Q3 – CHƯƠNG 46: GIẤU DIẾM BỊA CHUYỆN
Dịch giả: Luna Wong
“Vậy ngươi đây là xui xẻo cũng là may mắn.” Hồ bộ đầu nói, “Vị này chính là Đỗ Cửu Ngôn Đỗ tiên sinh, đường đường tụng sư vương phi Đỗ Cửu Ngôn!”
Lưu Càn a một tiếng, há to miệng, không dám tin lặp lại: “Đỗ Cửu Ngôn?”
“Đỗ Cửu Ngôn?” Lưu Vĩnh Húc nhảy dựng lên, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn nói, “Ngươi chính là vị đại tụng sư Đỗ Cửu Ngôn kia của Thiệu Dương?”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Ân.”
Lúc nói chuyện, cảm thấy nàng nên giải thích một chút, vì sao nàng xuất hiện ở nơi này, bằng không có tổn hại danh dự của nàng, nàng dừng một chút nói bổ sung: “Ta và vương gia làm việc đi ngang qua nơi này, vừa mới thấy nhà ngươi có oan tình. Trấn An lại là nơi vương gia quản hạt, thế tất phải quản.”
Nói như vậy, đối phương có thể không trả tiền cho nàng hay không? Đầu óc của Đỗ Cửu Ngôn vừa chuyển, lại bỏ thêm một câu, nói: “Vừa mới rồi, các bằng hữu tụng sư của ta, cũng muốn nhận án tử của nhà ngươi, một để giết thời gian, hai, bọn họ cũng có thể gom góp xoay chuyển, dù sao tiền thưởng của Lưu viên ngoại đối với ta mà nói cũng không có gì, đối với bọn họ vẫn là một chút tiền nhỏ a.”
Cho nên, tiền ngươi vẫn là phải trả.
Chu Tiếu nghe khóe miệng cấp tốc run lên, cùng Tiền Đạo An lặng lẽ phối hợp gật đầu, biểu thị tán thành lời Đỗ Cửu Ngôn nói, bọn họ ham chút tiền thưởng nhỏ này.
“Thật là Đỗ tiên sinh.” Lưu Càn kích động không thôi, hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn quỳ.
Bốn huynh đệ người Lưu Vĩnh Húc cũng quỳ theo.
“Sự tình chưa tra rõ, các ngươi quỳ cũng vô ích, đều đứng lên đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Năm người đứng lên.
Lưu Càn lau nước mắt lưng tròng kích động ở khóe mắt, nói: “Vẫn ngưỡng mộ đại danh của Đỗ tiên sinh đã lâu, muốn sinh thời đi kinh thành xem, nghe người biện tụng, cũng liền chết cũng không tiếc.”
“Lại thật không ngờ, người đến Trấn An rồi.”
Còn là bởi vì gia sự của bọn nó nữa.
“Đỗ tiên sinh, chuyện này người nhất định phải làm chủ cho chúng ta a, nhà của chúng ta nhất định là đụng phải đồ không sạch sẽ gì.” Lưu thái thái nói.
“Chuyện của Dung Dung còn chưa có giải quyết, nhân mạng liền theo sát mà xảy ra .”
“Thực sự là quá xui xẻo.”
Lưu thái thái nói chuyện, gào khóc.
“Đỗ tiên sinh ở chỗ này, không nên thất lễ.” Lưu Càn rầy một tiếng, Lưu thái thái bị nghẹn không dám khóc nữa, khóc thút thít tội nghiệp đứng ở một bên.
Lưu Dung do nha hoàn đỡ, còn đắm chìm trong bi thương vì Tiếu Chí Viễn chết đi.
“Làm sao bây giờ?” Lưu Càn hỏi, “Hồ bộ đầu nói muốn giam giữ bốn người bọn họ trước, người xem có thể để ở nhà trước hay không, chúng ta không trốn, nhất định phối hợp với người cùng nha môn kiểm chứng.”
Đỗ Cửu Ngôn rất bất đắc dĩ, nói: “Người chết hay chưa?”
Lưu Càn gật đầu.
“Còn có người hiềm nghi khác không?”
Năm phụ tử Lưu Càn cùng nhau lắc đầu.
“Bắt người hiềm nghi trở về thẩm vấn kiểm chứng, đây là trình tự bình thường của nha môn. Huống chi, người đúng là các ngươi đánh, hiện trường vừa không có người khác, nếu là không mang bọn ngươi về nha môn, chuyện này Hồ bộ đầu đều là xử lý phạm quy, hắn sẽ bị kiện.”
Lưu Càn nghe khóc không ra nước mắt, đánh mặt mình một cái, ngồi chồm hổm dưới đất ủ rũ.
“Vậy, bốn người chúng ta đều đi sao?” Lưu Vĩnh Khang hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.
“Chúng ta vừa đi, vậy. . . Vậy trong nhà làm sao bây giờ?”
Nàng cũng không biết làm sao bây giờ, cho nên bất lực, “Các ngươi an bài một chút đi. Duy nhất có thể dàn xếp, chính là cho các ngươi một chút thời gian, dàn xếp một chút chuyện trong nhà.”
Bốn nhi tức của Lưu gia cũng tiến lên đây, khóc sướt mướt đỡ phu quân của bản thân.
“Đều do Dung Dung.” Lưu đại nãi nãi chỉ vào Lưu Dung, chửi ầm lên, “Thường ngày người một nhà coi ngươi như nhãn châu mà thương yêu, ngươi lại là làm ra loại chuyện mất mặt này.”
“Lúc ngươi làm loại chuyện này, có nghĩ tới các vị ca ca của ngươi, bọn họ ở bên ngoài làm người như thế nào, chất nữ của ngươi có cô cô như ngươi vậy, sau này làm sao gả hay không.”
“Hiện tại được rồi, bốn ca ca của ngươi đều bởi vì ngươi ngồi tù, ngươi cao hứng rồi?”
Bookwaves.com.vn
“Nếu như tra không rõ ràng, chính là tội giết người!” Lưu đại nãi nãi phi một cái, khóc nói, “Người thứ nhất nên chém đầu, liền chém đầu của ngươi.”
Lưu Dung bị chửi sửng sốt một chút, sắc mặt cũng gấp kịch biến hóa, một lúc lâu lau nước mắt, giơ chân nói: “Ngươi toán cái thứ gì, ngươi dựa vào cái gì máng ta.”
“Chí Viễn ca của ta đã chết rồi, hắn không phải mạng sao.”
“Trong lòng ta không khó quá sao, ngươi dựa vào cái gì mắng ta!”
Lưu Dung chỉ vào Lưu đại nãi nãi nói với Lưu thái thái: “Nương, người nghe thử xem đại tẩu nói chuyện khó nghe bao nhiêu. Cũng không phải ta bảo các ca ca đánh hắn.”
“Ngươi câm miệng cho ta!” Lưu thái thái tức giận run, “Bốn ca ca của ngươi đánh Tiếu Chí Viễn, còn không phải là bởi vì thương yêu ngươi sao.”
“Ngươi cư nhiên một chút lương tâm cũng không có, chỉ lo sống chết của Tiếu Chí Viễn, mặc kệ mấy ca ca của ngươi.”
“Ngươi thật đúng là bản lĩnh, đầu óc có phải bị chó bới rồi hay không?”
Thân thể của Lưu Dung không tốt, sau khi xuất huyết nhiều mặc dù có dưỡng, nhưng bởi vì thời gian thiện đoạn khí máu rất hư. Nàng tức giận đến tối sầm, ngồi ngồi dưới đất, không có biện pháp lý giải, nàng rõ ràng rất khó chịu, vì sao người một nhà không hiểu nàng, trái lại mỗi người đều đến mắng nàng.
“Đi chuẩn bị đi.” Đỗ Cửu Ngôn phất tay.
Bốn huynh đệ Lưu gia đi thu thập.
Đỗ Cửu Ngôn quay đường trở về phòng một lần nữa, Kha bá vẩy một tầng bột phấn màu đen trên mặt đất, sau đó dùng giấy trắng ấn một tầng vết tích xuống, toàn bộ dấu hài hoàn hảo không tổn hao gì in trên tờ giấy trắng. Sau đó hắn lại đổ khuôn mẫu trên mặt đất, toàn bộ quá trình mây bay nước chảy lưu loát sinh động, chuyên nghiệp lại thần bí.
Bùi Doanh một mực ở bên nhìn, đầy mắt hiếu kỳ.
“Ngươi đi nha môn trước đi.” Đỗ Cửu Ngôn thấy chuyện Kha bá nên làm đã xong, liền nói với Bùi Doanh nói, “Ngươi muốn dẫn ai đi bồi ngươi, một mình ngươi được không?”
Bùi Doanh nói: “Để Hàn tướng quân bồi ta đi, một mình ta. . . Ngược lại không phải là sợ, chỉ là cần giúp đỡ.”
“Được.” Hàn Đương nói, “Ta bồi Bùi cô nương đi.”
Hàn Đương bồi Bùi Doanh đi nha môn.
“Đỗ tiên sinh, ta, ta làm cái gì?” Hồ bộ đầu hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn nhìn mặt đông một chút, trời đã sắp sáng, nàng nói: “Trời sáng rồi hãy nói, đi uống trà nghỉ ngơi một chút trước.”
“Đi, đi chỗ ta uống trà đi.” Lưu Càn chào đón nói.
Hắn biết rất rõ, hiện tại người duy nhất có thể cứu nhà người bọn họ, chính là Đỗ Cửu Ngôn.
“Mã Giác thì sao?” Hồ bộ đầu chỉ vào Mã Giác trong căn phòng cách vách.
Đỗ Cửu Ngôn nhìn thoáng qua căn phòng cách vách, nói: “Để một mình hắn ở trong phòng trước, trời sáng rồi lại đưa đi nha môn thẩm vấn.”
Lại phân phó người âm thầm trong coi, nàng muốn biết, một mình Mã Giác ở đó có thể thành thật hay không.
Hồ bộ đầu xác nhận, mọi người đi chủ viện.
“Đỗ Cửu Ngôn, ” Lưu Dung bỗng nhiên đuổi theo, lôi kéo cánh tay của Đỗ Cửu Ngôn, nhìn chằm chằm nàng nói, “Án tử ngươi định xử lý như thế nào?”
Đỗ Cửu Ngôn dừng lại nhìn nàng, nhướng mày nói: “Lo lắng bốn vị ca ca của ngươi?”
“Ta đương nhiên lo lắng a, bọn họ là ca ca ta, cũng không phải cừu nhân của ta.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Vậy cầu mong, trong thời gian một chén trà nhỏ chưa tới, thật sự có người đã từng vào trong phòng, đánh chết Tiếu Chí Viễn.”
“Bất quá, cầu mong cũng vô ích, còn phải có chứng cứ chứng minh, bằng không, hết thảy đều là uổng công, bốn người bọn họ tất nhiên nên vì hành trình giết người, mà gánh vác trách nhiệm.”
“Cái gì trách nhiệm?”
“Bất luận thủ tòng, giống nhau trảm lập quyết.”
Lúc này Lưu Dung mới ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện, sanh mục kết thiệt hỏi ngược lại: “Trảm lập quyết? Không có khả năng, điều này sao có thể?”
“Tại sao có thể như vậy, sự tình làm sao sẽ biến thành như vậy?”
Đỗ Cửu Ngôn lười nhìn nàng.
“Để Đỗ tiên sinh chê cười, tiểu nữ từ nhỏ bị chúng ta làm hư, thế cho nên hiện tại làm việc là một chút lo lắng cũng không có.” Lưu Càn thở dài nói.
Bookwaves.com.vn
Đỗ Cửu Ngôn không phản lời của Lưu Càn, tiểu cô nương như Lưu Dung vậy, còn thật là bởi vì gia giáo không lo.
“Đều tại ngươi, ” Lưu thái thái nói, “Một lòng muốn sinh một nữ nhi, nếu theo ý ta, nàng cũng sẽ không tới trên đời này.”
“Tai họa, chính là một tai họa.”
Lưu Càn giận, đè thanh âm nói: “Hiện tại ngươi nói lời này có ý nghĩa sao? Đều nuôi lớn như vậy, ngươi đi bóp chết nàng, ngươi còn phải ngồi tù.”
“Hài nhi của ta a, ” Lưu thái thái vừa nghĩ tới bốn nhi tử cũng sắp ngồi tù, thực sự là lòng như đao cắt, “Nếu như Lưu gia hủy trong tay chúng ta, ngày nào đó chúng ta chết, cũng không có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông.”
Đỗ Cửu Ngôn cũng không biết làm sao an ủi bọn họ.
Mọi người đều tự ngồi xuống.
Một đêm không có ngủ, tinh thần đều không quá tốt.
“Để trù phòng đưa chút trà bánh và hoa quả đến, Đỗ tiên sinh và các vị tiên sinh cũng chưa có ăn cơm.”
Lúc này Đỗ Cửu Ngôn mới phát hiện, mấy huynh đệ Quách Ao cũng còn ở.
Vài người đang đợi lấy thù lao, nhưng tình huống bây giờ, nói những lời này cũng rất không hợp nghi.
Trù phòng dâng trà bánh, mọi người ăn xong nghỉ ngơi một hồi.
“Đỗ tiên sinh, làm sao bây giờ?” Lưu Càn hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn thả chung trà, hỏi: “Lưu viên ngoại, làm phiền ngươi bảo Lưu tiểu thư qua đây.”
Lưu Càn xác nhận, để người đi tìm Lưu Dung đến.
Lưu Dung trực tiếp tiến đến, ngồi xuống giữa phụ mẫu, thở phì phò, gương mặt ủ rũ.
“Lưu tiểu thư, ” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Mã Giác, ngươi xác định không biết?”
Lưu Dung tiếu mục trừng, mất hứng nói: “Ta nói mấy lần rồi, ta nói ta không biết hắn, tại sao lại hỏi nữa.”
“Buổi tối mùng tám tháng ba, ngươi xác định không có đi hậu hạng, cũng không có bị người cường bạo?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
“Không có, không có! Ta nói một lần chót, nếu ngươi còn hỏi lại ta sẽ không nói nữa.” Lưu Dung nói.
Quách Ao ngẩn ra, rốt cục triệt để hiểu rõ, vì sao mọi người không nghi ngờ Mã Giác hắn bắt được, mà là nhìn chằm chằm vào Tiếu Chí Viễn.
“Ta con mẹ nó, ” Quách Ao nhất thời trở mặt, chỉ vào Lưu tiểu thư nói, “Ngươi không ai gian, vì sao ngươi nháo nói bị gian?”
Hắn khí vô cùng, chỉ vào Lưu Dung trách cứ một trận.
Mấy huynh đệ của hắn bận rộn lâu như vậy, không ngờ căn bản là lời nói dối của một tiểu cô nương tùy hứng biên.
Bọn họ khổ cực người nào chịu trách nhiệm.
“Nếu ngươi không ham tiền tài, chuyện của nhà ta cùng ngươi có quan hệ sao?” Lưu Dung hừ một tiếng.
“Như vậy, có quan hệ với nha môn hay không?” Hồ bộ đầu lạnh lùng nói, “Chuyện không có thật, ngươi vui đùa chúng ta?”
Lưu Dung sợ hết hồn, không dám lớn tiếng nói chuyện với Hồ bộ đầu, lầu bầu nói: “Ta, ta lại không biết sự tình sẽ biến thành như vậy. Đều tại cha nương ta lại còn báo quan.”
“Ngươi câm miệng cho ta.” Lưu Càn thật sự là không mắt nhìn nữ nhi, bình thường nhìn cơ linh khả ái, thế nào vừa gặp phải chuyện, còn không bằng tiểu hài tử.”
Quách Ao nói: “Không đúng a.”
“Không đúng, không đúng!” Quách Ao đứng dậy, đi mấy bước, “Nếu như buổi tối mùng tám tháng ba, là Lưu tiểu thư nói bừa, Mã Giác kia là xảy ra chuyện gì? Hắn không phải ta tìm cho đủ số, hắn là thật thừa nhận!”
“Đỗ gia, ” Quách Ao nói với Đỗ Cửu Ngôn, “A, cho nên người vừa hỏi Lưu tiểu thư, có biết Mã Giác hay không?”
Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...