Chảy mồ hôi, Phong mỹ nhân a, ngẫu đã Say ( tiếng Anh nha) với ngươi N lần rồi đi ~ ngẫu rõ ràng làm bóng đèn a ~~~~ 5555 ngẫu không muốn chen chân giữa một quỷ súc cùng một X nam…. Mỹ nhân, ngươi thế này không phải có ý định hại ngẫu sao ~~ ngẫu khóc…..
Khởi hành chạy tới võ lâm đại hội đã là ngày thứ năm, không biết vì sao, Phong Vô Tình không để ý Hạng Dực làm nũng chơi xấu, thật sự đưa hắn nhét vào giữa Lãnh Nguyệt Linh và Long Tại Thiên, bản thân thì khoan thai đuổi theo mã xa. Làm hại Hạng Dực đứng ngồi không yên a, ngồi như kim châm a, rốt cục cảm nhận được sự vĩ đại của kẻ thứ ba.
Các ca ca tỷ tỷ kẻ thứ ba ~~ ngẫu, Hạng Dực, không bao giờ hội khinh thường các ngươi nữa ~~ đối với bản đang tình lữ / phu thê, các ngươi còn có thể không vui mừng ra mặt, quả thực là thánh nhân nột ~!!! Cầu các ngươi phù hộ ngẫu còn có thể sống thấy hiện trường võ lâm đại hội…. A-men! “Giáo chủ, phía trước có nhà trọ bình dân, chúng ta đêm nay qua đêm ở đây đi.”
Hạng Dực nghe thấy thanh âm Phong Vô Tình quả thực giống như là âm thanh của thiên nhiên, rốt cục, rốt cục! Có thể không cần làm bóng đèn ~~ làm bóng đèn cũng là mệt chết đi! Làm bóng đèn cũng là rất tốn ca-lo-ri! Bằng không phát sáng thế nào chứ!
Mã xa vừa mới dừng lại, Hạng Dực liền vội vã nhảy xuống, vọt như bay đến bên người Phong Vô Tình. Vẫn là bên người mỹ nhân hảo oa ~ một đám người được tiểu nhị dẫn vào, đi hướng khách phòng.
Chợt nghe “Phì phò” một tiếng, Hạng Dực hiếu kỳ quay đầu, phát hiện một con động vật bề ngoài thập phần quen thuộc.
“Tiểu, tiểu nhị oa, đây là động vật gì…..” Hạng Dực có loại siêu dự cảm bất hảo, nơm nớp lo sợ hỏi.
“Lừa a.” Tiểu nhị vẻ mặt biểu tình “Thật không có kiến thức” trả lời.
“A ~~~~~~!!!!!! Không • muốn • a!!!!” Vừa nghe đến “Lừa”, Hạng Dực lập tức gào khóc lên.
Lãnh suất ca…. im lặng….
Phong mỹ nhân….. im lặng…..
Long X nam….. im lặng…..
Tiểu nhị….. im lặng….
Người qua đường…. im lặng…..
“Lừa lừa lừa, lừa đại nhân….. Ngẫu ngẫu ngẫu ngẫu là oan oan oan uổng a ~~~ ngẫu không phải cố ý muốn quấy rối bọn họ a ~ đều đều là Phong mỹ nhân, hắn kiên quyết nhét ngẫu vào ~~~ ngẫu không cầu cái khác, chỉ cầu ngài chân cao đánh khẽ, nhẹ nhàng xử lý a ~~~ nếu như ngài nhất định phải đá…. Cầu ngài dừng đá khuôn mặt kiếm cơm dùng để phao mỹ nhân của ngẫu ~ cũng đừng đá huynh đệ của ngẫu, ‘Tính’ phúc nửa đời sau của ngẫu hoàn toàn trông cậy vào hắn nột ~~ cũng đừng đá cúc hoa của ngẫu, ngẫu là muốn làm công a, nào có đạo lý làm công thì không giữ được cúc hoa của mình trước ~~~ “
Lãnh suất ca…. Hắc tuyến…..
Phong mỹ nhân….. Hắc tuyến….
Long X nam….. Hắc tuyến…..
Tiểu nhị….. Hắc tuyến…..
Người qua đường…… Hắc tuyến…..
Mọi người đồng thời giả vờ không nhìn thấy Hạng Dực, tiếp tục đi vào.
“Phong mỹ nhân ~~ ngươi đừng đi oa ~~” Thấy Phong Vô Tình cũng muốn đi, Hạng Dực ôm lấy chân hắn, “Sự tình đều là ngươi gây ra a ~ cần phải thay ngẫu nói vài câu công đạo oa ~~~!!!!”
“Tiểu…. Tiểu Dực, ngươi đứng lên trước đi….” Bộ mặt Phong Vô Tình cứng ngắc nói.
“Không được a ~~ lừa đại nhân sẽ không tha thứ cho ngẫu a ~~~~ ngươi không thấy hắn một mực ‘Thở phì phò’ với ngẫu sao?! ( TO: đó là chê ngươi quá ầm ĩ!)
Phong Vô Tình thật sự là không động đậy nổi cơ thịt trên mặt, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn về phía Lãnh Nguyệt Linh.
“Đứng lên, khó coi chết đi được.” Lãnh Nguyệt Linh thật vất vả mới từ hàm răng xuất ra được một câu nói. Vốn cũng là người rất lãnh tĩnh, lúc này lại lạnh thêm vài phần.
“…..” Dưới không khí cực kỳ lạnh đến phía nam, Hạng Dực khuất phục. Lừa đại nhân yêu ~ lần này cũng không thể trách ngẫu a ~~ Lãnh suất ca hắn quá lạnh, ngẫu chịu không nổi….5555555
Một đám người rốt cục đi tới khách phòng.
“Nói đi, chuyện gì xảy ra?” Lãnh Nguyệt Linh không hổ là lãnh nhân, khôi phục thái độ bình thường trước hết.
“Ngẫu đều nói qua N lần, quấy rối người khác đàm luyến ái sẽ bị lừa đá ~ thế nhưng Phong mỹ nhân vẫn là đem ngẫu nhét vào giữa các ngươi….. Tất cả đều là ý của Phong mỹ nhân, ngẫu cái gì cũng không biết a ~~!!! 55555 “
Lãnh suất ca… Lần thứ hai hắc tuyến……
Phong mỹ nhân….. Không có hắc tuyến…….
Long X nam….. Lần thứ hai hắc tuyến……
” ‘Ân’ lần này là có ý gì? Ai với ai đàm cái gì luyến ái?” Lãnh Nguyệt Linh tăng thêm một đầu mồ hôi lạnh.
“N lần chính là rất nhiều lần…. Không phải ngươi cùng vị X nam này sao…..”
“Ha ha ha ha ~~~ ta sắp không được! Tiểu Dực ngươi còn tưởng là thật a ~~~~ “
“Di??? Phong mỹ nhân ngươi không phải không phủ định sao...”
“Nhưng cũng không khẳng định đi.” Phong Vô Tình ngã vào trên bàn cười đến nằm úp sấp.
Long Tại Thiên cũng là vô lực phe phẩy đầu, ngực nhưng vẫn nhịn cười, thiếu chút nữa nghẹn ra nội thương.
“Bản tọa thế nào có thể cùng Long có loại quan hệ này.”
“Thật tốt quá ~~~ ngẫu rốt cục không cần bị đá ~ Phong mỹ nhân ngươi hại thảm ngẫu!! Lãnh suất ca ngươi xác định nga?”
“Bản tọa muốn đàm cái này cũng phải có người giống…. giống Vụ Tản cô nương.”
“Vụ Tản cô nương?”
“Nàng là nghệ kỹ nổi danh nhất ở thành Dương Châu.” Phong Vô Tình giải thích.
“Nghệ kỹ nga….. Là một mỹ nữ sao?”
“Đương nhiên.”
“Vậy cùng so với Phong mỹ nhân ngươi ~?”
“Tiểu Dực dùng hai mắt của mình xác nhận đi. Dù sao trên đường cũng đi qua Dương Châu, giáo chủ chắc chắn đi xem Vụ Tản cô nương.”
“Lãnh suất ca a ~~ ngươi xác định ngươi sẽ đi nga ~ “
“Đúng vậy.”
“Hắc hắc ~ yêu tây! Mỹ nữ a ~~~~~ hắc hắc hắc hắc~ ” Chứng bệnh của Hạng Dực lại phát tác.
Từ đầu đến cuối, Hạng Dực chưa từng cùng Long Tại Thiên nói qua một câu, quả nhiên là coi X nam là vô hình a….
“Mỹ nữ a mỹ nữ ~~ ngẫu muốn tới ~~ hắc hắc hắc hắc hắc ~~~~~!!!”
Đêm đó, cả khách sạn bình dân phiêu đãng một trận □.
…………………..
Tiêu: nhịn cười chắc nội thương mất =)))))))))))))))))))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...