Q1 – CHƯƠNG 371: NGHI NAN TẠP ÁN
Dịch giả: Luna Wong
“Tiên sinh, lấy được hồ sơ không?” Tất cả mọi người ở cửa vương phủ chờ nàng.
Vừa khẩn trương lại hiếu kỳ nàng lấy được quyển án kiện gì.
Đỗ Cửu Ngôn phất phất hồ sơ còn chưa mở phong trong tay, lại cười nói: “Đi vào nói.”
Mọi người đến phòng khách, Đỗ Cửu Ngôn mở hồ sơ ra.
“Đây. . .” Mọi người giật mình, “Chỉ một tấm giấy?”
Hồ sơ án kiện bình thường, từ chứng nhân lời chứng đến khẩu cung phạm nhân cùng với thăm dò hiện trường án phát các loại, không phải một xấp giấy, cũng phải bảy tám tráng, nhưng án kiện này cũng chỉ có một tờ giấy.
Đỗ Cửu Ngôn cười khổ, nói: “Xem ra, hôm nay vận khí của ta không tốt a.”
“Ai lấy hồ sơ cho ngươi?” Quế vương hỏi.
“Ngô Văn Quân.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương nhíu mày, nói: “Có mờ ám.”
Đỗ Cửu Ngôn cười cười, nói: “Ngô đại nhân vì tỷ thí của chúng ta, mất tâm tư a.”
“Đọc xem thử.” Đỗ Cửu Ngôn đưa hồ sơ cho Yến Thông.
Mọi người lần lượt ngồi xuống.
Yến Thông hắng giọng một cái, đọc lên: “Thuận Thiên năm thứ tám ngày hai mươi mốt tháng tư, ngư dân và thê tử Mã thị sáng sớm ở Sông Thanh nghĩa tại cửa nhà thu lưới đánh cá, lưới đánh cá được lấy lên, ở trong lưới phát hiện một nữ thi trần truồng.”
“Trải qua kiểm tra thực hư, nữ tử khoảng chừng trên dưới hai mươi tuổi, thân hình gầy gò, mang bầu bốn tới năm tháng, từ trạng huống của thi thể dư đoán, khoảng chừng chết vào ban đêm hai mươi tháng tư. Sơ bộ kết luận là bị người dùng dây thừng siết chết, thi thể phù thũng tra nhìn không ra vết tích gian chiêm, nhưng cánh tay và xương bị gãy, xác nhận trước khi chết có phát sinh xung đột với người để lại.”
“Quanh thân người chết ngoại trừ vòng tay ra, không có bất kỳ vật gì. Kiểm chứng vòng tay xong, ngọc chất chế tạo phổ thông, xuất từ Tống Ký trong kinh, nhưng kinh qua kiểm tra, bởi vì vòng tay bán ra hơn mười cái, lại không có đăng ký tính danh người mua, không thể nào tra được. Nha môn dán bức họa ba tháng, không một người đến nha môn nhận lãnh.”
Yến Thông nhìn mọi người, Đậu Vinh Hưng nói: “Đọc tiếp a.”
“Hết, hết rồi!” Yến Thông nuốt nước bọt, sắc mặt khó khăn nhìn mọi người, “Phía dưới chính là địa chỉ người báo án, và khí trời ba ngày đó, đều là trời nắng, trời trong nắng ấm.”
Mọi người hít một hơi lãnh khí.
“Xong, ” Đoàn Ứng nói: “Một điểm đầu mối cũng không có, muốn tra không có chỗ hạ thủ.”
Thần sắc của mọi người ngưng kết, đó là Đỗ Cửu Ngôn, cũng lộ ra thần sắc nhức đầu.
“Có thể đổi án kiện hay không?” Bả Tử hỏi: “Án này là án kiện năm ngoái, thân thể của nữ tử đều đã hư thối thành bạch cốt, khả năng duy nhất lấy được đầu mối cũng không có, căn bản không có biện pháp tra.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngô Văn Quân để ta và Thân Đạo Nho tùy ý lấy mẫu trong hồ sơ, nếu như hiện tại vương gia đi đổi, cho dù cuối cùng chúng ta thắng, cũng khó mà phục chúng, rất có thể Yến kinh còn muốn trở lại một vòng.”
“Khiếu nại không ngớt, dây dưa không ngừng cũng là khó chịu. Nếu chúng ta rút được án kiện này, đó chính là thiên ý.”
“Đã là thiên ý, vậy phục tòng thiên ý đi.”
Nàng căn bản không có chứng cứ chứng minh Ngô Văn Quân động tay động chân trong hồ sơ, đi đổi, đối phương nhất định sẽ áp đặt lí do thoái thác.
Quế vương nói: “Ngươi có chỗ hạ thủ không?”
“Không có.” Đỗ Cửu Ngôn không hề có ý nghĩ, “Nhưng thái hậu nương nương nói, dù là ta thua, thánh thượng cũng có thể bởi vì thưởng thức ta, mà bảo trụ Tây Nam.”
Quế vương dở khóc dở cười, “Không cần mặt mũi nữa sao?”
“Lúc này không nói chuyện mặt mũi.” Đỗ Cửu Ngôn phất tay nói: “Vận khí không tốt còn không phải sân nhà, thua cũng không mất mặt.”
Quế vương liếc nàng một cái, “Nếu như thế, vậy các ngươi thảo luận án kiện đi.”
“Thảo luận, thảo luận.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Phó Nguyên Ngô: “Lấy giấy bút, ghi lại.”
Phó Nguyên Ngô cầm giấy bút đến, ủ rũ cúi đầu ngồi ở bên cạnh bàn, chờ mọi người nói.
Hơn nửa ngày, không ai mở miệng.
Bookwaves.com.vn
“Ta, ta đến ý tưởng gì cũng không có.” Từ Tử Ngọc lắc đầu, lúng túng nói: “Trong đầu là trống.”
Kiều Đống gật đầu, “Ta cũng vậy.”
“Ai trông cậy vào các ngươi nói chuyện, ” Đậu Vinh Hưng ghét bỏ không ngớt, mắt lom lom nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Cửu ca, ngươi nói.”
Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, “Cái kia, ta cũng trống rỗng.”
Mọi người ngao hét thảm một tiếng, nhụt chí hoặc dựa vào ghế, hoặc ghé vào trên bàn, sinh không thể yêu.
“Tỉnh lại chút.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vụ án này là Thuận Thiên phủ xử lý, chúng ta đây trước hết đi Thuận Thiên phủ một chuyến, hỏi sai dịch xử lý án này năm đó, hỏi qua bọn họ xong, mới phán đoán.”
“Cái khác, dù là thi thể hư thối hóa thành bạch cốt, chúng ta cũng phải khai quan kiểm tra thực hư. Ngựa chết coi như ngựa sống để chữa.”
Lúc nói chuyện, nàng gọi mười người, “Đi chuẩn bị một chút, chuẩn bị xuất phát.”
“Cần ta đi cùng các ngươi không?” Bả Tử hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Tạm thời không cần, xem đối phương có tình huống gì.” Nói rõ nàng mang mười người , Bả Tử đi coi như là phạm quy, “Dù là các ngươi muốn hỗ trợ, chúng ta cũng phải thao tác phía sau cánh cửa đóng kín.”
Bả Tử lo âu liếc nhìn nàng một cái, gật đầu: “Ta đi tìm hiểu tình huống của Yến kinh.”
Lúc nói chuyện, hắn mang theo kiếm đi.
“Ta cùng các ngươi đi nha môn.” Quế vương nói.
Có hắn ở, nha môn không dám ma cũ bắt nạt ma mới.
“Đi thôi, ” Đỗ Cửu Ngôn thu thập hồ sơ đơn bạc, “Chúng ta bắt đầu, không quan tâm có hay không, ngồi ở chỗ này chính là nghĩ đến khô cả não, cũng chỉ là một câu truyện hư cấu mà thôi.”
“Tiền Đạo An, hài nhi của ta giao cho các ngươi.”
Tiền Đạo An nói: “Chút nữa chúng ta dẫn hắn ra ngoài một chút, mấy ngày nay ngươi làm việc của ngươi, ba hài tử củ cải nhỏ giao cho chúng ta.”
“Được rồi, ” Đỗ Cửu Ngôn hô một tiếng nói, “Đi!”
Quế vương sờ sờ đầu của nàng, “Dựa theo cá tính của ngươi, ngươi không nên dễ nói chuyện như thế, Ngô Văn Quân cho ngươi chọn ngươi liền chọn sao?”
“Người nhỏ, lời nhẹ, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ở kinh thành, lúc không đại sự ta vẫn là không nên chọc ai tương đối khá.”
“Cụp đuôi làm người, là cách điệu hiện nay của ta.”
Quế vương liếc nàng một cái, “Lúc nãy ta nên đi, bỏ lỡ tràng diện thua thiệt của ngươi, thật đáng tiếc.”
“Không có việc gì, bỏ lỡ trận này còn có cuộc kế tiếp.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Sẽ luôn để cho ngươi gặp được.”
Đầu lông mày của Quế vương ngưng một cái, nói: “Ai dám!”
“Khí phách, ” Đỗ Cửu Ngôn dựng thẳng một ngón tay cái lên, nói: “Ta đây liền nhờ phúc của người, thử thẳng lưng xem sao?”
Quế vương gật đầu, “Có người khi dễ ngươi, trực tiếp báo tên của ta!”
“Thành.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Mọi người tập hợp, thẳng đến Thuận Thiên phủ nha.
Thuận Thiên tri phủ Tề Đại Thanh, năm nay bốn mươi lăm bốn mươi sáu tuổi, râu dài dung mạo đoan chính, nhưng người rất ốm lại cao, phảng phất là một cây gậy trúc cấp tiến, mỗi khi đi một bước chính là tình cảnh rừng trúc quát gió to.
Lúc hắn khom lưng hành lễ, Đỗ Cửu Ngôn rất lo lắng hông của hắn sẽ gãy.
“Vương gia mời người ngồi.” So sánh với vóc người, thanh âm của Tề Đại Thanh béo tốt hơn rất nhiều, trầm thấp ám ách, là một bộ tiếng nói rất tốt, “Vi thần sáng sớm cũng nghe nói hội trưởng Tây Nam và hội trưởng Yến kinh đều tự mang đám người tỷ thí tra bản án cũ năm xưa.”
Bookwaves.com.vn
“Trái lại thật không ngờ, Đỗ tiên sinh rút được một bản án cũ phủ nha chúng ta đọng lại .” Tề Đại Thanh nói: “Vụ án này là năm ngoái ta xử lý, nhưng bởi vì đầu mối quá ít, chúng ta mất rất nhiều công phu cũng nhất vô sở hoạch, sau này ngay sau đó lại xảy ra án kiện khác, nên đã gác lại án kiện này.”
“Thứ nhất là bởi vì đầu mối ít, năng lực của chúng ta quá yếu. Hai cũng là bởi vì nhân thủ không đủ, ai cũng không có thể nhìn chằm chằm vào một án kiện cứ tra mai.”
“Lúc này đây, Đỗ tiên sinh và các vị tiểu tiên sinh đến hỗ trợ, Tề mỗ thực sự là quá mong đợi, làm phiền các vị. Mặc kệ có gì cần và yêu cầu, chúng ta nhất định tận lực phối hợp.”
Đỗ Cửu Ngôn hoàn lễ, “Đầu mối của án kiện quả thực quá ít, thật đúng là phải phiền phức đại nhân hai chuyện.”
Tề Đại Thanh nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ tiên sinh mời nói.”
“Kiện thứ nhất, là thỉnh đại nhân mời sai dịch chủ tra án này năm ngoái tới, ta nghĩ nghe khẩu thuật của bọn họ một chút.”
“Kiện thứ hai, còn lại là từ trong các sai dịch chủ sai này, sai khiến một hai người cho chúng ta. Kinh thành chúng ta không quen, còn cần hỗ trợ dẫn đường.”
Tề Đại Thanh rất sảng khoái, “Việc này dễ nói, làm phiền Đỗ tiên sinh chờ.”
Hắn phân phó thư lại mời người, một lát sau bốn bộ khoái tới. Đều là trung niên nhân, vừa nhìn chính là tay già đời, mấy người hành lễ với Quế vương, nam tử dẫn đầu vóc dáng không cao, nhưng vóc người khôi ngô, tai trái thiếu khuyết một góc tai, râu quai nón rậm rạp, hắn chắp tay nói: “Ty chức Đan Đức Toàn, là bộ đầu phủ nha. Án nữ thi chìm sông của tháng tư năm ngoái, là ty chức dẫn người kiểm chứng.”
Lúc nói chuyện, hắn lấy vật chứng duy nhất là vòng tay của nữ thi lưu lại trong án kiện ra, “Đây là vòng tay lúc đó nữ thi đeo trên tay, thỉnh vương gia và các vị tiên sinh xem qua.”
Đỗ Cửu Ngôn nhận lấy, từ trong túi lấy ra.
Là một vòng tay phỉ thúy chất lượng rất phổ thông thường gặp, xem ra giá cũng sẽ không quá cao.
Thảo nào nha môn không tra được, nếu như một tháng bán ra mười vòng tay, như vậy cái lượng này sẽ tương đối kinh người, dù sao không có đăng ký, không có ai biết vòng tay của người chết mua lúc nào.
“Đa tạ.” Đỗ Cửu Ngôn giao tay vòng tay cho Yến Thông thu, nàng hỏi: “Làm phiền Đan bộ đầu nói tường tận với chúng ta, tình cảnh hiện trường án phát lúc đó.”
Đan Đức Toàn suy nghĩ một chút, trả lời: “Tháng tư năm ngoái, sáng sớm ta đến nha môn đúng lúc gặp phải Trương Sơn báo quan, ta liền mang theo ba người bọn họ đi hiện trường.”
“Thi thể ở gần Thông Tiên kiều, hai bên trái phải có hai thôn trang, trong sông có rất nhiều khách thuyền và thuyền hoa du lãm vãng lai.”
“Lúc chúng ta đến đó, thi thể đã bị lưới đánh cá kéo lên, bày bên bờ. Nữ tử trần như nhộng nằm ở trong lưới, quanh thân chỉ có chiếc vòng ngọc này.”
“Lúc đầu chúng ta cũng vớt thêm chút, tra tìm phụ cận, cũng không có phát hiện vật phẩm tùy thân khác của nữ tử. Trừ cái này ra, dung mạo của nữ tử không tệ, bụng nhỏ chưa nhô, ngón tay tinh tế trắng nỏn, không giống như là phụ nhân nhà bần hàn.”
“Chúng ta tra tìm vòng ngọc, Tống Ký không có đăng ký căn bản không thể nào tra được, đi qua vòng ngọc muốn thân phận của chết người không khác nào biển rộng tìm kim. Đại nhân phân phó chúng ta dán bức họa của nữ tử mời người nhận lãnh. Nhưng khí trời dần nóng, thi thể không thể để lâu, mười ngày sau thi thể hạ táng, nhưng bức họa đến nay còn dán tại trên tường bát tự, đến nay không người đến nhận lãnh.”
“Ngoại trừ những thứ này, chúng ta vô năng thật sự là nhất vô sở hoạch.” Đan Đức Toàn nói.
Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi, hỏi: “Đan bộ đầu đối với án này có suy đoán, hay trống rỗng, trực giác cũng có thể nói một câu.”
—— lời nói ngoài ——
Hôm nay canh tân tới rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...