Dâm Ma
"" Thế nào còn có ai muốn cùng bản Pháp sư tranh " Kim Luân Pháp Vương ngạo nghễ đứng ở võ đài nói.
"" Hừ chỉ là mông cổ người cũng muốn dành chức Minh Chủ võ lâm "
Kim Luân Pháp Vương vừa nói hết câu thì một tiếng nói già nua vang lên , mà Dương Thần tính nhảy lên võ đài để trang bức cũng ngưng lại , mà cùng mọi người quay đầu nhìn , thấy được hai thiếu niên đở lấy một bà già , mà tiếng nói từ bà già đó phát ra.
Quách Tĩnh nhìn người đến thì hơi bất ngờ kêu lên "" Quá nhi "
"" Quách bá bá " Dương Quá nghe được người kêu quay đầu nhìn thấy là Quách Tĩnh cũng vui mừng nói.
"" Hừ bà già ngươi nói cái gì , khôn hồn đi tĩnh dưỡng bộ thân thể già yếu , chớ nói lung tung " Hoắc Đô thấy là bà già nhảy ra ngoài hổ báo chỉ mặt nói.
"" Hừ dám sỉ nhục bà bà " vì ba người chắc đã đồng ý bên ngoài xưng hô bình thường , Doãn Chí Bình nhảy lên lôi đài cầm kiếm hướng Hoắc Đô đánh tới.
"" Hừ ta sợ ngươi " Hoắc Đô cũng xòe ra cây quạt cùng Doãn Chí Bình đánh nhau.
Không biết sau mà võ công của Doãn Chi Bình không giống nguyên tác mà rất lợi hại , sử dụng Toàn chân kiếm pháp đánh cho Hoắc Đô đại bại mà thua.
"" Hừ " Kim Luân Pháp Vương nhìn bại đi Hoắc Đô thì hừ một tiếng , cầm lấy Kim Luân hướng Doãn Chí Bình đánh tới.
Hai người đánh nhau gần mười chiêu thì Doãn Chí Bình đà từ từ bại lùi.
"" Quá nhi lên giúp Bình nhi nha " Tôn bà bà thấy không ổn liền quay đầu nói với Dương Quá.
"" Vâng bà bà " Dương Quá nghe thì gật đầu rút ra trường kiếm dậm chân từ sau lưng Doãn Chí Bình lướt lên , sử dụng Ngọc Nữ kiếm pháp đánh đến Kim Luân Pháp Vương.
Doãn Chí Bình cũng nhờ Dương Quá mà bớt đi áp lực cũng nhào tới dùng Toàn Chân kiếm pháp phối hợp nhịp nhàng mà đánh với Kim Luân Pháp Vương.
Dương Thần dưới đài nhìn Doãn Chí Bình và Dương Quá phối hợp Toàn Chân Ngọc Nữ kiếm pháp đánh với Kim Luân Pháp Vương mà hắn rùng mình một cái , vì hai người phối hợp có khi đối mặt nhìn nhau mà toát ra xuân ý.
Dương Thần nhìn hai người rồi nhìn lại Tôn bà bà thì chửi thầm một câu " Mẹ nó Tôn bà bà già rồi nên không có nhu cầu , đừng nói là Doãn Chí Bình và Dương Quá vì nhu cầu lại thêm hai con trùng con có mối quan hệ ràng buộc , thế là cùng nhau giúp đở đối phương sử lý nhu cầu sinh lý chứ "
Mà trên võ đài Doãn Chí Bình cùng Dương Quá sử dụng tuyệt học của hai môn phái song kiếm hợp bích đánh với Kim Luân Pháp Vương bại lui không ngừng.
Cả hai nhìn nhau cười đôi mắt có thể chảy ra nước có thể nhìn thấu và hiểu ý của đối phương mà phối hợp ăn ý , ngươi trước ta sau ngươi trên ta dưới hai thanh kiếm nhịp nhàng sang kẻ mà đánh tới Kim Luân Pháp Vương.
"" Boon " một tiếng Dương Quá đánh Kim Luân của Kim Luân Pháp Vương bị đánh bay khỏi tay , Doãn Chí Bình nhân cơ hội trường kiếm xẹt qua vai phải của Kim Luân Pháp Vương làm hắn bị thương nhẹ.
"" Ngươi đã thua " Dương Quá và Doãn Chí Bình lùi lại đứng song song , nhìn nhau cười nhẹ một tiếng rồi Doãn Chí Bình nói.
"" Ha ha tốt tốt cút đi các ngươi đã thua " mà nhóm anh hùng hào kiệt thì vui vẽ kêu rào , Dương Thần nhìn thì lắc đầu rồi hơi tiết vì không được trang bức.
"" Phụ thân , mẫu thân cứu con "
Mà hắn đang tiết nói chưa xong thì Kim Luân Pháp Vương cho hắn cơ hội , vậy mà lướt đến sau lưng Quách Tĩnh một tay bắt lấy vai của Quách Phù nhảy lên nóc nhà đứng.
"" Phù nhi , Phù muội " Quách Tĩnh , Hoàng Dung , hai anh em họ Võ kêu lên.
"" Hừ tặc tử mông cổ , ngươi đã thua giờ còn muốn làm gì " Dương Quá đứng lên chỉ Kim Luân Pháp Vương nói.
"" Hừ ta thua không phục nói một một mà các ngươi tới hai người đánh một mình ta " Kim Luân Pháp Vương một tay giữ lấy Quách Phù nói.
"" Thiện tai thiện tai "
Kim Luân Pháp Vương vừa nói xong thì có một câu phật hiệu vang lên thì một bóng người đã đến trước mặt hắn.
"" Thật nhanh " mọi người ở lục gia trang đều kinh hô lên.
" Phanh " một tiếng một chưởng của Dương Thần đánh lên ngực của Kim Luân Pháp Vương bay ra ngoài vì , Dương Thần nhẹ nhàng không muốn giết đi hắn nên chỉ bị thương nhẹ.
Kim Luân Pháp Vương bay đi Dương Thần một tay nhanh nhẹn vô tình hay cố ý một tay chụp ngay ngực của Quách Phù rồi kéo vào mình lòng ngực ôm lấy.
"" Thật lợi hại thật mạnh " Những người ở đây tiếng lòng.
"" A di đà phật cô nương đã được an toàn " Dương Thần cố ý ở ngực của Quách Phù bóp vài cái , chân đạp xuống đất mới thả nàng ra.
"" Phù nhi " Mà Quách Tĩnh , Hoàng Dung đã chạy tới cầm lấy tay của nàng hỏi.
"" Phù nhi , con không sao chứ " Hoàng Dung hỏi.
"" Con không sao " Quách Phù mặt đã đỏ chót trả lời rồi liếc nhẹ qua Dương Thần một cái rồi mặt đỏ thêm , nhìn thấy ánh mặt của Dương Thần lại cuối đầu hai tay kéo lấy mình góc áo.
"" Đa tạ cao tăng đã cứu giúp " Quách Tĩnh đi lên chấp tay cảm tạ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...