Q1 – CHƯƠNG 380: CANH TÁM
Dịch giả: Luna Wong
“Thân tiên sinh, người phá án thực sự thật lợi hại.” Đan Đức Toàn sùng bái nói: “Cư nhiên có thể từ lộ tuyến đào tẩu của hung thủ, dự đoán được hung thủ đang ở nơi nào.”
“Đây không lợi hại gì, dùng đều là biện pháp đần. Chuyện tra án, không bằng Đan bộ đầu.” Thân Đạo Nho nói.
Đan Đức Toàn phất tay, “Hai án kiện của người cùng Đỗ tiên sinh lấy mẫu ngẫu nhiên, ta lúc đó tra tới tra lui một chút thu hoạch cũng không có. Nhưng nhị vị bất quá dùng hai ba ngày, thì có mi mục.”
“Đỗ Cửu Ngôn bên kia cũng không xê xích gì nhiều?” Thân Đạo Nho hỏi.
“Nói không sai biệt lắm, nhưng là còn kém rất nhiều, dù sao thân phận của người chết, động cơ của hung thủ đều chưa có.” Đan Đức Toàn nói: “Thế nhưng hung thủ có mi mục.”
Thân Đạo Nho kinh sợ, án tử của Đỗ Cửu Ngôn rất khó, nàng cư nhiên có thể theo một chút xíu đầu mối, tìm hiểu nguồn gốc, ở trong thời gian ngắn như vậy tra được những thứ này.
Quả thực không thể coi thường.
Đoàn người đến viện của Trương Tam thông, Đan Đức Toàn mở cửa.
Mọi người đều tự đi thăm dò tìm chứng cứ.
Lúc đó án phát chứng cứ lưu lại khẳng định không có, thế nhưng hung khí giết người, cần tìm.
Nhà của Trương Tam thông gia một tứ hợp viện, trước sau theo nhĩ phòng tổng cộng bốn gian.
Gian phòng dọn dẹp thật sạch sẽ, còn có y phục nữ nhân treo trong tủ quần áo, trang sức nữ nhân đặt ở trên bàn trang điểm.
“Phòng này dọn dẹp rất khác biệt.” Đan Đức Toàn đứng ở cửa đánh giá bên trong. Kỳ thực mấy gian phòng đều rất tốt, gia sản là hoa cúc lê, trà cụ cũng là dân dao thanh hoa, mỗi một dạng giá đều không phải là bách tính phổ thông có thể mua được.
Thế nhưng gian phòng phá lệ hoa lệ, chỉ một gia sả hồng mộc, giá trị xa xỉ, đây còn chưa nói trên bàn bày đặt một đồ trang trí kê sí mộc.
Đan Đức Toàn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, hắn không khỏi đi tới tinh tế quan sát.
Thân Đạo Nho nói: “Mấy thứ này, người bình thường có thể dùng không nổi.”
Đan Đức Toàn thâm dĩ vi nhiên. Hắn vừa thẩm vấn Trương Tam thông, hắn nói bản thân hắn làm chút ít buôn bán, hắn nói: “Người làm buôn bán nhỏ, mua không nổi những thứ này. Tiểu tử này đang nói dối.”
“Ân.” Thân Đạo Nho lục soát ở trong phòng, xốc chăn trên giường lên phát hiện ván giường là rỗng, hắn xốc chăn đêm lên lấy ván giường ra, thình lình cả kinh, “Đan bộ đầu.”
Đan Đức Toàn đi qua vừa nhìn, tiện tay ở trong ván giường tìm một tráp thật dài, mở tráp trên mặt của hai người đều lộ ra hỉ sắc.
Trong hộp là một cây đao, lưỡi dao không giống thường thấy, mà là răng cưa.
“Hung khí.” Đan Đức Toàn nói: “Thân tiên sinh, chúng ta có thể đi trở về tiếp tục thẩm, xem tiểu tử này còn có thể nói ra cái gì.”
Thân Đạo Nho gật đầu.
Trong phòng giam, Trương Tam thông bị treo ở trên hình cụ, trên người không có thương gì, nhưng tinh thần không tốt lắm, yên đầu đạp não hôn mê lại tỉnh, Đan Đức Toàn tiến lên, ho khan một tiếng, nói: “Trương Tam thông, ngươi có khai hay không?”
“Không khai. ” Trương Tam thông đạo: “Ta, ta không có giết người.”
Đan Đức Toàn cười lạnh một tiếng, từ trong hộp lấy đao ra, “Cái này quen chứ?”
Trương Tam thông mở mắt ra nhìn đao, huyết sắc trên mặt cà một chút tiêu thất hầu như không còn, hắn lắp bắp nói: “Ngươi, các ngươi tìm được ở nơi nào?”
“Phòng ngươi đáy giường, ” Đan Đức Toàn nói: “Hung khí tìm được rồi, ngươi còn có cái gì có thể nói.”
Trương Tam thông từ từ nhắm mắt lại tựa ở trên hình cụ, qua hồi lâu hắn mở mắt ra, không khí trầm lặng nói: “Đan Đức Toàn, ta muốn gặp một người bạn của ta, nhìn thấy hắn xong, lại nói chuyện nhận tội.”
“Thùy?” Đan Đức Toàn nói: “Hắn người ở nơi nào?”
Trương Tam thông đạo: “Ngày gần đây hắn sẽ trở về, ngươi ở cửa viện nhà của ta đặt một cây chổi, hắn sẽ xuất hiện.”
Đan Đức Toàn nhìn Thân Đạo Nho.
“Làm phiền Đan bộ đầu.” Thân Đạo Nho ứng.
Đan Đức Toàn để người đi cửa nhà của Trương Tam thông đặt chổi, buổi chiều có người đến nha môn tới yêu cầu gặp Trương Tam thông.
Người được mang đến, hai người chỉ hàn huyên vài câu, người nọ đi xong, Trương Tam thông nhận tội.
“Ta nhìn trúng thê tử của Lưu tú tài, nàng là mỹ nhân nổi danh thế hệ này. Đêm hôm đó ta hẹn Lưu tú tài đi nhà hắn uống rượu, ở tiệc rượu ta nói với Lưu tú tài, ta cho hắn năm trăm lượng bạc, để hắn nhường phu nhân hắn cho ta.”
“Lưu tú tài không muốn. Chỉ chút gia sản của hắn, hắn nuôi không được mỹ nhân như vậy, thực sự là một chút tự mình hiểu lấy cũng không có.”
Bookwaves.com.vn
“Ta trở về nhà lấy đao, sau khi trở về giết phụ tử bọn họ. Khiêng Kiều thị đi. Nữ nhân kia không biết tốt xấu, nuôi hai ngày thực sự quá làm ầm ĩ lại không có hứng thú gì, ta đã siết chết nàng ném xuống giếng.”
Đan Đức Toàn hỏi: “Ngươi giết Lưu tú tài mấy đao, nhi tử hắn ,ấy đao? Dùng cái gì siết chết Kiều thị?”
“Lưu tú tài hai đao. Hai đao đều trên bụng.” Trương Tam thông nói: “Nhi tử hắn một đao, siết chết kiều thị, ta dùng là dây thừng trướng câu.”
Thân Đạo Nho hỏi: “Ngươi làm mua bán gì?”
Trương Tam thông rũ mắt, trả lời: “Ta làm tư muối.”
Thân Đạo Nho thở phào nhẹ nhõm, nếu như là làm tư muối, như vậy gia tư của Trương Tam thông có thể lý giải, hỏi hắn: “Tự ngươi làm tư muối? Hay làm cùng ai?”
“Đây là vụ án giết người, các ngươi hỏi ta, ta nhận!” Trương Tam thông đạo: “Nhưng là không có quan hệ với án kiện này, nhiều chữ hơn nữa ta sẽ không nói.”
“Các huynh đệ không có vấn đề gì với vụ án này, các ngươi đừng liên lụy vô tội.”
Thân Đạo Nho và Đan Đức Toàn liếc nhau, hai người đi tới, Đan Đức Toàn nói: “Thân tiên sinh có muốn tra không?”
“Không tra. Không có trực tiếp liên quan đến bản án.” Thân Đạo Nho nói: “Đan bộ đầu đơn độc lập án đi thăm dò, đã có sơi dây này của Trương Tam Thông, tất nhiên còn có thu hoạch cực lớn.”
Đan Đức Toàn xác nhận, “Ta đây đi thăm dò, nhờ phúc của Thân tiên sinh.”
Tư muối là đại sự, nếu như Đan Đức Toàn có thể tìm hiểu nguồn gốc phá huỷ một đội buôn lậu muối, công lao không phải là chỉ là tưởng thưởng đơn giản như vậy.
Nên, hắn nói lời cảm tạ Thân Đạo Nho.
“Khách khí, ” Thân Đạo Nho nói: “Ta đi gặp Tề nhân, xem khi nào có thể khai đường thẩm tra xử lí.”
Đan Đức Toàn chắp tay, nói: “Chúc mừng Thân tiên sinh, thắng tỷ thí lần này.”
“Chưa tới cuối cùng, kết quả không dễ nói. Năng lực của Đỗ tiên sinh không thể kém hơn Thân mỗ.” Thân Đạo Nho lúc đi tìm Tề Đại Thanh.
Đem tiến triển của án kiện nói một lần, nói: “Ngày mai ta sẽ lấy danh nghĩa của song thân Lưu tú tài trình đơn kiện, chẳng biết đại nhân khi nào rảnh rỗi, có thể khai đường thẩm tra xử lí.”
“Năng lực của Thân tiên sinh thật là làm người bội phục. Ngươi cứ trình đơn kiện, ngày mai ta an bài một phen, thời gian khai đường, an bài ở ngày sau, ngươi xem được không?” Tề Đại Thanh nói.
Vậy bọn họ chính là tất thắng, Thân Đạo Nho nói: “Được, vậy làm phiền Tề đại nhân.”
Tề Đại Thanh nói: “Thân tiên sinh không cần khách khí, đây đều là chúng ta phải làm.”
Thân Đạo Nho xác nhận, hành qua lễ ra phủ nha, vào một gian khách sạn ven đường, Trình Công Phục và Lục Trán ở hậu viện chờ hắn, thấy hắn tiến đến, đón hắn nói: “Thắng rồi?”
“Ân.” Thân Đạo Nho ngồi xuống, Lục Trán châm trà cho hắn, hắn uống một ngụm nhàn nhạt nói: “Lần này, không cần nhị vị xuất thủ.”
Trình Công Phục và Lục Trán liếc nhau, “Vậy khi Thân tiên sinh dẫn tiến Nhâm các lão cho chúng ta?”
“Chờ sau khi án tử kết thúc.” Thân Đạo Nho đã đáp ứng hai người, tỷ thí thắng xong, hắn sẽ giúp bọn hắn dẫn tiến Nhâm Duyên Huy, thôi chức vụ của Đỗ Cửu Ngôn, để Trình Công Phục làm hội trưởng Tây Nam.
Nhưng điều kiện là, Thân Đạo Nho sẽ đi Tây Nam tìm kiếm thánh vật hắn muốn, Trình Công Phục không được bảo lưu.
Đây là điều kiện trên mặt nổi, Thân Đạo Nho suy nghĩ trong lòng, lại không chỉ có như vậy.
Lần này tiếp xúc xong, hắn biết rõ nghiệp vụ năng lực của Trình Công Phục rất giỏi, có kinh nghiệm biện tụng phong phú cũng có một bộ lý giải và thủ đoạn của riêng mình, thế nhưng trên quản lý và nhân tế lui tới, lại rõ ràng thua Phó Hoài Cẩn.
Người như vậy, chỉ thích hợp làm tụng sư chuyên tâm biện tụng.
Vậy đại khái cũng là nguyên nhân năm đó lúc Tây Nam bình chọn thời gian, Trình Công Phục thua Phó Hoài Cẩn.
Nên, một khi Tây Nam ở trong tay của Trình Công Phục, Tây Nam chẳng khác nào là của hắn.
Bookwaves.com.vn- Luna: hoài nghi hai án này là cùng một người, ông Hàn. Ta đoán thế thôi nha 😀
“Được!” Trình Công Phục rất kính trọng Thân Đạo Nho. Trước kia hắn cho rằng Thân Đạo Nho là một tiểu nhân không từ thủ đoạn, nhưng trải qua tiếp xúc, hắn phát hiện đối phương có thể làm được ngôi sao sáng trong ngành, được thế nhân kính trọng, là chuyện đương nhiên.
Chẳng những là vị tụng sư có năng lực nghiệp vụ cực mạnh, càng một người khiêm tốn.
“Lão phu đây liền cáo từ.” Thân Đạo Nho đứng dậy, “Từ nay trở đi khai đường thẩm tra xử lí, kết án xong, chuyện tốt của nhị vị cũng liền sắp tới.”
Trình Công Phục và Lục Trán tiễn Thân Đạo Nho ra ngoài, đợi hắn đi xa, Trình Công Phục thấp giọng nói: “Phó Hoài Cẩn bên kia, trái lại phá lệ an tĩnh. Ta hiện tại lo lắng, Phó Hoài Cẩn có thể có lui tới với Nhâm các lão hay không.”
Bọn họ hiện tại không lo lắng Đỗ Cửu Ngôn, mà là sợ bọn họ bận rộn nửa ngày, Phó Hoài Cẩn làm hoàng tước ở phía sau.
Đây chẳng phải là làm thế thân cho người ta sao.
“Tiên sinh, người nói chúng ta có nên riêng tư tiếp xúc Ngô đại nhân một chút hay không? Ý tứ của hắn đại biểu cho ý tứ của Nhâm các lão.” Lục Trán nói.
Trình Công Phục gật đầu, “Ngươi nói có đạo lý.”
“Lúc này đây chọn án tử, án tử của Đỗ Cửu Ngôn khó hơn của Thân Đạo Nho, ta cuối cùng cho rằng trong này không đơn giản.”
Loại chuyện vận khí này, chẳng qua là cho người không biết nhìn.
Nội tình chân chính ai cũng không biết.
“Ngô Văn Quân không thích Đỗ Cửu Ngôn là khẳng định, lần trước án tử của Mã Ngọc Nương cũng đã rất rõ ràng. Huống chi lúc này đây án tham ô . . . Còn không biết Đỗ Cửu Ngôn sẽ đắc tội ai.”
Bởi vì Lỗ Chương Chi không có động tĩnh, hiện tại rất nhiều người hoài nghi, án tham ô có quan hệ với Lỗ Chương Chi.
“Vậy tốt nhất.” Lục Trán nói: “Hắn cho rằng còn ở Thiệu Dương, người người đều kính trọng hắn nhường hắn. Đây chính là ở kinh thành, mọi người sao lại lấy như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.”
Hai người nghị luận đóng cửa đi về nghỉ.
Cách một ngày, Đỗ Cửu Ngôn bên kia vẫn không có động tĩnh, Tề Đại Thanh truyền công văn án của Lưu tú tài xuống, dán bố cáo ở trên tường bát tự của nha môn.
Định xong ngày thăng đường.
“Tây Nam Đỗ Cửu Ngôn thua mất.” Có người nói.
“Vậy cũng không nhất định, đây còn chưa khai đường nữa.”
“Ngày mai án kiện của Yến kinh liền khai đường, Đỗ tiên sinh bên kia còn chưa có tin tức nữa. Dù là ngày hôm nay hắn điều tra án kiện rõ ràng, cũng chậm hơn Yến kinh.”
Mọi người ngẫm lại cũng đúng, dù là khai đường khẳng định cũng phải xếp phía sau.
Thời gian trước, Tây Nam đã bại bởi Yến kinh.
“Vẫn là Yến kinh lợi hại a. Lúc này đây Tây Nam thực sự mơ hồ.” Mọi người nói.
Ngày thứ hai, phủ nha khai đường, Thân Đạo Nho cũng không có tự mình lên, mà là để học sinh làm tụng sư hắn chọn ra.
Mười người , ở công đường phối hợp ăn ý, hữu lý có cư từng chút suy lý.
Cuối cùng, Tề Đại Thanh tại chỗ phán định Trương Tam thông trảm lập quyết.
Đỗ Cửu Ngôn đứng ở ngoài nha môn, tép tép miệng, Quế vương nhìn biểu tình nàng lộ ra nhìn có chút hả hê, “Đỗ tiên sinh, ngươi thua a!”
“Ai!” Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu.
“Ta thấy, hội trưởng Tây Nam ngươi là làm không được. Ngươi sau này làm gì?” Quế vương hỏi.
“Ai!” Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu.
“Ta thấy, có một chức vụ ngươi có thể, đồng thời vĩnh viễn sẽ không thua.” Quế vương nói.
Đỗ Cửu Ngôn véo thắt lưng hắn, tự tiếu phi tiếu nói: “Vương gia, nếu là người dám nói ra hai chữ vương phi, ta liền nhéo rớt khối thịt này của ngươi buổi tối xào ớt.”
“Tê!” Quế vương nói: “Ngươi đây là thua không cam lòng lấy ta trút giận. Ngôn Ngôn, ngươi thật là lòng dạ độc ác.”
Đỗ Cửu Ngôn phi hắn một tiếng, chắp tay lảo đảo đi về vương phủ, Quế vương theo ở sau lưng nàng, hỏi: “Ngươi còn không đưa đơn kiện, mặc dù thua, nhưng án tử còn phải kết chứ, không thôi ngươi thật mất mặt bao nhiêu.”
“Ta còn có chút chuyện nghĩ không thông.”
“Vương gia, Đỗ tiên sinh.” Tạ Hoa vội vã nghênh đón, “Thánh thượng truyền Đỗ tiên sinh đi ngự thư phòng.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...