Huỳnh Minh đang bàn bạc chiến lược đối chiến cùng với Phùng Hưng, Nguyễn Sí và các sĩ quan chỉ huy của mình trong lều, trước mắt là sa bàn với những vị trí chiến lược, được Nguyễn Sí đánh dấu lại những cứ điểm và bước tiến của Yêu Tinh mà quân trinh sát mang về.
Các sĩ quan đang thảo luận hướng đi tiếp theo của quân Yêu Tinh thì bên ngoài có một lính thám báo chạy vào báo tin.- BÁO, Báo Đại Vương, một toán sói binh đang hướng về doanh trại quân ta cách đây năm dặm từ hướng Bắc, tốc độ chậm, ước tính ba trăm tên chia thành mười đội, dự đoán là quân trinh sát thám thính địa hình của địch.- Được, tiếp tục theo dõi.Huỳnh Minh cho tên thám báo lui ra, vẻ mặt ngưng trọng.
Hắn trầm ngâm suy nghĩ.
Nếu để quân trinh sát của địch tiếp cận được doanh trại sẽ hết mức nguy hiểm, dựa vào chênh lệch quân số và sức mạnh của bọn yêu tinh thì trực tiếp đối đầu chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Cường công không được chi bằng dùng mưu, phải để cho địch quân sa vào bẫy mình tạo ra trực tiếp lợi dụng nỏ liên châu tiêu diệt gọn quân trinh sát, không được để bất cứ một tên Yêu Tinh nào chạy thoát, không thì hậu quả khôn lường.
Nhân sự quá thiếu thốn đó ar.
Một người ngã xuống là mất đi một người, hắn không cho phép mình thất bại, kiếp trước sống vô dụng, thì kiếp này với cơ duyên tạo dựng cơ đồ, hắn muốn lịch sử phải lưu danh, hắn không muốn chỉ là bụi mờ của thời gian như đom đóm sớm sáng nhanh tàn.Suy nghĩ hồi lâu, chúng tướng bên dưới quan sát sắc mặt của Huỳnh Minh cũng yên lặng chờ đợi hắn mở ra kim ngôn.- Ta nghĩ thế này, cứ đợi mãi cũng không phải là cách, nên cử một toán binh dụ chúng vào bẫy của ta, sau đó thả lưới diệt gọn bọn chúng tại nơi này, tốt nhất là còn yếu đuối càng tốt để chúng ngoan ngoãn mà đuổi theo, không để một tên chạy thoát báo tin về.
Còn bọn quân chủ lực ở doanh trại ta đã có kế sách khác.Phùng Hưng chỉ vào một vị trí trên sa bàn rồi nói.- Đại Vương, nếu như vậy thần sẽ cho một nhóm cung thủ mai phục sẵn trên cây cao cách doanh trại quân ta chừng nửa dặm, vừa để trinh sát vừa đan lưới không để cá quẫy đuôi, còn dụ bọn chúng vào lưới, e là phải nhờ vào Nguyễn Sí tướng quân đây.Nghe Phùng Hưng nhắc đến mình, Nguyễn Sí cũng gật đầu hướng Huỳnh Minh đáp.- Đại Vương, nếu vậy thần sẽ cử một tiểu đội tinh nhuệ, thu hút sự chú ý của bọn chúng, mục tiêu là cho bọn chúng phát hiện rồi rút lui, khi bọn chúng đến quân doanh của ta thì nỏ liên châu sẽ lo phần còn lại.Huỳnh Minh gật đầu, hạ lệnh- Được, cứ như vậy, hai vị tướng quân theo kế này mà làm, lần này chỉ được phép thắng không được bại.-------Doanh trại của Yêu Tinh, liều trại trung tâm nơi tên chỉ huy đang ăn uống cùng với những tên cấp dưới của mình.- Magane, chúng ta đã đi xa khỏi vùng đất Dreanor bởi tên lãnh chúa Thrall ngu ngốc đó rồi, bọn Thằn Lằn nói đây là vùng đất Audios của bọn người Mèo, bọn trinh sát của ta đã đi lâu rồi nhưng chưa thấy dấu tích của chúng.
Nhưng ta tìm được một thứ, có lẽ ngài sẽ có hứng thú.Dosk một trong bảy tên thủ lĩnh dưới trướng của Magane, hiện tại nói Magane.
Sau khi Magane bị buộc tội phản nghịch vì tranh dành vùng đất của lãnh chúa Thrall, nơi mà Thrall dùng để lấy lại vương miệng của Megastar vị lãnh chúa vĩ đại của tộc Orcs, với sự trao đổi của tộc Tiên, Magane không đồng ý và xem đó như là sự sỉ nhục của dòng máu chiến binh người Orcs, bọn Tiên cao ngạo phải bị khuất phục trước sức mạnh chiến binh tộc Orc.Kết quả vùng đất tự trị của Magane đã bị tước đoạt, bảy thủ lĩnh dưới trướng của Magane đã thất bại, hai mươi ngàn quân Orcs chỉ còn lại có ba ngàn người.
Bảy vị thủ lĩnh của hắn cũng chỉ còn lại hai người đó là Dosk và Arkesor.
Đó là cái giá phải trả khi chống lại ý kiến của lãnh chúa tối cao Thrall và hắn cũng là cái gai trong mắt những lãnh chúa khác.
May mắn là hắn đã kịp thời rút lui sau hơn ba tháng lênh đênh trên biển chốn chạy khỏi vùng đất Dreanor, rút cuộc hắn cũng chạy thoát đến vùng đất Audios nơi người Mèo và bọn thú nhân sinh sống.Magane ngồi bên trên gặm một cái đùi cừu nướng hướng về phía Dosk hỏi dò.- Ồ, Dosk từ lúc nào mà ngươi học cách nói thú vị từ bọn người phương đông, cái gì mà Hoa Màu thì phải.Dosk uống cạn ly rượu trước mặt, hai cái răng nanh quá khổ của hắn chảy ra hai hàng nước từ chiếc ly rượu to lớn không vừa khung miệng.- Haha, bọn chúng có quốc gia gọi là Hoa Hạ, đàn bà trong cái vương quốc đó thật như những mãnh giấy, quá yếu đuối, nhưng từ lúc chiến tranh giữa chúng ta và loài người, bọn Tiên đã bỏ mặt chúng, bọn người Lùn chỉ biết ở trong ngọn núi sắt không dám bước ra ánh sáng mà thôi, ta đã nghe rằng quốc gia của chúng đã bị chia rẽ thành bốn quốc gia nhỏ hơn đó là Ngụy, Thục, Ngô, Hán.Magane mất kiên nhẫn với tên Dosk này, liếc mắt sang tên Arkesor có ý bảo ràng hắn nên làm gì đó đi.
Nhưng tên Arkesor này ngoài việc ăn uống như một con lợn chết đói và uống rượu như một tên người chết khát thì chả mong đợi gì, ngoại trừ việc máu chiến của hắn trên chiến trường và đội quân trinh sát sói kỵ của hắn.- Ngươi lắm mồm thế, tìm được gì mau nói.Dosk cũng không dài dòng, hắn biết tên Magane này đã không còn như trước, nhưng hắn cũng là một trong mười hai vị lãnh chúa dưới quyền của lãnh chúa tối cao Thrall, sức mạnh và khả năng chiến đấu của Magane cũng không phải một chiến binh như hắn có thể so sánh.- Đội trinh sát của ta đã tìm ra được giấu tích của bọn người, về hướng nam khoảng mười lăm dặm, ta đã cho ba trăm sói kỵ đến thu thập bọn chúng từ hai ngày trước, chắc tối nay, hay mặt trời mọc ngày mai sẽ có kết quả.
HahahaMagane gương mặt không cảm xúc nói với hắn.- Nếu ngươi mang về thành quả thì không sao, chứ mà để bọn người xiên hết lũ sói đó của ta, thì coi chừng cái đầu của ngươi là thức ăn của Arkesor, ta đã mất hết thuyền chiến cũng bởi tên ngu ngốc nhà ngươi.Arkesor đang ngấu nghiến miếng sườn cừu hướng tên Dosk mà than.- Ngài Magane đừng bắt ta ăn hắn, cái đầu hắn có mùi kinh tởm như lũ lợn nái.
Nếu để cho ta, ta sẽ cho sói của ta ăn.Tên Dosk tức giận uống cạn cái ly rượu trên tay, nắm chặt bàn tay với đôi mắt lửa đỏ hướng tên Arkesor.
" Tên orc ngu ngốc, sẽ có ngày ta sẽ làm lãnh chúa, giết chết hết các ngươi, đầu của ngươi sẽ được nướng trên ngọn lửa Dreanor, nơi mà các lãnh chúa khác sẽ cùng số phận như ngươi "-----Nguyễn Sí cùng nhóm quân thân cận do đích tay mình huấn luyện, chạy về Hướng Bắc nhằm gây sự chú ý của lũ Yêu Tinh.
Rút cuộc cũng thành công lôi kéo được tất cả bọn chúng đuổi theo, Sói dù sao cũng nhanh hơn ngựa, nhưng do trên đường chạy về Nguyễn Sí tạo ra nhiều bẫy để làm chậm bước chân của truy binh, vừa chạy vừa nhử khiến bọn Yêu Tinh tức điên lên, chúng gào thét đuổi theo nhất quyết phải xé xác tên người đó thành từng mãnh.
Rốt cuộc cũng thành công dụ bọn chúng đến công sự nơi mà quân ta đã bày thiên la địa võng, chỉ chờ bọn yêu tinh bước chân vào lưới mà thôi.- Waldorf, phía trước có một cái doanh trại gỗ của bọn người, giống như một ngôi làng, chúng ta có cần quay về báo với ngài Dosk không.Tên Waldorf là chỉ huy của đám quân sói kỵ lần này, đi trinh sát và săn bắt bọn người bản địa ở vùng đất này.- Ngươi muốn ta quay về, báo lại sự ăn hại của các ngươi cho ngài Dosk sao, chỉ là cái làng nhỏ nhoi của bọn người yếu đuối thì có gì mà sợ, san bằng nó cho ta..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...