Q1 – CHƯƠNG 313: QUY CỦ CỦA MAO THỊ
Dịch giả: Luna Wong
Hai người tới Mao gia.
Mao Hiến Hữu không ở, hai nhi tử thân sinh của hắn không ở nơi này, nên trong nhà chỉ có mỗi mình Quách thị, mở cửa Quách thị nhìn bọn họ, có giận cũng có sợ, “. . . Ngày hôm nay các ngươi. . . Phẫu rồi?”
“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Phu nhân muốn biết kết quả không?”
“Hổ Tử của ta, nương không có hộ hảo ngươi a.” Quách thị bụm mặt khóc lên, Đỗ Cửu Ngôn và Quế vương đều không cắt đứt nàng.
Một lúc lâu Quách thị khóc mệt mỏi, mới lau nước mắt, cưỡng chế bi thống và không cam lòng, nói: “Đại nhân và tiên sinh vào nói đi.”
Ba người ngồi xuống, Đỗ Cửu Ngôn nói kết quả cho Quách thị biết.
Quách thị nghe đến mục trừng khẩu ngốc, “Ý của ngươi là, Hổ Tử ăn thứ không nên ăn mới chết? Cũng không phải trúng độc?”
“Thực vật hoắc bản thân vật kia có thể không phải độc, nhưng đối với hắn mà nói, lại dường như thạch tín.” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Lúc hắn tuổi sinh bệnh, ngươi có nhớ lúc đó là mùa nào không?”
Kiều thị suy nghĩ một chút, biến sắc, nói: “Chính, chính là thời gian này, ta nhớ kỹ hắn còn nháo muốn xuống sông bơi.”
“Ta không để cho hắn đi, hắn tự đi ra ngoài, lúc trở lại một thân mồ hôi, ta cho hắn ăn cơm xong, buổi tối hắn cũng có chút không đúng.” Quách thị nói: “Nên ngay từ đầu ta cho là hắn bị phong hàn, không có quá để ý.”
Cùng mùa, quả thực rất trùng hợp, “Lần này hắn về nhà, hắn làm cái gì, có ra khỏi thành không?”
“Có.” Quách thị nói: “Hắn nói có người hẹn hắn, hắn phải ra khỏi thành đi Long Khánh tự một chuyến.”
“Ngoại trừ những thứ này, các ngươi ăn cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quách thị suy nghĩ một chút, “Hắn buổi trưa về đến nhà, ta làm thịt và củ sen, còn có một đĩa tôm sông, đều là món bình thường hắn thích ăn, chắc chắn sẽ không như người nói như vậy.”
“Hắn thường xuất thành không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
Quách thị lắc đầu, “Không tính là thường ra, hắn đọc sách rất nghiêm túc, tính cách cũng rất trầm.”
“Hắn hẹn ai Long Khánh tự?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
Quách thị lắc đầu, “Hắn không nói, ta cũng không biết, nhưng hắn lập tức trở về, nói người hẹn hắn không đến.”
“Mấy ngày hôm trước Mao Hiến Hữu đã làm gì?” Đỗ Cửu Ngôn nói.
“Hắn theo tiêu cục đưa đồ cho một đại chủ cố. Đi bốn ngày, ngày Mao Dần quay về Tây Nam tụng hành hắn trở về.” Quách thị nói.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu nhìn về phía Quế vương, Quế vương lắc đầu.
“Hắn lớn như vậy, có ăn thứ gì chưa từng ăn hay không?” Quế vương hỏi,
Vấn đề này hay, Đỗ Cửu Ngôn tán thưởng nhìn thoáng qua Quế vương.
Quế vương hiện nay tồn oán khí với tán thưởng của nàng.
“Cái này, ta nhất thời không nghĩ ra, ” Quách thị chăm chú suy nghĩ một chút, “Để ta nghĩ nghĩ?”
Quế vương gật đầu, “Ngươi nghĩ ra xong nói cho chúng ta biết.”
Quách thị xác nhận.
“Chúng ta đây cáo từ, ” Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy, Quách thị hỏi, “Đỗ tiên sinh, lúc nào ta có thể nhận Hổ Tử trở về?”
“Xuống mồ vi an, cũng không thể cứ. . . cứ đặt ở nha môn chứ?” Quách thị thanh âm nghẹn ngào.
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngày mai người của nha môn sẽ đưa về cho ngươi.”
“Đỗ tiên sinh, Hổ Tử hắn là ngoài ý muốn sao?” Quách thị khó có thể tiếp thu.
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hiện tại đã biết nguyên nhân cái chết, kết quả nhất định sẽ rất nhanh.”
Quách thị xác nhận.
Bookwaves.com.vn
Hai người đi ra, trực tiếp ra khỏi cửa thành, trước dọc theo quan đạo đến bờ sông, một đường cũng không có thứ đặc biệt khác, bọn họ lại chuyển đường đi Long Khánh tự.
“Có thể tìm được?” Quế vương hỏi.
Đỗ Cửu Ngôn không xác định, hai người vào Long Khánh tự, hỏi sa di, mới biết được ngày ấy Mao Dần tới vẫn không thăm viếng, mà là trực tiếp đi hậu viện.
Trong hậu viện xanh um tươi tốt, là đậu tằm tăng nhân Long Khánh tự tự trồng, lúc này đã nở hoa.
“Hắn đi đình, ” Quế vương chỉ hướng lương đình đối diện, Đỗ Cửu Ngôn hơi biến sắc mặt, đi qua lương đình sẽ phải đi qua những hoa đậu tằm nở xanh um tươi tốt này, bỗng nhiên nàng dừng lại quay đầu lại nhìn Quế vương, nói: “Ta đã biết!”
Quế vương hỏi: “Biết cái gì?”
“Bệnh đậu tằm!” Đỗ Cửu Ngôn giải thích bệnh đậu tằm với hắn một lần, “Hiện tại chúng ta phải đi tra, cùng ngày, là ai hẹn Mao Dần gặp mặt ở chỗ này!”
Hắn đột nhiên về nhà, lại đến Long Khánh tự, mà người nọ hẹn hắn lại không có xuất hiện, “Người này, là cố ý.”
“Còn có, hắn là làm sao biết, Mao Dần có bệnh này? Đến Quách thị cũng không biết.” Đỗ Cửu Ngôn thấp giọng nói.
Quế vương theo sau lưng nàng, hai người đi tiền điện hỏi thăm, có tiểu sa di có thể nhớ kỹ tình huống cùng ngày đến Mao Dần, nhưng nhớ không nổi thì còn ai đi ra, “Đại nhân, Đỗ tiên sinh. Tiểu tăng mặc dù không có chú ý tới, nhưng trong miếu các sư huynh đệ khác có thể sẽ gặp qua, ta giúp nhị vị hỏi từng người một, một khi có đầu mối và tin tức, lập tức đi nói cho các ngươi biết.”
“Đa tạ!” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói tạ cùng Quế vương ra Long Khánh tự, hướng trong thành đi phân nửa, thật xa liền thấy Quách thị dẫn theo váy vội vã qua bên này, “Đại nhân, Đỗ tiên sinh.”
Đỗ Cửu Ngôn dừng lại nhìn nàng, “Phu nhân nhớ ra cái gì, người từ từ nói.”
“Có chuyện, ta vốn có quên mất. Thế nhưng người mới vừa nói cấm kỵ, ta nhớ tới một việc. Thượng Hà trấn Mao gia thôn, từ sau khi tổ tiên di chuyển tới, thì lập một quy củ kỳ quái.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quách thị, “Có phải tộc Mao thị không thể trồng và ăn đậu tằm hay không?”
“Đúng, đúng!” Quách thị nói: “Ta còn hỏi qua cha Mao Dần, người trong thôn nói tiền bối đắc tội Đậu Tằm nương nương, cho nên mới phải như vậy.”
“Là liên quan đến cái này sao?”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Hẳn không có sai rồi. Người nhiễm bệnh đậu tằm không chỉ không có thể ăn đậu tằm, ngay cả phấn hoa đều không thể chạm. Tổ tiên Mao gia thôn nhất định là bị dạng thua thiệt như vậy rồi.”
“Từ đường Mao gia thôn, có ghi chép những thứ này không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
“Có thôn chí, ” Quách thị nói: “Ta bồi người đi.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Quế vương, Quế vương nói: “Ly kỳ như vậy, nhất định phải đi xem.”
Ba người đến Thượng Hà trấn Mao gia thôn, tìm được nhị thúc của Mao Dần, nói rõ lý do đến, nhị thúc của Mao Dần nói: “. . . khi ta còn bé đã biết thuyết pháp này, nên lớn như vậy chưa ăn qua đậu tằm. Cha ta nói, ăn đậu tằm sẽ đắc tội Đậu Tằm nương nương, để chúng ta nhiễm bệnh đậu mùa.”
“Nên Mao gia thôn đời đời miệng miệng tương truyền, không người nào dám ăn đậu tằm!”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không quan hệ với Đậu Tằm nương nương, bởi vì tiền bối của Mao thị các ngươi có bệnh đậu tằm. Mà bệnh đậu tằm hơn phân nửa đều là sẽ di truyền.”
“Người họ Mao chúng ta ăn đậu tằm sẽ chết?” Nhị thúc của Mao Dần hỏi.
“Không phải, di truyền không phải tất cả mọi người nhất định sẽ bị, chỉ có thể nói có thể. Huynh đệ một nhà có thể có một người không bị, không cố định.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hơn nữa, dù là phát bệnh cũng không nhất định hẳn phải chết không thể nghi ngờ, vẫn có khả năng có thể sống tiếp.”
Đây cũng phải liên quan đến trạng huống thân thể của người phát bệnh ngay lúc đó, Đỗ Cửu Ngôn vô pháp cho ra giải thích y học cặn kẽ.
Chỉ có thể thô sơ giản lược nói một câu.
Bookwaves.com.vn
“Người không nói, chúng ta cũng không biết.” Nhị thúc Mao Dần nói: “Thôn chúng ta trước đây có thôn chí, thế nhưng rất cũ, ta đi tìm tộc trưởng lấy ra cho các ngươi xem.”
Lúc nói chuyện hắn thỉnh Đỗ Cửu Ngôn chờ ngoài từ đường của bọn họ, bản thân chạy đi tìm tộc trưởng.
Qua một khắc tộc trưởng chạy tới, cầm một quyển thôn chí và gia phả mới, “. . . Đây là mới đặt, cái cũ kia cũng không biết mất lúc nào rồi. Ta cũng không có nhìn kỹ.”
“Bất quá giá nội dung phía trên cũng không sai biệt lắm, đại nhân các ngươi nhìn.”
Đỗ Cửu Ngôn lật nhìn một lần, cũng không có vật nàng muốn, “Không có nói tới lúc tổ tiên của các ngươi dọn tới nơi này, vì sao chế định tộc huấn như vậy.”
Vùng Hồ Quảng trồng đậu tằm rất phổ biến. Người của Mao gia thôn không cho phép, đó nhất định là bởi vì, đã từng bởi vì đậu tằm mà phát sinh qua chuyện đáng sợ.
“Thôn chí cũ, không tìm được?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.
Tộc trưởng gật đầu xác nhận, “Ta tìm đã lâu cũng không có tìm được, cũng không hiểu được có phải vứt vào chỗ nào hay không. Phản chính hiện tại có, cái cũ đã mất thì vứt đi.”
“Tộc trưởng, người cũng không biết tổ tiên Mao thị vì sao không cho các ngươi trồng đậu tằm sao?”
Tộc trưởng lắc đầu, “Vẫn là Đậu Tằm nương nương. Sau này thời gian lâu dài, mọi người cũng không hỏi, thầm chấp nhận lời nói này.”
“Bất quá ta nhớ kỹ ta từng thấy trên thôn chí cũ có viết. Bất quá ta biết chữ không nhiều lắm, cũng không nhớ toàn bộ, nên không xác định.” Tộc trưởng nói.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu không có nhiều lời nữa, chắp tay nói với tộc trưởng: “Đa tạ người.”
“Muốn lục soát không?” Quế vương nhìn Đỗ Cửu Ngôn.
Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quách thị.
Ba người ra Mao gia thôn, Quách thị nghi ngờ nhìn Đỗ Cửu Ngôn, hỏi: “Đỗ tiên sinh, làm sao bây giờ? Thôn chí này rất trọng yếu sao?”
“Rất trọng yếu! Toàn bộ Mao gia thôn ai cũng không biết nguyên nhân chân chính không trồng không ăn đậu tằm. Như vậy, người lấy được quyển thôn chí có ghi chép nguyên do kia, cũng rất khả nghi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Phu nhân, năm đó Mao Dần lần đầu tiên phát bệnh, đều có ai biết chuyện hắn sinh bệnh?”
Quách thị ngẩn ra, ngưng mi suy nghĩ một chút, nói: “Lúc đó chúng ta đã dời vào trong thành, nên cũng chỉ hai ca ca của hắn và phu thê chúng ta biết mà thôi.”
“Đỗ tiên sinh, ” Quách thị không ngốc, nói xong câu đó bỗng nhiên nghĩ tới một loại khả năng, không dám tin hỏi, “Người. . . Người không phải hoài nghi người nhà chứ?”
Đỗ Cửu Ngôn vừa đi vừa nói với Quách thị: “Người nói Mao Dần không cùng người lui tới, bằng hữu rất ít. Như vậy người có thể hẹn hắn ra ngoài hắn liền đi ra, cũng sẽ không nhiều chứ.”
Sắc mặt Quách thị trắng bệch, nhìn Đỗ Cửu Ngôn không nói gì.
“Người nên đi Long Khánh tự xem, toàn bộ hậu viện đều là đậu tằm!” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Trong đầu Quách thị ông ông vang lên, người lảo đảo một chút, không dám hít thở nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Người kia cố ý hẹn Hổ Tử của ta đi Long Khánh tự, là vì để hắn phát bệnh?”
“Vì sao? Hổ Tử của ta không lui tới, lại không biết kết thù với ai.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn nàng, thấp giọng nói: “Đi nhà người xem trước.”
“Được, được!” Quách thị đi bất ổn, hai chân nhũn ra, Đỗ Cửu Ngôn đỡ nàng lên xe ngựa trở về thành.
(Luna: Ta hoài nghi ông cha dượng, ổng ko thương MD vì thế có khả năng nhất. Có thể có ngươi biết được xúi ổng làm thế để hạ ĐCN)
—— lời nói ngoài ——
Lần này tinh phẩm bất năng canh tư, thế nhưng hội bảo trì canh ba! Hy vọng có thể mau chóng khôi phục lại như trước tương đối ổn định, không có đột phát chuyện trạng thái!
Lánh, ngày hôm nay sẽ có hoạt động, chương 3: Đề lời nói với người xa lạ sẽ có nói rõ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...