Q1 – CHƯƠNG 377: CANH NĂM
Dịch giả: Luna Wong
“Uống canh giải rượu.” Đỗ Cửu Ngôn nhận lấy canh giải rượu, Quế vương hé miệng, “Đút ta.”
Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách, chịu nhịn tính tình, “Tốt, vương gia.”
Hắn hé miệng, Đỗ Cửu Ngôn đút hắn một ngụm, Quế vương tép tép miệng, phẩm nói: “Không ngon.”
Đỗ Cửu Ngôn hoài nghi hắn căn bản không có say, “Uống bao nhiêu?”
“Không nhớ rõ.” Quế vương nói.
“Tạ công công nói, mới vừa có hai vị nam tử tiễn ngươi trở về, là bạn tốt hay là thân thích của ngươi?”
Quế vương suy nghĩ một chút, “Đều xem như thân thích đi. Hàn Tử Lộ là biểu ca ta, Quý Lâm là biểu ca của cố Quế vương phi.”
Biểu ca thật đúng là nhiều, Quế vương không muốn không biết, vừa nghĩ tới hắn chăm chú nhớ lại một chút, “Nhắc tới, ngươi muốn biết bọn họ không? Ngày khác ta giới thiệu cho ngươi.”
“Có cần thiết không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
Quế vương suy nghĩ một chút, “Bọn họ xuất thân cũng rất cao, ở kinh thành lâu hơn ta, tận lực kinh doanh, nếu như thật muốn luận, hẳn là hữu dụng hơn ta chút.”
Quế vương từ trước đến nay không phù khoa chuyện không tồn tại, Đỗ Cửu Ngôn rất sớm đã chú ý tới. Đây là một vị tiểu hài tử gia giáo rất tốt, ngoại trừ tùy hứng làm ầm ĩ một ít ra, hắn rất đơn giản tinh khiết.
“Nhìn đi, nếu như dùng được ta mới nhận thức, hiện tại tạm thời không nhìn ra, tạm thời không cần.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người quen biết nhiều, sẽ không ngừng lui tới đi lại gắn bó, ngày gần đây không rảnh làm những thứ này, hôm nào mới nói.”
Quế vương uống xong canh giải rượu hài lòng nằm xuống, cầm lấy tay của Đỗ Cửu Ngôn, “Ngôn Ngôn, ngày hôm nay ta đi một lần, phát hiện có sáu người tương đối có thể.”
“Nhiều như vậy, đều phù hợp phạm vi khuông định của ta sao?” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương gật đầu, nói: “Nam An bá phủ Tương Chính Minh, Bình Lương hầu Trầm Kim Đông. . .” Hắn báo liên tiếp mấy tên, “Mấy người này đều có thiếp thất, bình thường chơi đùa rất không bờ bến, ngày mai ta giúp ngươi đi thăm dò.”
Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Biểu ca của ngươi và biểu ca của vương phi ngươi, rất tốt?”
“Đó cũng không phải. Hàn Tử Lộ và phu nhân hắn là thanh mai trúc mã, lúc hắn thú thê, đã thề nói, cuộc đời này đoạn sẽ không nạp thiếp.”
“Về phần Quý Lâm, hắn sợ hắn phu nhân, điểm này người người trong kinh đều biết. Nhưng ta không ở kinh thành đã lâu, có thể mấy năm này có biến hóa cũng chưa biết chừng, nên Quý Lâm ta sẽ tra một chút.” Quế vương nói.
Hắn nói ý nghĩ rõ ràng, ngữ điệu không nhanh không chậm, Đỗ Cửu Ngôn càng thêm vững tin, hắn vừa rồi căn bản không có uống say.
“Vậy làm phiền vương gia người.” Đỗ Cửu Ngôn cười, nói: “Thời gian không còn sớm, ta muốn đi ăn cơm tối.”
Lúc nói chuyện nàng đứng dậy muốn đi, liền phát hiện Quế vương đang mắt lom lom nhìn nàng, nàng che trán, “Vương gia, người muốn làm gì đây?”
“Bồi ta thêm một hồi.” Quế vương nói.
Đỗ Cửu Ngôn phải lại lần nữa ngồi xuống.
“Cửu Ngôn, ” Bả Tử gõ cửa, Đỗ Cửu Ngôn lên tiếng, nói: “Vương gia chưa ngủ, ngươi vào nói đi.”
Bả Tử đẩy cửa tiến đến.
Liền thấy Quế vương vẻ mặt vô tội nằm nhìn hắn, Bả Tử hành qua lễ, nói: “Vương gia cực khổ.”
“Không khổ cực.” Quế vương nói: “Ngươi cực khổ hơn, chạy một ngày, ta bất quá vui chơi giải trí mà thôi.”
Bả Tử sửng sốt, không ngờ tới Quế vương còn có thể khen hắn, hắn chắp tay nói: “Ta cũng không khổ cực, bất quá là đi một chút dừng một chút, phần lớn thời gian đều nghỉ ngơi.”
“Ngươi khẳng định mệt chết đi, nói xong chuyện thì sớm nghỉ ngơi đi.”
Bả Tử nhướng mày, gật đầu xác nhận.
Đỗ Cửu Ngôn bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Quế vương, nhịn không được bật cười, hỏi Bả Tử: “Thân Đạo Nho bên kia có tiến triển sao?”
“Có.” Bả Tử nói: “Thân Đạo Nho quả thật có chút bản lĩnh. Ngày hôm qua sao khi đi từ trong nhà người chết đến giếng cạn mười hai lần, ngày hôm nay mà bắt đầu tra mấy hộ viện tử hắn suy đoán.”
Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn đều chăm chú nghe.
“Tổng cộng có sáu viện tử, Thân Đạo Nho đều tự mình gõ cửa tán gẫu qua với đối phương, phần nhiều là trò chuyện tình trạng gia đình năm gần đây.” Bả Tử nói: “Cuối cùng hắn dừng lại ở một gian viện trống thời gian dài nhất.”
“Tựa hồ là tìm được đầu mối tương quan, ” Bả Tử nói: “Trước khi hắn đi tra chủ hộ, ta sớm đi chỗ người môi giới điều tra, chủ hộ Trương Nhất Thông, phòng ở là tổ tông truyền. Bản thân Trương Nhất Thông chơi bời lêu lổng, hai năm qua chẳng biết ở nơi nào làm việc.”
“Sát vách hàng xóm bình thường có thể thấy hắn trở về, nhưng lại rất ít thấy hắn ở trong nhà.”
Bookwaves.com.vn
“Còn có, hắn không phải là trở về một mình, mỗi lần hắn trở lại, đều là mười mấy người lưu loát ầm ầm đến nửa đêm mới giải tán.”
Bả Tử ngưng mi nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Thân Đạo Nho buổi chiều đi tìm Tề Đại Thanh, để nha môn tra tìm Trương Nhất Thông.”
“Hắn còn hỏi qua cha mẹ già của Lưu tú tài, xác nhận Trương Nhất Thông và Lưu tú tài quen biết nhau.”
“Nếu như Trương Nhất Thông còn sống, không ra hai ngày sẽ có mặt mày.” Bả Tử nói.
Bọn họ thật nhanh a! Đỗ Cửu Ngôn tự an ủi, nói: “Không có việc gì, chúng ta có hậu trường.”
Quế vương và Bả Tử đều nở nụ cười.
“Người có bản lãnh đi nữa, cũng đấu không lại hậu trường của chúng ta!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương nói.
Bả Tử bất đắc dĩ, “Ta đi, sáng sớm ngày mai, ta sẽ theo Thân Đạo Nho.” Hắn ngừng lại, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi đừng bành trướng, kiên định tra án.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ta hiện tại một chút cũng không bành trướng, ta rất không tự tin.”
Bả Tử mím môi bật cười, mở rộng cửa đi ra.
Quế vương ngồi dậy, ngưng mi nói: “Ta hiện tại để Cố Thanh Sơn đi thăm dò.”
“Ngày mai rồi hãy nói. Không vội một buổi tối.” Đỗ Cửu Ngôn khí định thần nhàn, Quế vương nhìn nàng, “Có phải trong lòng ngươi có dự tính rồi không?”
Đỗ Cửu Ngôn làm việc, chưa bao giờ đầy mắt tự tin hay tự ti.
Dựa theo tính cách của nàng, hiện tại lộ ra loại thái độ này, tám chín phần mười là bởi vì nàng có nắm chắc.
“Lần này đầu mối quá ít, ta chẳng những không có nắm chặt, còn không có lòng tin.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta tự tin, toàn bộ nguồn ngọc đến thánh thượng.”
Quế vương xoa xoa trán, nói: “Đã như vậy, vậy cũng chỉ có thể là ta ra tay.”
Hắn vén chăn lên xuống đất, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Rượu ngươi còn chưa có tỉnh, không nghỉ một lát?”
“Chút rượu này có thể để ta uống say, vậy ngươi cũng quá coi thường ta.” Quế vương chỉnh chỉnh y phục, long long tóc, ngẩng đầu ưỡn ngực đi.
Đỗ Cửu Ngôn theo hắn đi ra, nhìn theo hắn tiêu thất ở trong tầm mắt, ngượng ngùng sờ sờ mũi, củ cải nhỏ từ phía sau chạy tới, cười hì hì nói: “Cha a, sao ta cảm giác tất cả mọi người rất gấp, chỉ có một mình ngươi không vội thế?”
“Thật đúng là, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bất quá, bây giờ gấp cũng vô ích, đầu mối không sẽ tự mình đưa tới cửa.”
“Cha ngươi là ta, luôn cảm thấy bỏ sót cái gì, nên một mực đợi linh cảm đã quên xuất hiện lần nữa.” Đỗ Cửu Ngôn lảo đảo trở về phòng ngủ.
Ngày thứ hai, Đỗ Cửu Ngôn lần thứ hai đi Thanh Nghĩa hà, Yến Thông theo nàng, hỏi: “Tiên sinh, đầu mối người quên, sẽ có quan hệ đến nơi này sao?”
“Không phải, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhất thời không có đầu mối.”
Vụ án này bởi vì không có thân phận chết người, nên, hết thảy tất cả toàn dựa vào cảm giác và dự đoán, đây đối với nàng mà nói, thật đúng là lần đầu.
“Chúng ta đi tìm Trương Sơn.” Đỗ Cửu Ngôn mang theo mọi người đi nhà của Trương Sơn.
Bookwaves.com.vn
Mã thị nằm trong viện tử phơi nắng, mấy nữ nhi nhà nàng vẫn như lần trước phân công làm việc, bận bận rộn rộn trong viện tràn đầy thanh âm hài tử.
“Trương thái thái, ” Đỗ Cửu Ngôn đi tới, Mã thị mở mắt nhìn nàng, “Người là. . .”
Đại nữ nhi của nàng ở phía sau hô: “Nương, đây là Đỗ tiên sinh mấy ngày hôm trước cùng Đan bộ đầu từng đến đây.”
“Đỗ tiên sinh hảo.” Sắc mặt của Mã thị không có sinh khí hiển lộ ra một tia quẫn bách, nàng ngồi xuống, đỡ tay vịn xích đu, “Đỗ tiên sinh, người mau ngồi.”
Đỗ Cửu Ngôn ra hiệu tiểu hài tử không nên vội, nàng hỏi Mã thị: “Hai ngày trước ta đến, để người hỗ trợ ngẫm lại, lúc đó các ngươi vớt chết người lên, người đến bên bờ xem náo nhiệt, có ai tương đối đặc biệt, để ký ức của ngươi khắc sâu hay không.”
“Đỗ tiên sinh, ta. . . Ta nghĩ, hai ngày này một mực hồi ức chuyện này. Thế nhưng có thể ta thật không có quá chú ý người bên bờ xem náo nhiệt, bây giờ nhớ lại, đều là chuyện về nữ thi.” Mã thị nói.
Đỗ Cửu Ngôn không nóng nảy, “Không quan hệ, người tiếp tục hồi ức, một khi có tin tức, liền đến nói cho chúng ta biết.”
“Cái này, để cho mấy hài tử mua kẹo ăn.” Đỗ Cửu Ngôn cho Mã thị nhất treo tiễn, Mã thị xua tay nói không cần, “Chúng ta không có giúp được gì cả, nào không biết tốt xấu thu tiền của người.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu như ngươi cảm thấy ngại nhân, chờ nam nhân ngươi rảnh rỗi, lại giúp hỏi người trong thôn một chút. Lúc bọn họ ở bên bờ xem náo nhiệt, nói chuyện phiếm với người nào, làm ký ức bọn họ khắc sâu.”
“Vậy chờ một chút ta để hài tử đi hỏi cha các nàng. Bất quá Đỗ tiên sinh, cái gì gọi là ký ức khắc sâu, là đối phương có bộ dáng gì sao?”
“Ta không xác định đối phương là một bộ dáng gì.” Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy, lấy thân phận của hung thủ, dù là sẽ đích thân ném thi, cũng không có khả năng cẩn cẩn dực dực khẩn trương tự mình đến bờ tra xét. Dù là hắn quan tâm, cũng có thể là để thủ hạ mình qua đây,
“Mặc y phục hạ nhân sai vặt hay là đả thủ, vóc dáng so với người bình thường cũng cao hơn một chút. Trừ thứ này, hắn hẳn là dừng lại tương đối lâu, nhưng bộ khoái tới, hắn liền đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hắn còn có thể hỏi thăm chung quanh, nói chuyện phiếm với thôn dân và người chung quanh, trêu đùa dung mạo người chết hoặc là suy đoán nguyên nhân cái chết của người chết.”
“Tỷ như rất khẳng định nói, nữ tử nhất định là thông dâm, bị trượng phu trầm đường.”
“Mục đích chủ yếu, là muốn đi qua đôi câu vài lời, nhiễu loạn mọi người phán đoán nguyên nhân cái chết của nữ tử.” Đỗ Cửu Ngôn nói nhìn Mã thị, “Ngươi, hiểu chưa?”
Mã thị nghiên đầu nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nghe nàng không ngừng thu nhỏ phạm vi lại, từng chút tưởng tượng ra người nàng muốn tìm xong, nàng cầm lấy một xâu tiền bỗng nhiên kích động nói: “Tiên sinh, thật sự có người như vậy.”
Mọi người ngẩn ra.
Mười người Yến Thông mọi người kích động tiến lên một bước, Đỗ Cửu Ngôn cũng lộ ra vẻ chờ mong, “Ngươi cụ thể nói một chút, đối phương có dáng gì?”
“Vóc dáng không cao, thế nhưng rất béo.” Mã thị nhớ lại: “Hắn mặc một bộ trường bào màu xanh nhạt, bên hông quấn một cái đai lưng màu đen. Thanh âm nói chuyện đặc biệt lớn.”
“Lúc ta chú ý hắn, là bởi vì lúc đó hắn ở một bên cười với đồng bạn, lúc nói chuyện nữ nhân này trần như nhộng, không phải thông dâm bị gian phu giết, chính là bị phu quân mình giết.” Mã thị nói: “Ta còn tức giận, cảm thấy người này nói chuyện không lọt tai, người chết vi đại, người nói như vậy cũng quá không hậu đạo.”
“Hắn còn có đặc điểm gì trên dung mạo?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
Mã thị nghĩ rất cố sức, nàng sinh quá nhiều hài tử, ở cử không tốt, năm ngoái sinh xong nhi tử, thì triệt để không được nữa.
Hiện tại nhúc nhích thì một thân đổ mồ hôi, coi như là động não cũng đặc biệt mệt.
“Ta nhớ kỹ, ” Đại nữ nhi của Mã thị ôm y phục nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Người nương ta nói, ta nhớ kỹ.”
Mã thị đại nữ nhi mười hai mười ba tuổi, vóc dáng rất cao dáng dấp thanh tú, vóc người cũng rất thon thả, nếu như da trắng một chút lại thay quần áo khác, phải là một tiểu mỹ nhân rất thanh tú.
“Nói như thế nào?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...