Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 720: TIỂU TỬ THỐI NÀY


Dịch giả: Luna Wong


Lúc đi, Đỗ Cửu Ngôn vẫn là thông báo bảo trưởng chiếu cố phụ nhân, lại thông báo phụ nhân, chờ thân thể nàng tốt lên, đến Quế vương phủ trong thành tìm nàng lấy đồ của Bạch Tuyển.

Bạch Tuyển làm đúng, ngân phiếu không thể để ở bên người của nương hắn.

Nhân tâm khó đánh giá, một phụ nhân ốm yếu như nàng mang theo tiền, không khác gì tiểu quỷ lấy mạng, rất nhanh thì có thể lấy mạng của nàng.

Vài người đến kinh thành vừa lúc cửa thành đóng.

Ninh vương phủ đèn đuốc sáng trưng, Triệu Dục bận xong chuyện của một ngày, cũng mới vừa đến Ninh vương phủ.

So với lúc sáng Ninh vương đỡ hơn chút rồi, bởi vì ăn không đồ, thượng thổ hạ tả không có nghiêm trọng như lúc đầu nữa, nhưng cả người hư nhược, phảng phất thoáng cái gầy hơn mười cân, da đều lỏng lẻo treo trên mặt, hốc mắt cũng hóp vào trong.

Lộ ra một tia tử khí mọi người không muốn nhìn thấy.

“Mặc Hề, ” Khí sắc của Triệu Dục cũng không tốt, thấy Quế vương, hỏi hắn: “Nói các ngươi đuổi theo tra chuyện của hài tử kia, có mi mục không?”

Quế vương gật đầu, “Có! Bất quá còn có một số chuyện chưa có xác nhận, ngày mai ta vào cung tìm ngươi.”

“Được.” Triệu Dục cũng không bắt buộc, “Hàn thái phi muốn tới, trẫm sợ nàng nháo sự, nói với nàng mai lại tới, nếu là nàng khiển người tới tìm ngươi nói tình, ngươi cứ nói thật là do trẫm dặn dò ngươi là được.”

Quế vương ứng.

“Trẫm trở về.” Triệu Dục nhìn Ninh vương, thở dài, “Sớm biết như vậy, trẫm nên để hắn về sớm một chút.”

Quế vương nói: “Không có quan hệ gì với ngươi, có người muốn làm ác, há là ngươi có thể dự liệu.”

“Không nói, ” Triệu Dục rất mệt mỏi, do Tiết Án đỡ đi ra ngoài, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương cùng nhau tiễn hắn trở về, Triệu Dục hỏi, “Buổi trưa Cửu Giang vương qua đây, các ngươi có gặp không?”

Quế vương gật đầu, “Có gặp.”

“Ân.” Triệu Dục quay đầu lại nói với bọn họ, “Các ngươi đi đi.”


Dư quang của hắn thấy Bả Tử, dừng một chút liền lên xe đi.

Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương cùng nhau trở về Ninh vương phủ, Hỉ công công lấy thức ăn cho bọn hắn, ba người tựa ở noãn các nhắm mắt nghỉ ngơi, Hỉ công công bảo mọi người không nên nháo, tất cả mọi người rón rén làm việc.

Không biết qua bao lâu, Bả Tử đột nhiên hỏi: “Ngươi định làm như thế nào?”

Đỗ Cửu Ngôn không có mở mắt ra, nên không biết Quế vương biểu tình gì.

Một lúc lâu, chợt nghe hắn nói: “Ngày mai tiến cung, đối chất!”

Đỗ Cửu Ngôn đổi một tư thế, nói: “Công việc bề bộn như vậy, phải hỏi rõ!”

Quế vương tựa ở đầu giường đặt gần lò sưởi, nhắm mắt lại, thanh âm nặng nề nói: “Ta mệt mỏi, nghỉ một lát!”

“Các ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi ra ngoài một chút.” Bả Tử nói chuyện liền đi ra ngoài.

Đỗ Cửu Ngôn ngủ không được, đi ra đứng ở dưới hành lang thông khí, Hỉ công công tiến lên đây, thấp giọng nói: “Vương phi, Lỗ phủ có vị Lý ma ma ở bên ngoài, nói tìm người có việc.”

“Thỉnh nàng tiến đến.” Đỗ Cửu Ngôn nói chuyện mình cũng nghênh đến cửa viện.

Chắc là Lỗ Chương Chi tới hỏi chuyện của Ninh vương, nhưng hắn không thể tự mình phái người đến, nên để Lỗ phu nhân khiển Lý ma ma qua đây.

Lý ma ma bước nhanh qua đây, Đỗ Cửu Ngôn cùng nàng đến vườn hoa bên cạnh viện nói, Lý ma ma hỏi: “Phu nhân lo lắng người nghỉ ngơi không tốt, tối hôm qua không ngủ có phải hay không?”

“Ăn cơm chưa, nô tỳ sợ người trong vương phủ luống cuống tay chân không để ý tới các ngươi, nên mang điểm tâm đến cho người.” Lúc nói chuyện, đưa hộp đựng thức ăn trong tay cho Đỗ Cửu Ngôn.

Đỗ Cửu Ngôn nhận lấy, nói: “Ngươi nói với tổ phụ, Ninh vương là trúng độc chu sa, tạm thời còn sống, chỉ là người không được tốt, mấy thái y của thái y viện cũng không có nắm chắc.”

Kỳ thực nàng cũng không ôm bao nhiêu hy vọng.

“Lão gia cảm thấy kỳ quái, vì sao hài tử giết người này uống thuốc độc tự sát, mà Ninh vương lại. . .” Lý ma ma nói, “Lão gia còn nói, người năm đó đề cử Thanh Nham tán nhân vào cung, là Tĩnh Ninh hầu gia, việc này hắn cũng biết, tiên đế nói về việc này với hắn.”

Quả nhiên là Tĩnh Ninh hầu! Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đã biết. Ngày mai vương gia sẽ vào trong cung, sự tình rốt cuộc thế nào, ngày mai sẽ rõ ràng.”

“Vậy nô tỳ trở về đáp lời lão gia, buổi tối người có thời gian thì nghỉ ngơi một hồi.” Lý ma ma nói, “Chờ xong chuyện, người trở về một chuyến, nô tỳ làm chút ăn ngon bổ một chút cho người.”

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, tiễn Lý ma ma ra ngoài.

Nàng vừa về, Hỉ công công dẫn một người tiến đến, Đỗ Cửu Ngôn quen, là Chu ma ma bên người Tần đại phu nhân, mặc dù không nói nói chuyện, nhưng gặp qua hai lần.


Chu ma ma cũng dẫn theo hộp đựng thức ăn, đưa cho Đỗ Cửu Ngôn, “Quốc công gia và đại lão gia còn có phu nhân chúng ta lo lắng cho người cùng vương gia ngủ không ngon ăn không ngon, nên để nô tỳ đưa chút đồ ăn đến cho người.”

Bookwaves.com.vn

“Bảo người không nên lo nghĩ, sự tình làm từng cái một.”

Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, đón hộp đựng thức ăn cầm trong tay.

“Vậy nô tỳ trở về.” Chu ma ma phúc phúc, xoay người ra Ninh vương phủ.

Đỗ Cửu Ngôn về lại noãn các, bày hết đồ ăn trong hai hộp thức lên trên bàn, lại đem mấy thứ đồ của Bạch Tuyển song song đặt ở trên kháng, vừa ăn đồ vừa nghiên cứu.

Nửa đêm, nàng cực mệt, ngủ một hồi, chờ lúc tỉnh Quế vương đã không ở, nàng hơi thu thập một chút ra ngoài, Quế vương đang sải bước từ bên ngoài viện tiến đến, nàng hỏi: “Ngươi đã đi đâu?”

Quế vương nhìn nàng một cái, ánh mắt lóe lóe, chỉ nói: “Đi trong tù một chuyến.”

Đỗ Cửu Ngôn có chút kỳ quái, đang muốn hỏi lại, Quế vương đã nói: “Ngôn Ngôn, chúng ta đi Cửu Giang vương phủ.”

Trong lòng của Đỗ Cửu Ngôn lộp bộp một tiếng, hỏi: “Làm sao vậy?”

Quế vương lôi kéo nàng ra ngoài, “Tối hôm qua Cửu Giang vương nửa đường đến Ninh vương phủ, ngựa điên xông ra ngoài, tuy rằng hắn được thị vệ đi theo cản lại, nhưng hắn từ trong xe ngựa lăn ra ngoài, xương của một cánh tay bị ngựa đạp vỡ, nếu không phải hắn có chút võ công, chỉ sợ đầu cũng bị đạp nứt ra.

“Tối hôm qua sao?” Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc, “Ở địa phương nào, vì sao ngựa điên?”

Quế vương nói: “Có nhớ kỹ Quý Ngọc có lần ở ngoài thành, ngựa cũng điên không?”

“Giống lần đó?”

Quế vương gật đầu.

“Đi xem.”

Quế vương bồi Đỗ Cửu Ngôn ra ngoài, Bả Tử thay đổi một bộ quần áo, ở bên cửa chờ bọn hắn, nhìn thấy bọn họ đi ra liền đi tới, ba người đi Cửu Giang vương phủ.

Tần thái phu nhân nháo nghiêng trời lệch đất, nhất định phải vào trong cung nói rõ lí lẽ, để Triệu Dục làm chủ cho Cửu Giang vương.


Còn nói phân minh chính là có người giết hết tất cả vương đương triều.

Nàng miệng vô già lan ở cửa chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, thấy Quế vương qua đây, liền châm chọc nói: “Vương gia, lão thân thấy thân thể ngươi không tệ a, tuổi còn trẻ quả nhiên là bất đồng.”

“Ta thấy, vương gia đường triều này, chỉ có Quế vương gia có thể sống lâu trăm tuổi.”

Ý của nàng quá rõ ràng, Quế vương mặc kệ nàng, trực tiếp vào trong phòng.

“Tần Cửu Yên!” Tần thái phu nhân hô, “Ngươi chớ quên ngươi họ gì, Cửu Giang vương nằm ở bên trong, cũng là biểu ca của ngươi.”

“Ngươi không giúp hắn, ngươi cũng không có thể kết phường với người khác hại hắn, như ngươi vậy là sẽ bị trời phạt.” Tần thái phu nhân nói.

Đỗ Cửu Ngôn dừng lại nhìn thoáng qua Tần thái phu nhân.

Tần thái phu nhân cho là nàng sẽ phản bác, nhưng nàng hướng về phía bản thân liếc mắt, xoay người rời đi.

Nàng bị chọc tức lảo đảo, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn nửa ngày không nói nên lời.

Sắc mặt của Cửu Giang vương tái nhợt, nằm ở trên giường, cánh tay trái bị cố định tại bên người, nhìn thấy bọn họ tiến đến, hắn cười khổ nói: “Thật sự là vô dụng, kiếm vất vả cho các ngươi.”

“Nguyên nhân ngựa điên còn không rõ ràng lắm, nhưng người bên cạnh ta đều là có thể tin. Việc này các ngươi chớ để ý, Ninh vương chuyện bên kia đã đủ nhiều.” Cửu Giang vương nói, “Chính là ngoài ý muốn, phỏng chừng ngựa cũng là bị kinh sợ.”

Bookwaves.com.vn

Quế vương gật đầu, nói: “Ngươi nghỉ ngơi thật tốt, chờ ta từ trong cung đi ra trở lại thăm ngươi.”

Cửu Giang vương tĩnh dưỡng như vậy là được, không có nguy hiểm mạng sống.

“Được, các ngươi nhanh đi.” Cửu Giang vương nói, “Cũng nói một tiếng với thánh thượng, ta không có chuyện gì lớn, dưỡng mấy ngày là khỏe.”

Quế vương gật đầu, xoay người muốn đi, Cửu Giang vương lại hô một tiếng, “Mặc Hề.”

“Ân.” Quế vương nhìn hắn.

“Ta thực sự không có việc gì, ngươi đừng lo lắng.” Cửu Giang vương thấp giọng nói, “Ngươi, đừng sợ.”

Quế vương hơi gật đầu, sải bước lớn đi mất.

“Vậy vương gia nghỉ ngơi thật tốt, ” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói, “Ngày khác chúng ta trở lại.”

Cửu Giang vương gật đầu, “Cửu Ngôn, ngươi khuyên nhủ Mặc Hề, tính tình hắn tuy tốt nhưng có đôi khi cũng thích để tâm vào chuyện vụn vặt, lại không thương lượng với người khác, tự làm khổ bản thân.”

“Đã biết.” Đỗ Cửu Ngôn đi ra, Quế vương ở viện tử nghe thường tùy của Cửu Giang vương nói tình huống lúc đó.

“. . . Ngựa cũng là ngựa thường dùng, tìm trở về xong, nói là ăn một loại thuốc ngựa, loại thuốc này có thể để cho ngựa hưng phấn.”


“Hoàn hảo lúc đó trên đường người không nhiều lắm, bằng không hậu quả không dám tưởng tượng.”

Quế vương nói: “Chiếu cố tốt hắn, ta đi.”

Thường tùy hành lễ, tiễn Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn ba người đi ra.

Dọc theo đường đi đều không có người nói chuyện, Bả Tử nói: “Các ngươi tiến cung, ta đi tìm thiếu niên Nháo nhi nói một chút.”

Ba người phân công nhau, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương vào cung, thẳng đến Khôn Ninh cung.

Trong hậu cung tần phi đến thỉnh an mới vừa đi, thái hậu đang bưng trà muốn uống, liền thấy hai người bọn họ tiến đến, không khỏi thả chung trà, hỏi: “Ai gia đang muốn khiển người tìm các ngươi, nghe nói Cửu Giang vương cũng bị thương?”

Quế vương đứng không nói gì, nói: “Một hồi người đi ngự thư phòng đi, gọi luôn cữu cữu tới.”

“Làm sao vậy đây là?” Thái hậu mạc danh kỳ diệu, “Cữu cữu ngươi lại mặc kệ triều sự, thỉnh hắn đến vì cái gì?”

Thái hậu cực ít thấy biểu tình lạnh như thế của tiểu nhi tử, ở trong trí nhớ của nàng, Quế vương vẫn luôn là cợt nhả không có tim không có phổi, nàng không khỏi giật mình nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

Biểu tình của Đỗ Cửu Ngôn cũng là ngưng trọng khó được.

“Ta có lời hỏi cữu cữu còn có người.” Quế vương nói, “Đi rồi lại nói.”

Hắn nói chuyện, lôi kéo Đỗ Cửu Ngôn ra Khôn Ninh cung.

“Nương nương, ” Tiền ma ma lo lắng nói, “Thần sắc này của vương gia, không đúng a.”

Thái hậu gật đầu, như có điều suy nghĩ nói: “Tiểu tử này, từ khi tìm được Thanh Nham tán nhân, đã mũi không phải mũi, mắt không phải mắt.”

“Hắn không phải là. . .” Thái hậu ngưng mi, “Tra được cái gì, hoài nghi Tĩnh Ninh hầu?”

Tiền ma ma ngạc nhiên.

Chủ tớ hai người thần sắc đều khó coi.

“Tiểu tử thúi này, quả nhiên lại khinh suất!” Thái hậu nói.

—— lời nói ngoài ——

Giá nhất ba độc giả tương đương lợi hại, lôi kéo tác giả biệt xong xuôi, các ngươi hãy nói một chút, đây là cái gì tình huống, ha ha ha ha!

Ta tựu báo trước một chút, yếu kết thúc. Cảm giác thượng hẳn là khả dĩ nhảy qua niên.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui