Q1 – CHƯƠNG 321: KẾT QUẢ TẠM THỜI
Dịch giả: Luna Wong
“Đều đứng lên đi.” Triệu Dục nhìn mọi người, tâm tình thư sướng, “Trẫm muốn khai sáng thịnh thế, không thể tách khỏi phụ tá của các ngươi a.”
Mọi người chắp tay nói: “Chúng thần ổn thỏa giãi bày tâm can, đến chết mới thôi!”
Triệu Dục hài lòng gật đầu.
Tiết Án từ trong tay tiểu nội thị nhận hai phong tấu chương qua đây, ở bên tai Triệu Dục thấp giọng nói: “Thánh thượng, Quế vương gia và Bảo Khánh tri phủ mỗi người đưa một phong tấu chương đến, người có muốn duyệt không?”
“Quế vương viết tấu chương? Trẫm xem!” Triệu Dục nhận lấy, xem từ đầu, càng xem càng dở khóc dở cười, đơn giản đưa cho Tiết Án, nói: “Lan Trung đọc!”
Tiểu tử thúi này, dùng hơn một nửa độ dài khóc than với hắn, để hắn cho một hai vạn lượng tiêu xài chơi.
Cư nhiên ở trong tấu chương cũng không viết chuyện đứng đắn.
Tiết Án hắng giọng.
Bách quan dừng lại, nghe hắn đọc tấu chương.
“. . . Thân thể phát phu thụ chi phụ mẫu, không ai phản đối những lời này, những người nói ra cường điệu này, không phải cường điệu những lời này, mà là đang cường điệu hắn là người.”
Tiết Án đọc khóe miệng run lên, giọng điệu này, thật đúng là giọng của Quế vương gia.
Phía dưới, mí mắt của Nhâm Duyên Huy nhảy một chút, bởi vì lời này hắn cũng đã nói, Quế vương đây là trào phúng hắn.
“Đang thật tốt, ai rảnh rỗi buồn chán moi mộ phần của ngươi phẫu thuật mổ bụng ngươi, làm không tốt thì đầy tay dầu, ác tâm một ba năm năm. Giải phẫu là điều kiện tiên quyết phát sinh ở người bị hại rồi lại không thể nào biết được nguyên nhân cái chết.”
“Đến lúc này, nếu ngươi còn có thể tích cực thân thể phát phu thụ chi phụ mẫu, chỉ sợ phụ mẫu ngươi đều phải bị ngươi tức chết! Không giải oan tuyết hận trước, còn quản cái gì thân thể có hoàn hảo hay không, ta hoài nghi người quan tâm chuyện này, đầu óc đều không phải hoàn hảo.”
“Về chuyện này, ta nói chính là những thứ này, Đỗ Cửu Ngôn sai hay không, đều đã bị đánh. Lúc hắn bị đánh thời gian, còn quỳ gối trước mặt bách tính, nói thánh thượng đánh đúng! Có thể thấy được đúng là một tấm lòng son, một lòng muốn đi qua sở học sở trường đền đáp quân chủ đền đáp quốc gia. Người như vậy nếu như mai một, thật sự là bi ai của thiên hạ.”
Tiết Án thu tấu chương không có tiếp tục đọc nữa, bởi vì nội dung phía sau, vẫn là Quế vương đang khóc nghèo, đòi tiền!
“Vi thần vương gia câu câu có lý, vi thần tán thành.” Lỗ Chương Chi nói.
Hắn vừa nói, người của hắn cũng đều tán thành theo.
Quan viên nửa bên của triều đình đều quỳ xuống, Nhâm Duyên Huy tức giận phất tay áo, cũng quỳ theo.
“Đỗ Cửu Ngôn cũng theo luật phạt một trăm sáu mươi roi, roi này đánh xuống cũng không nhẹ, hắn cũng không có cãi lại, cắn răng chịu, thật đúng là một người có tâm huyết có đảm đương.” Triệu Dục nói: “Nếu hắn có Quế vương đảm bảo, lại có trẫm cho nửa năm thời hạn, chuyện này cứ tính như vậy, vẫn là cho hắn nửa năm, chờ nửa năm mãn lại triệu hắn lên kinh.”
Nhâm Duyên Huy còn chưa có nói chuyện Đỗ Cửu Ngôn kháng mệnh không đến kinh thành! Nhưng bây giờ Triệu Dục đều đã nói quên đi rồi.
Việc này, chỉ có thể quên đi.
Lỗ Chương Chi cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn còn nhớ rõ hình dạng hài tử kia tới nhà thì, quy củ, người thông minh lại thủ lễ.
Lúc này đây, hắn chuẩn bị bảo hắn, nếu thánh thượng không đọc tấu chương, hắn sẽ làm tấu thỉnh. Lại thật không ngờ bản thân nàng viết tấu chương qua đây, còn thương lượng với Quế vương được rồi, một trước một sau cùng đè một cái, lật cho qua chuyện này.
Bảo vệ vị trí hội trưởng Tây Nam của nàng, bảo vệ Tây Nam tụng hành, còn để cho nàng lần thứ hai nổi danh khắp thiên hạ.
Đúng là một nhân tài, làm hắn kinh hỉ.
Sau khi tan triều, Tiền thị lang đuổi theo Lỗ Chương Chi, thấp giọng nói: “Đại nhân và hạ thần lo lắng vô ích, Đỗ Cửu Ngôn chỉ sợ là trước khi giải phẫu cũng đã nghĩ xong đối sách.”
Trước khi hành hình, lôi kéo bách tính kêu vạn tuế.
Nói rất hay như nàng là bị hãm hại, hết thảy đều là nghe lệnh của thánh thượng như trung thần.
Việc này truyền đến trong tai thánh thượng, tự nhiên là nghe thoải mái!
“Ân, đúng là lo lắng vô ích.” Lỗ Chương Chi bật cười, “Bất quá, sợ là chí của hắn không ở chỗ này, việc này không để yên.”
Tiền thị lang suy nghĩ một chút, “Không phải hắn muốn lần nữa khôi phục luật pháp của thái tổ chỉnh sửa chứ?”
“Ta thấy là phải.” Lỗ Chương Chi nói: “Luật pháp sơ thảo chính là hoàn thiện nhất, chỉ là đáng tiếc. . .”
. . .
Nhâm Duyên Huy rất không cao hứng, hắn không quan tâm Tây Nam, nhưng là chuyện này nếu hắn xuất thủ, thì không có lý do gì khinh địch bị người tứ lạng bạt thiên cân ngăn cản như vậy, vưu kì đối phương còn là một mao đầu tiểu tử.
“Phó Hoài Cẩn ở Đại Lý tự?” Nhâm Duyên Huy hỏi.
“Vâng! Đến Đại Lý tự đã có một đoạn thời gian.” Môn khách của hắn trả lời.
Nhâm Duyên Huy nói: “Ngươi đi nói cho hắn biết chuyện này.”
Hắn muốn xem, Phó Hoài Cẩn trong ngục còn có biện pháp gì hay không.
Môn khách xác nhận đi.
Bookwaves.com.vn
Phó Hoài Cẩn chính ngồi xếp bằng ở trên kháng, mặc dù ở trong ngục, nhưng khí chất như trước không giống với tả lân hữu lí. Thường tùy nói với ngục tốt, vừa đi vừa nói: “Đỗ Cửu Ngôn có bản lĩnh, náo loạn chuyện lớn như vậy, cuối cùng hội trưởng vẫn là hội trưởng, thánh thượng chẳng những không có trách cứ hắn, trái lại còn khen hắn phá án nghiêm túc.”
“Hắn không phải là vận khí tốt chính là trong triều có người, bằng không sao có thể khinh địch như vậy.”
“Bản lĩnh khẳng định có bản lĩnh. Hắn thông qua giải phẫu tra ra nguyên nhân cái chết.”
Hai người vừa nói chuyện tiệm hành tiệm viễn.
Phó Hoài Cẩn bỗng nhiên mở mắt, trong mắt đều là lãnh ý. . . Hắn nghe nói chuyện Đỗ Cửu Ngôn giải phẫu tra nguyên nhân cái chết, hắn một mực chờ phía sau của chuyện này, cũng nhận định Đỗ Cửu Ngôn gần trở thành hội trưởng có nhiệm kỳ ngắn nhất Tây Nam.
“Tại sao có thể như vậy!” Phó Hoài Cẩn không nghĩ ra, “Cho dù có Quế vương giúp đỡ, cũng không có khả năng thuận lợi như vậy.”
Phải biết rằng, Quế vương ở trong triều, cho bách quan ảnh hưởng không tốt. Hơn nữa, hắn cũng không có chân chính đi gần với ai, coi như là nhà ông bà ngoại An quốc công phủ vương phi của hắn và Lỗ phủ hắn đều cãi nhau.
Nói chung, quan viên có quyền trong triều, hắn chưa bao giờ kết giao với ai, nên, hắn nói việc nhỏ, người khác có lẽ sẽ nể tình, nếu gặp được đại sự, là không có ích lợi gì.
Phó Hoài Cẩn không nghĩ ra!
“Không thể đợi thêm nữa.” Hắn đứng lên, hướng về phía hai người đang đi về phía này , nói: “Làm phiền nhị vị, có thể giúp ta thỉnh Yến kinh Thân Đạo Nho đến hay không.”
Hai người sửng sốt nhìn hắn.
“Các ngươi đi thỉnh, hắn nhất định sẽ cho các ngươi tiền thưởng, sẽ không để cho các ngươi đi một chuyến tay không.” Phó Hoài Cẩn nói.
Trong hai người một người gật đầu, nói: “Được, vậy giúp ngươi đi một chuyến. Bất quá, ngươi xác định Thân hội trưởng sẽ gặp ta, sẽ đến gặp ngươi, ngươi bây giờ là tù nhân.”
“Hắn sẽ đến, bởi vì ta có vật hắn muốn.” Phó Hoài Cẩn nói.
Người nọ có chút ngoài ý muốn, hướng về phía Phó Hoài Cẩn chắp tay, đi.
Nhâm Duyên Huy đi vào cung, Triệu Dục không hiểu nói: “Ái khanh là vì Tây Nam tụng hành mà đến?”
“Vi thần nghĩ đến một việc, nghĩ đến hồi bẩm cho thánh thượng nghe.” Nhâm Duyên Huy nói.
Triệu Dục nhìn hắn.
“Thánh thượng nói nửa năm khảo hạch, như vậy khảo hạch này là cái gì?” Nhâm Duyên Huy hỏi.
“Chuyện này trẫm còn chưa có tỉ mỉ nghĩ tới, ái khanh có cách nghĩ? Nói nghe một chút.” Triệu Dục thật đúng là chưa từng nghĩ, bản ý của hắn, chỉ là đợi Tây Nam khôi phục danh tiếng tốt, nhưng Nhâm Duyên Huy nói lên khảo hạch có tiêu chuẩn minh xác, rất tốt.
“Không bằng nửa năm sau, để Đỗ Cửu Ngôn chọn mười tụng sư Tây Nam hoặc học sinh đến kinh thành tỷ thí với Yến kinh, biện tụng và tra án, lấy đó để cân nhắc thành tích của Đỗ Cửu Ngôn.”
“Hai tụng hành là cọc tiêu của tụng hành thiên hạ, cuộc tỷ thí này cũng chắc chắn có ý nghĩa phi phàm.” Nhâm Duyên Huy nói.
“Chủ ý này không tệ.” Triệu Dục rất tán thành, “Vậy chuyện này giao cho ái khanh đi làm, thông tri hai tụng hành lựa chọn mười người, nửa năm sau. . . là mười lăm tháng mười đi, đến lúc đó trẫm đích thân chủ trì.”
Hắn còn chưa thấy qua biện tụng.
Cao thủ biện tụng chân chính, nhất định rất đặc sắc, nhắc tới Triệu Dục cũng rất chờ mong.
“Vâng!” Nhâm Duyên Huy nói.
Bookwaves.com.vn
. . .
Lúc này, Trình Công Phục lo nghĩ đi tới lui mấy lần, dừng lại nhìn Lục Trán, “Xác định ngày hôm nay hắn trở về?”
“Xác định.” Lục Trán nói.
Đỗ Cửu Ngôn bị phạt xong ở Bảo Khánh dưỡng bảy ngày, vừa khiển người trở về truyền lời, xế chiều hôm nay trở lại.
“Tiên sinh, có muốn. . . đi cửa thành đón hay không?” Lục Trán nói.
Trong lòng Trình Công Phục khó chịu, tin tức kinh thành bên kia truyền về, ngày Đỗ Cửu Ngôn bị đánh thì Quế vương và Ngô Điển Dần, mỗi người một phong tấu chương ra roi thúc ngựa đưa đi kinh thành.
Cách mấy ngày lâm triều thượng, thánh thượng để Tiết Án ở trước mặt bách quan đọc hai phong tấu chương.
Thánh thượng rất thích.
“Tiên sinh chớ giận, trách chỉ trách vận khí hắn tốt, còn có Quế vương tương trợ!” Lục Trán nói.
Trình Công Phục ngưng mi, một lúc lâu, nói: “Lần này hắn trở về, chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ.”
Mấy người bọn hắn cường điệu dàn xếp ổn thỏa, không nên tra nữa. Chỉ có nàng kiên trì kiểm chứng, cuối cùng cư nhiên thực sự để cho nàng tra ra được.
Lấy cá tính của nàng, chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng lật qua.
Nguyên tưởng rằng nàng sẽ bị mất chức, thật không ngờ thánh thượng cư nhiên buông tha nàng, còn để cho nàng lấy thời hạn nửa năm, làm hội trưởng Tây Nam.
Trình Công Phục đã lo nghĩ lại nan kham.
Hắn ở Tây Nam nhiều năm như vậy, còn chưa từng dày vò như mấy ngày này vậy.
Thật sự là khó chịu đến cực điểm.
“Chuyện đi đón. . . Ai muốn đón thì đi đi, không nên cản là được.” Trình Công Phục nói.
Lục Trán xác nhận đang muốn mở rộng cửa, tiểu thư đồng ngoài cửa gõ cửa nói: “Tiên sinh, hội trưởng đến cửa thành, tất cả mọi người đi cửa thành đón hội trưởng.”
“Đều đi?” Lục Trán hỏi.
Thư đồng trả lời: “Đó thì không phải, nhưng vẫn là đi rất nhiều người.” So với trong tưởng tượng cỉa bọn hắn thì nhân số nhiều.
“Ân.” Lục Trán lên tiếng, coi như là vui mừng, cuối cùng cũng còn có người không có bị Đỗ Cửu Ngôn mượn hơi dụ đi.
“Phỏng chừng hắn sẽ trực tiếp đến Tây Nam, từ trước đến nay hắn thích huyền diệu làm náo động! Cơ hội tốt như vậy, hắn sẽ không bỏ qua.” Lục Trán nói.
Trình Công Phục gật đầu, do dự mà có muốn hay không khứ cửa nghênh, dù sao đối phương là hội trưởng.
Hai người do dự, nguyên tưởng rằng tiểu thư đồng lập tức sẽ đến bẩm báo Đỗ Cửu Ngôn đến rồi, nhưng qua đủ nửa canh giờ, cũng không có nghe được tin tức nàng trở về.
“Bên ngoài thế nào an tĩnh như vậy?” Lục Trán mở rộng cửa hỏi.
Tiểu thư đồng trả lời: “Hội trưởng bảo hôm nay nghỉ một ngày, chúc mừng hắn và Tây Nam bình an. Lúc này mọi người đều đi ra ngoài chơi rồi.”
“Nghỉ?” Lục Trán bất khả tư nghị, và Trình Công Phục đối diện nhau.
Trình Công Phục phất tay nói: “Quên đi, nghỉ ngơi đi.”
Đoán không được tâm tư của Đỗ Cửu Ngôn, đơn giản không đoán đi, người này chưa bao giờ ra bài theo trình tự.
—— lời nói ngoài ——
Tiêu tương bản chính đặt đoạt lâu hoạt động:
Thứ bảy sáng sớm canh tân chương 1: Bắt đầu đoạt lâu. Nhắn lại thời gian là sáng sớm bảy giờ đáo mười giờ tối. 7: 30~22: 00 qua đi sẽ không đếm.
8, 88, 168, 188, 268, 288, 368, 388 vi trúng tuyển tầng trệt.
Trong đó 188 và 288 thưởng cho mặt màng tam trương gia trâm gài tóc một chi.
Còn lại tầng trệt còn lại là tiêu tương tiền 388.
Trung lâu chủ nhật sáng sớm ta đếm xong lâu liền trực tiếp phát tiêu tương tiền. Trung mặt màng ta sẽ mặt khác đề lời nói với người xa lạ thông tri hắc.
A di đà phật, hy vọng ta không có lậu nói cái gì, hảo khốn ta đi ngủ giác, nếu như lọt ta ngày mai canh tân chương 1: Hơn nữa!
PS: Là ngày mai! Ngày mai! Thứ bảy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...