Đại Tỷ! Em Phải Là Của Anh
Tình địch ư? Cậu ta xứng sao?
Trong một quán cafe gần trường Hoàng Gia. Ở một góc khuất của quán, nó chống cằm nhìn cô sinh viên năm hai_người hẹn nó ra bảo có chuyện muốn nói, giờ lại im lặng nhìn nó hết 15' đồng hồ.
- rốt cuộc chị muốn nói gì? Tôi ko dư thời gian đâu! - nó nhăn mặt, mất kiên nhẫn phá vỡ bầu ko khí vô duyên trước mặt.
Cô sinh viên cuối cùng cũng thu lại ánh mắt đang nhìn nó, cô ta cuối xuống khuấy ly cafe của mình, nhẹ nhàng nói.
- tôi tên Lâm Tuệ Liên!
Nó ngơ ngác nhìn cô gái kia, trong lòng ko ngừng tự hỏi xem cô ta có bị khùng ko? Ai hỏi tên đâu mà tự giới thiệu vậy trời?
- tôi ko cần biết chị là ai, thứ tôi muốn biết là nguyên nhân của cuộc gặp mặt này! - nó bực bội, ghét nhất là mấy cái người tỏ ra điềm đạm thong thả, tưởng đang đóng fiml cổ trang à? Ra dáng như vậy làm gì chứ?
- cô có quan hệ gì với anh Hạo Ân? - thấy nó bắt đầu khó chịu, lúc này Tuệ Liên mới nói vào chủ đề chính mà cô ta muốn.
- anh Hạo Ân? - nó tròn mắt lặp lại một lần lời cô ta nói. Sau đó quan sát cô ta một lượt rồi cười nữa miệng. - bà chị à, chị biến thái vừa thôi chứ? Kêu một người nhỏ tuổi hơn mình bằng anh mà ko thấy ngượng miệng à? Da mặt cũng dầy quá đi!
- cô...... - Tuệ Liên xanh mặt, đúng là một con nhóc lếu láo mới dám nói như vậy với cô ta. - tôi cho cô cơ hội cuối cùng, cô có chịu rời khỏi Hạo Ân ko?
- tôi cũng nói cho bà chị nghe lần cuối, bà chị ko biết Andy ghét nhất là ai gọi thẳng tên của anh ấy sao? Nếu để anh ấy biết thì sẽ ra sao nhỉ? - vừa nói nó vừa liên tưởng tới cái cảnh tát mấy bạt tay vào cái khuôn mặt đáng ghét trước mắt thì hưng phấn ko thôi.
Quả nhiên vừa nghe nó nói xong mặt của Tuệ Quân đã trắng bệch, cô biết nó nói là sự thật, vì lần đó cô đã thấy tận mắt cảnh Andy phũ phàng hất tay một cô gái đang nắm lấy tay anh, khiến cô ta văng vào tường phải đi cấp cứu, chỉ vì cô ta ngọt ngào gọi một tiếng "Hạo Ân" . Tuệ Liên mím môi nhìn nó đang nhàm chán mà chọt chọt ống hút vào ly sinh tố, cô nói ra thắc mắc của mình.
- vậy......cô là gì của.....Andy?
- người quan trọng nhất! - nó nói mà ko cần suy nghĩ, chuyện này ai mà ko biết, sao nãy giờ cô gái này toàn hỏi chuyện ko đâu nhỉ?
- quan trọng nhất......? - Tuệ Liên thì thầm lặp lại, lúc trước cô ta tưởng Andy sẽ ko bao giờ yêu thương một ai, vì thế dù cho có yêu thầm anh cô cũng ko phải ghanh tỵ khi thấy anh yêu thương người con gái khác, nhưng ngày hôm qua ở trung tâm thương mại, anh chẳng những cười với cô gái này mà còn những cử chỉ sủng nịnh che chở mà trước giờ cô chưa từng thấy, vẻ mặt ôn nhu đó, nụ cười dịu dàng đó càng khiến cô ghanh tỵ, tại sao người đi bên cạnh anh ko phải là cô? Tuy cô bé trước mắt này xinh đẹp như một thiên sứ hoàn hảo, nhưng chẳng lẽ hoa khôi Lâm Tuệ Liên cô lại ko thể sánh bằng? Càng nghĩ Tuệ Liên càng căm hận, cô ta nghiếng răng.
- nói tóm lại anh ấy là của tôi, cô sớm thấu hiểu đi!
Nó lắc đầu, sau đó bình tình nói.
- chị đúng là ko còn thuốc chữa nữa rồi, bất chấp tất cả yêu một người ko yêu mình chị cảm thấy hạnh phúc sao? Huống chi chị chỉ là yêu đơn phương mình chị, người ta cũng có hứa hẹn gì với chị ko? Chị làm ơn đừng tự lừa mình dối người nữa....
- cô thì biết gì mà nói! Nếu ko có cô anh ấy nhất định sẽ yêu tôi! - Tuệ Liên nghe nó nói xong thì kích động, ko thèm quan tâm ở đây có bao nhiêu người, cô ta đập bàn đứng dậy lớn tiếng nói.
- muốn anh ấy yêu chị ư? Chờ 1000 năm nữa đi! - vừa nói nó vừa mang balo lên bước ra khỏi quán, để lại khuôn mặt từ sững sờ đến chuyển sang căm hận của Tuệ Liên. Cô ta móc trong ví ra một chiếc điện thoại, ấn vào một dãy số, rất nhanh bên kia đã bắt máy.
- hành động đi!
-......
- ko cần giết nó, vẽ vài đường trên mặt nó là được rồi!
-.....
Cúp điện thoại Tuệ Liên cười khát máu, cô ta muốn xem khi con nhóc đó xấu xí rồi thì Andy còn thích nó nữa hay ko? Người ta nói đúng, khi con người đã chìm đắm trong sự ghen tuông mù quáng thì ko hề biết suy nghĩ, họ chỉ biết cố chấp mà làm những chuyện khiến họ cảm thấy thỏa mãn, còn hậu quả thì sao? Hình như lần này Lâm Tuệ Liên đã chọc phải người ko nên chọc rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...