Đại Tụng Sư


Q2 – CHƯƠNG 697: NƯỚNG THỊT TRONG VIỆN


Dịch giả: Luna Wong


Buổi tối nướng thịt, mọi người ngồi vây quanh ở bốn phía bếp lò, hơn hai mươi người cười cười nháo nháo, thịt chẳng biết ăn bao nhiêu, chỉ thấy cây xiên trúc cắm đầy một bình.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Nhụy bị nướng hồng phác phác, vừa lâu mồ hôi vừa lật xiên trúc.

“Ta đến đi.” Lưu Kiều cười nói: “Ngươi nghỉ một lát đi ăn một chút gì.”

Vương Nhụy vốn có muốn nói không cần, nhưng dư quang thấy Chu Tiếu đang nói chuyện với Hạ Thanh, nàng do dự một chút, nói: “Được, vậy khổ cực ngươi.”

“Không quan hệ.” Lưu Kiều nhận tiếp nhận nướng thịt, Vương Nhụy bưng mâm đi về phía Chu Tiếu, cười hì hì nói, “Còn có thịt, các ngươi có ăn hay không?”

Chu Tiếu lắc đầu, “Ăn no rồi.” Lại hỏi Hạ Thanh, “Ngươi có ăn hay không?”

“Lưu cho ta một chút đi.” Hạ Thanh nói: “Đêm nay người chưa có đến đông đủ, chừa một chút cho người chưa trở về.”

Vương Nhụy ồ một tiếng, đưa một cái đĩa thịt cho Hạ Thanh, Hạ Thanh nói lời cảm tạ bưng qua bên cạnh, Chu Tiếu thấp giọng hỏi nàng, “Có mệt hay không? Mới vừa rồi có phải nóng tay không, ta xem một chút?”

“Không có!” Vương Nhụy liếc Hạ Thanh một mắt, lầu bầu nói, “Ngươi, có phải ngươi đối xử với ai cũng tốt như vậy hay không?”

Chu Tiếu nhướng mày, cười nói: “Dĩ nhiên không phải!”

Vương Nhụy bỉu môi nhìn hắn, Chu Tiếu nhẹ giọng nói: “Ta đang chờ nàng lớn lên!”

“A?” Mặt của Vương Nhụy đằng một cái đỏ lên, “Ta, ta, chờ. . . Chờ cái gì?”

Chu Tiếu nói: “Nàng mau mau lớn lên, ta chờ đến nóng ruột rồi.”

“Chu tiên sinh đáng ghét, ” Mặt của Vương Nhụy đỏ lên, quay đầu chạy.

Chu Tiếu nhướng mày, khẽ cười.

“Đậu tiên sinh, ” Lưu Kiều gọi Đậu Vinh Hưng, “Có thể giúp ta lấy cái đĩa hay không?”

Đậu Vinh Hưng ồ một tiếng, đưa một đĩa cho nàng, vừa ngồi xuống Lưu Kiều lại nói, “Đậu tiên sinh, có phải than phải thêm nữa hay không?”

Đậu Vinh Hưng lại thêm than cho nàng, không đợi hắn làm xong, Lưu Kiều lại nhường chỗ, “Đậu tiên sinh, một mình ta nướng rất khổ cực, người giúp ta đi.”


Bùi Doanh nói phải học bài, ăn một chút đã trở về phòng, Đậu Vinh Hưng thiếu hăng hái, miễn cưỡng nói: “Ta mệt chết rồi, không muốn làm.”

“Ngươi mệt hơn nữa cũng phải ăn cơm chứ.” Lưu Kiều hướng về phía hắn cười nói, “Cứ để người khác nấu cơm cho ngươi, ngươi không biết xấu hổ sao?”

Đậu Vinh Hưng lăng một chút, nhìn Lưu Kiều lại nổi giận, đang muốn phát hỏa, đối phương hướng về phía hắn cười nói: “Đến đây đi. Làm một ít chuyện mới mẻ, cảm giác sẽ rất bất đồng.”

Lúc nói chuyện, phân một nửa vị trí và xâu thịt cho hắn.

Đậu Vinh Hưng bị chận một bụng khó chịu, bất đắc dĩ tiến lên cùng Lưu Kiều đứng ở trước bếp lò nướng thịt.

Ninh vương hâm mộ nhìn người trong viện, mỗi người đều rất nhẹ nhàng, không có khúm núm, không có a dua nịnh hót, đều là bằng hữu cùng chung chí hướng, trêu chọc nhạu, đây đó chiếu ứng giúp đỡ, loại cảm giác này thật tốt quá, “Mặc Hề luôn có thể quen nhiều loại bằng hữu.”

“Không phải bằng hữu của ta, ” Quế vương nói, “Của Cửu Ngôn.”

Ninh vương nói, “Cũng như nhau, ở tại vương phủ đương nhiên sẽ là bằng hữu của ngươi.”

“Quả thực rất tốt.” Cửu Giang vương lại cười nói, “Mấy ngày nay các ngươi rảnh hay không, không bằng chúng ta đi thập độ ở mấy ngày?”

Mấy ngày nay trong triều rung chuyển, bọn họ tránh đi ra ngoài mấy ngày rất tốt.

“Mặc Hề cảm thấy thế nào?” Ninh vương chờ ý của Quế vương.

Quế vương quay đầu nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Muốn đi không?”

“Ngày mai chúng ta đi bình loạn đi, chuyện ở mấy chỗ Thuận Đức chấm dứt chưa?”

Cho là ba ngày, ngày mai là ngày cuối cùng.

Nói là thả Quế vương và Lỗ các lão, bọn họ liền thả người, ngày mai không biết thả chưa

“Được.” Quế vương gật đầu, Cửu Giang vương cũng cảm thấy được, “Thánh thượng quá nhiều việc, chúng ta có thể giúp chút thì giúp chút.”

“Liền quyết định như vậy.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đêm nay sớm nghỉ ngơi một chút, ngày mai giờ mẹo thành cửa vừa mở ra liền ra cửa, cưỡi ngựa, không được ngồi xe ngựa.”

Một câu cuối cùng là nói với Ninh vương.

“Đã biết, đã biết.” Ninh vương ngượng ngùng nói: “Vậy ta phải tìm con ngựa tốt chút, không thôi chở không nổi ta.”

Quế vương ghét bỏ nói: “Cưỡi ngựa tốt biết bao, có thể ốm chút.”

“Mặc Hề.” Ninh vương u oán nói, “Nhiều người, lưu chút mặt mũi.”

Quế vương gật đầu, dựng thẳng một ngón tay cái lên, nói: “Ngươi ốm!”


Khóe miệng của Ninh vương giật một cái, Cửu Giang vương khẽ cười, lắc đầu nói: “Ngươi đừng đấu võ mồm với Mặc Hề , lúc nào thắng được hắn đâu.”

“Về nhà, về nhà.” Ninh vương đứng dậy hướng ra phía ngoài nhìn một chút, “Ngày hôm nay sao Thanh Linh vẫn chưa về?”

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn ồ một tiếng, nói: “Hai ngày trước gánh hát nhận biểu diễn tại nhà cho phần đất bên ngoài, lại thêm hát mười lăm ngày, bọn họ còn vài ngày.”

“Thì ra là thế.” Ninh vương nói, “Chúng ta đây trở về, sáng sớm ngày mai còn phải dậy sớm nữa.”

Mọi người nói chuyện liền tản.

Đỗ Cửu Ngôn mang theo củ cải nhỏ trở về phòng, nhìn hắn rửa mặt lên giường, ngồi ở bên giường nàng hỏi: “Ngày hôm qua thăm ngoại tằng tổ phụ chưa?”

“Thăm rồi, hắn đặc biệt cao hứng, buổi tối lúc ăn cơm còn ăn thêm mấy khối thịt.”

Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ đầu của hắn, khẽ cười nói: “Không có việc gì đi nhiều, thay nương ngươi hiếu thuận với bọn họ.”

“Ta nhớ rồi.” củ cải nhỏ gật đầu, “Ngày mai lại đi An quốc công phủ, ngày một lại bồi tổ phụ, ngày kia nữa đi Tĩnh Ninh hầu phủ thăm cữu công.”

Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, “Nhìn như vậy ngươi rất bận a.”

“Đúng vậy, đúng vậy, ta rất bận rộn.” Củ cải nhỏ nói, “Răng trắng lớn cữu công bố trí công khóa cho ta, ta còn phải làm bài tập nữa.”

Đỗ Cửu Ngôn hôn tay nhỏ bé của hắn, nói: “Ngươi lại khi dễ vương gia?”

“Ta không khi dễ hắn.” Ánh mắt của củ cải nhỏ lóe ra.

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày.

“Ta không có, ta chỉ là tranh thủ lợi ích của ta, ” củ cải nhỏ nói, “Người là tụng sư, làm nhi tử của người, ta không thể làm người mất mặt được.”

“Được.” Đỗ Cửu Ngôn nói, “Chuyện của hai phụ tử các ngươi, ta không xen vào.”

Củ cải nhỏ nói: “Người yên tâm, ta sẽ không quá khi dễ hắn, ta có chừng mực.”

Phản chính Chu Du đánh Hoàng Cái, một nguyện ý đánh một nguyện ý chịu. Đỗ Cửu Ngôn đắp kín mền cho hắn, “Ngủ đi.”

“Nương, ngày mai các ngươi ra ngoài sao?”


“Quên mất hài nhi của ta.” Đỗ Cửu Ngôn ha hả nở nụ cười, lúng túng nói, “Không bằng người đi Lỗ phủ ở hai ngày?”

Củ cải nhỏ ồ một tiếng, trả lời: “Ta không sao, ở nơi nào đều được. Bất quá người phải chú ý an toàn đó.”

“Đã biết.” Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ đầu của hắn, nói: “Ngủ đi.”

Nàng chờ củ cải nhỏ ngủ, trở về trong phòng của mình, đẩy cửa liền thấy một người đang nằm trên giường, tóc xả đang đắp chăn, lộ ra cánh tay dài trần chuồng, nghe được thanh âm trở mình, chống hai gò má nhìn nàng, nhướng mày nói: “Ngôn Ngôn.”

Đỗ Cửu Ngôn sợ cảnh xuân chảy ra ngoài, vội vàng xoay người đóng cửa, nói: “Vương gia, đêm hôm khuya khoắc người không ngủ được, nằm ở chỗ ta làm gì?”

“Chúng ta là phu thê, ” Quế vương chớp mắt, “Ta đương nhiên phải ngủ ở nơi này.”

Mặt mày của hắn tinh xảo như tranh vẽ, cười rộ lên môi hồng răng trắng đẹp không sao tả xiết, Đỗ Cửu Ngôn quáng mắt đầu cháng váng, quỷ thần xui khiến nói: “Được rồi, ta đi rửa mặt.”

Nàng ngồi trong thùng tắm, mới thanh tỉnh lại, sao nàng lại đáp ứng.

Thắt lưng còn đau, chịu không nổi thanh niên nhân lăn qua lăn lại.

Bỗng nhiên, trên vai ấm áp, một cái tay vươn ra, theo vai trần tuột xuống, thủ pháp cực kỳ thành thạo, từ phía sau dán lỗ tai của nàng, nhẹ giọng nói: “Ta giúp nàng tắm.”

“Vương gia, người. . . Người quá chọc người.” Đỗ Cửu Ngôn run lên, bắt được cái tay hạnh kiểm xấu của hắn, “Dù sao chúng ta cũng mới bắt đầu, nên hàm súc chút.”

Quế vương cười, thuận thế vừa chuyển, cũng leo vào thùng.

Trong nháy mắt thùng nước tắm bị nhét đầy, nước tràn ra tới bùm bùm chảy đầy đất.

Bookwaves.com.vn

“Ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn mục trừng khẩu ngốc, không đợi nàng phản ứng, đã bị Quế vương ôm ngồi trên đùi, hắn cười nói, “Thùng này quá nhỏ, ngồi chồng lên nhau mới được.”

Đỗ Cửu Ngôn giận dữ, nhéo lỗ tai của hắn, nói: “Ngươi vuốt mặt không nể mũi có phải hay không.”

Quế vương căn bản không quản lỗ tai bị đau, ôm hông của nàng lôi kéo, liền hôn lên môi nàng.

Đỗ Cửu Ngôn tâm hoảng ý loạn, bị cánh tay hắn kéo ngã vào trong ngực hắn.

Lần này thu liễm, nửa đêm liền nghỉ ngơi, Đỗ Cửu Ngôn sinh không thể yêu ghé vào gối đầu, một đầu tóc đen xõa sau lưng, Quế vương ngồi ở một bên, thái độ khéo léo xoa thắt lưng cho nàng, “Ở đây cũng nhức?”

“Ân, bên phải, bên phải cũng nhức.”

“Ở đây?”

“Phải, khắp nơi đều nhức!” Đỗ Cửu Ngôn khổ ha ha nói, “Ta không muốn phu quân, ta có thể trả hàng không?”

Quế vương nghiêm mặt nói: “Không thể!”

“Giữa ta và nàng ta đã nói rồi, chỉ có thủ quả!”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Xem tình huống này, vương gia người không cần mấy năm lại được khôi phục độc thân.”

“Ta đây ra sức chút.” Thái độ của Quế vương vô cùng tốt, chiếu cố mọi nơi, xoa bóp từ đầu đến chân, “Ta quyết định đi bái sư học nghệ.”

“Bái cái gì sư?”

“Đại phu, ” Quế vương nói, “Học một bộ thủ pháp xoa bóp hữu dụng!”

“Ta phải bảo đảm tức phụ ta có thể sung sướng thể xác lẫn tinh thần.” Quế vương ghé vào bên người nàng, một tay chống mặt, một tay chiếu huyệt vị ấn thắt lưng cho nàng, “Nàng một chút đều không thoải mái?”

Mặt của Đỗ Cửu Ngôn đỏ lên, nói: “Vương gia, chúng ta hàm súc thêm chút nữa.”

“Thật khó chịu?” Quế vương hỏi.

“Không có, thoải mái.” Đỗ Cửu Ngôn buồn buồn nói, “Nhưng thoải mái là một chuyện, mệt lại là chuyện khác.”

Mặt nàng hồng phác phác, nhắm mắt lại lông mi thật dài như cánh bướm, có một tầng bóng râm loang lổ, hắn nhìn trong lòng rung động, tay bắt đầu không an phận.

Đỗ Cửu Ngôn quay đầu nhìn hắn, Quế vương ha hả cười, thu tay nhưng người dán qua đây, thấp giọng nói: “Vậy thích nhất lúc nào chiêu thức nào?”

“Không muốn thảo luận vấn đề này, ” Đỗ Cửu Ngôn chôn ở gối đầu, “Khó có được xấu hổ, vương gia, người phải thành toàn ta.”

Quế vương ôm mặt của nàng ra hôn một cái, “Không được, nhất định phải biết rõ ràng.”

“Cái nào?” Quế vương hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn mím môi nở nụ cười, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nỉ non một câu, nhãn tình của Quế vương sáng lên, nói: “Nhớ kỹ, sau này thường dùng.”

“Bảy mươi hai thức thì sao.” Quế vương thấp giọng nói, “Chúng ta chỉ dùng hơn mười loại, phải không ngừng cố gắng, tiếp tục cố gắng.”

Đỗ Cửu Ngôn đá hắn, “Ngủ, ầm ĩ quá ồn ào.”

“Đó là một chuyện rất trọng yếu, ” Quế vương ôm nàng vào trong ngực, Đỗ Cửu Ngôn ngẩng đầu nhìn hắn, đường cong cằm của hắn cương nghị, da rất tốt, nhìn nàng quáng mắt, nhịn không được cắn một cái, “Ngủ!”

Quế vương chỉ cái trán của nàng, nghiêm túc nói: “Nàng ngủ trước, ta nghiên cứu thêm một chút.”

“Nghiên cứu cái gì?”

“Có mấy chiêu thức ta cảm thấy bày không tốt lắm.” Hắn nói chuyện, cúi đầu nhìn nàng, “Không bằng, chúng ta thử lại lần nữa?”

Đỗ Cửu Ngôn dùng sức véo hông của hắn, “Ngủ!”

—— lời nói ngoài ——

Động phòng và vân vân văn bên trong nhất định phải nước trong, không dám viết. Hai ngày này ta sẽ viết cặn kẽ động phòng đặt ở đàn lý, chờ viết xong tái nói cho mọi người.

Sao sao đát!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui