Q1 – CHƯƠNG 635: PHẢN ỨNG KHẮP NƠI
Dịch giả: Luna Wong
Bốn phía đưa tới tiếng cười to, mặt Hạ An đỏ tới mang tai.
Có người ở bên cạnh hắn nói: “Lời mới vừa rồi của ngươi nói quá nhanh, ta cũng không kịp ngăn cản ngươi.”
Hạ An không hiểu nhìn người kia.
“Vừa rồi Kim Loan điện đặc sắc lắm.”
“Vốn có không ai tán đồng, ngay cả Lỗ các lão và An quốc công còn có Quế vương gia cũng không có mở miệng giúp nàng.” Người kia nói: “Nói cuối cùng, nàng lăng sinh sôi bả thuyết phục tất cả mọi người, đơn giản là khẩu chiến đàn nho.”
Hạ An sửng sốt một chút, nghĩ đến vừa rồi đi các vị quan viên trong triều qua, trong tay từng người một đều cầm hoa, “Không có áp bách tất cả?”
“Đó là tất cả mọi người đáp ứng, Đỗ Cửu Ngôn cho các vị đại nhân một bậc thang.”
“Để tiểu cô nương tặng hoa tươi, cảm tạ bọn họ. Không thôi sau này thi hành luật lệ, mọi người cản trở làm khó, nàng còn phải có một đống chuyện phiền toái.”
“Đây đều là chuyện về sau, ngươi a, chỉ nhìn mặt ngoài, đều nhìn không thấy bản lĩnh thật sự của người ta.” Người kia nói: “Thánh thượng là đồng ý thêm sửa luật pháp.”
“Không chỉ phụ nhân trên đời, sau này thương gia đều phải tạ ơn nàng, bởi vì nàng đề xướng khôi phục lại luật cũ. Bên trong cũ phạt thuế má trưng thu nhẹ hơn lỏng hơn so với xử phạt của hiện tại.”
Hạ An không biết những thứ này, mặt đỏ tới mang tai.
“Rất giỏi, ” có một bà tử qua đây, hướng về phía Hạ An gắt một cái, “Chỉ đọc vài ngày sách, thật coi mình là môn sinh thiên tử, phi!”
Hạ An mục trừng khẩu ngốc.
Đây, phụ nhân bây giờ, có phải có chút quá kiêu ngạo hay không.
Nhâm Duyên Huy án lệ cũ buổi trưa hồi phủ ăn cơm trưa, mới vừa vào nội viện, tôn nữ của hắn ;iền ra đón, “Tổ phụ, tổ phụ, ta cũng muốn đi thư viện đọc sách.”
“Tập Hiền thư viện sẽ thu ta chứ? Người có thể an bài ta đi vào đúng không?”
Tôn nữ của hắn năm nay chín tuổi, chính là độ tuổi hiểu chuyện lại không hiểu chuyện, hắn ngưng mi nhìn nàng, hỏi: “Đi Tập Hiền thư viện đọc sách? Sao lại có ý nghĩ như vậy?”
“Ta cũng muốn thi công danh.” Tôn nữ của hắn nói: “Ta cũng muốn như Đỗ Cửu Ngôn, làm một tụng sư đỉnh thiên lập địa.”
Sắc mặt của Nhâm Duyên Huy trầm xuống, cả giận nói: “Hồ đồ! Cha nương ngươi không phải dạy ngươi đọc sách biết chữ sao? Nữ hài tử gia có thể đọc thơ từ biết viết chữ đã được rồi, còn đi Tập Hiền thư viện, đó là nơi ngươi có thể đi sao?”
“Tổ phụ, ” tiểu cô nương bị hắn rống đến vành mắt đỏ lên, “Nhưng, nhưng là ta muốn thi công danh.”
“Ta muốn làm nữ tụng sư.”
Nhâm Duyên Huy quát dẹp đường: “Không nên hồ nháo, cái gì cũng đều không hiểu chỉ biết thêm phiền.” Hắn vừa nói xong, Nhâm phu nhân từ chính viện đi ra, hướng về phía tôn nữ của mình phất tay để cho nàng đi trước, chờ hài tử đi, Nhâm phu nhân nói: “Ngươi rống nàng làm gì, nàng tiểu hài tử biết cái gì.”
“Nàng không hiểu chẳng lẽ ngươi không hiểu, liền theo hồ đồ.”
Nhâm phu nhân mất hứng, lạnh lùng nói: “Thế nào hồ nháo, đây đều sắp lập pháp rồi, vì sao nàng không thể đi đọc sách.”
“Tất cả mọi người đọc, nàng có thể đi.” Nhâm phu nhân nói: “Huống chi, buổi sáng ngươi tại triều đường cũng không gật đầu đồng ý, bên ngoài truyền khắp, nói Đỗ Cửu Ngôn nói phục mọi người các ngươi, các ngươi là tất cả đều đáp ứng.”
“Đã đáp ứng rồi, Tĩnh nhi nói có quan hệ gì.”
“Ta thấy đây là chuyện tốt, sau này nữ hài tử gả người, cũng có thể để người coi trọng một chút, không có tướng mạo xuất thân, một lần học thức. Thú thê thú hiền, Tĩnh nhi nhà của ta nếu như cũng có thể thi nữ trạng nguyên, tương lai cũng có thể tìm được một thừa long khoái tế.”
Nhâm Duyên Huy muốn quát lớn hai câu, nhưng lời đến khóe miệng lại dừng lại, Nhâm phu nhân lại nói: “Ngươi đừng dùng việc này để phát hỏa, bên ngoài bây giờ đều đang truyền tụng các ngươi đó.”
“Cái gì ca công tụng đức, ta cần chút chỗ tốt đó sao?” Hắn không muốn nói thêm nữa, buổi trưa ăn cơm nghỉ ngơi một ngủ trưa, liền mang theo thường tùy đi nha môn. Thường ngày người trên đường nhìn thấy hắn, biết tự nhiên là cúi đầu khom lưng một trận nịnh bợ, hận không thể xông lên nói chuyện với hắn, nhưng bách tính tầm thường, nhìn thấy hắn đều là vòng đường.
Nhưng hôm nay lại hoàn toàn bất đồng lúc trước, hắn một đường đi, mỗi một người nhìn thấy hắn, đều hướng về phía hắn cười.
“Nhâm các lão, người thượng nha a, ngày hôm nay mặt trời nóng sao người không ngồi kiệu.”
“Nhâm các lão từ trước đến nay thanh liêm, khi nào ngươi nhìn thấy hắn ngồi kiệu.”
“Nhâm các lão, đây là quả đào mới hái, người nếm thử!” Vừa nói chuyện, có chọn quả đào tiến lên đây, thường tùy của Nhâm Duyên Huy sẽ bắt đầu cản, Nhâm Duyên Huy ngăn cản hắn, hàm tiếu nói với người đưa: “Ta vừa ăn cơm trưa, không ăn những thứ này, đa tạ hảo ý.”
“Không quan hệ, người giữ lại buổi chiều muốn ăn lại lấy ra ăn.”
Lúc nói chuyện, lấp bốn quả đào trong tay Nhâm Duyên Huy.
Đầu lông mày của Nhâm Duyên Huy khẩn túc, ghét bỏ không ngớt, nhưng trước mặt bách tính, không thể mất hình tượng, chỉ có thể kiên trì ôm quả đào đi nha môn.
“Đại nhân, ta tới cầm đi.” Thường tùy tiến lên phía trước nói.
Nhâm Duyên Huy nói: “Hà tất dính hai người tay, ta cầm là được rồi.”
“Nhâm các lão, bánh nướng mới ra, người nếm thử đi.” Người bán bánh nướng rong, bọc hai cái bánh nướng cho hắn, “Một ngày người rất bận rộn, vì bách tính vì xã tắc, khổ cực người.”
Khóe miệng của Nhâm Duyên Huy run lên, hướng về phía đối phương cười cười.
Chờ chủ tớ hai người đến nha môn thời gian, trong tay đã bế một đống đồ.
Đây là chưa từng có.
Chờ hắn trở lại đường ngồi xuống, phát hiện trên bàn của mấy vị đại nhân nội các, đều cả đống nhiều loại hoa quả điểm tâm.
“Nhâm đại nhân, người đây cũng là nửa đường bách tính tặng đi?”
Nhâm Duyên Huy không nói gì.
“Buổi trưa ta qua đây, mọi người từ bên ngoài bỏ vào bên trong kiệu của ta.” Vương đại nhân lắc đầu, trên mặt bất mãn, trong lòng lại lại mơ hồ cảm thấy thỏa mãn.
Bookwaves.com.vn
Ai làm quan, đều cất chí hướng lớn vì dân vì nước trong lòng, mặc dù sau này bị quan trường ma luyện sớm đã ném những thứ này ra sau ót, thế nhưng, có thể được bách tính thật lòng cảm tạ, đối với bọn hắn mà nói, trong nội tâm mơ hồ vẫn là tự hào và thỏa mãn.
Phảng phất đời này làm quan, sinh ra một chút giá trị.
“Ân.” Nhâm Duyên Huy bất đắc dĩ lên tiếng.
Vương đại nhân tâm tình rất tốt, đến bàn của bản thân làm việc.
Trong nội các náo nhiệt, mấy nha môn khác cũng thế, thậm chí còn như nha môn Đại Lý tự, bách tính đến sai dịch giữ cửa đều nhét đồ.
Tiền Vũ cắn quả đào một cái, thở dài nói: “Nhắc tới, bổn quan đến bây giờ còn chưa có hồi thần.”
“Quế vương phi, Đỗ Cửu Ngôn, Tần Cửu Yên. . . Một người? Đó làm sao là cùng một người nhỉ?”
“Đại nhân, không phải nói nữ giả nam trang sao?” Thư lại ở một bên thêm trà, “Không phải nói sáng sớm Quế vương phi ở trên đại điện mặc váy, khẩu chiến đàn nho sao?”
Tiền Vũ gật đầu, “Ta lúc đó cũng không cảm thấy nàng có thể thành, dù sao chuyện này mãi mãi không có.”
“Nhưng là nàng hợp tình hợp lý nói một phen xong, ta lại đổi chủ ý. Suy nghĩ một chút, nhà ai cũng sẽ có nữ hài tử, dù là hiện tại không ủng hộ nữ hài tử đi thi cái gì nữ khoa cử, nhưng là cũng cao hứng, tương lai nàng thành thân, không cần ỷ lại vào ai mà sống.”
“Đại nhân cao hứng là cao hứng nhỏ, người không biết, chuyện này dân chúng là thật cao hứng. Ngày hôm qua mọi người còn chưa có phản ứng được, một lòng nghĩ tức phụ nhà mình ra ngoài làm việc mất mặt, nhưng là vừa quay đầu, Quế vương phi nói đến nữ nhi của bọn bọ, bọn họ lập tức nghĩ thông suốt.”
“Thiên kim khuê tú nhà có quyền thế, đương nhiên là không lo ăn mặc, nhưng là dân chúng tầm thường, khẳng định hy vọng nữ nhi có một nghệ tinh, còn có thể đọc sách biết chữ, không nói cái khác, ngay cả có bản lĩnh có diện mạo, tương lai tìm phu quân cũng có thể được chọn lựa.”
“Tìm tốt nữ tế, có thể quay đầu lại giúp đỡ nhà mẹ đẻ, chỗ tốt này, mặc dù không phải lập tức hiển hiện, nhưng qua một đoạn thời gian, đó là đêm cũng đếm không hết.”
Tiền Vũ bật cười, nhìn thư lại, “Nhà ngươi mấy nữ nhi?”
“Đại nhân nói đùa, hai nữ nhi của tiểu nhân đều đã thành thân, trái lại còn có ba tôn nữ, lớn nhất năm nay cũng có tám tuổi.”
“Nếu có thể đọc sách, kinh người thúc tu lại không phải cao quý, tiểu nhân thật đúng là muốn các nàng đều được đi học đường.”
Tiền Vũ cười ha ha, nói: “Tặng, đọc sách khiến người minh lý, nên tặng!”
Thư lại cười xác nhận.
Trong quán trà, tiên sinh kể chuyện đạng sinh động như thật nói triều biện sáng hôm nay, của hắn tự nhiên là tin vỉa hè hậu, thêm dầu thêm mỡ miêu tả một phen, nhưng bách tính không quan tâm những thứ này, bởi vì mặc kệ hắn biên ly kỳ cỡ nào, mọi người đều là tin tưởng.
“Đỗ tiên sinh chính là lợi hại, nàng vừa mở miệng nói, người khác đều chen miệng vào không lọt.”
“Còn gọi Đỗ tiên sinh cái gì? Hẳn là gọi Quế vương phi.”
“Được, được. Quế vương phi là Quế vương phi, ở trong lòng chúng ta nàng chính là Đỗ tiên sinh, nàng chính là tụng sư đại danh đỉnh đỉnh Đỗ Cửu Ngôn.”
“Vậy sau này gọi thế nào? Nàng xuất thân cũng không thấp, các ngươi cứ gọi Đỗ tiên sinh, nhưng là làm thấp thân phận của nàng.”
“Sẽ không, sẽ không. Ngươi không biết Đỗ tiên sinh, tâm nguyện lớn nhất của nàng chính là làm tụng sư, nàng thích làm tụng sư. Quế vương phi chỉ là bởi vì phu quân nàng là Quế vương mà thôi, nàng là nữ tử luôn phải gả người, gả cho Quế vương là Quế vương phi, vậy nếu là gả cho người khác thì sao?”
“Cũng đúng nga, vậy vẫn là gọi Đỗ tiên sinh.”
Mọi người đều cười lên, tiên sinh kể chuyện gõ bàn, “Còn có nghe hay không?”
“Nghe, người nói a.” Người nói chuyện trả lời lời của tiên sinh kể chuyện, lại cùng người bên cạnh nghị luận, “Luật pháp này nếu như định rồi, ngươi có muốn để nha đầu của ngươi đọc sách hay không?”
“Muốn là muốn a, nhưng là đi nơi nào đọc sách? Kinh thành tất cả thư viện học đường lớn nhỏcũng không ít, nếu là tiên sinh không thu làm sao bây giờ?”
“Cũng không có thể chứ, Đỗ tiên sinh là nói, bất luận thư viện gì cũng không được cự tuyệt thu nữ tử làm học sinh.”
“Vậy chờ luật lệ công bố, chúng ta đi hỏi một chút. Đại a đầu nhà của ta lớn tuổi, nàng nháo muốn đi ra ngoài tìm việc làm, ta dự định để cho nàng ra ngoài làm việc, thứ nhất có thể phụ gia dụng, thứ hai, nàng còn có thể tự kiếm đồ cưới cho mình.”
Bookwaves.com.vn
“Ngẫm lại, sinh một nha đầu cũng không có gì không tốt, bản thân nàng có thể kiếm tiền có thể nuôi mình, vậy còn buồn cái gì, cũng không thường tiền.”
Tất cả mọi người theo gật đầu, ngẫm lại, nếu như khác biệt duy nhất của nhi tử và nữ nhi, chính là nhi tử thú một người trở về, nữ nhi gả ra ngoài, vậy cũng thật là không có cái gì để khổ sở.
Thanh âm của tiên sinh kể chuyện lại bị đè lại, hắn gõ đường mộc vài lần cũng không có ai nghe, không khỏi mở miệng hô: “Các vị, ta muốn nói chuyện của Đỗ tiên sinh và Quế vương gia, năm đó hai người bọn họ. . .”
Mọi người vừa nghe chuyện này chưa từng nghe qua, vội dựng thẳng lỗ tai mà nghe.
. . .
Trong Yến kinh tụng hành, cơ hồ là nổ tung oa, không quản tiên sinh quát bảo ngưng lại vài lần, mọi người cũng không nhịn được nói chuyện.
Các ngõ ngách, phàm là nơi có người ở, cũng đang thảo luận Đỗ Cửu Ngôn.
“Là nữ nhân, còn là Quế vương phi, đây cũng quá không thể tưởng tượng nổi.”
“Có cái gì không thể tưởng tượng nổi. Bên người nàng theo người nhiều như vậy, không phải vương gia chính là bộ khoái còn có nhiều tụng sư của Tam Xích đường như vậy. Mỗi người một chủ ý, nàng cũng có thể thành công. Tục ngữ nói, một cây làm chẳng nên non, đổi thành ai cũng được.”
Người này dứt lời, có người phụ họa cũng có người lắc đầu, thấp giọng nói: “Sư huynh là chưa biện tụng với nàng, cho nên mới phải đứng nói không đau thắt lưng, nàng có thể đi cho tới vị trí hôm nay, không có khả năng toàn bộ dựa vào người khác.”
Người lúc trước khinh thường đang muốn nói, phía sau đã có người hô “Khấu sư huynh tới.”
“Khấu sư huynh thế nào mất hồn mất vía?”
Khấu Lễ Chinh dừng lại, cười cười với mọi người, tiếp tục đi về phía trước, mọi người đã vây hắn vào giữa, hỏi: “Khấu sư huynh, ngươi và Đỗ Cửu Ngôn biện tụng qua, ngươi cảm thấy năng lực của nàng thế nào?”
“Rất tốt, không phải chúng ta có thể so sánh.”, Khấu Lễ Chinh đến bây giờ còn cảm thấy bất khả tư nghị, đường đường Đỗ Cửu Ngôn lại là một nữ tử.
Một nữ tử cư nhiên có thể lợi hại như vậy, biện tụng đến nay quan ti hơn mười chưa từng bại tích, ngày hôm nay càng tại triều đường khẩu chiến đàn nho, vì tất cả nữ nhân chờ lệnh lập pháp.
Việc này, trên đời này cũng không có mấy nam nhân có thể làm được.
Trong lòng Khấu Lễ Chinh bách móng cong tâm dường như, rất muốn đi bái kiến Đỗ Cửu Ngôn.
“Các ngươi không có việc gì đọc thêm sách đi, tương lai sẽ có vô số nữ tử lên công đường, chén cơm này là càng ngày càng khó ăn.” Khấu Lễ Chinh cười đi.
“Đúng vậy, chúng ta cư nhiên quên mất chuyện này, chúng ta đi tìm tiên sinh.”
“Không được nữ tử khoa cử làm quan, nhưng lại có thể để cho các nàng làm tụng sư, đây rõ ràng chính là khi dễ tụng sư chúng ta ít người.”
Mọi người thành quần kết đội đi tìm Thân Đạo Nho.
Cửa phòng của Thân Đạo Nho đóng kín, tựa ở đầu giường, trong một đêm tóc đều thêm vài tia hoa râm, hắn bất đắc dĩ nhìn Trường An nói: “Chuyện cây quạt, là không có cơ hội nữa.”
“Tiên sinh chớ vội, sau này khẳng định còn có cơ hội khác.” Trường An châm trà cho hắn, Thân Đạo Nho cả giận nói: “Lúc này đây, chúng ta trúng kế của nàng rồi.”
Trường An không giải thích được.
“Lẽ nào ngươi nhìn không ra, đây hết thảy đều là nàng bày kế, nàng mượn tay của chúng ta, giúp nàng kéo nội khố thân phận, nàng chẳng những không có bị nghiêm phạt, còn bởi vậy thành anh hùng của người trong thiên hạ.”
Lại là nữ nhân, lại là lập pháp, lại là triều biện!
Xuất tẫn danh tiếng.
Trường An sửng sốt, hiểu được, “Tiên sinh, chẳng lẽ người lúc đó ném cho chúng ta cục đá, nói cho chúng ta biết Đỗ Cửu Ngôn là Tần Cửu Yên, là bản thân Đỗ Cửu Ngôn?”
“Ân.” Thân Đạo Nho nói: “Đây là quyết định của nàng, nàng mượn gió đông thuận thế mà lên, một chút thiệt thòi cũng không có ăn.”
Giận nhất chính là, chuyện cây quạt còn là hắn nói với Đỗ Cửu Ngôn, nếu như không có cây quạt, Đỗ Cửu Ngôn cũng không thể khinh địch thoát thân như vậy.
Trường An một trận kinh thán, “Đây. . . Nàng cũng quá xảo quyệt giảo hoạt.”
Thân Đạo Nho từ hôm qua bắt đầu liền đau ngực, cho tới bây giờ cũng không có chuyển biến tốt đẹp, hắn nhắm mắt lại vô lực mở miệng, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng la bừa bộn của các học sinh và tụng sư, “Hội trưởng, chuyện của Đỗ Cửu Ngôn không thể cứ tính như vậy, nếu như theo nàng, sau này chẳng phải là có rất nhiều nữ nhân lên công đường, biện tụng với chúng ta.”
“Đây đối với chúng ta mà nói chẳng những là nhục nhã cũng không công bằng.”
Bọn họ mười năm gian khổ học tập thi công danh lại thi tụng sư, mà những nữ nhân kia dễ dàng có thể làm tụng sư, đây quá không công bằng.
“Để cho bọn họ đi, ” Thân Đạo Nho phất tay nói: “Đều là đồ vô dụng, thính thấy bọn họ nói, ta liền đau đầu.”
Trường An xác nhận, ra ngoài đuổi người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...