Đối với trường Quân đội nam sinh đệ nhất cả gan làm loạn hành động, người trong phòng quan sát đều là gương mặt không ủng hộ, chỉ có số ít mấy người cau mày tinh tế tự hỏi dụng ý bước này.
Trong đó có Lăng Tiêu, ông sờ cằm, nhìn bản đồ trên mặt bàn theo tỷ lệ thật, rơi vào trầm tư:
"Khu vực S9 là tiếp điểm giữa rừng rậm cùng bình nguyên, bộ phận trung tâm cũng vào khu rừng rậm, theo chức năng Rada của cơ giáp đặc cấp, ước chừng có thể bao trùm hai phần ba khu vực này, nếu là cơ giáp Vương bài, ngược lại có thể bao trùm trăm phần trăm..."
Lăng Tiêu tinh tế suy nghĩ dụng ýcử động lần này của trường Quân đội nam sinh đệ nhất: "Sai một đội ngũ như vậy đến ngoài ngàn dặm thắp sáng khu S9, chỉ vì diện tích? Chuyện này có chút không giải thích được. Khu S, Q, M, muốn tiến quân khu P, nhất định phải qua khu S... Mà khu P lại là khu vực lớn nhất cũng là khu vực có nhiều đại bản doanh nhất, khi đại hỗn chiến chính thức mở ra, nơi này tất nhiên là vùng giao tranh, là chiến trường thảm thiết nhất. Vốn trường Quân đội nam sinh đệ nhất ở khu G có thể bàng quan, lại muốn quấy vùng nước đục này?"
"Theo lý, chiến đội chủ lực cũng sẽ canh giữ ở đại bản doanh, dù sao đại bản doanh mới là nơi đại hỗn chiến, nếu bên khu S phát sinh chiến đấu, đại bản doanh không thể phái binh trợ giúp, mà dựa vào sự phân chia Cơ Giáp Sư, muốn bảo vệ địa bàn, gần như không thể. Đã như vậy, vì sao bọn họ còn muốn đi qua thắp sáng S9, làm chuyện vô dụng đây?"
"Lan nhi sẽ không thể không nghĩ tới điểm này, đã như vậy, vì sao con bé còn phải an bài như vậy? Chẳng lẽ có người không phục quyết định của Lan nhi, tự mình xuất binh?" Nghĩ đến khả năng này, chân mày Lăng Tiêu nhất thời cau lại, ông nghĩ tới Kiều Đình trở thành ông thứ hai, có phải là người này hay không?
Tuy nhiên, mấy ngày nay hai cha con bọn họ lén lút chạm mặt, Lăng Lan vân đạm phong khinh, có thể nắm chắc giải quyết những vấn đề này. Chân mày Lăng Tiêu rất nhanh lỏng ra, ông rất có lòng tin đối với con gái nhà mình, trong 16 năm ông "Hy sinh", có thể chống đỡ nổi cả Lăng gia, không thể coi thường năng lực Lăng Lan.
"Nếu không có người tự mình hành động, như vậy hành động này hoặc là tự Lan nhi làm, hoặc là được Lan nhi công nhận..." Khi Lăng Tiêu suy đoán ra kết luận này, ánh mắt lóe lóe lần nữa, con gái ông cũng sẽ không hành động mù quáng, tất nhiên là có thâm ý.
Lăng Tiêu nhìn lướt qua vùng đất trên mặt bàn lần nữa, các khu vực địa hình phân bố cũng ở trong mắt, ở trong đầu ông qua một lần.
"Không đúng!" Ánh mắt Lăng Tiêu chợt co rụt lại: "Đây là ngăn chặn! Lan nhi muốn thông qua khu S ngăn chặn toàn diện các đại chiến đội. Bởi vì phải bảo vệ đại bản doanh, nhân số chiến đội có thể phái tiến công tuyệt đối sẽ không quá nhiều... Nếu phái một chiến đội cường hãn ở chỗ này tiến hành đánh lén ngăn chặn, có thể thành công rất lớn, nếu người dẫn đội là Kiều Đình, tỷ lệ thành công không chỉ rất lớn, đồng thời khu S9 liền trở thành bia đỡ đạn tuyệt vời..."
Khóe miệng Lăng Tiêu lộ ra vẻ tươi cười, có lẽ ông gần như đã xác định chiến đội ở khu S9, chính là chiến đội Kiều Đình lãnh đạo, cũng chỉ có cậu ta ra mặt, mới có thể đạt tới hiệu quả tốt nhất, bước cờ này của Lan nhi, bây giờ đi thật là khéo, ngay cả ông không nhịn được sợ hãi than thở chút.
Lăng Tiêu mới vừa phỏng đoán ra kết quả, bên kia khách quý quan sát cùng với nhóm trọng tài rất có ý kiến đối với hành động này của trường Quân đội nam sinh đệ nhất, đã trực tiếp cắt hình ảnh khu S9 đến trên màn hình lớn.
Liền thấy phía trên khu S9, không ít cơ giáp lên lên xuống xuống, có cảnh giới có nghỉ ngơi và hồi phục còn chờ lệnh, khu nghỉ ngơi và hồi phục, trong đó một cơ giáp đặc biệt làm người khác chú ý, đó chính là cơ giáp Vương bài xuất hiện trong cuộc so tài lần này, cơ giáp Vương bài mạnh nhất——cơ giáp tầm xa của Kiều Đình.
"Là Kiều Đình, cho nên Kiều Đình không có thủ đại bản doanh? Bọn họ thật điên rồi." Mọi người thấy một màn như vậy, gương mặt bất khả tư nghị.
Rõ ràng trường Quân đội nam sinh đệ nhất có được thiên thời địa lợi, hết lần này tới lần khác xuất hiện vấn đề rất lớn ở bài binh bố trận, mất nhân hòa, cục diện bị hủy trong chốc lát, để cho bọn họ tiếc hận rất nhiều cũng có chút hận rèn sắt không thành thép.
Phải biết, vì bảo vệ tốt đại bản doanh, chiến đội mạnh nhất trường quân đội cùng với Cơ Giáp Sư cũng sẽ ở lại giữ doanh địa, sẽ không dễ dàng xuất động. Dù sao đại bản doanh mới là nơi đại hỗn chiến, nếu đại bản doanh bị người đánh chiếm, bên ngoài chiếm đoạt địa bàn nhiều hơn nữa, cũng sẽ thất bại tại chỗ, điểm số lẻ tẻ, trực tiếp bị loại. Không có trường quân đội nào dám đánh cuộc kết quả này, chiến đội phái đi tiến công chính là chiến đội thứ hai, ở lại phòng thủ đều là chiến đội đầu tiên mạnh nhất trận.
"Không, đây là một mưu kế hay." Có người lại đưa ra ý kiến phản đối, trong kinh ngạc mọi người nhìn sang, lại phát hiện Hà Húc Dương nói lời này vui vẻ đứng ở bên cạnh Lăng Tiêu.
Mọi người phản xạ nhìn về phía Lăng Tiêu, phát hiện Lăng Tiêu mỉm cười mà đứng, cũng không ý kiến đối với lời nói của tham mưu mình thì không ít người nhất thời tỉnh táo lại, có thể trở thành nhân viên cao cấp của quân đoàn, cũng không phải là người ngu xuẩn, bọn họ âm thầm tự hỏi, đây rốt cuộc là vì cái gì.
Phó Tổng Thống Liên Bang cũng không biết chiến thuật chiến đội cơ giáp, ông không hiểu, trực tiếp mở miệng hỏi: "Tham mưu trưởng Hà, có thể giải thích nghi hoặc hay không, thật đúng là ta không hiểu những việc này."
Hà Húc Dương liếc mắt nhìn Lăng Tiêu, Lăng Tiêu khẽ vuốt cầm, Hà Húc Dương mới trả lời: “Đại bản doanh Trường Quân đội nam sinh đệ nhất rốt cuộc ở nơi nào, trừ chúng ta những người đứng xem sáng suốt sở bên ngoài, những trường quân đội khác không biết gì cả, khu S9 có Kiều Đình trấn giữ, những người khác thấy Kiều Đình ở chỗ này, phản ứng đầu tiên của bọn họ là cái gì?"
Có Hà Húc Dương nhắc nhở, rất nhiều người cũng phản ứng kịp, có người càng nói thêm: "Khu S9 là đại bản doanh."
Hà Húc Dương nghe vậy vui vẻ càng đậm: "Đúng, những trường quân đội khác khẳng định là Kiều Đình trấn giữ khu S9 là đại bản doanh trường Quân đội nam sinh đệ nhất, nếu tôi không đoán sai, nhiệm vụ Kiều Đình ở chỗ này là ngăn chặn, đối với tất cả chiến đội cố gắng tiến vào khu S và khu P, tiến hành hành động giết chết."
Phó Tổng Thống nghe vậy nhất thời hít một hơi lãnh khí: "Đây không phải là kích thích nhiều người tức giận sao? Trường Quân đội nam sinh đệ nhất, chẳng lẽ không sợ những trường quân đội khác liên thủ sao?"
Hà Húc Dương cười nói: "Đây chính là mục đích trường Quân đội nam sinh đệ nhất, nếu khu S9 là đại bản doanh trường Quân đội nam sinh đệ nhất, muốn trục xuất đối thủ lớn nhất của bọn họ, tất nhiên sẽ liên thủ, tuy nhiên khi bọn họ hao tổn tâm cơ nắm khu S9, lại phát hiện, bọn họ chiếm đánh chỉ là một khu không người..."
Lời của Hà Húc Dương làm cho người ta muốn thấy kết quả cuối cùng, tất cả trường quân đội liên thủ tiến công khu S9 tất nhiên sẽ phun huyết tại chỗ, hao tổn tâm cơ thậm chí bỏ ra giá cao thê thảm mới lấy được trái cây, chỉ là một nơi không có bất kỳ giá trị, có thể tùy ý từ bỏ, tuyệt đối tâm nghẹn.
"Vì hấp dẫn tầm mắt mọi người, hy sinh chiến đội cùng người mạnh nhất, đáng giá không? Hơn nữa nếu mọi người phản ứng kịp, một khi phát hiện đại bản doanh chân chính trường Quân đội nam sinh đệ nhất, trường Quân đội nam sinh đệ nhất cũng không có năng lực giữ được." Rất nhiều người cũng công nhận bước cờ này của trường Quân đội nam sinh đệ nhất rất tốt, nhưng luôn có người ngoan cố không thay đổi, bởi vì mình không có nhìn thấu kế sách cảm thấy mất thể diện, sẽ chết không thừa nhận học sinh ưu tú.
"Nếu là khu không người tùy tiện, Kiều Đình cũng không thể thủ đến chết." Hà Húc Dương hời hợt trả lời, ánh mắt nhanh chóng thoáng qua tia khinh bỉ."Kiều Đình chỉ cần không ngu ngốc, làm hết sức trì hoãn thời gian, sẽ rút người mà ra đi. Vương bài sư sĩ, muốn rời khỏi, chỉ bằng vào những đặc cấp sư sĩ này không thể chặn cậu ta, trừ phi cũng là vương bài sư sĩ..."
"Về phần tìm bản doanh chân chính của trường Quân đội nam sinh đệ nhất đạilần nữa... 72 giờ... Ha hả!" chẳng qua Hà Húc Dương cười khẽ hai tiếng, cũng không tiếp tục nói hết, ngụ ý cũng đã rất rõ ràng, không thể nào, thời gian cũng không phải là tạm thời bất động.
Vẻ mặt của Hà Húc Dương để cho tên sĩ quan dị nghị kia khó chịu trên mặt, ông liếc mắt nhìn Lăng Tiêu cười không nói, cố nén tức giận...
Mấy sĩ quan cùng Lăng Tiêu vừa bắt đầu trầm tư, thấy một màn như vậy, một người trong đó thầm thở dài một tiếng, sĩ quan dị nghị là ông ta mang đến, thật ra thì người này là một người ngu ngốc, hết lần này tới lần khác lại ghen tỵ người tài, tâm lại nhỏ. Nếu người nọ không phải là em vợ của Phó Quân Đoàn Trưởng, làm sao có thể bò đến vị trí này, lần này cũng là dùng quan hệ Phó Quân Đoàn Trưởng mới có thể có chỗ ngồi trong cuộc so tài cơ giáp này. Bất quá, hắn luôn là dẫn đội, thật mất mặt, trở về cũng không tiện giao phó, vì vậy liền giảng hòa giải thích: "Ý tứ của Tham mưu trưởng Hà rất đúng, coi như tìm được đại bản doanh khu G, trong khoảng thời gian ngắn cũng không cách nào xác định cái nào là đại bản doanh chân chánh, hơn nữa còn đánh từng bước từng, 72 giờ không đủ."
"Tại sao?" Sĩ quan dị nghị không hiểu hỏi.
Người ngu ngốc chính là người ngu ngốc, chẳng lẽ giả vờ thông minh cũng không được sao? Vấn đề đơn giản như vậy, đều phải hỏi? Hiện tại tất cả mọi người khẳng định ông mang đến người ngu ngốc rồi.
Sĩ quan dẫn đội cảm giác được tầm mắt người chung quanh nhìn sang mang theo trào ý, để cho ông cảm thấy một trận khó chịu. Bất quá coi như thế, ông vẫn phải trở về, ông cũng không thể đắc tội tiểu nhân này, vì vậy ông cố nén xấu hổ trả lời: "Khu vực G đã thắp sáng 11 khu vực, tạo thành một mảng, trường Quân đội nam sinh đệ nhất nhất định sẽ canh giữ ở phía ngoài cùng khu vực, tạo thành thành trong thành, coi như không lấy được, bên thì đánh nhau, bên thì rút lui, cũng đủ để bọn họ đợi đến lúc hỗn chiến kết thúc."
Nói tới chỗ này, ông không nhịn được thầm than, cũng là người, học sinh trẻ tuổi của trường quân đội lại có thể thiết kế phương án thủ thành ưu tú như thế, mà vị đại ngu ngốc đã hơn 40 tuổi, lại không hiểu cái gì, so sánh với những học sinh này, thực sự là một ngón tay cũng không sánh bằng.
Sĩ quan ngu ngốc nghe lời này, chỉ có thể méo miệng không nói thêm gì nữa, lúc này ông ta đã cảm giác được tầm mắt giễu cợt của những người chung quanh, trong lòng thầm hận không dứt. Ông ta hận Hà Húc Dương không nể mặt, trực tiếp giễu cợt ông ta, đồng thời cũng hận đối với vị sĩ quan trước mắt này đã cố gắng giúp ông ta giải vây, ông quyết định trở về nói cho anh rể của mình, ông ta sẽ vô ý bêu xấu tên sĩ quan này, cho đi đày phòng thủ biên giới.
Phó Tổng Thống Liên Bang nghe Hà Húc Dương cùng sĩ quan kia giải thích, nhất thời hiểu, mắt ông lộ vui vẻ nói: "Thì ra là như vậy, xem ra trường Quân đội nam sinh đệ nhất này, nắm chắc hạng nhất cuộc so tài không thành vấn đề, Đại tướng Lăng, tôi muốn chúc mừng ông trước, biểu hiện của các học đệ ông rất ưu tú."
Lăng Tiêu nở nụ cười: "Phó Tổng Thống, cũng không thể nói như vậy, đại hỗn chiến còn chưa kết thúc, tất cả đều có thể!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...