Q1 – CHƯƠNG 538: KỂ CHUYỆN XƯA ĐI
Dịch giả: Luna Wong
Quế vương ở sát vách bồi củ cải nhỏ, Đỗ Cửu Ngôn trở về phòng tắm, đợi sắp nửa nén hương, Quế vương lại còn ở sát vách, thường thường còn nghe được tiếng kêu sợ hãi của củ cải nhỏ.
“Chuẩn bị kể chuyện trắng đêm?” Đỗ Cửu Ngôn mặc quần áo tử tế ra ngoài, đứng ở cửa chợt nghe Quế vương sinh động như thật kể chuyện xưa cho củ cải nhỏ nghe, “Con thủy quỷ kia, tóc dài màu đen đạp ở trên mặt, thấy không rõ dung mạo của hắn, thế nhưng một đôi mặt mạo lục quang, từ trong khẽ tóc, chớp chớp.”
“Hễ hắn bước đi, nước trên người tí tách. . .”
“Một trận gió thổi tới, sưu sưu, vén mặt của thủy quỷ lên, thì ra là mặt của hắn a. . .”
Quế vương vừa nói, vừa chậm rãi tới gần trong chăn của củ cải nhỏ, cười hắc hắc nói: “Mặt của hắn a, lớn lên. . .”
“A!” Bất ngờ không kịp đề phòng, củ cải nhỏ cà một chút vén chăn lên, lộ ra thân thể trần truồng sạch sành sanh, xách thắt lưng đứng ở trên giường, tóc rũ trên mặt, “Như vậy!”
Quế vương sợ hết hồn, nhất thời trở mặt, “Ngươi là tiểu hài tử ai nhà, không thể nói chuyện đàng hoàng sao?”
Hù chết hắn.
Củ cải nhỏ chống nạnh cười ha ha, “Nghĩa phụ, ngươi đây là dọa người không thành còn bị dọa ngược lại, ha ha.”
Quế vương oa một chút, đi bắt củ cải nhỏ.
Củ cải nhỏ ha ha cười, như một con cá chạch nhỏ chui vào trong chăn.
“Ngươi nói dỗ ta ngủ, kể chuyện xưa cho ta nghe, nghĩa phụ ngươi gạt người.”
“Ta đều kể cho ngươi nghe ba câu truyện rồi. Tiểu hài ngươi còn chưa ngủ, ngươi nói ngươi đáng ghét hay không.”
Củ cải nhỏ lộ đầu ra, trừng Quế vương, “Ai dỗ tiểu hài tử ngủ, lại đi kể chuyện ma?”
“Ta!” Quế vương nói: “Làm một nam nhân, ngươi phải dũng cảm, không sợ hãi.”
“Còn sợ ma, ngươi không thể xem là nam nhân.” Quế vương cảm thấy, đối với chuyện quản giáo nhi tử, hắn thiếu sót thật lâu, hiện tại bắt đầu, hắn nên có trách nhiệm của một phụ thân.
Tỷ như, để củ cải nhỏ dũng cảm độc lập một chút.
Không có việc gì kể chuyện ma cho hắn nghe.
“Sao người không kể đông cung đồ cho ta nghe luôn đi?” Củ cải nhỏ nói.
Quế vương di một tiếng, “Ngươi xem qua?”
“Không có!” Củ cải nhỏ nói: “Ta đi Ngõa Tứ nghe hí, thấy sát vách hai đại ca ca đang len lén xem, ta hiếu kỳ, bọn họ cho ta nhìn thoáng qua.”
Quế vương nhíu mày, suy tư một hồi, đang muốn mở miệng, Đỗ Cửu Ngôn đẩy cửa tiến đến, nói: “Nhị vị đại gia, trăng lên đỉnh liễu rồi, đêm đã qua nửa, thỉnh đi ngủ đi.”
Nếu nàng không tiến đến, nhi tử sẽ bị nuôi sai lệch.
“Cha a, ” củ cải nhỏ đoạt cáo trạng trước, “Nghĩa phụ hắn. . .”
Quế vương che cái miệng của hắn, uy hiếp nói: “Câm miệng, không thôi cắt bỏ con gà con của ngươi!”
“Ô ô. . .” Quế vương nói chuyện, vừa quay đầu lại hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn nhe răng cười, “Hắn đang mệt, buồn ngủ. Nàng đi ngủ trước đi, một hồi ta đi tìm nàng.”
Ai cần ngươi tìm ta? Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thời gian không còn sớm, vương gia người cũng về sớm nghỉ ngơi đi, ta bồi hắn một hồi.”
“Không cần.” Quế vương nói: “Ta muốn tận trách nhiệm của cha.”
“Để tức phụ đi ngủ sớm một chút, ta dỗ hài tử.” Quế vương nói.
Đỗ Cửu Ngôn trừng hắn một mắt, một chút cũng không nhớ hắn tẫn trách nhiệm gì, “Ta đây ngồi ở chỗ này đi.”
Nàng nói chuyện ngồi xuống.
Quế vương buông củ cải nhỏ ra, cảnh cáo nhìn hắn, “Không cho phép nói lung tung.”
“Phí bịt miệng, ” củ cải nhỏ nói: “Bằng không ta nói cho cha ta biết, trước khi ngủ ngươi kể chuyện ma cho ta nghe, còn muốn cắt bỏ con gà con của ta!”
Khóe miệng của Quế vương run lên, “Mười lượng.”
“Năm mươi lượng khởi điểm.”
“Ba mươi!”
“Bốn mươi.”
“Thành giao!” Quế vương cho hắn bốn mươi lượng, nói: “Nhắm mắt tốc tốc ngủ, nếu như ngủ không được cùng giả bộ ngủ cho ta, dong dài thêm một câu nữa làm lỡ thời giờ của ta, ta cắt bỏ con gà con của ngươi.”
Bookwaves.com.vn
Củ cải nhỏ cười hì hì, “Nghĩa phụ, ngươi cắt bỏ của ta, ta cũng cắt bỏ của ngươi.”
Quế vương trừng mắt, cắn răng nói: “Như vậy, nương ngươi sẽ hận của ngươi.”
Củ cải nhỏ không hiểu, bị Quế vương bụm miệng, “Câm miệng, ngủ.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn hai người không coi ai ra gì cò kè mặc cả, rất muốn ném bọn họ cùng lòng hiếu kỳ của nàng vào trong hố phân.
Tiểu hài tử đi vào giấc ngủ rất nhanh. Quế vương che mắt của củ cải nhỏ, một hồi hắn đã ngủ.
“Ta rất lợi hại đi.” Quế vương qua đây, cười híp mắt nhìn nàng, đang chờ khích lệ của nàng.
Có trong nháy mắt như vậy, Đỗ Cửu Ngôn ở trên người hắn thấy được cái bóng của củ cải nhỏ.
Di truyền thật đáng sợ.
“Lợi hại!” Đỗ Cửu Ngôn dựng thẳng một ngón tay cái lên, lôi kéo hắn đi ra, đóng cửa phòng, “Kỳ thực, người rất kỳ quái. Trừ cốt nhục thân sinh của bản thân ra, đối với cái thích của người nào, cũng sẽ không cường liệt đến có thể chấp nhận bất luận khuyết điểm gì của đối phương.”
Quế vương gật đầu phụ họa, “Nói có lý.”
“Nên, thù mới vừa rồi ngươi trò chuyện đông cung đồ với hài nhi của ta, ta sẽ vững vàng nhớ kỹ.”
Nàng dứt lời, trở về phòng ngủ.
Quế vương nhanh chóng, theo nàng vào trong phòng, nói: “Ta cũng không muốn trò chuyện cái này với tiểu hài tử, hắn không hiểu.”
“Ngồi!” Quế vương lôi kéo Đỗ Cửu Ngôn ngồi, “Không bằng, chúng ta nói đi.”
Đỗ Cửu Ngôn tự tiếu phi tiếu quét mắt nhìn hắn một cái, “Vương gia, người không cảm thấy gần đây đề tài trò chuyện của chúng ta, càng ngày càng không có nội hàm sao?”
“Chiều sâu thô tục này đã vượt ra khỏi cao độ của ngươi.”
Quế vương nói: “Đêm khuya vắng người, nội tâm gây rối.” Hắn lạch cạch kéo cái ghế ngồi qua, cầm lấy tay của Đỗ Cửu Ngôn xoa xoa, “Ngủ không được!”
“Ngươi ngủ không được, ta ngược lại.” Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo hắn đứng lên, đẩy hắn ra ngoài, “Tốc tốc tiêu thất!”
Quế vương chống cửa, “Trò chuyện tiếp một hồi.”
Đỗ Cửu Ngôn ở phía sau đẩy hắn, “Chúng ta không có trò chuyện vào ban đêm.”
“Ban đêm và ban ngày không có khác nhau.” Quế vương nói.
“Ban ngày ngươi là người, buổi tối ngươi là quỷ. Ta muốn giữ một khoảng cách với quỷ.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
“Ngôn Ngôn, ” Quế vương bỗng nhiên quay người lại, Đỗ Cửu Ngôn vẫn dùng sức đẩy phía sau lưng hắn, không kịp thu lực, quán tính đụng vào trong ngực hắn, Quế vương thuận thế ôm lấy, ở cái trán của nàng hôn một cái.
Không phải là không muốn hôn môi, thực sự vóc dáng đôi bên chênh lệch quá lớn, trong chớp nhoáng này biên độ khom lưng làm không được.
Đỗ Cửu Ngôn nắm tay, đập vào bụng của hắn.
Quế vương chịu đựng, muộn hừ một tiếng.
“Ngôn Ngôn, nàng đây là mưu sát thân phu, ” Quế vương thấp giọng nói: “Nàng đừng động, ta chỉ ôm một chút.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Buông ra!”
“Ngôn Ngôn.” Quế vương làm nũng.
Lần đầu tiên bản thân không quá thích ứng, nhịn không được rùng mình một cái.
Đỗ Cửu Ngôn cười ha ha, “Ngươi bệnh tâm thần đi, cư nhiên bị bản thân ác tâm nôn ra.”
“Không có việc gì, thích ứng là được.” Quế vương ho khan một tiếng, lại thử một cái, “Ngôn Ngôn, ta chỉ ôm một hồi.”
Thể hội lúc này đây, rõ ràng tiến bộ hơn nhiều.
Đỗ Cửu Ngôn muốn ói, “Vương gia, người như thịt mỡ treo trên cửa vậy, đầy mỡ.”
“Là nàng ép, ” Quế vương dùng sức ôm nàng, phát hiện cả người nàng đều mềm hồ hồ thơm ngào ngạt, thực sự là thoải mái, “Nàng thừa nhận nàng là tức phụ của ta, ta sẽ không như vậy.”
Bookwaves.com.vn
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta không phải Tần Cửu Yên.”
“Mặc kệ nàng có phải Tần Cửu Yên hay không, phản chính nàng là tức phụ của ta.”
Lúc nói chuyện, cọ trên đỉnh đầu của nàng, “Tức phụ, lòng ta đau.”
“Chỉ đau lòng sao?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chân không đau?”
Chân của Quế vương bị nàng di, hắn đau nhe răng trợn mắt, lắc đầu nói: “Không, không đau. Chỉ đau lòng.”
“Được a, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vì chiếm tiện nghi của ta, tất cả cực khổ đều có thể chịu được a.”
Quế vương lòng tin tràn đầy, “Đúng, đúng vậy.”
“Được rồi, ” Đỗ Cửu Ngôn mà bắt đầu mở đái hông của hắn, “Nào, đêm nay chúng ta làm việc đi. Vương gia nếu người có thể để ta thoả mãn, ta lập tức theo ngươi.”
Quế vương nói: “Làm, làm?”
“Đúng vậy. Vương gia người xinh đẹp như hoa, ta không thua thiệt.” Đỗ Cửu Ngôn cà một chút, cởi đai lưng của hắn ra ném lên, hèn mọn cười, “Chúng ta đều cảm thụ năng lực của đối phương một chút, nếu như ta hài lòng, ta sẽ chăm chú suy tính xem có nên cùng vương gia người thành lập một quan hệ hợp tác trường kỳ hay không.”
Lúc nói chuyện, bắt đầu mở y phục của hắn.
“Chờ, chờ một chút, ” Quế vương ấn tay nàng, “Nàng đây quá nhanh!”
Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Vương gia, chỉ có người nhanh, ta không tồn tại nhanh chậm.”
“Đến đây a, ” Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo hắn đến bên giường, một tay lấy đẩy ngã hắn, nhào tới chỗ hắn, Quế vương nhảy dựng lên, chỉa về phía nàng, “Làm một nữ nhân, nàng không thể chủ động như thế.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Nào, vương gia người chủ động.”
“Ta, ta, ” Quế vương đầy mặt đỏ bừng, “Ngày hôm nay thân thể của ta khó chịu.”
Hắn nói chuyện, ôm y phục, nói: “Ta phải suy tính một chút.”
Lúc nói chuyện, như một làn khói chạy đi.
Đỗ Cửu Ngôn ba bước thành hai bước đóng cửa lại, khóa chặt.
Lại dán tai ở cạnh cửa nghe động tĩnh bên ngoài.
Quế vương không ở, nàng cười khúc khích, lầu bầu nói: “Kẻ ngu này, chỉ biết khoe tài khẩu thiệt cực nhanh.”
Kỳ thực nàng cũng không ngoài ý muốn, Quế vương giống như là thiếu niên không hề có kinh nghiệm. Bình thường hắn chủ động dây dưa không có gì, nhưng nếu như bị động bị người đùa giỡn, hắn bắt đầu bối rối.
Bất quá, Quế vương thông minh, biện pháp này, lần sau không thể dùng.
Lại dùng, nàng phải ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo.
“Ngủ một chút.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ ngực, “Ta bằng vào cố gắng của mình, thành công dọa tiểu yêu tinh chạy.”
Vì mình vỗ tay.
Quế vương ra cửa viện tử bắt đầu hối hận, hắn chạy cái gì?
Mỗi ngày hắn kề cận, không phải là vì. . . chạy cái gì chứ?
Không có chuyện gì ta chạy làm gì?
Giận hắn đạp cây ven đường một cước, “Phân minh là cố ý, thừa dịp ta không có phòng bị, cố ý làm ta sợ.”
“Lần sau bổn vương tuyệt không trúng kế.” Hắn tức giận ngủ không được, lẩm bẩm đi thư phòng, lục tung tìm một quyển tiểu nhân thư ra, nằm ở nhuyễn tháp bắt đầu tế tế xem.
Vừa xem vừa nghiên cứu, thân thể vặn tới vặn lui, học “Chiêu thức” bên trên.
(Luna: Đúng thật là, ta cũng không hiểu nỗi ổng chạy cái gì nữa. Thịt tới tận miệng rồi mà còn phun ra, ức chế thiệt)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...