Đối thủ nhìn thấy Yêu Đao chạy thoát, trong lòng vừa tức vừa bực, muốn tránh khỏi sự đánh lén của Lăng Lan, nhưng mà Lăng Lan đang đánh vẫn có thể có thời gian bắn anh ta.
"Số 15, anh có bị ngu không, đối thủ của mình còn không giữ nổi?" Cơ Giáp Sư nọ thấy vậy ấn mở kênh đội mắng rất dữ.
"Số 11, ngon thì tự thoát khỏi đi." Số 15 đang bị Lăng Lan áp đảo cũng nổi điên trả lời, bọn họ vốn là thiên chi kiêu tử (*con cưng của Trời), bây giờ họ vào được Long Tường, đang ở trong tình trạng mắt cao hơn trời, làm sao chịu được việc đồng đội khinh thường mình.
"Gã còn có thời gian ngắm bắn tôi, làm sao tôi qua được chứ, ngu đần."
"Số 15, số 11, không được cãi nhau." Giọng nói lạnh lùng của số 5 vang lên trong kênh đội, khiến hai người im phăng phắc, chỉ là câu sau đó khiến hai người kinh ngạc cùng nhau hô lớn.
"Hai người cùng nhau đánh gã." Số 5 ra lệnh.
"Vì sao?" Số 15, số 11 như thể bị vả mặt, hoảng hốt không thôi.
"Gã mạnh hơn cả hai người." Số 5 vô tình nói ra sự thật mà họ không thể chấp nhận được, số 15 không giữ nổi Lăng Lan, còn khiến Lăng Lan dư sức chặn lại số 11, rõ ràng anh ta yếu hơn đối thủ, nên mới khiến đối thủ có cơ hội ra tay.
Còn số 11 không có cách nào rời khỏi được đòn bắn của Lăng Lan, cũng vì anh ta chưa đủ mạnh.
Dường như số 5 thấy được đội viên của mình nản lòng, anh mới nói tiếp: "Đừng để ý nhiều vậy, đối thủ của hai người tôi đoán là người mạnh nhất trong đội bên kia.
Tôi chắc chắn, đội này là một đám người cũ kéo người mới qua cửa."
"Bây giờ, ráng mà tìm ra người mới cho tôi.
Nếu đối phương quá yếu, giết chết cho tôi." Giọng nói lạnh băng của số 5 vang lên trong kênh đội, anh ta không thích chuyện đi cửa sau kích hoạt chiến đội thế này, nếu hôm nay anh gặp phải sẽ ngăn chặn đến cùng.
"Vâng! Đội trưởng!"
"Tôi đụng phải vách tường này, cách đấu như một tên điên vậy, chiêu nào cũng muốn đồng vu quy tận!" Số 13 khó khăn tiếp chiêu Cuồng Chiến, anh tưởng rằng dùng tay trái cũng có thể đánh bại đối thủ, lại không ngờ đối thủ mạnh đến thế.
Hơn nữa chiêu nào cũng mang theo hơi hướm khát máu dã man.
Người thế này không phải một lính mới có thể làm được đâu.
"Cơ giáp sư Cận Chiến bên này của tôi đã có phong cách riêng rồi, hẳn cũng không phải." Một đội viên khác nói câu này, rồi không nghe thấy giọng nữa.
Thì ra trong lúc anh ta phân tâm nói chuyện, đối thủ của anh ta nắm được cơ hội, suýt nữa thì đâm trúng khoang điều khiển của anh ta, khiến anh ta toát mồ hôi lạnh.
Anh ta không dám nói thêm gì nữa, đối phương công kích kì lạ như vậy lần đầu tiên anh đụng phải, mỗi một chiêu đều có biến hóa gì đó, khiến anh phải tập trung tinh thần mới có thể đối phó được.
"Mọi người đều không phải, vậy thì có lẽ là tên Cơ Giáp Sư Viễn Trình này rồi." Một đội viên khác lười biếng nói.
"Số 10, đối thủ của cậu là Cơ Giáp Sư viễn trình?" Số 5 như thể đang suy ngẫm gì đó.
"Đúng vậy, cho dù anh ta rất giỏi Viễn Trình, nhưng không gây áp lực lớn cho tôi." Số 10 thoải mái trả lời.
"Vậy chắc là gã rồi, số 10, chăm chú đánh tốt vào cho tôi.
Để xem thử gã có tài cán gì." Số 5 lạnh lùng nói, nếu chỉ dựa vào quan hệ mà muốn vào Quân đội thì..
hừ hừ!
"Biết rồi, khởi động xong rồi bây giờ đánh đàng hoàng!" Số 10 nói xong, gương mặt vốn đang lười biếng liền đổi khác, trong mắt hiện ra ánh sáng bén, ngón tay như bay múa, gỡ súng sau vai xuống.
Thần Đao ban đầu còn đang bình tĩnh, nghĩ rằng mình đã nắm được nhịp đấu rồi, chỉ cần anh không phạm sai lầm gì là có thể thắng đối phương.
Chỉ là khi thấy đối phương cầm hai súng, mới kinh hãi: "Đây là song vũ khí sao? Đây không phải là chiêu thức độc môn của nhà họ Diệp sao? Sao đội viên của Long Tường cũng biết?"
Trên thật tế, một số chiêu thức mệnh danh là độc môn, Long Tường cũng học được, đây mới là lý do tại sao Long Tường lại trở thành đội đặc chủng mạnh nhất của Liên Bang, khiến mọi người đều mong muốn vào được cổng cung điện vàng son.
Nhìn thấy đối thủ như vậy, khóe miệng số 10 khẽ nở nụ cười mỉa mai, nhẹ nhàng hừ một tiếng.
Hai phát súng sáng rực bắn về phía Thần Đao.
"Phù Quang Lược Ảnh!" Cơ giáp của Thần Đao hiện lên vũ điệu như bướm vờn quanh, hai tia sáng lướt qua bên người anh, trong lúc Thần Đao nghĩ rằng mình đã thoát khỏi công kích rồi, thì "Ầm" một tiếng, Cơ Giáp bị cái gì đánh trúng, nổ mạnh văng đi.
Cơ Giáp của Thần Đao dần tối đi, anh ta nhìn thấy năng lượng của Quang thuẫn đã tới mức báo động đỏ, Thần Đao biết rõ nếu như thêm một chiêu nữa, sợ là sẽ đi tong.
Thần Đao lúc này mới tỉnh hồn, không ngờ ban đầu đối phương ẩn giấu thực lực của mình, bây giờ mới đột nhiên công kích, khiến anh ta trở tay không kịp mới trúng đòn.
Nhưng mà, Thần Đao có thể vào được đội mạnh nhất Đao Nhọn của đội đặc chủng, trở thành một tay Súng Bắn Tỉa bên trong đó, không vì điều này mà run tay, tâm lí của anh ta vừa kinh ngạc xong đã tỉnh táo lại.
Số 10 đánh trúng rồi liền thừa thắng xông lên, anh ta điên cuồng nhả đạn, từng phát từng phát bắn về phía Thần Đao.
Thần Đao đã có sự chuẩn bị, nên điều khiên Cơ Giáp của mình tránh né như vờn bay, tránh được công kích điên cuồng lúc này.
"Cạch" một tiếng, số 10 đã hết đạn, Thần Đao chịu đến lúc này, cuối cùng cũng tìm được cơ hội phản đòn.
"Mẹ nó, Súng trang bị Vương Bài Sư Sĩ hao quá." Bởi vì anh ta có thói quen bắn súng trong thế giới thật, nên nhất thời quên mất hao đạn trong thế giới ảo.
"Rầm Rầm Rầm!" Đến phiên Thần Đao công kích điên cuồng, hai người liền đổi vai trò, Thần Đao vừa nảy tránh né như điên, thì bây giờ đến phiên số 10.
Còn Yêu Đao bên kia, bởi vì Lăng Lan ngăn lại nên thoát khỏi đối thủ, bay đến cạnh Bá Đao.
Anh đứng ở xa nhìn Bá Đao, đã thấy Bá Đao đang trong tình trạng nguy hiểm.
Thì ra đối chiến với Bá Đao là đội trưởng số 5 của Long Tường.
Mà số 5 bên trong đội Long Tường, Cận Chiến xếp trong top 10, là một thiên chi kiêu tử hàng thật giá thật trong số nhân tài trong đội.
Lần này anh ta mang đội, là vì đại đội trưởng sợ những người mới vào đội, quá kiêu ngạo mà lật thuyền trong mương, mới kêu anh chạy đến đây dẫn đội.
Anh nhận ra mình đụng trúng Bá Đao, thì cảm thấy thực lực của Bá Đao không tệ, nếu cho dù Long Tường đi nữa, có thể xếp vào top 20.
Bởi vậy anh ta mới hứng thú hẳn lên, muốn đánh hết mình để thử xem tiềm lực của Bá Đao đạt đến đâu.
Mà bởi vì được số 5 chú ý, nên Bá Đao liền thảm rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn anh bị số 5 đánh đến hết sức chống trả.
Bá Đao đau khổ đỡ lấy, lúc này anh mới hiểu rõ.
Đối thủ trước mặt, đúng như đại đội trưởng đã nói, là một vị Hoàng Cấp Sư Sĩ áp chế thực lực đến đây, nếu không một Ngụy Hoàng Cấp như anh làm sao đánh đến giờ nổi?
Thì ra, Đại tá Mễ vẫn động tay động chân, trước khi đi đã cảnh báo trước cho Bá Đao, bởi vì Bá Đao là người duy nhất có hi vọng đánh lại được bên kia, nên Đại tá Mễ mới đặt hi vọng lên anh.
Hi vọng Bá Đao đừng để đối thủ đánh bại quá sớm, cố gắng đưa Lăng Lan đi xa hơn chút, suy cho cùng, Đại tá Mễ vẫn không hi vọng thấy Lăng Lan bại trận.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...