Lăng Lan mở mắt ra, cả phòng cách đấu đen một mảnh, mà cha già Lăng Tiêu sớm đã không thấy bóng dáng.
Lăng Lan nhìn thoáng qua thời gian hiện trên máy liên lạc, phát hiện đã là rạng sáng ngày thứ hai, không nghĩ tới cô vận chuyển "Dưỡng thân khí quyết" để điều dưỡng thân thể đã hơn 12 tiếng đồng hồ.
Lăng Lan lập tức dùng tinh thần lực xem xét thân thể của mình, phát hiện tuy rằng dùng thời gian hơi dài nhưng hiệu quả cũng là chuẩn. Trên người cô vốn có vô số vết thương đáng sợ lúc này đã đã khép lại toàn bộ, thậm chí có chút vết sẹo bắt đầu bóc ra, này chữa khỏi tốc độ, so với trị liệu dược tề tới, còn muốn tốt hơn hai phân.
Lăng Lan vui vẻ trong lòng, điều này giúp cô không cần phải đi tìm Lý Thì Du để xin thuốc, một khi tìm Lý Thì Du thì tất cả thành viên đều sẽ biết, Lăng Lan không muốn nhìn bọn họ lo lắng sốt ruột vì mình.
Sau vui sướng, Lăng Lan liền ngửi được mùi máu tươi nồng đậm xông thẳng vào xoang mũi, cúi đầu, một thân đồng phục màu trắng bởi vì dính máu để lâu mà đã biến thành màu đỏ đen, mùi máu tươi từ trên quần áo phát ra khiến Lăng Lan ghét bỏ mà nhíu mày, không còn tâm tình tiếp tục ở chỗ này, cô lập tức mở cửa phòng cách đấu rời đi.
Lúc này, Lăng Lan chỉ muốn trở về khu dừng chân, tắm rửa một lần để mình sạch sẽ.
Vì sợ bị người phát hiện cô khác thằng, Lăng Lan dùng khí thế đem kia mùi máu tươi nồng đậm bao bọc, nhanh chóng lướt qua khu vực canh giữ của nhân viên thủ vệ rồi lập tức tới nơi dừng chân thuộc trường Đệ Nhất Nam Sinh quân giáo.
Lập tức liền đến phòng mình, bước chân Lăng Lan đột nhiên dừng lại, ánh mắt cô lóe lóe, khóe miệng chậm rãi nâng lên. Thật sâu mà hít một hơi đem kích động trong lòng đè ép xuống. Lúc này cô mới vững vàng mà bước đi tiếp. Cô bước qua lối rẽ liền nhìn thấy một đám người hoặc đứng hoặc ngồi xổm tụ tập ở cửa phòng mình, Lăng Lan rõ ràng mà nhìn thấy mỗi khuôn mặt đều mang theo vẻ nôn nóng và lo lắng.
Đây là các bạn nhỏ của cô. Lúc nào cũng quan tâm cô! Trong lòng Lăng Lan bị ấm áp phủ kín, hốc mắt vô pháp khống chế mà đỏ hồng, nhưng Lăng Lan kiên cường thực nhanh lại khôi phục vẻ bình tĩnh, vẫn như cũ là Lan lão đại lãnh khốc cường hãn trong mắt mọi người.
Lý Lan Phong cùng Tề Long cơ hồ đồng thời quay đầu. Lý Lan Phong bởi vì có tinh thần lực hơn người nên liền phát hiện có dị trạng, mà Tề Long bởi vì thú giác nên liền cảm giác bên kia có thứ gì.
Bọn họ thấy được Lăng Lan đang đứng ở nơi xa nhìn bọn họ. Trong lòng đại hỉ, ngay sau đó liền phát hiện Lăng Lan bị máu nhiễm hồng áo khoác, sắc mặt tức khắc đại biến. Tề Long càng vô pháp khống chế mà bạo phát khí thế cường hãn của chính mình, trong lòng bạo ngược vô cùng, đến tột cùng là ai thương tổn lão đại nhà cậu? Cậu hận không thể tự tay xé xác đối phương. Đang phẫn nộ, Tề Long căn bản không nghĩ tới người cường đại vô cùng như Lan lão đại còn bị thương thì mình làm sao có thể là đối thủ của đối phương.
Tề Long dị trạng bừng tỉnh mọi người, bọn họ nhìn về phía Tề Long, phát hiện Tề Long dữ tợn đầy mặt mà nhìn chằm chằm một chỗ. Mọi người trong lòng cả kinh, theo tầm mắt Tề Long nhìn lại. Khi nhìn đến Lăng Lan một thân huyết y đứng ở nơi đó, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Còn chưa chờ đám người kinh hô, Lăng Lan nháy mắt liền tới bên người Tề Long, tay phải cô nhẹ nhàng đè bả vai Tề Long rồi nhẹ giọng nói: “Yên tâm, tớ không có việc gì.”
Ngữ khí đạm nhiên của Lăng Lan làm gánh nặng trong lòng Tề Long được giải khai, khí thế bạo ngược ngay sau đó tiêu tán không còn.
Lý Lan Phong căn bản không tin những lời này của Lăng Lan, đem đồng phục màu trắng thành nhiễm hồng như vậy, Lăng Lan đến tột cùng chảy bao nhiêu máu chứ? Anh giữ chặt Lăng Lan vừa mới lướt qua mình nói: “Này, đến tột cùng là chuyện như thế nào?”
Lăng Lan liếc liếc mắt nhìn cánh tay đang bị Lý Lan Phong giữ một cái, rồi sau đó lại nhìn sự quan tâm không chút che dấu trong mắt Lý Lan Phong, trong lòng cô ấm áp, cô nắm trở lại một chút trấn an nói: “Chỉ là khi đột phá đã xảy ra một chút vấn đề nhỏ, hiện tại đã giải quyết.”
Lăng Lan nói làm mọi người mở to hai mắt nhìn, Tề Long càng kích động nói: “Lão đại, cậu lại đột phá?” Tề Long biết lão đại nhà mình đã thành công thăng cấp Lĩnh vực, nhưng nghe nói Lĩnh vực cũng không ổn định. Lão đại nói như vậy có phải đại biểu Lĩnh vực đã ổn định hay không?
Lăng Lan biết Tề Long nói tới chuyện gì, ngẫm lại cũng không sai liền gật gật đầu. Tin tức tốt này làm mọi người vô pháp khống chế mà hoan hô, Lăng Lan càng cường đại, bọn họ liền càng kiêu ngạo, bởi vì Lăng Lan chính là lão đại bọn họ.
Bên này ồn ào rốt cuộc cũng đánh động tới nhân viên trực ban bên kia, một người đi tới la lớn: “Đã trễ thế này còn ồn ào cái gì?” Người đó nhìn thấy có nhiều người đnag đứng chung một chỗ thì tức khắc khẩn trương, “Các cậu muốn làm gì? Đã trễ thế này vì sao còn không nghỉ ngơi?”
Hàn Kế Quân thấy thế liền đi ra trả lời: “Chúng em chỉ là nghiên cứu chiến thuật, lập tức liền trở về nghỉ ngơi.”
Nhân viên công tác lúc này mới yên tâm, thúc giục mọi người về phòng, Lăng Lan dùng tinh thần lực nói cho mọi người, có việc ngày mai lại nói, lúc này mọi người mới phân tán, mà Lăng Lan trong lúc nhân viên công tác còn chưa tiếp cận liền trước tiên mở cửa phòng đi vào.
Cô không muốn để nhân viên công tác phát hiện khác thường, tuy rằng có thể giải thích nhưng nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện, Lăng Lan không muốn tốn miệng lưỡi.
Ngày thứ hai, sau khi nghe Lăng Lan thuyết minh về quá trình đột phá của mình thì mọi người mới hoàn toàn yên lòng. Sau đó mọi người cùng nhau đi về khu thi đấu, hôm nay tiếp tục tiến hành thi đấu thể thuật, cuộc thi của những chuyên ngành khách cũng bắt đầu diễn ra, như cuộc thi duy tu cải tạo cơ giáp, cuộc thi quân y cấp cứu, hay như thi đấu tinh hàng …
Mỗi trận thi đấu đều hấp dẫn vô số người xem, mà chiến đội Lăng Thiên tại một ngày này cũng tách ra hành động, bởi vì ngày thi đấu này, trong mười người của chiến đội thì có bốn người đồng thời tham gia thi đấu.
Trừ bỏ Tề Long tiếp tục tiến hành thi đấu thể thuật thì còn có Thường Tân Nguyên xuất chiến tham gia thi duy tu cải tạo, Lý Thì Du tham gia quân y cấp cứu chuyên nghiệp, cùng với Hàn Kế Quân tinh hàng.
Cuộc thi duy tu cải tạo tuy rằng gọi là duy tu cải tạo nhưng kỳ thật chủ yếu vẫn là so năng lực duy tu mà không phải năng lực cải tạo. Nó yêu cầu tuyển thủ phải bằng tốc độ nhanh nhất tìm ra nguyên nhân cơ giáp trục trặc đồng thời phải tiến hành kế hoạch sửa chữa trong thời gian ngắn nhất. Đương nhiên, nếu trong quá trình duy tu có thể tiến hành cải tạo, đề cao tính năng của cơ giáp thì sẽ dành được điểm số cao hơn.
Trường Đệ Nhất Nam Sinh Quân Giáo tham gia cuộc thi này tổng cộng có ba người, trừ bỏ Thường Tân Nguyên còn có 2 người khác, một người là cải tạo sư của Lôi Đình, một người khác là của Thiên Cơ. Bất quá, trong mắt Lăng Lan, trong ba người, chỉ có Thường Tân Nguyên là thực lực mạnh nhất, cũng là người có khả năng đoạt giải nhất nhất, có thể cải tạo Vương bài cơ giáp, Lăng Lan nghĩ không ra khả năng Thường Tân Nguyên có thể thua.
Cuộc thi quân y cấp cứu, xuất chiến chính là Lý Thì Du. Bởi vì quân y của Trường Đệ Nhất Nam Sinh Quân Giáo không gia nhập bất cứ thế lực nào nên mấy lần trước, trường Đệ Nhất Nam Sinh Quân Giáo vẫn luôn không có người ứng chiến, đây là hạng mục bị bỏ đầu tiên trước đây, nhưng lần này vì Lý Thì Du gia nhập tiểu đội Lăng Lan nên bị Lăng Lan vô tình mà vứt ra, buộc phải tới để báo thi hạng mục này.
Lúc Lý Thì Du biết việc thì oán niệm sâu nặng vô cùng, thử nghĩ xem, anh là một quân y nghiên cứu chuyên nghiệp, còn là thủ tịch sinh, thế mà tham gia cuộc thi cơ hồ không có hàm lượng kỹ thuật, thật sự quá ném mặt mũi…… Nhưng vì chính sách cao áp Lăng Lan, Lý Thì Du chỉ có thể rưng rưng cắn khăn tay nhỏ, ủy ủy khuất khuất đau buồn bi thương mà tiếp nhận mệnh.
Quyết định xuất chiến, Lý Thì Du đương nhiên không thể đánh mất danh hiệu số một, nếu anh thật sự thua thì mặt mũi của anh cũng chả còn để làm gì.
Mà Hàn Kế Quân tham gia tinh hàng, là người không có khả năng dành giải nhất nhất, bởi vì em gái Lạc Triều của bọn họ cũng đại biểu trường Tổng Hợp Đệ Nhất tham gia hạng mục này, mà ở hạng mục này, cho dù thông minh như Hàn Kế Quân cũng không cho rằng chính mình sẽ là đối thủ của Lạc Triều, cô em gái thường hay ngượng ngùng kia một khi mở ra thiên phú là tinh hàng giả thì không ai có thể sánh bằng.
Chiến đội dư lại sáu người, Lăng Lan chuẩn bị đi ủng hộ cho Tề Long. Lý Lan Phong có chút không muốn tách khỏi Lăng Lan, nhưng cũng lại muốn ủng hộ an hem mình, sau khi rối rắm một phen, anh cuối cùng vẫn là lựa chọn đi chỗ của Lý Thì Du…… Triệu Tuấn nghĩ nghĩ liền đi ủng hộ Thường Tân Nguyên, người có thể cải tạo Vương bài cơ giáp, anh như thế nào mà cũng phải “xoát” độ hảo cảm.
Mà Tạ Nghi, Lâm Trung Khanh, Lạc Lãng ba người lựa chọn đi ủng hộ Hàn Kế Quân, đương nhiên Lạc Lãng càng có thể là đi ủng hộ em gái mình. Mà Tạ Nghi…… Rất có thể là vì em gái Lạc Lãng, hoặc cũng là vì Lạc Lãng? Chỉ có Lâm Trung Khanh là thiệt tình chân ý tới ủng hộ Hàn Kế Quân, cậu còn nhớ rõ lúc trước có thể đi theo lão đại cũng là nhờ Hàn Kế Quân, cậu cảm kích, cho nên ở chiến đội vẫn luôn duy trì quan hệ tốt với Hàn Kế Quân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...