy thực lực hai bên cách xa, cho dù thủ hạ của Lang Vương rất đông, có thể nói là áp đảo.
Nhưng thật sự chém giết cùng một chỗ, lại trở thành đơn phương tàn sát. Hoàn toàn mất đi sĩ khí, thấy Bạch Kiếm bị Trình Cung nuốt vào, thấy Lang Vương bị Trình Cung đánh cho mệt mỏi ứng phó, những người này còn có sĩ khí mới lạ.
Trái lại là đám người Bàn Tử, Túy Miêu, Sắc Quỷ, vừa rồi hì hì cười cười, cãi nhau ầm ỉ, lời nói có thể làm người tức chết, nhưng thật sự đánh nhau, nguyên một đám đều trở nên điên cuồng.
Hơn nữa, đều là một đối kháng vài đồng cấp, thậm chí trong đồng cấp còn có vài tồn tại mạnh hơn cũng không sợ chút nào. Cái này còn không có gì, cho dù bọn họ dũng mãnh, nhưng bên Lang Vương rất nhiều người, kinh khủng nhất chính là đám người kia đều có thể thi triển thần thông.
Mẹ nó, Thoát Tục Kỳ tầng thứ nhất cũng có thể thi triển thần thông, hơn nữa còn khủng bố hơn so với Thoát Tục Kỳ tầng thứ tám, tầng thứ chín tu luyện thần thông vài thập niên. Có lẽ lực lượng yếu một ít, nhưng dẫn động quy tắc thiên địa, uy lực lại vô cùng kinh người.
Lần thứ nhất đụng nhau, chết ở dưới thần thông cường đại của bọn hắn đã chiếm ba thành.
Sau đó chém giết, bọn họ dùng đan dược như đường đậu, sĩ khí như cầu vồng.
Nhân số chỉ bằng một thành của đối phương, lại giết đối phương bại lui liên tiếp, thẳng đến cuối cùng ầm ầm tản ra, lại không có người nào dám ra tay. Bạch Kiếm chết rồi, Lang Vương chạy trốn, một số người trung thành nhất với Lang Vương xông lên đều bị giết, còn lại bị triệt để sợ hãi.
Trong Man Ngưu thành, vô số người lặng lẽ lau mồ hôi lạnh, ngẫm lại vừa rồi Lang Vương kiêu ngạo muốn thành lập Lang Vương Quân, rất nhiều người trong bọn họ đều câu thông qua cùng Bạch Kiếm cùng Lang Vương.
Yên tĩnh giống như chết, không có bất kỳ ai lên tiếng, chỉ có thanh âm trong đàn yêu thú xa xa thỉnh thoảng phát ra. Vừa rồi Man Ngưu Vương chiến đấu cùng Lang Vương, giết chết không ít yêu thú bên cạnh Man Ngưu thành, mà nội chiến trong yêu thú vẫn chưa hoàn toàn giải quyết, cho nên chưa có công thành.
- Trả bảo tàng cho ta, của ta, trả nhi tử cho ta......
Vừa mới chạy vào Lang Vương phủ không lâu, Lang Vương giống như điên khùng vọt ra, không biết dùng cái gì hay là sử dụng bí pháp gì, lực lượng lại bạo tăng một ít, điên cuồng vọt lên.
- Biết ngươi sẽ trở lại, dám mượn đan dược của Đan Thần Phủ không trả, hôm nay ta liền mượn đầu của ngươi dùng một lát.
Trình Cung nói xong, vỗ Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn xuống lần nữa.
- Oanh... oanh......
Tuy nhiên, lần này Lang Vương điên cuồng trùng kích, nhưng sau vài chục lần đụng nhau, hắn trực tiếp bị Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn của Trình Cung oanh lên thân thể, thân thể trực tiếp vỡ vụn.
Trình Cung lăng không một trảo, trực tiếp lấy đầu của Lang Vương Bạch Nhân Long, cùng không gian giới chỉ và Man Vương Phủ trong tay.
Thao, cái này có thể thiệt thòi, tên tiểu tử này sẽ không tiêu hóa không gian giới chỉ chứ?
Trình Cung nắm không gian giới chỉ tay trong, trước tiên điều tra không gian giới chỉ này, đan dược lúc trước mình cấp cho Bạch Kiếm, có tám phần ở trong không gian giới chỉ của Lang Vương. Trong này còn có đan dược mà Lang Vương tích góp nhiều năm, những đan dược này so với hai thành đan dược của Trình Cung còn nhiều hơn một chút.
Hơn nữa, bên trong còn có vô số yêu đan, hoàng kim, da lông yêu thú, các loại dược liệu... Lần này tuyệt đối là phát tài, chỉ là Trình Cung thấy đan dược của mình thiếu mất hai thành, lúc này mới nghĩ đến, vừa rồi tiểu gia hỏa này nuốt mất Bạch Kiếm, ngay cả không gian giới chỉ của hắn cũng nuốt luôn, nếu như nó ngay cả không gian giới chỉ cũng có thể tiêu hóa, này thật đúng là tổn thất không nhỏ.
Bất quá ý nghĩ này chỉ là thoáng qua mà thôi, sau đó Trình Cung thu lại không gian giới chỉ này, tiện tay ném đầu Lang Vương Bạch Nhân Long lên cờ xí mà lúc nãy hắn dựng lên.
- Tin tưởng chuyện ngày hôm đó có rất nhiều người biết, cũng nhớ rõ lời bản Đại Thiếu nói lúc đó, hắn nói cần đan dược là vì thời điểm mọi người bị yêu thú vây khốn, bọn họ không tiếc hết thảy mở một đường máu, nhưng hôm nay mọi người cũng thấy được, phụ tử bọn họ không làm cái gì. Bản Đại Thiếu rất nói đạo lý, nếu như thời điểm ngươi nói rõ ràng cùng ta, cần ủng hộ của ta, cần Đan Thần Phủ, Đổ Thần Phủ duy trì là không có vấn đề, nhưng ngươi cũng không được trái lời, nếu không mà nói, đây là ví dụ. Cưỡng chế mượn đan dược của Đan Thần Phủ, bản Đại Thiếu mượn đầu ngươi.
Đan Thần Phủ đã sớm làm cho rất nhiều người đỏ mắt, chỉ là không dám đơn giản động vào, nhưng Trình Cung biết rõ người tham lam sẽ chiến thắng sợ hãi, sớm muộn gì sẽ có người muốn động Đan Thần Phủ.
Cho dù biết rõ Trình gia rất mạnh, biết rõ Trình lão gia tử là lục địa Thần Tiên cũng vô dụng, bởi vì Đan Thần Phủ bao trùm Nam Chiêm Bộ Châu, Trình lão gia tử không có khả năng tùy thời xuất hiện, cái gì cũng trông nom.
Cũng có ít người nghĩ sau khi cướp xong thì bỏ trốn, loại người này phải dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất trấn áp, kinh sợ.
Cử động hôm nay của Trình Cung, chính là cho tất cả mọi người biết rõ, chính là vì truyền đi, làm cho những kẻ muốn cướp đan dược của Đan Thần Phủ ngẫm lại.
Giết một người không đủ, hắn liền giết một trăm, giết tất cả những kẻ có tà niệm như Tứ Phương Lâu làm.
Ít nhất giờ phút này, tất cả mọi người trong Man Ngưu thành đã sợ, thật sự sợ, lúc trước Trình Cung nói muốn mượn đầu phụ tử Lang Vương, không biết bao nhiêu người cười phun ra nước miếng. Nói đùa gì vậy, cho dù hắn là Vân Ca Thành Tứ đại hại, là Trình gia Đại Thiếu gia thì thế nào, nơi này chính là Nam hoang, là Man Ngưu Thành.
Nhưng hiện tại Bạch Kiếm bị nuốt, đầu Lang Vương Bạch Nhân Long ở trên cột cờ, còn dám ai nói nhiều một câu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
- Đại Thiếu, vừa rồi là vật gì, có phải là yêu thú ngươi mới hàng phục?
Lúc này, đám người Bàn Tử cũng đã đi tới, Bàn Tử trước tiên nhìn tiểu gia hỏa trên cổ tay Trình Cung.
Đám người Sắc Quỷ cũng hiếu kỳ vây quanh:
- Đây là cái gì?
- Ta dựa vào, thú vị a, mập mạp như vậy.
Bàn Tử lấy tay dày vò tiểu gia hỏa, đùa rất là vui vẻ.
- Đây là yêu thú gì?
Đại thúc cũng rất ngạc nhiên, tuy không đùa ác như Bàn Tử, nhưng nhìn tiểu gia hỏa này ngủ như chết, bọn họ cũng hiếu kỳ vô cùng.
- Tốt nhất ngươi nên cẩn thận một chút, ta chưa có hàng phục nó, cẩn thận nó nuốt ngươi vào bụng.
Thấy Bàn Tử đùa cao hứng, lại đi kéo đuôi tiểu gia hỏa này, Trình Cung mở miệng cảnh cáo.
Bàn Tử hoảng sợ tới mức thoáng cái lùi về sau, vừa rồi tiểu gia hỏa này nuốt Bạch Kiếm trong nháy mắt, bọn họ còn nhớ rõ ràng.
- Ta dựa vào, Đại Thiếu ngươi nói đùa gì vậy, không thể nào, ngươi trêu chọc ta a?
Bàn Tử có chút không tin nhìn Trình Cung, yêu thú không có hàng phục mà thân cận như vậy. Nếu yêu thú không cực kỳ tín nhiệm, sao có thể ngủ ngon như vậy, nói sau loại yêu thú hung hãn này, nếu không có hàng phục, ai dám tùy tiện mang trên người.
- Không tin ngươi có thể tùy tiện thử, nếu nó tỉnh lại nuốt ngươi, đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi.
Trình Cung chỉ chỉ tiểu gia hỏa, ý bảo Bàn Tử có thể tiếp tục chơi.
Bàn Tử nghĩ đến tràng cảnh tiểu gia hỏa này nuốt Bạch Kiếm vừa rồi, lắc mạnh đầu.
- Đại Thiếu, đây là yêu thú gì?
Đại thúc đưa ra chủ đề mọi người quan tâm nhất lần nữa, đại thúc ở trong Yêu Thú Sâm Lâm nhiều năm như vậy, ở trong Liên Minh Liệp Yêu Giả nhiều năm như vậy, yêu thú nhìn thấy, nghe được nhiều không kể xiết, càng minh bạch thì càng cảm giác hiếu kỳ, rốt cuộc tiểu gia hỏa này là yêu thú gì.
- Cái này... ta cũng không biết.
Trình Cung cười lắc đầu, sau đó nhìn tiểu gia hỏa này nói:
- Nhìn nó rất béo mập, mọi người trước gọi nó là Nhục Nhục a.
- A......
Bàn Tử vô cùng khoa trương, thân thể có chút lui về phía sau, há to mồm, không dám tin nói:
- Ôi trời!, Đại Thiếu, bao lâu rồi không có nghe ngươi nói mấy chữ này, quá thần kỳ, ta cảm giác như là đang nằm mơ, trên thế giới này thực sự có chuyện ngươi không biết.
Biểu lộ của Bàn Tử khoa trương một ít, nhưng những người khác cũng rất chấn kinh, hơn một năm nay, bọn họ đã sớm quen có bất cứ chuyện gì, vấn đề gì đều có thể ở Trình Cung tìm được đáp án.
Thiên văn, địa lý, luyện đan, vũ khí, yêu thú, công pháp......
Những thứ này, người khác nghiên cứu cả đời cũng chỉ hiểu có hạn, đến Trình Cung lại biến thành thuận tay lấy ra, thuận miệng giải đáp.
- Ách...
Đương nhiên cũng có ngoại lệ, nghe được Trình Cung nói, Túy Miêu mất đi bộ dạng say rượu:
- Nhục... nhục..., có thể ăn không ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...