Q1 – CHƯƠNG 640: HẬU NHÂN PHAN GIA
Dịch giả: Luna Wong
Đỗ Cửu Ngôn thật sự rất mệt, tắm rửa xong nằm ngang ở trên giường cúi thấp đầu chờ tóc khô, củ cải nhỏ dọn một cái ghế nhỏ ngồi ở phía dưới lau cho nàng, “Nương a, khi còn bé người ở An quốc công phủ sao?”
“Chắc là thế.” Chân của Đỗ Cửu Ngôn gác lên trên tường, “Ta cái gì đều không nhớ rõ.”
“Không nhớ rõ cũng tốt vô cùng, nhìn ai đều là mới quen.” Củ cải nhỏ ra sức lau tóc.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, ngủ lúc nào cũng không biết.
Ngày thứ hai tỉnh lại, Ngân Thủ ở trong viện tử chơi cùng củ cải nhỏ chờ nàng, Đỗ Cửu Ngôn xả tóc ra ngoài, ngồi ở cửa đờ ra, “Nháo nhi và Hoa Tử đi Ngõa Tứ rồi?”
“Ân.” Ngân Thủ nói: “Cửu ca, thư gửi cho tiên sinh sáng sớm vương gia giúp ta đưa đi, ngươi nói chúng ta đều ở kinh thành, sau này tiên sinh có thể cũng tới hay không?”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cũng sẽ không.” Lúc nói chuyện, hướng ra phía ngoài nhìn một chút, “Tam gia tối hôm qua chưa có trở về sao?”
Ngân Thủ lắc đầu, “Các ngươi đi rồi hắn để người đưa đồ đã mua về, nói buổi tối cùng bằng hữu uống rượu, ngày hôm nay trở về.”
“Ân.” Nàng ngáp một cái, liền thấy Tiêu Tam sải bước tiến đến, “Cửu Ngôn!”
Đỗ Cửu Ngôn đứng lên nói: “Tam gia, người đây là mới vừa về?”
“Ân.” Tiêu Tam đánh giá nàng, nhìn trên dưới ha ha cười, “Tiểu tử ngươi, lừa ta thật thê thảm a.”
“Hiện tại chuyện ngươi là Quế vương phi, còn chưa truyền tới Thiệu Dương.” Tiêu Tam cười hắc hắc, gương mặt nhìn có chút hả hê, “Chờ truyền về rồi, nhất định là tròng mắt đầy đường.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ngẫm lại đã cảm thấy kích thích, muốn mặc váy, trở về khoe khong một chút.”
“Không bằng ngươi cùng ta trở về đi.” Tiêu Tam nói: “Một đường trở về, đến mức không có một ngọn cỏ.”
“Phi! Ta cũng không phải ôn dịch.” Đỗ Cửu Ngôn cười, “Ngươi chừng nào trở về?”
Tiêu Tam nói: “Trong nha môn nhiều chuyện, ta chuẩn bị ngày hôm nay khởi hành, một lần đi một lần về mất một tháng, làm lỡ nhiều chuyện lắm.”
“Vậy ngày mai đi đi, đêm nay chúng ta tụ họp một chút.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Tiêu Tam gật đầu, “Thành, ta đi ngủ một lát trước, ngày hôm qua uống cả đêm rượu, hiện đau đầu.”
Lúc nói chuyện, liền đi.
“Thu thập một chút, chúng ta tiếp tục thăm người thân, ” Đỗ Cửu Ngôn ngoắc gọi củ cải nhỏ, lại cùng Ngân Thủ nói: “Ngươi cũng thu thập một chút, cùng đi Lỗ phủ với ta đi.”
Ngân Thủ nói: “Ta, ta không cần đi chứ?”
“Đi đi, Lỗ các lão có học vấn, ở việc thuỷ lợi nếu có thể được hắn chỉ điểm một hai, nhất định có trợ giúp lớn với ngươi.”
Ngân Thủ cười gật đầu, “Ta đây trở về thay quần áo.”
Lúc nói chuyện đặng đặng chạy đi.
Đỗ Cửu Ngôn hô Quế vương, mang theo Ngân Thủ và củ cải nhỏ, cùng đi Lỗ phủ thăm người thân.
Sáng sớm Lỗ phu nhân đã đứng ở trong chính viện, cách mỗi một khắc đồng hồ lại khiển người đi ra xem một chút, hừng đông đến bây giờ bất quá hai canh giờ, trong nhà bà tử đã tiến tiến xuất xuất chạy bảy tám vòng rồi.
“. . . Lúc này tới rồi, người đến trắc môn.” Bà tử cười nói.
Nhãn tình của Lỗ phu nhân sáng lên, nói: “Mau xem xem, tóc ta có rối loạn không, y phục chỉnh tề không?”
“Rất tốt, ” Lý ma ma cười chỉnh lý làn váy cho Lỗ phu nhân, “Lúc người gặp thái hậu nương nương cũng không có khẩn trương như vậy.”
Lỗ phu nhân nở nụ cười, thấp giọng nói: “Cái gì nàng cũng đều không nhớ rõ, ta đây không phải là phải cho nàng có ấn tượng tốt với ta một chút, thân cận thêm chút với ta.”
Lý ma ma cười xác nhận, đỡ Lỗ phu nhân xuất môn, lại khiển người đi hô Lỗ Niệm Tông, “. . .Lại đi nha môn thỉnh lão gia trở về, lúc này hắn nhất định là tan triều.”
Lý ma ma ứng vâng phân phó sai vặt đi làm.
Đến cửa, liền thấy Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương còn có củ cải nhỏ cùng với Ngân Thủ tiến đến.
Củ cải nhỏ chạy tới, đứng ở trước mặt của Lỗ phu nhân, phù phù quỳ, chắp tay nói: “Hồng Lân thỉnh an tằng tổ mẫu, chúc người sống lâu trăm tuổi, mọi chuyện như ý.”
“Hài nhi của ta, ” Mhất thời cặp mắt của Lỗ phu nhân đỏ lên, một tay ôm lấy củ cải nhỏ, quỳ một chân trên đất, cũng không kịp xem xem váy của mình có phải nhăn hay không, “Để tằng tổ mẫu xem thật kỹ ngươi một chút.”
Mặc dù đã gặp rất nhiều lần, tuy rằng trước đây cũng thích củ cải nhỏ, nhưng đây cũng là lần đầu tiên, lấy thân phận thân nhân gặp mặt.
Bookwaves.com.vn
“Tằng tổ mẫu, người xem kỹ một chút.” Củ cải nhỏ cười híp mắt nói: “Ta có chút nào giống tổ mẫu ta hay không?”
Kỳ thực không giống, nhưng là ở trong mắt của Lỗ phu nhân, đây là cốt nhục diên tục của nàng, tự nhiên là nhìn giống, “Giống, rất giống, ngoại tổ mẫu ngươi cũng có một đôi mắt xinh đẹp như ngươi vậy.”
“Ân, ta giống nương ta, nương ta giống ngoại tổ mẫu, ngoại tổ mẫu giống người, nên ta cũng giống người.”
Lỗ phu nhân ôm hắn hôn hai cái, gật đầu nói: “Phải, phải, củ cải nhỏ giống ta.”
Một già một trẻ ngồi chồm hổm dưới đất nói chuyện, Lý ma ma nhìn không được, lau nước mắt tiến lên đỡ hai người dậy, “Trên mặt đất lạnh, tiểu công tử còn quỳ đó.”
“Phải, phải, mau đứng lên.” Lỗ phu nhân nói.
Đỗ Cửu Ngôn tiến lên, cùng Quế vương hành lễ với Lỗ phu nhân, Lỗ phu nhân nhìn Đỗ Cửu Ngôn mặc váy, hôm nay trang phục của nàng là Diệp Nhu xử lý, giống như hôm qua sạch sẽ lưu loát. nước mắt của Lỗ phu nhân tuôn rơi, nói: “Cửu Yên. . .”
“Tổ mẫu!” Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Xin lỗi người, trước đây ngay mặt cũng không dám nói với người.”
Lỗ phu nhân lắc đầu, “Không quan hệ không quan hệ, chỉ cần ngươi khỏe mạnh, tổ mẫu cao hứng.”
“Mau vào ngồi, ” Lỗ phu nhân nói với Quế vương: “Vương gia thích ăn hải sản và sơn trân, ta để trù phòng làm cơm nước theo khẩu vị của ngươi, ngày hôm nay vô luận như thế nào đều phải ở chỗ này ăn cơm trưa.”
Quế vương nói: “Được!”
“Đây là Ngân Thủ, ” Đỗ Cửu Ngôn giới thiệu cho Lỗ phu nhân, “Là tiểu huynh đệ ta quen ở Thiệu Dương.”
Ngân Thủ hành lễ với Lỗ phu nhân.
“Tốt, tốt!” Lỗ phu nhân nói với Ngân Thủ: “Đa tạ ngươi chiếu cố Cửu Yên của chúng ta, lúc các ngươi ở Thiệu Dương, nhất định chịu không ít khổ đi.”
Ngân Thủ gãi đầu rất ngượng ngùng nói: “Phu nhân khách khí, thật ra là Cửu ca chiếu cố chúng ta, chúng ta ăn của nàng uống của nàng, nếu không có nàng, hiện tại ta . . . Ta bây giờ còn là một người lang bạt.”
Lỗ phu nhân ngẩn ra.
“Hắn từ nhỏ một mình ở bên ngoài, luôn sẽ có một tay nghề nuôi mình.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Lỗ phu nhân gật đầu, “Là, một mình ở bên ngoài có thể sống được, cũng rất không dễ dàng.”
Vài người vào noãn các, Lỗ phu nhân từ trước đây nói cho tới hôm nay, thỉnh thoảng nàng ngừng, còn có Lý ma ma nói tiếp. Cái đó không giống với ở An quốc công phủ, bên kia đều là nam nhân, nói chuyện phiếm nói chính là trong quy trong củ. Mặc dù cũng có hai vị phu nhân đương gia, nhưng một vị là kế thất một vị là thứ xuất, ở trong lòng đến đáy cũng có một chút thản nhiên và khí thế.
Nên, bởi vì có Lỗ phu nhân, Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy ở Lỗ phủ tự tại rất nhiều.
“Ngôn Ngôn, ” Lỗ Niệm Tông bỉu môi ngồi ở bên người Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi cũng không có hành lễ với ta.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, Lỗ phu nhân cười nói: “Niệm Tông, không nên nháo Cửu Yên.”
Lỗ Niệm Tông nói: “Không muốn, ta phải làm cữu cữu và cữu công.”
Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy hành đại lễ với Lỗ Niệm Tông, hô: “Cữu cữu hảo.”
Củ cải nhỏ cũng theo đứng lên hành lễ, “Cữu công hảo.”
“Ta là cữu cữu cũng là cữu công!” Lỗ Niệm Tông nhảy dựng lên vỗ tay, rung đùi đắc ý thật cao hứng, lại bỗng nhiên đi ra ngoài, một lát sau chạy về, một tay cầm văn phòng tứ bảo, một tay cầm ngọc bội của bản thân, “Đây là ta cho các ngươi lễ gặp mặt.”
Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, nhận ngọc bội ở trong tay, cười nói: “Đa tạ cữu cữu!”
“Đa tạ cữu công.”
Lỗ Niệm Tông vỗ vỗ vai với Đỗ Cửu Ngôn, nghiêm mặt nói: “Ân.” Lại nhìn củ cải nhỏ, “Đi học cho giỏi, phải ngoan!”
“Vâng!” Củ cải nhỏ gật đầu.
Lỗ phu nhân và Lý ma ma đều cười lên.
Bookwaves.com.vn
Lỗ Chương Chi từ đi vào cửa, Lý ma ma bước lên phía trước nhận mũ quan của hắn, mọi người lại là một trận hành lễ hàn huyên, đều tự ngồi xuống, Lỗ Chương Chi nói với Đỗ Cửu Ngôn: “. . . Luật lệ nay sớm đã định xong sửa đổi rồi, ta đốc xúc, ba năm ngày nữa là có thể ban bố khôi phục hai điều luật cũ về thương nhân, cùng với luật văn ngươi tăng thêm.”
“Có người ở, ta chỉ biết nhất định rất nhanh có thể thực hiện.” Đỗ Cửu Ngôn cười nói: “Cảm tạ tổ phụ.”
Lỗ Chương Chi ngẩn ra, hơi gật đầu, nói: “Cũng không cần cám tạ ta, là ngươi có năng lực, cả triều văn võ đều đồng ý, thánh thượng cũng phân phó dặn dò, ta bất quá là làm chuyện bên trong mà thôi.”
“Lúc này đây, may người cùng quốc công gia, không thôi ta cũng sẽ không làm thuận lợi như vậy.”
Lỗ Chương Chi không có theo lời của nàng tâng bốc hắn, mà chỉ nói: “Một mình nữ tử như ngươi, nếu như muốn tiếp tục làm tụng sư, tương lai tất nhiên còn có chứa nhiều trở ngại không dễ dàng. Mong rằng ngươi có thể giống như trước, tâm vô bàng vụ, vi người bị hại chủ trì công đạo.”
“Vâng!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vô luận thân phận là gì, là nam hay nữ, sơ tâm của ta cũng sẽ không thay đổi.”
Lỗ Chương Chi vui mừng gật đầu, lại nhìn Quế vương, “Luật cũ của thương nhân khôi phục, ta dự kiến các nơi thương mậu có thể sẽ có rung chuyển, về phần là tốt hay xấu, hiện tại khó đoán trước.”
“Nếu vương gia muốn buôn bán, bây giờ là một thời cơ tốt.”
Quế vương nói: “Đại nhân nói có lý, đêm nay ta liền trở về thương lượng.”
Lỗ Chương Chi không có nói nữa, vừa nhìn về phía Ngân Thủ, “Vị tiểu ca này là. . .”
“Đây là Ngân Thủ, ” Đỗ Cửu Ngôn nói và giới thiệu với hắn, nói lên chuyện sửa đập nước, “Đập nước, chính là hắn làm.”
Lỗ Chương Chi đánh giá Ngân Thủ, “Ta thấy ngươi tuổi còn nhỏ, lại có kiến giải với thuỷ lợi như vậy, sư của ngươi là người nơi nào.”
“Ta, ta không có bái sư phụ.” Ngân Thủ gãi đầu nói: “Ta mạc danh kỳ diệu liền hiểu những thứ này.”
Lỗ Chương Chi thật bất ngờ, tựa hồ nghĩ tới ai, lại cười nói: “Ta có một vị cùng khoa, chẳng biết ngươi có nghe nói qua chưa, trước đây hắn ở công bộ tổng đốc hà đạo, họ Phan danh Hữu Lượng, hậu nhân của Phan Ấn Xuyên .”
Phan Ấn Xuyên rất nổi danh, lúc Đỗ Cửu Ngôn đọc sách sử đã biết, ở trị thủy công hắn vĩ đại.
“Nghe nói qua, ” Ngân Thủ cười nói: “Có người nói vị Phan đại nhân này rất lợi hại.”
Lỗ Chương Chi lại cười nói: “Là rất lợi hại. Bất quá hắn hiện đã trí sĩ(về hưu), người ở Dư Hàng. Nếu ngươi thực sự thích thuỷ lợi, ta có thể viết một phong tiến cử thư cho ngươi, ngươi đi bái phỏng hắn, nếu hắn nguyện ý thu ngươi làm đồ đệ, đối với ngươi mà nói, nhưng cơ hội ngàn năm một thuở.”
“Thật, thật vậy chăng?” Ngân Thủ rất kích động, lại nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Cửu ca, ta, ta có thể hay không?”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Còn không mau cảm tạ Lỗ các lão.”
“Tạ ơn đại nhân!” Ngân Thủ hành lễ, vui mừng nhảy nhót.
Phan Hữu Lượng đã trí sĩ thất tám năm, nên không vào ngành thuỷ lợi là không biết hắn, Ngân Thủ cũng là một năm này một mực giao tiếp về thuỷ lợi mới nghe nói.
Phan Hữu Lượng trong mắt đám hà công đương đại, là tồn tại của một vị thần.
“Không cần khách khí, ” Lỗ các lão gật đầu: “Nhìn thấy thanh niên nhân các ngươi đầy hứa hẹn ta cũng thật cao hứng, nếu có thể giúp đỡ một ít, vậy không thể tốt hơn.”
“Ngươi từ nhỏ rời nhà, không nhớ rõ nhà ở nơi nào?”
Ngân Thủ lắc đầu, “Ta chỉ nhớ rõ một ít đoạn ngắn mơ hồ.”
—— lời nói ngoài ——
Về thải lâu: Ngày mai từ mười giờ bắt đầu tính toán, mười giờ chính điều thứ nhất nhắn lại tính toán sau này sổ (nếu như thời gian như nhau, tựu trước đây mặt một cái vi chuẩn) tổng cộng mấy chục tầng lâu.
1, 51, 101, 151, 201, 251, 301, 351, 401, 451.
Thải lâu nhằm vào bản chính đặt độc giả, sở dĩ mọi người tôn trọng lẫn nhau, không nhìn bản chính cũng không cần lai đoạt.
Không tái diễn trúng thưởng.
Trúng thưởng hậu ta ở phía sau thiên chương 3: Đề lời nói với người xa lạ công bố.
Trọng điểm tới, lần này phần thưởng là: Đại tụng sư nhân vật tranh châm biếm làm bão chẩm, ta làm một lấy được, là tiểu yêu tinh tranh châm biếm đồ, chất lượng rất tốt hiệu quả rất tuyệt! (cảm tạ khánh cô nương khổ cực vẽ)
Tối hậu, nghìn vạn lần không nên quên a! Ngày mai đầu phiếu, ngày mai thải lâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...