Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 314: CÁC ĐƯỜNG PHẢN ỨNG


Dịch giả: Luna Wong


Kinh thành bốn ngày sau, Nhâm Duyên Huy đưa thư Trình Công Phục gửi cho Ngô đại nhân, “. . . Không nghĩ tới, sự tình còn chưa kết thúc, ngươi xem một chút.”


Hai tay Ngô đại nhân tiếp nhận, nhìn kỹ thư.


“Văn Quân, ngươi cảm thấy việc này phải làm thế nào?” Nhâm Duyên Huy hỏi.


Đầu lông mày của Ngô văn quân cau lại, xem xong hết phong thư, ngước mắt nhìn về phía Nhâm Duyên Huy, “Đại nhân, Trình Công Phục nói tuy có nói phần ngoa. Nhưng Đỗ Cửu Ngôn hắn lại không có nói sai, quái đản lại biết nghiên cứu, lần trước đến kinh thành một chuyến, hắn liền kết giao Lỗ Chương Chi và Tiền thị lang, thậm chí ngay cả thái hậu bên kia đều có giao tình.”


“Hắn cùng Tây Nam đấu đã hơn một năm, cuối cùng Tây Nam sắp thành lại bại, không chỉ đi hết mấy vị tụng sư thân với Lưu Công Tể, ngay cả Phó Hoài Cẩn đều vào Đại Lý tự.”


“Hắn lại vững vàng ngồi trên ghế hội trưởng Tây Nam.” Ngô Văn Quân nói: “Nếu nói là hắn có dã tâm, ta tin tưởng.”


Nhâm Duyên Huy nói: “Hắn có dã tâm hơn nữa cũng bất quá là một tụng sư, lật không được nhiều hoa lớn cành. Nhưng Lỗ Chương Chi lại bất đồng, nếu như tay hắn đưa đến tụng hành, như vậy chúng ta nhất định phải phải suy nghĩ một chút, hắn muốn làm cái gì.”


Trong triều từ trước đến nay có ước định, mặc kệ tranh thế nào, cũng sẽ không đi tranh đoạt tụng hành.


Thứ nhất, mặc dù tụng hành thụ triều đình bổ nhiệm và gia phong, nhưng là quyền thế dân gian, đối với mọi người ở trong triều giúp ích không lớn, động bọn họ còn không bằng khống chế tam ti.


Nên, Lỗ Chương Chi muốn làm cái gì, hắn quả thực thật tò mò.


(Luna: Thật tội cho bác Lỗ, nằm một chỗ không làm gì cũng dính đạn)


“Đại nhân, mặc kệ nói như thế nào, Trình Công Phục quy phục, dùng tốt hơn người của Lỗ Chương Chi.”


“Huống chi, Tiền thị lang bảo đảm, nếu như Đỗ Cửu Ngôn bởi vì phạm vào sai lầm lớn mà bị mất chức, thậm chí liên lụy Tây Nam bị giải tán, đối với Tiền thị lang mà nói, cũng là một chuyện có thể lấy ra buộc tội.”


Nhâm Duyên Huy gật đầu, “Nghĩ biện pháp đưa tin tức này đến Yến kinh, Thân Đạo Nho nói hắn không muốn đi Tây Nam, vậy thử xem hắn rốt cuộc có muốn hay không.”


“Đại nhân cao minh. Như vậy cũng không cần chúng ta động thủ.” Ngô Văn Quân nói: “Hạ quan để người đi làm ngay!”


Dứt lời, thường tùy bên ngoài gõ cửa, tiến đến đưa phong thư, Nhâm Duyên Huy nhìn qua nơi gửi, lập tức mở ra nhìn qua một lần rồi ném cho Ngô Văn Quân, “. . . Tiểu tử này, quả thực to gan lớn mật, hắn thực sự giải phẫu thi thể.”



“Quả thực con mắt vô pháp kỷ, không ra thể thống gì!”


Thân thể tóc da có nhờ phụ mẫu, cho dù chết cũng không có thể hủy hoại, năm đó lúc thái tổ định điều lệ này, có người nói bị trở lực rất lớn, tuy rằng như trước định rồi, nhưng chân chính dùng lại có thể đếm được trên đầu ngón tay.


Nên, sau khi thái tổ đi, điều lệ này đã bị phế đi.


“Thật không ngờ, hắn cư nhiên thực sự dùng, còn tiền trảm hậu tấu, hắn cho rằng hắn là ai, nàng lẽ nào có thể so với thái tổ phải không.”


Nhâm Duyên Huy vừa nghĩ tới nếu có một ngày bản thân chết, cũng không được an sinh mà bị người giải phẫu, liền cả người không được tự nhiên.


(Luna: Công nhận bác Nhâm cũng tưởng tượng kinh dị thiệt)


Hắn tin tưởng, trên đời này không ai nguyện ý.


“Tiết lộ chuyện này cho các vị ngự sử, viết thư tố hắn!” Nhâm Duyên Huy nói.


Ngô Văn Quân chắp tay xác nhận.


Ngày thứ hai, chuyện Đỗ Cửu Ngôn giải phẫu thi thể, cấp tốc truyền bá ra ngoài.


Vô số tấu chương đưa đến nội các, các vị các lão nội các nhìn đầu cháng váng não phồng để người đưa vào trong cung.


Cách ngày lâm triều, lập tức liền có người đưa chuyện này ra nói, “. . . Thân thể tóc da có được nhờ phụ mẫu, cho đến chết chúng ta cũng sẽ không có người muốn một bị người hủy thân thể thất linh bát lạc bừa bộn, đây là vũ nhục, vi phạm nhân luân.”


“Thánh thượng, Đỗ Cửu Ngôn không thể lưu nữa, dù là không giết hắn, cũng quyết không thể để cho hắn tiếp tục làm tụng sư. Bằng không, ngành tụng sư nhất định sẽ bị hắn đưa thành đường ngang ngõ tắt.”


Một vị ngự sử khác chắp tay nói: “Sau khi người chết mặc dù vô tri vô giác, nhưng thi thể vẫn như cũ bao hàm trong đó, người nhà người chết yêu và bảo vệ người chết. Thử nghĩ, nếu như thân nhân của mình đi, bản thân cũng không không thể hậu táng hắn, còn phải nhìn tận mắt, hắn bị người mổ bụng phẫu thuật.”


“Phàm là một người có tâm huyết, đều làm không được, cũng không thể chịu đựng được.”


“Nên, thỉnh thánh thượng bãi miễn chức vị cùng tụng sư bài chiếu của Đỗ Cửu Ngôn, trách phạt lệnh hắn tạ tội với hướng người trong thiên hạ, cả đời không được ở giao thiệp với lĩnh vực tụng sư.”


“Bằng không, việc này chắc chắn làm cho lòng người bàng hoàng, dân tâm bất ổn a, thánh thượng!”


Triệu Dục nghe đau đầu, không khỏi nhìn Lỗ Chương Chi.



“Các vị đại nhân nói đều có lý. Nhưng lý do tức giận và không thể tiếp nhận của các vị đại nhân, là nhục! Nhưng ước nguyện ban đầu của tụng sư cùng với ngỗ tác kiểm tra thực hư thi thể vừa vặn tương phản, không chỉ không phải nhục mà là tôn kính.” Lỗ Chương Chi ra khỏi hàng, chắp tay nói: “Chính là bởi vì tôn trọng, bọn họ mới có thể mạo hiểm đi ngược với thiên hạ to lớn, để kiểm chứng nguyên nhân cái chết, giúp người chết giải oan giải tội.”


“Nên, nhìn vấn đề phải nhìn nhiều phương diện, không thể chỉ nhìn mặt ngoài.”


Lỗ Chương Chi nói xong, Triệu Dục thở phào nhẹ nhõm.


Chuyện giải phẫu hắn cũng không đồng ý, nhưng chính như Lỗ Chương Chi nói, Đỗ Cửu Ngôn cũng không phải có ý bôi nhọ ai.


Bookwaves.com.vn

“Xem ra, Lỗ các lão là tán thành chuyện này?” Nhâm Duyên Huy hỏi.


“Nếu như ta chết cần giải phẫu mới điều tra rõ nguyên nhân cái chết, như vậy ta sẽ nói cho tử tôn ta biết, để cho bọn họ không nên ngăn cản ngỗ tác giải phẫu. Ta muốn chân tướng rõ ràng, về phần một thân khu cốt này, bất quá là một cái thùng rỗng mà thôi, cũng không ý nghĩa.”


“Người thâm minh đại nghĩa như Lỗ các lão người không nhiều lắm a, không chỉ không nhiều lắm, mà là thiên hạ này sợ rằng không có mấy người nguyện ý. Một ngày ngầm đồng ý và mặc kệ chuyện này, tương lai nhất định sẽ có ùn ùn phiền phức. Tỷ như ngỗ tác có thể sẽ lạm dụng chức quyền, cưỡng bức người chết giao tiền, bằng không mổ bụng giả ý kiểm chứng. Mà nhà chết người là thân nhân, cũng chỉ có thể nén giận giao tiền bảo thi thể.”


“Chuyện này mang đến ảnh hưởng, cũng không phải điểm này, ảnh hưởng sâu xa khác, rất có thể là ta ngươi đều khó có thể nghĩ tới.”


Lỗ Chương Chi trả lời: “Đường đều là từng bước một đi về phía trước, về phần ảnh hưởng chỉ có thể đi một bước xem một bước. Nếu như vì vậy mà không làm, đó không phải là vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, lẫn lộn đầu đuôi sao.”


Hai người tranh luận không ngớt, Triệu Dục xoa nhìn An quốc công.


“Nhị vị, nhị vị!” Quy củ cũ, An quốc công ra khỏi hàng, tương đồng với vô số tình huống trước, “Không bằng như vậy, Đỗ Cửu Ngôn không phải muốn thông qua giải phẫu điều tra rõ nguyên nhân cái chết, hiện tại cũng không biết hắn tra đã tới chưa.”


“Nếu như hắn không có tra được, như vậy thì để hắn mất chức, dựa theo kế hoạch lúc đầu, giải tán Tây Nam. Nếu như tra được, chúng ta trở lại thương lượng chuyện này rốt cuộc làm sao bây giờ.”


“Dù sao Đỗ Cửu Ngôn cũng là một ví dụ, dù là cho phép hắn lần này, người khác cũng không dám noi theo hắn. Nên, chuyện này ảnh hưởng có thể không có lớn như như các ngươi nghĩ cũng không biết chừng.”


“Nhị vị xem, thế nào?” An quốc công hỏi.


“Quốc công gia nói rất đúng, hạ quan nhận đồng.” Nhâm Duyên Huy nói.


Lỗ Chương Chi chắp tay không nói gì.



“Vậy nghe lão phu, việc này xem kết quả cuối cùng của án tử.” An quốc công cười khanh khách khuyên, lại thấp giọng nói với Nhâm Duyên Huy: “Đỗ Cửu Ngôn là hội trưởng thánh thượng bổ nhiệm, nửa năm dùng thử còn chưa tới.”


Nhâm Duyên Huy gật đầu.


Lỗ Chương Chi cũng không có phản đối.


Hai người cho An quốc công mặt mũi, nhất là triều đình khắc khẩu, nhất định sẽ có kết quả, vô luận ai thua đều không thích hợp, nên mỗi khi An quốc công đưa cây thang tới, bọn họ đều rất thích ý tiếp thu.


An quốc công thấy hai người cũng không có ý kiến, hồi lời Triệu Dục, “Thánh thượng, vậy chờ kết quả của Thiệu Dương bên kia?”


“Ân, vậy chờ kết quả.”


Có ngự sử hô: “Nhưng là hắn vi phạm luật pháp, đây không có oan uổng hắn, tình có thể bao dung nhưng luật không thể vi phạm, thỉnh thánh thượng trách phạt hắn.”


Triệu Dục ghét bỏ nhìn thoáng qua vị ngự sử dường như lăng đầu thanh kia, lại nhìn Tiền thị lang, “Việc này ngươi để tam ti đi thương lượng đi!”


Tiền thị lang xác nhận.


Bookwaves.com.vn

. . .


Lúc này, trong Yến kinh tụng hành đã kịch liệt tranh luận, chuyện mổ bụng kiểm chứng thi thể.


Chỉ cần là sự tình, tự nhiên là mỗi người tự có quan điểm riêng.


Có thời gian, trong Yến kinh tụng hành cũng là phi thường náo nhiệt.


“Mặc kệ tra được không tra được, đều phải bị trách phạt. Một việc về một việc, hắn biết pháp phạm pháp còn phải tội thêm một bậc.”


“Lá gan thật là lớn, cũng không biết có phải là con nghé mới sinh không sợ hổ hay không.”


“Hắn không phải con nghé mới sinh, hắn lấy tụng sư bài chứng tuy chỉ có một năm, nhưng xử lý án kiện thất thất bát bát chừng hơn hai mươi kiện, đã sớm kinh nghiệm phong phú.”


“Phân minh là cố ý.”


“Nhưng ta cảm thấy Lỗ các lão Lỗ đại nhân nói đúng, bản ý của hắn không phải là vì bôi nhọ hủy hoại thi thể. Hắn là vì kiểm chứng vụ án tìm nguyên nhân cái chết. Chúng ta nhận tụng án cũng sẽ gặp phải loại tình huống này, theo người của nha môn đi thăm dò án, có đôi khi cũng có thể nhìn thấy người không rõ nguyên nhân cái chết.”


“Nếu như sau này ngỗ tác có thể mổ bụng tra tìm nguyên nhân cái chết, vậy chúng ta chẳng phải là sinh ra một con đường sao. Đây đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt.”


Có người phản đối nói: “Chuyện tốt? Ngươi phải biết rõ ràng, thiên hạ này không phải thiên hạ của bách tính, không phải thiên hạ của tụng sư chúng ta, mà là thiên hạ của người đương quyền.”



“Ngươi đi phẫu bụng của người đương quyền? Bọn họ sẽ nguyện ý không? Ngươi không tra được nguyên nhân cái chết chỉ có thể là ngươi vô năng, bọn họ là không có khả năng hiệp trợ ngươi đưa thân thể của chính mình cho ngươi phẫu, cho ngươi kiểm chứng.”


Mọi người một trận im miệng không nói, người mới vừa nói chuyện lớn tiếng nói: “Có thể coi là như vậy, cũng có thể làm a! Chuyện gì đều có lần đầu tiên, ngươi sợ ta lùi bước, vậy vĩnh viễn đều là trì trệ không tiến. Tổ sư gia nói, loài người tiến bộ trước hết phải có chỗ thể hiện, chính là luật pháp chu toàn và hoàn thiện.”


Hắn nói xong, lại có một số người đứng sau lưng hắn ủng hộ quan điểm của hắn.


Hai phe tranh rùm beng.


Thân Đạo Nho đưa thư cho tùy tùng, dặn dò: “Nói với Hạ Bách Xuyên, để hắn chăm chú biện tụng án này, hắn biết ta muốn cái gì.”


“Vân, thuộc hạ nhất định đưa lời của người tới!”


Tùy tùng cất thư xong, lấy tuấn mã, một đường chạy vội ra kinh thành, chạy mấy canh giờ sau, hắn ở dưới mái che nắng uống trà nghỉ chân, chợt nghe người ở dưới mái che nắng ngồi trên bàn mấy bàn khác, cư nhiên cũng đang thảo luận Đỗ Cửu Ngôn.


“Thật muốn đi Bảo Khánh phủ a, lần trước hắn kinh thành, ta vừa lúc đi ra, không có nghe được biện tụng của hắn cũng không có thấy người của hắn.”


“Giải phẫu là chuyện tốt. Đây là cách tân và đẩy mạnh.”


“Ngươi nghĩ thấy vậy thì đi Bảo Khánh a, ra roi thúc ngựa cũng không có bao nhiêu ngày.”


“Ngươi có đi không? Muốn đi cùng chúng ta.”


“Đi a, ta bồi ngươi cùng đi!”


“Ngươi nói, chúng ta hiện tại quay đầu ngựa lại, đi hướng tây nam!”


Nhóm bốn người vỗ bàn một cái, sải bước lên ngựa liền đi.


Vẻ mặt tùy tùng kinh ngạc, lẩm bẩm một câu, “. . . Theo phía sau người điên, đều là người điên.”


Nhưng chuyện lệnh tùy tùng kinh ngạc, càng đi tây nam, thanh âm nghị luận Đỗ Cửu Ngôn cùng với giải phẫu lại càng lớn càng nhiều, hầu như rất ít người phản đối!


“Lúc nào, tư tưởng của người Đại Chu giác ngộ cao như vậy? Lẽ nào sẽ không sợ đã chết bị người mổ bụng phẫu thuật?” Hắn lẩm bẩm ở trong quán cơm, sai vặt mang thức ăn lên khinh bỉ liếc hắn một cái, nói: “Đỗ tiên sinh nói, thân thể so sánh với oan tình, đương nhiên là oan tình quan trọng hơn. Ngươi thì nguyện ý bảo tồn thi thể lại kêu oan biệt khuất mà chết, hay lôi kéo người giết ngươi hại ngươi cùng đi?”


Thường tùy bị hỏi nghẹn, vẫy tay nói: “Đi đi, mỗi một người đều làm tượng cho tụng sư!”


“Vị gia này, người không đọc sách cũng có thể hiểu rõ chuyện của thiên hạ này a!” Sai vặt đi.


Thường tùy vội vã ăn cơm đi tìm Hạ Bách Xuyên.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui