Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Năm người bọn Hàn Kế Quân, Tề Long đang đợi chờ bên cạnh, tuy xót thương Lý Thì Du vô tội, nhưng càng là kính nể lão đại nhà mình. Kỳ này chơi một cú quá ngoạn mục, vậy mà cũng ôm được bác sĩ thiên tài này về chiến đội.

Dù sao trong chiến đội có một quân y kiệt xuất thì khi ra chiến trường, sinh mệnh sẽ được hơn một phần bảo đảm, lão đại đây là đem đến cho bọn họ một lá bùa hộ mệnh. Nghĩ tới đó, cả bọn Tề Long càng tôn kính và cảm kích lão đại nhiều hơn.

Đến nỗi Lan lão đại nói có thêm hai người mới thì nhóm cũng không quá rõ ràng, cả bọn chỉ biết một người là chuyên về cải tạo cơ giáp, người còn lại là chuyên về khống chế cơ giáp chủ chiến.

Thời gian trôi rất nhanh, mới đó đã gần đến mười ba giờ. Lâm Trung Khanh luôn quan sát tình huống xung quanh bổng hô lên trên kênh đội ngũ “Đừng nói nữa, Lan lão đại đến rồi kìa”

Cả đám đang tán gẫu hừng hực khí thế nhất thời im lặng, quay đầu khắp nơi tìm kiếm bóng dáng Lăng Lan. Chỉ thấy phía trước mặt bọn họ xuất hiện ba cơ giáp đang cấp tốc chạy đến. Trong đó có hai cơ giáp là trung cấp, còn lại là một cao cấp cơ giáp.

“Hai cơ giáp trung cấp chắc có một cái là lão đại.” Lâm Trung Khanh bổ sung. Cậu thường xuyên liên hệ với lão đại nhất nên biết rõ cấp bậc cơ giáp của Lăng Lan.

Vừa dứt lời, ba cơ giáp đã đứng trước mặt cả bọn, năm người đồng thời nhận được thư mời gia nhập đội ngũ. Sau khi nhận được lời mời, Tề Long lập tức giải trừ tổ đội của nhóm, sau đó vào nhóm của Lăng Lan.


Cô Vô Bất Tu nhìn thấy trên màn hình nhanh chóng xuất hiện mấy cái tên có chữ bắt đầu là Lăng Thiên như Lăng Thiên Cận Chiến, Lăng Thiên Tính Toán, Lăng Thiên Thùng Đựng Đồ, Lăng Thiên Đao Nhọn, Lăng Thiên Thay Thế Bổ Sung đồng loạt gia nhập chiến đội của Lăng Thiên Nhất Tuyến, trong lòng nhất thời kích động vạn phần.

Thời gian trước anh vẫn còn sầu khổ vì tương lai u tối của mình, không biết có chiến đội nào nhận mình hay không. Ân oán của anh với Lôi Vương, trong giới cơ giáp hầu như không ai không biết, từng chấn động một thời. Rất nhiều chiến đội đã không chấp nhận anh vì họ không muốn đắc tội với Lôi Vương.

Anh biết rõ, nếu muốn thuận lợi tốt nghiệp Quân giáo thì phải gia nhập một chiến đội nào đó, bằng không sẽ không hoàn tất chương trình học. Đang lúc anh hoang mang bối rối thì Lăng Thiên Nhất Tuyến lại chủ động liên hệ, không vòng vo đã hỏi thẳng anh có hứng thú gia nhập đội ngũ hay không.

Đây không thể nghi ngờ chính là một cọng rơm cứu mạng anh, phản ứng đầu tiên là đáp ứng ngay, nhưng may mắn là anh còn chút lý trí nên nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Anh không muốn hậu quả của việc gia nhập sẽ khiến Lăng Thiên Nhất Tuyến bị liên lụy, cho dù đối phương đúng là mạnh thật.

Vì vậy anh liền hỏi lí do Lăng Thiên Nhất Tuyến muốn mời anh gia nhập chiến đội. Còn hỏi có biết hậu quả hay không. Hiện tại đắc tội với thế lực của Lôi Vương sẽ ảnh hưởng đến tương lai phát triển của chiến đội.

Không nghĩ tới Lăng Thiên Nhất Tuyến chỉ phun ra mấy chữ “Vậy thì sao?”

Điều này làm cho Cơ Vô Bất Tu cảm động gần chết nhưng lại không nói ra, anh lại hỏi tiếp đối phương không lẽ không nghĩ đến sự phát triển của chiến đội hay sao? Nên biết nếu bị thế lực cường đại suốt ngày gây rối, phá hoại không làm được nhiệm vụ sẽ khiến chiến đội vĩnh viễn không thể phát triển, kết quả này tin rằng Lăng Thiên Nhất Tuyến sẽ không mong muốn nhìn thấy.


Vậy mà ai đó không trả lời câu hỏi của anh, ngược lại hỏi anh có dám cùng chiến đội chơi lớn một trận hay không?

Lăng Thiên Nhất Tuyến không nói gì thêm. Cô căn bản không sợ Lôi Vương, hay nói mấy câu vô nghĩa vớ vẩn kiểu như tránh xa thế lực Lôi Vương, mà đơn giản chỉ hỏi Cơ Vô Bất Tu chơi hay không chơi, vậy thôi! Điều này chứng minh cô đã sớm biết hậu quả khi mời Cơ Vô Bất Tu vào chiến đội, cái này không phải là xúc động nhất thời mà là đã suy nghĩ cặn kẽ.

Khi Cơ Vô Bất Tu nghe câu hỏi của Lăng Thiên Nhất Tuyến thì không còn chần chừ gì nữa, lập tức đồng ý. Anh nhớ rõ, thời khắc anh đáp ứng, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Có lẽ, một mình đối kháng với thế lực khổng lồ của Lôi Vương đã khiến tâm anh mệt mỏi, đột nhiên lại xuất hiện một bằng hữu đồng ý bên cạnh anh cùng chống lại kẻ thù khiến anh như sống dậy, một lần nữa có hy vọng. Anh âm thầm thề, nếu anh cùng Lăng Thiên Nhất Tuyến vượt qua được chặng đường này, suốt đời anh sẽ phục vụ chiến đội. Chiến hữu cùng chung hoạn nạn mới đáng giá để anh kính dâng cả đời.

Cơ Vô Bất Tu rất rõ ràng, nếu không có chiến đội mời, anh cuối cùng chỉ có hai con đường để đi. Một là vì tự tôn bản thân, nuốt hận thôi học. Mà con đường còn lại chính là vứt bỏ kiêu ngạo bản thân, đi làm thủ hạ cho Lôi Vương. Cả hai anh đều không muốn chọn bất cứ con đường nào. Lăng Thiên Nhất Tuyến mời không hề nghi ngờ đó là con đường trùng sinh thứ ba. Cho dù tiền đồ xa vời, nhưng anh nguyện đánh cược một lần.

“Đây là Cơ Vô Bất Tu, là chuyên gia về cải tạo cơ giáp của chiến đội chúng ta. Sau này cơ giáp của các cậu có vấn đề gì thì cứ trực tiếp đi tìm anh ấy”. Lăng Lan chỉ vào Cơ Vô Bất Tu giới thiệu với các thành viên khác.

“Á, anh chính là người bị Lôi Vương áp bách đến cùng đường đó hả?” Lăng Thiên Thay Thế Bổ Sung cũng chính là Tạ Nghi kinh ngạc kêu to.

Làm người phát ngôn của tiểu đội, Tạ Nghi luôn thu thập tin tức ở trong Quân giáo. Sự tình của Cơ Vô Bất Tu dĩ nhiên là cậu biết rõ, thậm chí biết luôn tên tuổi trong cuộc sống thực của anh ta nữa, có điều hiện tại mọi người đang ở trong thế giới cơ giáp, Tạ Nghi cũng không biết Cơ Vô Bất Tu là thành viên cố định hay tạm thời cho nên thấy Lan lão đại không trực tiếp muốn công bố thân phận, cậu cũng cẩn thận dùng xưng hô theo giới cơ giáp.


“Á, các cậu cũng biết sao..” Cơ Vô Bất Tu cười khổ nói, không nghĩ tới sự tình của anh được quảng bá rộng rãi thế.

“Đúng vậy, ở trong trấn tân thủ bị phong tỏa gần ba năm không thể đi ra, sự tích của anh đầy trên diễn đàn, em vô tình thấy được” Tạ Nghi cười cười trả lời.

“Xem ra, ba năm qua, Lôi Vương vẫn không muốn buông tha” Cơ Vô Bất Tu mặt mày khổ sở nói “Lăng Thiên Nhất Tuyến mời tôi gia nhập chiến đội, tôi rất cảm kích. Bất quá bây giờ mọi người đều biết Lôi Vương không tha cho tôi, một khi gia nhập sẽ gặp phiền toái rất nhiều. Nếu các cậu muốn đổi ý thì hiện tại vẫn còn kịp đó”

“Tại sao lại không đồng ý? Quyết định của lão đại, chúng tôi đương nhiên hoàn toàn ủng hộ” Lăng Thiên Đao Nhọn là Lạc Lãng trực tiếp trả lời.

“Lăng Thiên Nhất Tuyến là lão đại của các cậu?” Cơ Vô Bất Tu giật mình kinh hô. Anh vạn vạn lần chưa bao giờ nghĩ tới, trung cấp cơ giáp này lại là lão đại của nhóm. Bất quá anh rất nhanh khôi phục, bởi vì anh nhớ tới thời điểm Lăng Thiên Nhất Tuyến điều khiển cơ giáp thỏ thực tập thì sức mạnh đã khiến mọi người khiếp sợ rồi. Có lẽ là có nguyên nhân gì đó mới khiến đối phương không thích đổi cơ giáp tốt hơn. Cơ Vô Bất Tu bắt đầu nghĩ tốt cho Lăng Thiên Nhất Tuyến đến vô hạn, bởi vì chẳng có ai nguyện ý tin tưởng, Lăng Thiên Nhất Tuyến cường đại như vậy mà ở thế giới cơ giáp chỉ là một trung cấp cơ giáp sĩ…

“Vị này là Tình Nghĩa Vô Giá, là bác sĩ tương lai của chúng ta” Lăng Lan chỉ vào người nào đó nhàn nhạt nói, còn lâu mới bằng sự nghiêm cẩn như khi giới thiệu Cơ Vô Bất Tu.

Cơ Vô Bất Tu liếc nhìn Tình Nghĩa Vô Giá đang trầm mặc đứng đó. Tuy anh và đối phương là đến cùng nhau nhưng Lăng Thiên Nhất Tuyến cũng không có giới thiệu. Mà trên đường đi, người này cũng không nói một lời, có vẻ rất lạnh nhạt, khó sống chung. Anh thầm nghĩ, có lẽ cũng là người mới được Lăng Thiên Nhất Tuyến mời vì tên cũng giống anh, không có chữ Lăng Thiên đứng đầu.

Khác với sự nhiệt tình khi chào đón Cơ Vô Bất Tu, năm người kia nghe giới thiệu xong đều toàn bộ im lặng, sau đó mới có vài người hoan nghênh cho có lệ hoặc kiểu như không đủ phấn chấn chào đón. Mà cuối cùng của chuỗi hoan nghênh kỳ quái này lại đến từ Lăng Thiên Cách Đấu.


“Anh Tình Nghĩa à, thân thể của em liền giao cho anh, nhưng mà thỉnh cầu anh không cần phải làm ra vài cái ngoài ý muốn nha..” Sau khi hoan nghênh là phần phát biểu của Lăng Thiên Cách Đấu, trong lời nói mang theo một tia cười khổ, còn có cả một tia nghĩ đến mà sợ làm cho Cơ Vô Bất Tu tò mò nhìn Tình Nghĩa Vô Giá nghiền ngẫm, không lẽ còn có huyền bí gì ở đây nữa sao?

Tình Nghĩa Vô Giá căn bản có vẻ nặng nề lạnh nhạt, vừa nghe Lăng Thiên Cách Đấu nói xong liền nghiêm cẩn trả lời “Một lỗi tôi sẽ không phạm đến hai lần, cậu cứ yên tâm.” Đối diện với trách nhiệm của mình, Lý Thì Du không thể bảo trì lạnh nhạt mãi, anh cũng đâu có hứng thú gì muốn gặp tên đội trưởng này.

Lúc này Lăng Thiên Bàn Tính là Hàn Kế Quân cũng cảm thấy không khí có chút nặng nề liền đổi chủ đề hỏi “Lão đại, cậu nói có ba người mới mà, còn một người nữa đâu?”

Lăng Lan trả lời “Tớ đã báo tin cho cậu ta tới rồi”

Vừa dứt lời liền thấy một cơ giáp cao cấp chạy vội đến, sau đó dừng rất gấp ở trước mặt mọi người, vậy mà không hề xuất hiện chao đảo của quán tính, chứng tỏ đối phương đối với khống chế cực kỳ lợi hại. Điều này khiến cho bọn Tề Long Lạc Lãng mặt mày sáng rỡ, khống chế này chắc chắn cũng là cao thủ. Đặc biệt là tên cuồng chiến Tề Long lại càng dấy lên chiến ý, thật muốn ngay lập tức cùng so tài với đối phương xem ai lợi hại hơn.

Trên kênh đồng đội rất nhanh xuất hiện một thông tin: Niệm Thiên Từ Nhân gia nhập đội ngũ Lăng Thiên.

“Niệm Thiên Từ Nhân là một đội viên khác của chúng ta, là một chuyên gia cơ giáp khống chế, thuộc loại thành viên chiến đấu” Lăng Lan giới thiệu. Mọi người đều rất nhiệt tình chào đón Niệm Thiên Từ Nhân. Chỉ có Hàn Kế Quân hơi nhíu mày, bởi vì anh cảm giác được thời điểm lão đại giới thiệu khẩu khí rất bình thản làm cho Hàn Kế Quân phát hiện ra sự kỳ dị, khiến cậu coi trọng Niệm Thiên Từ Nhân hơn.

Người mới đến nhìn thấy năm cái tên có chữ đầu giống với Lăng Thiên Nhất Tuyến thì biết đây là thành viên cố định của chiến đội Lăng Thiên liền vội vàng nhiệt tình cùng bọn họ chào đón. Đối với Cơ Vô Bất Tu và Tình Nghĩa Vô Giá anh cũng không có chút nào chậm trễ. Anh muốn dung hợp cùng chiến đội Lăng Thiên thì nhất định phải cùng từng đội viên thành lập tốt mối quan hệ, Lý Lan Phong không chút nào dám lơi lỏng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui