Đại Tụng Sư


Q3 – CHƯƠNG 125: NGƯỜI NHÀ TỀ TỤ


Dịch giả: Luna Wong


“Một năm rưỡi này nắm quyền, cảm giác thế nào?”

Ăn cơm xong, ba người ngồi ở trong viện của Khôn Ninh cung, củ cải nhỏ ghé vào trên đùi Đỗ Cửu Ngôn ngủ gật.

Triệu Khải cười khổ, nhìn về phía phu thê bọn họ: “Chỉ mong nhi có thể mau chóng lớn lên.”

Lúc nói chuyện, đường nhìn rơi vào trên đầu của củ cải nhỏ.

Củ cải nhỏ còn buồn ngủ nhìn hắn, Triệu Khải sờ sờ đầu của hắn, ôn nhu nói: “Nói ngươi hiểu chuyện nhu thuận, ngủ đi.”

“Nga.” Củ cải nhỏ lại ngủ.

Đỗ Cửu Ngôn cúi đầu nhìn nhi tử, tâm thương yêu không dứt: “Không biết hắn có muốn tảo hôn không, sớm nuôi mấy nhi tử có quyền lực dục vọng một lòng muốn làm một phen đại sự nghiệp một chút.”

“Hắn cũng có thể làm người như vậy.” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn lại nhìn hắn: “Vương gia không muốn làm một phen đại sự nghiệp?”

“Không muốn. Ta chỉ muốn trầm mê ôn nhu hương, làm một phế vật sống phóng túng.” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn dở khóc dở cười.

Triệu Khải bật cười, lắc đầu nói: “Mục tiêu này của ngươi bao nhiêu người nghĩ, duy chỉ có ngươi thực hiện, có thể thấy được cuộc đời này của ngươi vận khí không tệ.”

“Ta cũng thấy thế.” Quế vương dựa vào ghế, thản nhiên tự đắc, “Có nương, có ca ca, có tức phụ, có nhi tử, lập tức sẽ có khuê nữ, còn có quyền thế có tiền!”

Hắn thở dài, cảm thán nói: “Trên đời này, không người có mệnh tốt như ta.”

Triệu Khải và Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, nàng đạp hắn một cước, nói: “Nói đến như ta rất đố kị ngươi. Ta không có vận khí tốt như ngươi, không thú được tức phụ ưu tú giống ta như vậy.”

“Ân. Ta cũng đố kị nàng, biết xạo như thế.”

Đỗ Cửu Ngôn lại đá một cước.

“Ta cũng ngưỡng mộ các ngươi.” Triệu Khải nói, “Có thể làm phế vật, còn có một huynh trưởng hoàn mỹ.”


Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương đều nhìn hắn, hai người đồng loạt hành lễ, cung kính nói: “Thỉnh huynh trưởng hoàn mỹ thêm một ít!”

“Nhân tâm bất túc!” Triệu Khải nhìn Quế vương, diễn xuất hoàng đế, nói: “Lần này ngươi đi An Nam lập công lớn, lại chính trực Cửu Ngôn chờ sinh, ngươi nghỉ ngơi thật tốt. Bất quá, chờ đầu xuân sang năm ngươi nhất định phải lĩnh việc làm.”

“Ta thấy, ngũ quân đô đốc phủ không tệ, Mạnh Giao quản lý mệt mỏi, để hắn hiệp trợ ngươi, vừa lúc.”

Quế vương lập tức ngồi thẳng thân thể, chính sắc nhìn hắn: “Ngươi đố kị ta ghen tỵ rõ ràng như vậy? !”

“Ân.” Triệu Khải nói, “Đã rất hàm súc khắc chế.”

Quế vương rất không khách khí trừng mắt hắn, dựa vào ghế sinh không thể yêu: “Chuyện này ngươi hỏi nương một chút đi, nàng sẽ phản đối ngươi.”

“Nương sẽ nói, ngươi để một cái phế vật tiến ngũ quân đô đốc phủ, sẽ phá hủy triều đình, phá hủy đại sự.”

“Hãy để cho phế vật nuôi nhi dưỡng nữ khai chi tán diệp tương đối khá. Dù sao, nhiệm vụ của ta và Cửu Ngôn bây giờ rất nặng.”

Triệu Khải trả lời: “Sẽ không, việc này ta đã thương lượng qua nương, nàng đồng ý rồi.”

“Nương ta cũng đố kị ta?” Quế vương nói.

Triệu Khải từ chối cho ý kiến.

“Chủ yếu mạng ngươi thật quá tốt.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ vai của Quế vương, “Ngươi vẫn là lĩnh một công việc làm đi, miễn cho một mực ở trong nhà, mà ta lại bề bộn nhiều việc, sẽ nhìn ngươi không vừa mắt.”

“Chúng ta mấy người cộng đồng nỗ lực, tề đầu tịnh tiến, ngươi sẽ không bị người đố kỵ.”

“Mộc tú vu lâm phong tất tồi chi!” Quế vương sinh không thể yêu, không muốn nói chuyện với bọn họ.

Đỗ Cửu Ngôn nín cười, nói với Triệu Khải: “Ta và vương gia đi thỉnh an cho tổ phụ tổ mẫu ta, tối nay ngươi đến nhà tiên sinh, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm.”

“Hồi lâu không thống khoái uống rượu, không bằng đêm nay ngươi và vương gia so sánh cao thấp, say mới thôi thế nào?”

Quế vương ngồi xuống, trừng nàng.

“E sợ thiên hạ không loạn.” Triệu Khải xua tay, “Ta không uống, nhưng Quế vương thì được.”

Quế vương tựa người lại, làm bộ không có nghe được đối thoại của bọn họ.

Một nhà ba người xuất cung, củ cải nhỏ dắt tay của Đỗ Cửu Ngôn sôi nổi, thường thường dừng lại sờ sờ bụng của Đỗ Cửu Ngôn: “Như một trái cầu, thực sự sẽ sinh ra một muội muội sao?”

“Sẽ. Bởi vì nương ngươi vận khí tốt, nhân sinh mãn phân, sẽ không trừ điểm nhi tử của ta nữa.”

Khóe miệng của củ cải nhỏ run lên, nhìn nàng: “Ta là để trừ điểm?”


“Không phải.” Quế vương thay Đỗ Cửu Ngôn trả lời, “Ngươi là thêm điểm.”

Củ cải nhỏ cười hắc hắc, thiêu mi nói với Quế vươn: “Cha, ta biết vì sao ngươi cảm thấy ta thêm điểm.”

“Ngươi câm miệng!” Quế vương che miệng của hắn, “Trực giác của ta nói cho ta biết, nếu ngươi nói ra ta sẽ không thích nghe.”

Củ cải nhỏ lắc đầu, mở tay của Quế vương ra, la lớn: “Bởi vì không có ta, nương ta sẽ không cùng với ngươi.”

Lúc nói chuyện, chạy đi.

Bookwaves.com.vn

Quế vương muốn đuổi theo, Đỗ Cửu Ngôn kéo lấy hắn, nói: “Ôi chao, tiểu hài tử nói ngươi tính toán cái gì.”

“Nể mặt mũi của nàng, ta tha cho hắn lúc này, tiểu hài tử như hắn không hiểu tình cảm cộng hoạn nạn giữa ta nàng.” Quế vương nói.

“Không, hài nhi của ta nói đúng.”

Quế vương sịu mặt nhìn nàng, tốn hơi thừa lời nói: “Đời này, ta cho nàng sinh mười đứa!”

“Mười đứa? Đó chính là bây giờ còn thiếu tám. Theo tần suất hai năm một đứa, chính là mười sáu năm sau.” Đỗ Cửu Ngôn xòe ngón tay tính toán, “Vương gia năm nay hai mươi lăm, mười sáu năm sau đã hơn bốn mươi.”

“Còn được sao?”

Quế vương ngao hét một tiếng, cầm lấy cổ tay của nàng cắn một cái, nói: “Nàng thử xem, bổn vương bảy mươi cũng có thể sừng sững không ngã.”

“Bội phục.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Đến lúc đó tìm một phòng tiểu cô nương cho ngươi.”

Quế vương hừ một tiếng: “Không cần. Ta chỉ thích lão thái thái như nàng vậy.”

“Vậy ngươi chậm rãi ngâm đi.” Đỗ Cửu Ngôn đắp bờ vai của hắn, đi không nhanh không chậm. Ưỡn bụng bước đi quả thực rất mệt, hơn nữa đầu khớp xương còn đau, đi lâu, càng cảm thấy mỗi chỗ đều khó chịu.

Không chỉ bước đi đau, chính là nằm cũng chịu tội, nằm ngửa áp thở không nổi, nằm nghiêng, xương sườn giật giật đau.

Phản chính không thư thái.

Nàng không thư thái, Quế vương cũng không có thể quá thư thái, không có việc gì lôi ra quất roi kim đâm một phen, cũng coi như vật tẫn kỳ dùng.

Ba người đến Lỗ phủ, vừa vào cửa bà tử sai vặt liền tiến lên đón, Lỗ phu nhân nghe tin cũng nghênh đến trước cửa, liếc mắt liền thấy được bụng của nàng, nói: “. . . bụng này, sắp sinh đi.”


“Vâng.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Phỏng chừng trung thu tiết.”

Gương mặt của Lỗ phu nhân vui mừng, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Người của ba nhà đều nhân đinh đơn bạc, ngươi phải sinh nhiều một chút.”

An quốc công phủ mặc dù đã không còn, nhưng nguyên vốn cũng là nhân đinh không thịnh vượng, hoàng gia cũng thế, rồi đến Lỗ phủ thì càng không vượng.

Đỗ Cửu Ngôn thân kiêm con nối dòng tam tộc, trọng trách đầu vai rất nặng.

“Người thấy cữu ma chưa?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Lỗ phu nhân.

Lỗ phu nhân mặc dù cảm thấy Lương Di có chút yếu ớt, tính tình tiểu hài tử, nhưng điều kiện của Lỗ Niệm Tông bày chỗ này, muốn tìm một cô nương đoan chánh, cũng không dễ dàng. Huống chi, Lỗ Niệm Tông và Lương Di lại thích nhau, Lương Di hoàn toàn không có xem Lỗ Niệm Tông như người không toàn vẹn, chỉ mấy điểm này, nàng lại không thể không thích Lương Di.

“Tốt! Tiểu nha đầu cười rộ lên ngọt ngào, nhìn thoải mái.”

“Hôn sự của cữu cữu ngươi, may có ngươi và vương gia.”

Đỗ Cửu Ngôn ngắt lời thành công, cười nói: “Cữu cữu và cữu ma thương lượng, hai người muốn qua mấy năm nữa mới có hài tử, nói muốn đi ra ngoài chơi.”

“Chơi đủ rồi trở về sinh hài tử.”

“Như vậy sao được, nhân đinh của Lỗ phủ hiếm như thế, dù thế nào cũng phải sinh ba bốn hài tử khai chi tán diệp trước mới được.”

Lỗ phu nhân trừng mắt, nói: “Phản rồi bọn họ, còn chơi mấy năm. Chơi tiếp nữa, ta và lão gia đều phải xuống đất.”

Bookwaves.com.vn

“Việc này ngươi nói đúng, nếu như bọn họ buông bỏ chính sự tự mình ra ngoài chơi, ta là người đầu tiên không đồng ý.”

Đỗ Cửu Ngôn dựng thẳng một ngón tay cái lên, nói: “Đúng!”

Răng trắng lớn ngươi nghìn vạn lần chớ có trách ta! Dù sao nếu nói nối dõi tông đường, ngươi đứng mũi chịu sào.

“Ta đi thăm răng trắng lớn.” Củ cải nhỏ chạy vào trong viện.

Đỗ Cửu Ngôn và Lỗ phu nhân vừa đi vừa nói chuyện, Lỗ Niệm Tông và Lương Di đón, Lỗ Niệm Tông vuốt nóng lỗ tai lên, nói với Lỗ phu nhân: “Nương, buổi chiều ta muốn mang theo củ cải nhỏ và Di Di đi Thập Độ, trong nhà quá nóng, vẫn là Thập Độ mát mẻ.”

Lương Di rất khéo léo đứng ở phía sau Lỗ Niệm Tông, biểu thị nàng cái gì đều nghe phu quân, không phải nàng làm chủ.

“Đi a, ” Lỗ phu nhân nói, “Để Lý ma ma bồi các ngươi đi đi, Lý ma ma đi qua mấy lần.”

“Bên kia còn có một Thuỷ Thần miếu, tống tử rất linh nghiệm. Các ngươi thành thân cũng có hơn nửa năm, ta thấy có thể sinh hài tử rồi.” Lỗ phu nhân nói.

Lương Di cúi thấp đầu không dám nói lời nào.

“Nương!” Lỗ Niệm Tông và Lương Di nói xong rồi, sang năm mới sinh hài tử, cũng không chờ hắn nói, Lỗ phu nhân ném mồi ra, “Sinh xong, sau đầy tháng hai người các ngươi có thể ra ngoài chơi một năm.”

“Không thôi, ai cũng không được bước ra kinh thành nửa bước!”

Lỗ Niệm Tông và Lương Di ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vì sao thái độ của Lỗ phu nhân thay đổi?


Lỗ Niệm Tông nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn rất chột dạ cúi đầu sờ bụng.

“Được!” Lương Di đáp ứng rồi, cười híp mắt nói, “Chúng ta nghe mẫu thân.”

Lỗ phu nhân càng hài lòng với Lương Di.

Đỗ Cửu Ngôn cũng hài lòng, như vậy ít người nhìn chằm chằm bụng của nàng.

Một đứa còn chưa có sinh, lại muốn sinh tiếp, nhân sinh quá đau khổ.

“Lợi hại!” Quế vương dựng thẳng một ngón tay cái lên, “Nhưng ta vẫn là sẽ để nàng sinh mười đứa.”

Đỗ Cửu Ngôn véo hắn.

“Đứng ở chỗ này làm gì?” Lỗ Chương Chi mới rảnh trở về, vừa vào cổng trong liền thấy nhi tử và ngoại tôn nữ đều ở, hắn nhất thời nở nụ cười, “Trên đường có mệt hay không?”

“Bụng này của Cửu Ngôn, sắp sinh sao?”

Hắn đầy mặt kinh hỉ, sau khi có củ cải nhỏ, trong nhà thật lâu không có thêm người rồi.

“Đúng vậy.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói.

Lỗ Niệm Tông lôi kéo Lương Di đi lên hành lễ, Lương Di khéo léo nói: “Nhi tức thỉnh an phụ thân .”

“Tốt, tốt!” Lỗ Chương Chi không có ý kiến gì với nhi tức, có thể thích bao dung Lỗ Niệm Tông là được, “Thiên lý bôn ba, trên đường cực khổ, đi vào ngồi nói.”

Lương Di xác nhận, cúi thấp đầu cười khanh khách theo sát.

“Di Di, nàng thật ngoan nga.” Lỗ Niệm Tông thấp giọng nói.

Lương Di gật đầu: “Ta phải lưu ấn tượng tốt, ngươi phải giúp ta.”

“Giúp thế nào?” Lỗ Niệm Tông hỏi.

“Buổi tối ta xuống bếp, để cha nương càng thêm thích ta.”

Lỗ Niệm Tông lắc đầu: “Đổi một cái, ta giúp nàng.”

“Không được.” Lương Di giậm chân.

Đi ở phía trước Lỗ Chương Chi và Lỗ phu nhân nghe đối thoại của hai người, liếc nhau hiểu ý cười.

Chuyến này Lỗ Niệm Tông ra ngoài đúng rồi.

Không chỉ thêm kiến thức, người trở nên chững chạc, tức phụ cũng thú về luôn.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận