Nhìn lấy Băng Tầm A Tử vui vẽ lấy , đây là làm nàng càng mạnh nha.
"" Đi thôi tìm đến Mãng Cổ Chu Cáp song cho nó nhận nàng làm chủ " Dương Thần nhìn A Tử hai mắt sáng ngời nhìn lấy Băng Tầm.
"" Ừ mà nhận chủ là sao nha " A Tử nghe cái gì nhận chủ hiếu kì hỏi.
"" Cái đó sao này thì biết " Dương Thần ôm eo nàng nhảy vài cái lên ngựa bắt đầu rời đi tìm Mãng Cổ Chu Cáp.
Rất nhanh lại qua mấy ngày , Đại lý vô lượng sơn trong khu rừng to lớn , chổ bụi cỏ ẩm ướt một con cóc to bằng cả nắm tay người lớn , đang không thả ra nuốt vào tinh hoa bang đêm , toàn thân đỏ sẫm hai mắt lặp lòe.
Mà ở cách đó không xa Dương Thần và A Tử đang trên ngọn cây nhìn lấy , hai người tới đây củng ba ngày , đến ngày thứ ba đêm tối nghe tiếng của nó mà tìm thấy.
Dương Thần lần nửa lấy ra một bình thủy tinh , tay kia khe vơ một đoàn tinh hoa từ bốn phía được gôm lại , cho vào trong bình ngón tay nhẹ đánh lên miệng bình vài cái , phong ấn không cho tinh hoa linh khí thoát ra quá nhiều.
Để một ít thoát ra mà thôi , làm song những thứ này , hắn dùng tinh thần lực khống chế lấy bình thủy tinh để xuống đất , mà trong bình được ngưng tựu nhiều tinh hoa linh khí , nên toát ra nồng đậm hơn bên ngoài.
Mãng Cổ Chu Cáp đang thu nạp thì bổng im lại , bắt đầu nhìn bốn phía khi đầu nhìn về phía bình thủy tinh , hô hấp vài cái thì hướng bình nhảy tới nó củng không như Băng Tầm mà cẩn thận , nhảy một đường rồi chui luôn vào trong bình.
Dương Thần ôm lấy A Tử Thuấn Di đến và đậy lại nắp bình , rồi cắt vào trong Hệ Thông "" Đi thôi về phòng trọ cho ngươi và nó nhận chủ , làm thú nuôi "
"" Tốt nha " A Tử nghe lời gật đầu một cái.
Hai người một đường đi ra khu rừng củng không lâu , về đến phòng đóng lại cửa Dương Thần lấy ra hai bình , đó là Băng Tầm và Mãng Cổ Chu Cáp.
"" Giờ ngươi thả lỏng để ta đưa vào linh hồn , khống chế dẫn nó ấn vào linh hồn hai con này cho nó nhận chủ , đừng có phản khán " Dương Thần nhẹ dặn dò lấy A Tử , nàng khẽ gật đầu tỏ vẽ đã hiểu.
Dương Thần bắt đầu đưa tay lên trán nàng , từng tia linh hồn hắn khống chế đi ra chia làm hai đường , chui vào hai cái bình , thì hắn dùng mình tinh thần lực đè ép lấy hai con , Băng Tầm và Chu Cáp.
Như thế hai linh hồn A Tử được chia ra hai con mà bao chùm lấy thân thể bọn chúng , từ từ thắm vào trong củng không lâu , linh hồn vào trong thân thể chui lên linh hồn bọn chúng khắc vào.
Làm song hết thảy Dương Thần thả tay và khống chế lấy Băng Tầm và Chu Cáp nhìn lấy A Tử hỏi "" Thế nào "
"" Thật tốt ta cảm thấy hai con nó bây giờ như có một liên kết , chỉ cần ta một ý niệm thì bọn chúng chết ngay , và có thể dùng ý niệm ra lệnh bọn chúng " A Tử suy tư một chút nói.
"" Ừ vậy là đúng rồi " hắn nói mở ra nắp bình , hai con độc vật nhảy ra , nhảy lên hai vai A Tử mọi con chiếm mình một bên.
A Tử nhìn trái nhìn phái , thấy mình thật ngầu mà tự sướng đứng lên , một chân đạp lên cái ghế , một tay chống nạnh tay còn lại chỉ Dương Thần đầu hất lên tỏ vẽ ta đây nói "" Lão Công giờ ta chính thức công bố , giờ ta rất lại hại muốn cùng người quyết đấu"
"" Ba " Dương Thần nghe nàng nói đầu đầy hắc tiến , Thuấn Di đên sau lưng nàng ngồi lên ghế , cho nàng nằm lên đưa mông hắn kéo quần nàng ra , lộ ra bờ mông trắng nõn nhẹ đánh lên.
"" Ahhh , lão công đánh lén "
"" Ba "
"" Ahhh , ta muốn chính diện quyết đấu " A Tử không chịu thua mà dãy dụa hét lớn.
"" Ba ba " Dương Thần không chả lời nàng , tay đánh lấy bờ mông mà trong lòng thầm nghĩ "" Cảm xúc không tệ "
"" Ahhh đau , hai con tiểu trùng còn không nghe lệnh , mau tấn công nha " A Tử bắt đầu quay qua Băng Tầm và Chu Cáp củng chửi lên.
"" Ba ba ba ba " Dương Thần càng đánh càng khoái , thấy hai con tiểu trùng rục rịt hắn liếc mắt một cái cả hai cứng đơ đứng tại chổ.
Tuy hai con nhận chủ nhưng tinh thần uy áp của Dương Thần làm bọn nó sợ hãi không thôi , nên đành phải đứng tại chổ không biết làm gì.
"" Nha nha lão công ta sai rồi , oa oa ta không dám nửa tha ta nha " Nhìn hai con tiểu trùng làm A Tử tức giận không thôi , mà bị Dương Thần đánh củng đau qua mà khóc lên.
Dương Thần nhìn mình đánh quá đã mà quên nàng có đau hay không , mà nghe nàng khóc hắn mới từ cảm xúc từ bàn tay truyền đến mới lấy lại tinh thần.
"" Ah ngoan đừng khóc , ta không đánh nữa " Dương Thần nhẹ bế nàng lên tay xoa mông nàng , miệng hôn lên trán , mặt , mũi , miệng mà dỗ dành lấy.
A Tử củng chỉ giả vờ mà thôi , vì nàng diễn kĩ nên mới như thật , nhìn Dương Thần dỗ dành mình thì vui vẽ , hôn lên môi hắn nhiệt tình đáp lại hai người quấn quýt , quần áo của A Tử từ từ rơi xuống đến khi không còn một mảnh , thì củng đến trên giường , thì một tiêng rên đầy thỏa mãn vang lên , thì tiếp theo là đầy tiếng kêu gọi la hét rên rỉ không ngừng phát ra , củng không biết bao lâu thì ngừng lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...