Q2 – CHƯƠNG 679: NGUYÊN LAI NHƯ VẬY
Dịch giả: Luna Wong
“Một phong này, là từ tháng này bắt đầu lui về phía sau bốn năm.” Nhâm Duyên Huy giơ cao hồ sơ lên, cực kỳ giống tụng sư ở công đường biện tụng, “Quảng Tây báo tấu hộ bộ sở tiền thuế má của năm đó, đều là không.”
Mọi người ngẩn người, Tiền Vũ nói: “Đó là bởi vì Quế vương gia trả lại thu nhập từ thuế một lần nữa về cho bách tính đi.”
“Trong đất phong, thu nhập từ thuế làm sao dùng, xử trí như thế nào đây không cần hồi bẩm triều đình.”
Nhâm Duyên Huy nhìn về phía Tiền Vũ, “Vấn đề không ở ở đây, mà là ở, trong triều không người nào biết, Quảng Tây liên tiếp tứ niên sở báo hàng tháng thu nhập từ thuế niên độ thu nhập từ thuế, đều là linh.”
“Chuyện lớn như vậy, cư nhiên không có ai biết, chính là đến thánh thượng cũng chưa từng thấy tấu chương.”
Nhâm Duyên Huy đi vòng nhìn về phía Lỗ Chương Chi, “Lỗ các lão, chuyện này ngươi biết chứ?”
Mọi người dưới kinh ngạc, đều nhìn Lỗ Chương Chi.
Triệu Dục cũng là kinh ngạc không thôi, ngưng mi nhìn Lỗ Chương Chi, mắt lộ ra hỏi.
“Cựu thần biết.” Lỗ Chương Chi tiến lên một bước, chắp tay nói với Triệu Dục: “Lúc cựu thần thấy thử tấu chương, liền để người lưu trung, thứ nhất chữ số báo thuế như vậy, cho thánh thượng xem qua không có chút ý nghĩa nào, thứ hai là bởi vì như vậy có chút không thích hợp, cựu thần cho rằng hai điều sẽ cho người nghi vấn Quế vương gia hư báo sổ sách thuế.”
“Mà thánh thượng lại bảo vệ Quế vương gia có thừa, nếu chúng nhân biết, khó tránh khỏi lại là một trận chuyện bé xé ra to, liền lưu lại tấu chương này, cũng không để hộ bộ công khai ra ngoài.”
Nhâm Duyên Huy cười nhạt, nghi ngờ nói: “Thánh thượng có nên biết hay không há là ngươi có thể quyết định?”
“Thánh thượng, ” Nhâm Duyên Huy nói: “Đây là chứng cứ đầu tiên Lỗ các lão âm thầm thi viên Quế vương.”
“Chứng cứ thứ hai!” Nhâm Duyên Huy nói tiếp: “Năng lực của Quế vương gia chẳng biết sâu cạn, nhưng tính tình của vương gia tùy tính hào hiệp, không bị câu thúc.”
“Hắn vô luận là trước kia hay là một năm này ở kinh thành hiểu rõ các loại, vương gia đều lộ ra không hề hứng thú với triều chính, lại càng chưa từng tham dự hỏi chuyện.” Nhâm Duyên Huy nói: “Mà thống trị Quảng Tây, từ an trí quan viên nha môn, cho tới sinh kế của bách tính dân chúng, thậm chí còn ẩn sâu một vạn binh mã, cảng khẩu bảy chiến thuyền, loại chính tích này, tuyệt không phải là một người cũng không thiệp chính, tiểu thử ngưu đao có thể thành công.”
“Nên, người mấy năm này giúp Quế vương âm thầm xử lý Quảng Tây, nhất định là người khác!”
Có người nhỏ giọng phụ xướng với Nhâm Duyên Huy, “Vậy cũng không thể chứng minh, chính là Lỗ các lão a.”
“Có chứng cứ sao?”
Nhâm Duyên Huy nói: “Không có chứng cứ, Lỗ các lão và Quế vương gia có thư qua lại, làm sao sẽ cho ngoại nhân biết. Huống chi, ta cũng không có tỉ mỉ lại kiểm chứng, có bất quá là suy đoán.”
“Thử hỏi, cả triều văn võ người có mưu lược như vậy, có mấy người?”
“Thử hỏi, người có mưu lược như vậy, có mấy người nguyện ý giúp đỡ vương gia ngoại phong?”
“Thử hỏi, người có mưu lược lại nguyện ý giúp đỡ Quế vương gia, lại có mấy người?”
Nhâm Duyên Huy đi vòng nhìn về phía Lỗ Chương Chi, ánh mắt sắc bén, ngữ khí người gây sự, “Chỉ có Lỗ các lão!”
Mọi người kinh hãi hơn không khỏi hút lãnh khí một cái, việc này nếu như thành lập, vậy thủ phụ của Lỗ các lão nhất định là làm không được, lựa chọn duy nhất của hắn, chính là trí sĩ.
Nội thần và vương gia cấu kết, còn là đường đường một thủ phụ.
“Ngươi muốn nói cái gì?” Tiền Vũ nói: “Người gây sự, liệt kê những thứ này vừa không có chứng cứ, nói những thứ này lại có ý nghĩa gì.”
Bookwaves.com.vn
Nhâm Duyên Huy nói: “Nếu ta nói, không chỉ những thứ này, còn thỉnh Tiền đại nhân kiên trì thêm.”
“Chứng cứ Lỗ các lão và Quế vương lui tới lớn nhất, chính là Quế vương phi!” Nhâm Duyên Huy nói: “Thuận Thiên năm thứ sáu hai người thành thân xong Quế vương gia ngày thứ hai ly khai, bất quá hơn tháng Quế vương phi đã tiêu thất ở vương phủ.”
“Đối ngoại, Lỗ các lão rất lạnh nhạt, nhưng đó là cốt nhục duy nhất của cố nữ nhi của hắn, hắn đạm nhiên như thế để người kính phục.”
“Nhưng là Lỗ các lão đạm nhiên, không phải là bởi vì tâm hắn như bàn thạch, cũng không phải là bởi vì hắn không đau lòng ngoại tôn nữ duy nhất này, mà là bởi vì, hắn tới thủy tới chung đều biết Quế vương phi ở nơi nào.”
“Nên, hắn dùng bốn năm, để Quế vương phi từ Tần Cửu Yên biến thành Đỗ Cửu Ngôn, đến đỡ nàng làm tụng sư người trong thiên hạ nhân xưng tụng.”
“Chính như bách tính Quảng Tây chỉ biết là Quế vương gia vậy, hiện tại trong mắt của người trong thiên hạ, người tin cậy nhất không phải thánh thượng, không phải những văn võ chúng thần này như chúng ta.”
“Mà là Đỗ Cửu Ngôn. Trong nhà có chuyện khó khăn tìm Tam Xích đường Đỗ Cửu Ngôn, bị trượng phu ấu đả tìm Đỗ Cửu Ngôn, xảy ra nhân mạng quan ti tìm Đỗ Cửu Ngôn, thậm chí còn từ hôn thương tâm, cũng nguyện ý tiêu một chút phí dụng cố vấn, đi Tam Xích đường cố vấn, có người thậm chí thiên lý xa xôi đến kinh thành, liền vì có thể được Đỗ Cửu Ngôn chỉ điểm.”
“Chuyện gần nhất và chứng cứ, chính là sau khi khôi phục luật cũ, thương nhân Đại Chu thu được chỗ tốt, nhưng là, người những thương nhân kia cảm tạ là ai, là Đỗ Cửu Ngôn.”
“Quyền lợi nữ tử lập pháp, bọn nữ tử cảm tạ ai, là Đỗ Cửu Ngôn?”
“Bọn họ đều quên, tất cả mọi chuyện, nếu như không phải thánh thượng khai sáng, đồng ý cho Đỗ Cửu Ngôn lập pháp, chỉ bằng nàng làm sao có thể làm được.”
“Nhưng, việc làm nổi danh về nàng, công đức và khai sáng của thánh thượng, không người ca tụng cảm động và nhớ nhung ân đức.”
Nhâm Duyên Huy bỗng nhiên cất cao thanh âm, chỉ vào Lỗ Chương Chi, “Ngươi ở trong triều, Quế vương ở Quảng Tây, Đỗ Cửu Ngôn ở dân gian, như ba thanh lợi kiếm nội ứng ngoại hợp!”
“Lỗ các lão, chúng ta muốn hỏi người một câu, các ngươi muốn làm gì?”
Sắc mặt của Lỗ các lão không dễ nhìn, không chỉ là hắn, sắc mặt của mọi người rất khó coi.
Chuyện Nhâm Duyên Huy nói, quá lớn, lớn đến bọn họ dù là nghĩ cũng không dám nghĩ như vậy.
Cư nhiên đây hết thảy đều là kết quả Lỗ Chương Chi và Quế vương gia âm thầm hợp mưu, thời gian sử dụng sáu năm, từng chút một thẩm thấu ở dân gian, nổi danh hơn cả thánh thượng.
Không dám nghĩ tới mục đích phía sau.
“Thiên hạ này, ngoại trừ thánh thượng ai còn cần dân tâm, chúng ta tự làm việc cho thánh thượng, chúng ta là triều thần của thánh thượng, các ngươi, muốn làm gì?”
Tâm tình của Nhâm Duyên Huy kích động, ngôn từ nghĩa chính chỉ trích Lỗ Chương Chi.
“Bọn họ muốn làm gì? Chân chính tạo phản, mà không phải Quế vương gia bốc đồng làm ầm ĩ!” Có người phối hợp nói.
Nhâm Duyên Huy gật đầu, lớn tiếng nói: “Đúng! Bọn họ muốn làm, là chân chính mưu nghịch, tạo phản!”
Trong lòng người nghe được không khỏi nhảy loạn, sợ không phải Quế vương gia thực sự tạo phản hay không, sợ là chiêu của Nhâm Duyên Huy lúc này đây thực sự quá lớn, chiêu số mới lấy từ chỗ Lỗ Chương Chi còn có Quế vương gia ra.
Một chiêu này phóng ra, thành, Quế vương gia, Lỗ Chương Chi cùng với Lỗ đảng sẽ không một ai may mắn tránh khỏi.
Thất bại, triều đình sẽ nhìn cũng không nhìn Nhâm Duyên Huy nữa.
Dù sao, hắn bịa đặt bào đệ của thánh thượng tạo phản, phòng tình huynh đệ trong hoàng thất, bịa đặt đường đường thủ phụ ngụy chứng. . . Vô luận điểm nào, Nhâm Duyên Huy cũng không thể tiếp tục đứng ở triều đình này nữa.
“Thứ nhất, bảy chiến thuyền thuyền ba trăm thuỷ binh, nhìn như không lớn, nhưng nhân số thuỷ binh Đại Chu thiết lập tại Quảng Đông cùng mấy chỗ vùng duyên hải, cũng bất quá hơn trăm người, hai ba chiến thuyền mà thôi. Quế vương gia muốn làm gì?”
“Thứ hai, trong núi giấu binh một vạn, nuôi quân năm nghìn. Cũng không phải biên thuỳ cũng không trọng trấn, hắn nuôi nhiều binh mã như vậy, ý ở nơi nào?”
“Thứ ba, Đồ Đáp nói, dân chúng trên dưới một lòng ủng hộ Quế vương gia, thậm chí, Đồ Đáp còn từng nói, người Quảng Tây bưu hãn, vô luận nam nữ toàn dân giai binh, tranh đấu thì hung hãn không sợ, Quế vương gia như vậy cường dân, lại là vì sao?”
“Thứ tư, cũng là điều quan trọng nhất, Quế vương gia luyện chế pháo thuốc!”
Nói xong điều thứ tư, Triệu Dục cũng không nhịn được, hỏi: “Pháo thuốc?”
“Vâng!” Nhâm Duyên Huy nói: “Thánh thượng, bên người Quế vương gia có một vị Mao đạo sĩ, nói vậy người là biết đến.”
Triệu Dục gật đầu.
“Vị Mao đạo sĩ này cũng không luyện đan, cũng không phải giúp Quế vương gia bày mưu tính kế, tu thân tu tiên. Hắn nhiều năm như vậy chỉ vì Quế vương gia làm một chuyện, chính là luyện chế pháo thuốc!”
Bookwaves.com.vn
“Điều này, có thể đi đạo quan ngoài thành lục soát, hắn théo Quế vương gia hồi kinh xong, vẫn tại đạo quan nho nhỏ đói, ở trong cách gia của đạo quan, chính là chỗ Mao đạo sĩ luyện chế pháo thuốc!”
“Mà, đã luyện thành!”
Mọi người kinh hãi không ngớt, đây. . . Cư nhiên luyện chế pháo thuốc.
Phải biết rằng, triều đình cũng đang luyện chế, nhưng bởi vì độ khó quá lớn, đầu nhập cũng rất cao, mấy năm này vẫn không thành tựu được gì.
“Mao đạo sĩ biết chế pháo thuốc, ta thấy lão đạo kia sống phóng túng không học vấn không nghề nghiệp, không phải là một tên lường gạt chứ?”
Nhâm Duyên Huy xua tay, “Mọi người chẳng biết, Mao đạo sĩ là đồ đệ của Ngọc đạo nhân!”
“Năng lực của Ngọc đạo nhân, mọi người hẳn nghe nói qua, thiên tượng, bát quái, từ cổ chí kim không gì không biết. Nếu không phải năm đó hắn hồ ngôn loạn ngữ với tiên đế, tiên đế cũng sẽ không đuổi hắn đi.”
Ngọc đạo nhân! Mao đạo sĩ mọi người không tín nhiệm, nhưng Ngọc đạo nhân quả thật có vài phần năng lực.
Ngọc đạo nhân trước khi chết nhất định phải đem hết tài học suốt đời dốc hết cho Mao đạo sĩ.
Như vậy Mao đạo sĩ biết pháo dược thuật, chẳng có gì lạ.
“Quế vương gia bất quá một phiên vương, vì sao hắn luyện chế pháo thuốc?”
“Thánh thượng, những thứ vi thần chứng, đều là thật!”
“Thỉnh thánh thượng kiểm chứng, vi thần nguyện đem tính mạng đảm bảo!” Nhâm Duyên Huy chắp tay nói: “Thỉnh thánh thượng minh xét!”
Lúc nói chuyện, lui về, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng lưng của Lỗ Chương Chi.
Lúc này đây, Lỗ Chương Chi tuyệt đối không thể có cơ hội xoay người nữa.
Phía sau, có người nhỏ giọng nghị luận, thanh âm cực thấp, “Nhâm các lão muốn ban đảo Lỗ các lão, vì sao phải kéo luôn Quế vương gia?”
Lỗ các lão cường thế hơn nữa, nhưng là triều thần, thay đổi trí sĩ đều là bình thường, nhưng Quế vương bất đồng, hắn là đích xuất hoàng thất. . . kéo Quế vương, sự tình trở nên càng thêm phức tạp.
Một người khác thấp giọng nói bên tai người nói chuyện: “Ngẫm lại An Sơn vương và Hoài vương.”
Người nghe lời bừng tỉnh đại ngộ, vẻ mặt kinh hãi. Nhâm Duyên Huy là cho rằng An Sơn vương và Hoài vương gặp chuyện không may, là thánh thượng âm thầm thao túng, mục đích là vì tước phiên, hiện tại Nhâm Duyên Huy lôi kéo Quế vương cùng nhau, là đang tặng đầu người cho thánh thượng.
Nếu như hai người tiêu phiên thật là mục đích của thánh thượng, như vậy, lúc này đây thánh thượng nhất định sẽ theo kiếm Nhâm Duyên Huy đưa tới, chém ra chém Quế vương.
“Cao minh a!”
Hai người tấm tắc thán không dám lên tiếng.
“Lỗ ái khanh, ngươi có muốn biện giải không?” Triệu Dục nhìn Lỗ Chương Chi.
Lỗ Chương Chi tiến lên một bước, đối diện mọi người, hắn không có dấu hiệu nào cởi mũ quan trên đỉnh đầu, ôm ở trong tay quỳ xuống, nói: “Cựu thần, tự thỉnh nhập lao ngục Đại Lý tự, chờ thẩm!”
—— lời nói ngoài ——
Ngày hôm nay hai canh, ngày mai bình thường khôi phục!
Nhất chạy ngoài địa ly khai quen thuộc địa phương, đầu tựu thành cây đu đủ, quay máy vi tính tâm phù khí táo không viết ra được lai, về đến nhà cũng cảm giác khá.
Bất quá, tình tiết ta không có bất ổn, vẫn là chiếu nguyên kế hoạch mà đi, phiền chính là đầu ta trống trơn mà thôi.
Nếu có địa phương nghi ngờ, kiến nghị lúc xem, không nên chỉ nhìn đối thoại mà nhảy qua giải thích và miêu tả, miêu tả giải hòa thích của bổn văn kỳ thực cũng không nhiều, mang chút ý nghĩa.
Về mục đích của Nhâm Duyên Huy, Đỗ Cửu Ngôn có giải thích, thứ nhất, hắn cho rằng Triệu Dục muốn tước phiên, chuyện của An Sơn vương và Hoài vương, là Triệu Dục âm thầm động thủ. Nên tự nhận rình tình hình thực tế Nhâm Duyên Huy quyết định nhảy ra làm “Đao” cho Triệu Dục . Thứ hai từ chuyện Quế vương kéo Lỗ các lão làm đệm lưng, Lỗ các lão đã không còn làm thủ phụ nữa, hắn có thể giúp đỡ xử lý đại sự tước phiên, làm thần tử đắc lực nhất của Triệu Dục.
Về phần lực ảnh hưởng, phía sau sẽ biết! Muốn giải thích văn đều là có vấn đề của văn, ta xem xét lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...