đam Mỹ Trói Buộc

trong một căn phòng ánh đèn mờ nhạt, nồng đậm mùi rượu thuốc lá và mùi pheromone Alpha trộn lẫn vào nhau, tạo thành một hỗn hợp làm cậu muốn buồn nôn, cậu bị bốn tên Alpha ỷ thế ức hiếp, họ đè cậu xuống sàn thô bạo xé rách áo sơ mi trên người cậu

“đúng là cực phẩm” tên Alpha có vẻ ngoài rất béo nhìn vào cơ thể cậu cảm thán

“không chỉ gương mặt mà cơ thể cũng rất đẹp, chỉ là không biết pheromone có mùi hương gì?” gã Alpha bên cạnh nhìn cậu liếm liếm môi như mấy kẻ biến thái

cậu hiện tại tay đang bị họ giữ chặt, áo sơ mi trên người bị xé rách cơ thể lộ ra làn da trắng mịn dưới ánh mắt họ, cậu trong lòng sợ hãi cố vùng vẫy muốn thoát khỏi họ, cậu càng vùng vẫy thì họ càng thích thú, họ nhìn cậu run rẩy sợ hãi cố vùng vẫy khỏi họ như một động vật nhỏ đang cố chạy thoát khỏi nanh vuốt của mãnh thú

đột ngột một bàn tay chạm vào người cậu, cậu giật mình càng thêm sợ hãi “đừng…đừng mà”


“mày nghe gì không? giọng nói của tiểu mỹ nhân này rất êm tai, làm tao không nhịn được muốn lập tức thô bạo đâm vào nơi tư mật kia” tên Alpha vừa nói vừa tháo dây thắt lưng trên người cậu ra

“mày kìm chế chút đi đồ tốt thế này phải thưởng thức từ từ, nếu chơi chết rồi sẽ rất tiếc” gã Alpha còn lại cười nham nhở vút ve gương mặt cậu

“không…đừng…cầu xin các người” giọng nói run rẩy yếu ớt cầu xin những người trước mặt, cậu hy vọng họ có thể rũ lòng thương hại mà tha cho cậu, nhưng họ lại chẳng để tâm tới lời cầu xin kia của cậu, họ chỉ cảm thấy thật kích thích và thích thú với dáng vẻ sợ hãi cầu xin kia

họ liên tục phóng thích pheromone của bản thân ra, muốn ép cậu phóng thích pheromone của bản thân ra ngoài, nước mắt nơi khóe mắt cậu bất chợt rơi xuống, cậu hôm nay thật sự sẽ bị làm nhục ở nơi này? cậu không muốn, cậu thật sự không muốn, rõ ràng họ là những Alpha là thế mạnh nhưng hiện tại lại đi chèn ép ức hiếp một Omega yếu đuối dưới thân

làm ơn ai cũng được xin hãy cứu tôi thoát khỏi nơi này, cậu nhìn những Alpha và Omega khác đang ở trong căn phòng, đang nhìn chằm chằm vào cậu như đang xem một bộ phim đặc sắc, cậu chợt nhận ra trên đời này làm gì có ai đối tốt với cậu ngoài người kia, cậu lúc này mới cảm thấy lòng người thật lạnh lẽo, cậu biết bất kỳ ai trên đời này đều không có nghĩa vụ phải giúp đỡ một ai cả, nhưng sao họ lại có thể dửng dưng như thế

“Aly cứu em”

“tiểu mỹ nhân a nơi này không phải ai cũng có thể đến được, khiến tiểu mỹ nhân thất vọng rồi” gã cúi người xuống mút vào cổ cậu

cậu không muốn thừa nhận lời gã nói nhưng thật sự thì nơi này người bình thường không thể vào được, pheromone Alpha càng ngày càng nồng đậm cảm giác trong bụng rất khó chịu, làm cậu muốn buồn nôn và rất khó thở


Lam Dung Ly cũng chỉ là một Alpha trội làm công bình thường, thì sao có thể xông vào đây cứu mình được, huống hồ còn đang bận tiếp đối tác ở đâu đó, cậu tuyệt vọng nhắm chặt mắt, buông xuôi mặc cho số phận, ngay giây phút cậu buông xuôi tất cả thì đột nhiên cánh cửa bị một lực đạp mạnh mẽ được mở văng ra, ánh đèn mờ nhạt đột ngột bị ánh đèn sáng, chiếu sáng cả căn phòng

ngay lúc này đập vào mắt hắn là hình ảnh cậu đang bị bốn tên Alpha đè dưới thân, một trong số chúng tay còn đang ở bên trong cậu, hắn tức giận đi đến đá mạnh vào tên đang ở dưới thân cậu

gã Alpha đột ngột bị đá đau điếng đứng dậy nhìn hắn “mẹ nó mày dám đá tao, mày biết tao là ai không? xem tao có đánh chết mày không”

lời nói của gã vừa nói xong đã bị một cú đấm mạnh mẽ đấm vào mặt, một Cái Răng từ trong miệng gã cũng bị động tác mạnh của hắn làm cho văng ra ngoài, gã nhìn ánh mắt lạnh lẽo của hắn thì sợ hãi ôm hàm răng vì đau đớn

hắn phóng thích pheromone của bản thân ra, mùi pheromone cường hãn áp chế và bao phủ những mùi kinh tởm trong căn phòng, và khiến những người trong căn phòng đều run rẩy ngột ngạt, mấy tên Alpha đang giữ chặt cổ tay cậu cũng vì pheromone uy áp của hắn mà sợ hãi thở hổn hển buông cổ tay cậu ra


cậu cảm nhận được mùi pheromone quen thuộc liền ngồi dậy lao đến ôm chặt lấy hắn “Aly”

hắn kinh ngạc khi nghe cách cậu gọi tên, ánh mắt lạnh lẽo có vài phần diệu đi quay lại nhìn cậu, đang định nói với cậu gì đó thì nhìn thấy dấu hôn đỏ nhạt trên cổ cậu, sắc mặt hắn càng trầm xuống giọng nói lạnh lẽo ra lệnh “trợ lý Hoàn dọn dẹp sạch chỗ này, giết hết rồi mang ra biển làm mồi cho cá”

“vâng Boss”

hắn bế bước ra khỏi phòng, trợ lý Hoàn nhìn mấy người đang ở trong phòng trong lòng không khỏi cảm thán. mấy người đúng là xui xẻo a, đụng vào ai không đụng lại đụng vào cậu ta

sau khi hắn rời đi những tiếng la hét thảm thiết cùng với tiếng cầu xin từ trong căn phòng phát ra


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận