“Nếu vậy, đối phương muốn giết cậu ta cũng không dễ dàng, Báo con nhà chị còn có thể duy trì thật lâu. Hơn nữa, xung quanh không có kẻ thù nào khác, đây là một cơ hội tốt, Báo con nhà chị sau khi đánh một hồi lâu thì càng có thể dễ dàng tìm ra phong cách đánh riêng cho chính mình.”
Không có kẻ thù khác ở phụ cận, Tiểu Tứ cũng nhẹ nhàng, không biết lấy kẹo que từ nơi nào ra, một bên liếm kẹo que một bên phát biểu ý kiến của mình. Tiểu Tứ vẫn luôn cùng đạo sư số 3 giao lưu ý kiến về cơ giáp, lúc này lời nói ra có chút giống phong cách của đạo sư số 3, đương nhiên trước hết phải làm lơ cây kẹo que trong tay nó cùng dáng người nửa mét và khuôn mặt ấu trĩ.
Lăng Lan đồng ý với ý kiến Tiểu Tứ mười phần, điều này không thể nghi ngờ là cơ hội cho Báo con tăng năng lực, cô quyết định trước khoanh tay đứng nhìn vì thế phân phó Tiểu Tứ nói: “Tiểu Tứ, chú ý chặt chẽ tình huống xung quanh, nếu có kẻ thù tới gần lập tức cho chị biết.” Nói xong, Lăng Lan nắm lấy cự kiếm, nếu thực sự có kẻ thù tới gần, vì đảm baỏ các đồng bọn an toàn, cô nhất định phải ra tay.
Tiểu Tứ nghe vậy lập tức vỗ ngực cam đoan, tất cả cứ giao cho nó phụ trách.
Lăng Lan nghĩ tuy rằng Tiểu Tứ thường thường làm ra một ít chuyện vớ vẫn nhưng trong những việc đại sự, nó chưa từng phụ tín nhiệm của cô, vì thế cũng yên lòng, cô nhanh chóng thao tác cơ giáp chớp động một cái liền lập tức biến mất mà không dưới một giây sau liền xuất hiện ở cạnh Lạc Lãng với khoảng cách gần nhất.
Tuy rằng Tiểu Tứ tỏ vẻ rằng, bọn Tề Long không có vấn đề gì, chỉ là bị năng lượng tự bạo chấn động đến hôn mê, nhưng Lăng Lan vẫn không yên tâm, vì thế cô quyết định tự mình kiểm tra một phen.
Mà lúc này, 5 chiếc cơ giáp đang chiến đấu trên không trung kỳ thật đã biến thành Lý Lan Phong cùng đặc cấp cơ giáp đối chiến. Lý Thì Du, Hàn Kế Quân cùng Lâm Trung Khanh ba người căn bản không thể lại gần hai người chiến đấu, nhiều nhất chỉ có thể ở nơi xa tìm kiếm cơ hội bắn súng ánh sáng tới viện trợ Lý Lan Phong.
Sở dĩ tạo thành loại cục diện này đầu tiên là bởi vì năng lực của đối thủ tăng lên gấp bội, bọn họ không thể lại giống như ngay từ đầu tiến lên ngăn cản. Bọn họ lúc này nếu tiến lên đi kháng chiến chống lại tuyệt đối sẽ bị đối phương một kiếm đẩy lùi. Tại lực lượng cao hơn, bọn họ đã không có cách nào chống đỡ với đặc cấp cơ giáp này.
Thứ hai cũng là vì Lý Lan Phong một lần nữa trở về. Sức chiến đấu dường như thẳng tắp bay lên, cho dù thao tác chỉ là cao cấp cơ giáp nhưng ở trên lực lượng cùng kỹ xảo cũng không thấp hơn so với đối phương chút nào. Rất nhiều lần bọn họ không cẩn thận lâm vào nguy cơ đều là dựa vào Lý Lan Phong cường thế đến cứu viện mà thoát ly hiểm cảnh, những việc này đã làm cho bọn họ rõ ràng, chiến đấu lúc này bọn họ đã không có biện pháp nhúng tay vào.
Trải qua một hai phút, Lý Lan Phong rốt cuộc thích ứng lực lượng cũng như tần suất công kích của đối phương. Cục diện so với lúc đầu đảo ngược rất nhiều, điều này làm cho gánh nặng trong lòng ba người Lý Thù Du chỉ có thể bắn súng sánh sáng từ nơi xa được giải thoát, bọn họ thực sợ hãi Lý Lan Phong một mình đối kháng Đặc cấp sư sĩ sẽ xuất hiện tình hình nguy hiểm, cái này làm cho bọn họ vẫn luôn kinh hồn táng đảm.
Lăng Lan vừa đến bên Lạc Lãng, nhìn đến cơ giáp Lạc Lãng bị năng lượng tự bạo của đặc cấp cơ giáp làm cho ánh huỳnh quang của quang thuẫn bên ngoài cơ giáp dường như không thể thấy được. Toàn bộ cơ giáp có vẻ ảm đạm không ánh sáng. Bên ngoài cơ giáp che kín vô số vết thương, có nông có sâu,thậm chí có vài đạo vết thương sâu đến độ có thể mơ hồ thấy được những linh kiện rậm rạp bên trong,nhưng đáng được ăn mừng chính là nơi có giá trị phòng ngự yếu nhất là khoang điều khiển không xuất hiện bất kỳ vết thương trí mạng nào, điều này làm cho tâm tình Lăng Lan tức khắc buông lỏng, biết Lạc Lãng sẽ không gặp vấn đề gì lớn.
Đúng lúc này, Tiểu Tứ vẫn luôn chú ý tình hình chiến đấu trên không trung đột nhiên ánh mắt sáng ngời nói cho Lăng Lan bên trong khoang thao tác của Lạc Lãng có phản ứng.
Lăng Lan nghe vậy, lập tức chuyển kênh đối thoại cho Lạc Lãng, hô: “Lạc Lãng, nghe được hãy trả lời.”
“Lão đại……” Sau khi kêu gọi vài tiếng, rốt cuộc thanh âm suy yếu của Lạc Lãng ở đầu bên kia kênh đối thoại vang lên.
“Có bị thương hay không, muốn Lý Thì Du trị liệu một chút hay không.” Lăng Lan quan tâm hỏi.
“Không cần, lão đại, Thì Du học trưởng trước khi xuất phát đã cho chúng ta mấy liều thuốc cấp cứu làm dự phòng, vừa rồi tớ đã uống xong, hiện tại cảm giác khá hơn nhiều.”Thanh âm Lạc Lãng so với ban đầu hữu lực rất nhiều, chứng minh tình huống của cậu quả thực chuyển biến tốt đẹp.
Biết Lạc Lãng không có việc gì, Lăng Lan đang muốn đi xem tình huống của Tề Long cách 50m, cô còn chưa hành động, liền thấy cơ giáp của Tề Long đột nhiên ngồi dậy.
Lăng Lan trong lòng vui vẻ, giây tiếp theo liền tới bên người Tề Long: “Tề Long, cậu cảm giác thế nào?”
Tiểu Tứ nói thương thế của Tề Long cùng Lạc Lãng không khác biệt lắm, hiện tại xem ra thể chất yêu nghiệt của Tề Long quả nhiên không phải giả, Lạc Lãng bị thương phải dựa vào thuốc cấp cứu mới chậm rãi khôi phục, mà tình huống của Tề Long rõ ràng tốt hơn rất nhiều.
Quả nhiên, Tề Long trả lời chứng minh điểm này: “Không có việc gì, lão đại, tớ chính là hôn mê một chút, thân thể không bị thương gì.” Tề Long lớn giọng hữu lực chứng minh hiện tại cậu vẫn thực khoẻ mạnh như cũ ……
“Nếu không có việc gì chúng ta cùng đi xem Tạ Nghi thôi, phỏng chừng Tạ Nghi lần này bị thương không nhẹ.” Lăng Lan lo lắng nhất chính là Tạ Nghi nên liền phân phó Tề Long. Hai người thực nhanh chóng đi vào trong rừng rậm tìm Tạ Nghị, bởi vì năng lượng nổ mạnh mà Tạ Nghị nằm trên một cây đại thụ che trời.
Sự thật chứng minh Lăng Lan suy đoán không sai, Tạ Nghi quả nhiên là người bi thảm nhất. Khoảng cách với cơ giáp tự bạo gần nhất, phải thừa nhận năng lượng nổ mạnh nhiều nhất, ngay sau đó lại là va chạm liên tục làm cơ giáp Tạ Nghị rách nát kinh khủng. Toàn bộ cơ giáp đã không có quang thuẫn nên cũng không có ánh huỳnh quang, bày ra màu sắc thật của bản thân cơ giáp, xám xịt một mảnh.
Mà cơ giáp càng là không cách nào đảm bảo hoàn chỉnh, sóng vai bên cánh tay trái bị đứt gãy lộ ra đầu sợi toe toé lửa điện do đứt gãy, đùi phải càng thảm hơn,bị năng lượng nổ mạnh dập nát, mà trên khoang thao tác cũng đã gồ ghề lồi lõm, tại chỗ giáp ranh, thậm chí có một vết thương sâu thật sâu, nhìn thấy ghê sợ……
Nhìn thấy vết thương đáng sợ trên khoang thao tác, sắc mặt Tề Long đột nhiên biến đổi, cậu lập tức thao tác cơ giáp làm cơ giáp theo tư thế ngồi xổm, sau đó nhanh chóng mở cửa khoang thao tác của mình, không kịp chờ đợi giàn giáo trượt xuống liền lựa chọn trực tiếp nhảy từ cửa khoang thao tác xuống đất.
Rơi xuống đất, Tề Long thuận thế lăn xuống làm tan đi lực lượng khi rơi, sau đó cả người từ trên mặt đất bắn lên, tay chân cùng sử dụng, bò lên trên khoang thao tác của Tạ Nghị.
Mỗi một đội viên của tiểu đội đều đặt mật mã của khoang thao tác giống nhau. Nguyên nhân thiết lập như vậy chính là sợ xuất hiện tình huống như trên cần đồng đội cứu trợ. Liền thấy năm ngón tay Tề Long đặt trên một bộ vị nào đó trên khoang thao tác nhấn nhấn rồi đột nhiên dùng sức vặn bung một cái khoá nhỏ để lộ ra một vật cần phải nhập số theo thứ tự.
Cậu nhanh chóng nhập vào một chuỗi số ở trên đó liền nghe “Két” một tiếng, khoang thao tác bên trong mở ra, cửa khoang thao tác ngay sau đó tự động văng ra, lộ ra một cái lối để người ra vào.
Tề Long lập tức thò người đi vào, không bao lâu cậu liền đem Tạ Nghi ôm ra. Tạ Nghi lúc này đã hôn mê bất tỉnh, khóe miệng còn lưu lại vết máu bởi vì bị thương mà phun ra, thoạt nhìn là bị nội thương cực kỳ nghiêm trọng.
”Tình huống Tạ Nghi thế nào?” Lăng Lan thấy thế lập tức lo lắng hỏi.
“Còn tốt, chỉ là bị nội thương, vừa rồi tớ đã đem thuốc của Thì Du học trưởng cho Tạ Nghi uống, hẳn là không có việc gì.” Tề Long lúc này sắc mặt tốt hơn một chút, vừa rồi đi vào, nhìn sắc mặt trắng bệch cơ hồ không có chút hô hấp của Tạ Nghi cậu thật sự sợ hãi. Người này chính là người đã đi bên cạnh không rời bọn họ trong suốt ba năm qua.
Bất quá, thuốc cấp cứu của Thì Du học trưởng thật không sai,vừa uống xong không đến vài giây sắc mặt Tạ Nghi liền tốt hơn rất nhiều, hô hấp cũng vững vàng hơn, xem ra về sau liền phải giao hảo tốt cùng Thì Du học trưởng mới được. Tề Long nhìn đến Lý Thì Du đang tìm cơ hội xạ kích trên không trung liền nghĩ vậy.
Biết Tạ Nghi không có việc gì, Lăng Lan cũng liền yên tâm, cô phân phó Tề Long chiếu cố tốt Tạ Nghi.
“Đã biết, lão đại.” Tề Long thận trọng trả lời. Cậu đi trở về cơ giáp của mình, bước lên giàn giáo, ôm Tạ Nghi tiến vào cơ giáp của mình, thật cẩn thận mà đem Tạ Nghi đặt ở ghế phó bên cạnh mình rồi dùng đai an toàn cột chắc.
Sau khi chuẩn bị tốt tất cả, Tề Long lúc này mới đóng cửa khoang thao tác rồi chậm rãi đưa cơ giáp lên không trung, Tề Long rất rõ ràng, từ giờ trở đi, cậu không chỉ chiến đấu vì chính mình mà còn là vì bảo vệ Tạ Nghi mà chiến đấu. Cậu cần phải đảm bảo cơ giáp của mình không thể bị đánh rơi, bởi vì ở trong cơ giáp, trừ bỏ chính cậu còn có Tạ Nghi tồn tại.
“Tạ Nghi, chúng ta nhất định sẽ sống sót”. Ánh mắt Tề Long thoáng hiện tia tàn nhẫn, cậu thấp giọng tự nói như là nói cho Tạ Nghi nghe,đồng thời cũng nói cho chính mình nghe
Tề Long đang chuyên chú thao tác cơ giáp cũng không có chú ý tới, Tạ Nghi đang hôn mê ở bên cạnh phát ra một thanh âm dường như không thể nghe thấy —— Ừ!
Tạ Nghi được chuyển tới bên trong cơ giáp Tề Long điều này làm cho Lăng Lan an tâm không ít, giải quyết tốt sự tình ba người Tề Long, Lăng Lan rốt cuộc đem toàn bộ lực chú ý tập trung tới người Lý Lan Phong đang chiến đấu trên không trung.
“Ồ? Thế cuối cùng lại hoà nhau?” Lăng Lan có chút ngạc nhiên, thời điểm cô đi kiểm tra Lạc Lãng Lý Lan Phong còn ở vào thế hạ phong, chỉ có sức chống cự không có khả năng trở tay.
“Đúng vậy, lão đại, Báo con nhà cô đối với khả năng thao tác thât sự rất có thiên phú, rất nhanh liền thích ứng năng lực sau khi thăng cấp, hơn nữa đem năng lực tiềm tàng của cơ giáp cao cấp đều bộc phát hết.” Tiểu Tứ vẫn luôn chú ý Lý Lan Phong chiến đấu, nhìn lão đại nhà mình kinh ngạc liền mở miệng giải thích nói.
“Ừm, thiên phú của Báo con quả thực rất tốt.” Lúc trước cô đã biết điểm này khi hai người cùng nhau luyện tập thao tác cơ sở, cô là bởi vì có dụng cụ gian lận như không gian học tập có được thời gian luyện tập nhiều lần, nhưng đến cuối cùng thành tích của cô chỉ tốt hơn so với Báo con một chút. Nếu như không có bàn tay vàng này, có lẽ, lúc trước cô liền bại bởi Báo con.
Tiểu Tứ nghe được Lăng Lan nói tình hình thực tế, tức khắc cười rạng rỡ, bất qúa rất nhanh, nó nhăn khuôn mặt bánh bao lại, lông mày khẽ nhăn khó hiểu nói: “Tuy nhiên Báo con của cô thể chất dường như có chút vấn đề.”
Lăng Lan nhướng mày: “Lời này là có ý gì?”
“Thể lực của Báo con nhà cô dường như tiêu hao hết…… Anh ta nhiều nhất chỉ có thể duy trì chiến đấu được hai phút nữa.” Tiểu Tứ vẫn luôn theo dõi Lý Lan Phong nên đối với tình trạng của anh thập phần rõ ràng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...