Q1 – CHƯƠNG 248: CHẠY NHA CHẠY NHA
Dịch giả: Luna Wong
“Tiểu hài tử!” Quế vương chỉ vào củ cải nhỏ, “Đừng tưởng rằng ta không đánh tiểu hài tử a. Hơn nữa, ngươi có không có quy củ, nhìn thấy ta cũng không lễ bái.”
Quế vương kéo da mặt ném trên bàn.
Đỗ Cửu Ngôn đóng cửa lại, bản thân ngồi xuống, bày một tư thế thoải mái, chuẩn bị xem náo nhiệt.
“Nghĩa phụ hảo.” Củ cải nhỏ chạy tới, hướng về phía Quế vương chắp tay thi lễ, “Nghĩa phụ a, người ăn cơm chưa a.”
Quế vương đề phòng nhìn hắn, ngồi xuống, nói: “Chưa, ngươi mời khách?”
“Ta là tiểu hài tử, nào có tiền mời khách, vẫn là nghĩa phụ mời khách tương đối khá.” Củ cải nhỏ tiến lên, hỏi: “Người biết cha ta hiện tại nhận tụng án bao nhiêu tiền không?”
Quế vương hí mắt, bảo vệ túi tiền của mình.
“Cha ta nhận một tụng án, chính là mấy trăm lượng bạc. Người thỉnh hắn hỗ trợ năm lượng bạc cũng không nỡ đưa?” Củ cải nhỏ ngữ trọng tâm trường nói: “Người như vậy, sau này người gặp phải vấn đề khó khăn, nếu là cha ta không hỡ trợ người, người làm sao bây giờ?”
“Chính là như vay tiền, dễ mượn dễ trả, mượn nữa sẽ không khó khăn.”
“Nghĩa phụ, người nói ta nói đúng hay không a.” Củ cải nhỏ hướng về phía Quế vương cười, vươn tay, “Nghĩa phụ, vì sau này chúng ta có thể chung đụng tốt, đưa tiền cho ta đi.”
Quế vương nói: “Keo kiệt, ta lại không nói không đưa.”
Lúc nói chuyện, sờ tới sờ lui trong túi tiền, cầm hai bạc vụn ra ngoài đưa cho củ cải nhỏ.
Củ cải nhỏ nhận lấy chắp tay với Quế vương, “Nghĩa phụ a, ta và cha ta đều đói, người mời ăn cơm đi.”
“Không có tiền!” Quế vương nói: “Tự ăn đi.”
Củ cải nhỏ nhào qua, ôm chân Quế vương, nháy con mắt, “Nghĩa phụ, làm phụ tử là duyên phận, người phải quý trọng duyên phận này.”
“Nếu ta không quý trọng thì sao?” Quế vương nói.
Cặp mắt của củ cải nhỏ đỏ lên, nước mắt lưng tròng, “Ta đây đơn phương giải trừ quan hệ phụ tử của ta ngươi.”
“Ngươi cho ta hiếm lạ, chỉ biết lừa tiền của ta!” Quế vương nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Kéo nhi tử ngươi đi, không thôi ta muốn đánh người.”
Đỗ Cửu Ngôn đáp: “Hắn có ý nghĩ của chính mình, ta không quyết định được.”
Củ cải nhỏ bỉu môi, hai mắt thật to vụt sáng, lên án nhìn hắn chằm chằm.
“Ăn cái gì?” Quế vương quát.
Đây thật là hài tử của người nào thì giống người đó, không chỉ keo, còn mỗi ngày lấy việc chiếm tiện nghi của tiện nghi làm niềm vui, Quế vương lên án trừng Đỗ Cửu Ngôn.
Nhãn tình của củ cải nhỏ sáng lên, “Đức Khánh lâu!”
“Không có tiền!” Quế vương đổ hơn mười văn tiền trong túi tiền ra, đang muốn nói, củ cải nhỏ bỗng nhiên quay người lại, lôi kéo Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cha a, nghĩa phụ nghèo như vậy, ta nhận nghĩa phụ làm cái gì?”
“Nhận nghĩa phụ, ôm đùi bự a.” Đỗ Cửu Ngôn theo củ cải nhỏ đi.
Củ cải nhỏ lắc đầu, “Đùi của nghĩa phụ quá nhỏ. Hơn nữa, ở địa giới Thiệu Dương, đùi bụ của nghĩa phụ còn không bền chắc bằng người.”
“Cũng đúng nga, tác dụng của nghĩa phụ là cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn khổ não nói: “Bám đùi, thì thôi đi.”
Quế vương cả giận nói: “Đứng lại!”
Đỗ Cửu Ngôn và củ cải nhỏ đều dừng lại quay đầu lại nhìn hắn, chỉ thấy Quế vương kéo túi tiền. Bên trong có một ngăn kép, trong ngăn kéo có một tấm ngân phiếu.
“Đi thôi, ta mời khách!”
Củ cải nhỏ nhón chân xem, “Rất nhiều tiền?”
“Một trăm lượng!” Quế vương nói: “Có đủ hay không?”
Củ cải nhỏ gật đầu bất điệt, “Đủ, đủ ăn một bữa.”
Khóe miệng Quế vương run lên, “Nghĩ đẹp!” Dứt lời đi ở phía trước, vừa đi vừa lầu bầu nói: “Chính là biết chiếm tiện nghi, một chút mặt mũi cũng không cần.”
Bookwaves.com.vn
Củ cải nhỏ che miệng cười, thấp giọng nói: “Cha a, không biết vì sao a, khi dễ vương gia cảm giác đặc biệt tốt.”
“Ngươi cẩn thận một chút, chớ bị phát hiện.” Đỗ Cửu Ngôn ngắt cái mũi nhỏ của nhi tử.
Củ cải nhỏ lắc đầu, “Sẽ không, vương gia rất đần. Căn bản không khả năng phát hiện.”
“Phát hiện cái gì?” Quế vương quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một lớn một nhỏ dắt tay đi theo phía sau hắn, cõng ánh sáng mà đến, hai người đều là cười khanh khách, trong lòng hắn ấm áp không hiểu, ho khan một tiếng, nói: “Đi nhanh chút, cứ kéo dài!”
“Đi không nỗi.” Củ cải nhỏ nói.
Quế vương hung tợn chỉ vào hắn, “Tiểu hài tử, ngươi không nên được một tấc lại muốn tiến một thước.”
Củ cải nhỏ chạy tới, cười hì hì nói: “Nghĩa phụ a, cha ta gầy yếu, người cường tráng, cõng ta đi.”
“Thực sự?” Quế vương hỏi.
Củ cải nhỏ gật đầu.
Quế vương ngồi xổm xuống, củ cải nhỏ bò lên lưng hắn, Quế vương cho là hắn sẽ ngừng, lại thật không ngờ, hắn luu loát bò trên cổ hắn cưỡi.
“Giá!” Củ cải nhỏ nói: “Nghĩa phụ a, chạy nha chạy nha!”
Quế vương tức giận đau phổi, tốn hơi thừa lời nói: “Không chạy! Ta cũng không phải ngựa.”
“Ngươi là lừa!” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Quế vương trừng hắn, chân chạy bước nhỏ, nói cho có lệ: “Ân, chạy.”
“Không đủ, không đủ a.” Củ cải nhỏ nói: “Phải nhanh như điện chớp!”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn chung quanh, nín cười!
“Sao ngươi phiền thế!” Quế vương căm tức, cầm lấy chân của hắn chạy hai bước, củ cải nhỏ ôm đầu hắn, ha ha cười, “Chạy nha chạy nha!”
Quế vương hừ một tiếng, “Ngươi nói a, một hồi sợ khóc, ta cũng không chịu trách nhiệm!”
“Sẽ không, Bả Tử thúc bình thường mang theo chạy như thế.” Củ cải nhỏ nói.
Đạo sĩ thúi! Quế vương không phục, vươn chân chạy, dường như một trận gió…
Củ cải nhỏ ôm đầu hắn, cười ha ha, “Nghĩa phụ a, ngươi thật là lợi hại a, chạy đặc biệt đặc biệt nhanh.”
“Đó là đương nhiên.” Quế vương nói: “Thân thể ta cường tráng dáng người mềm mại.”
Củ cải nhỏ gật đầu, “Chạy nhanh như ngựa.”
“Có biết nói chuyện hay không.” Quế vương tức giận tốn hơi thừa lời.
Đỗ Cửu Ngôn không nhanh không chậm theo sau, Bả Tử từ phía sau nàng qua đây, hỏi: “Ngươi không lo lắng bị nhận ra?”
“Sẽ không.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Củ cải nhỏ thông minh hơn hắn.”
Bả Tử trầm mặc một hồi, nhìn nàng hỏi: “Nếu như nhận ra thì sao?”
“Xem củ cải nhỏ, nếu là hắn muốn nhận cha, ta không phản đối.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhưng phu quân này, ta sẽ không nhận.”
Dù sao cũng là huyết mạch hoàng gia, thế tử của Quế vương, là chuyện tốt với củ cải nhỏ.
Nhưng đối với nàng mà nói, không hề có ích.
Bả Tử bất đắc dĩ, nói: “Ngươi cao hứng là được.”
“Di?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nói như vậy, ngươi đều nghĩ xong đường lui cho ta rồi?”
Bả Tử gật đầu, “Chỉ cần ngươi không muốn trở về, ta có biện pháp cho ngươi không quay về. Nên, ngươi cao hứng làm như thế nào liền làm như thế đó đi!”
“Bả gia, ngươi không chỉ thần bí có tiền có năng lực, còn đặc biệt vĩ đại, thích làm từ thiện.” Đỗ Cửu Ngôn đánh giá hắn, “Ngươi… Không phải yêu ta trước khi sâu đậm, cho nên hóa thành thần thủ hộ ta chứ?”
“Vậy, tình yêu này quá mức vĩ đại, ta không chịu nỗi a.”
“Nếu Tần Cửu Yên có năng lực như thế, nàng sẽ lang bạc kỳ hồ, Quế vương đến tướng mạo của nàng không nhớ được sao?” Bả Tử nói.
Đỗ Cửu Ngôn ngẩn ra, Bả Tử dùng xưng hô là “Tần Cửu Yên” mà không phải là “Ngươi” .
Trong lòng Bả Tử, hắn xem Đỗ Cửu Ngôn và Tần Cửu Yên là hai người?
Hắn phát hiện, trong thân thể Tần Cửu Yên kỳ thực đổi một cái linh hồn, mà không phải là mất trí nhớ, thay đổi tính tình?
Kỳ thực, dựa theo lẽ thường chỉ cần là người quen, đều sẽ phát hiện. Dù là dung mạo như nhau, nhưng đúng là hai người, vô luận hành vi hay thói quen đều hoàn toàn bất đồng.
Bookwaves.com.vn
“Không nên suy nghĩ bậy bạ dán vàng cho mình, ta muốn bảo vệ, là củ cải nhỏ.” Lúc nói chuyện Bả Tử đi.
Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu nói: “Ngươi không thành thật a.”
Bả Tử đang muốn nói, liền thấy Quế vương và củ cải nhỏ ở phía trước dừng lại, củ cải nhỏ ha ha cười, ôm đầu Quế vương, hô: “Cha, Bả Tử thúc, vừa rồi nghĩa phụ chạy thật nhanh a, ta đều sắp bị ngã rồi.”
“Chậm chạp.” Quế vương nhìn Bả Tử, đánh giá hắn, “Đạo sĩ, ngươi không đi làm việc?”
Bả Tử chắp tay, nói: “Hôm nay đã kết thúc, cáo từ.” Lúc nói chuyện, đi vòng qua bọn họ.
Quế vương chờ Đỗ Cửu Ngôn.
“Đi a.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Quá đói rồi.”
Quế vương muốn kéo củ cải nhỏ xuống, “Nặng, xuống!”
“Không muốn không muốn.” Củ cải nhỏ lắc đầu, “Vai của nghĩa phụ đặc biệt ổn, nghĩa phụ cường tráng.”
Quế vương quét mắt Đỗ Cửu Ngôn, thắt lưng thẳng lên, ngẩng đầu nói: “Đó là đương nhiên!”
Liền không nhắc đến chuyện thả củ cải nhỏ xuống nữa.
Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt nhi tử một cái.
Củ cải nhỏ hướng về phía nàng le lưỡi, hi hi ha ha cười.
Vương gia này, ngươi vừa chung đụng, cảm thấy hắn rất đáng ghét, nhưng là chung đụng lâu ngươi sẽ phát hiện hắn đáng ghét hơn, sau đó… Ngươi quen với đáng ghét của hắn.
Củ cải nhỏ tổng kết, vừa cười nói: “Nghĩa phụ a, thái hậu nương nương tốt không?”
“Không biết.” Quế vương nói: “Ngươi muốn biết tự hỏi.”
Củ cải nhỏ nói: “Ta làm sao hỏi, viết thư cho nàng sao?”
“Có thể.” Quế vương nói.
Củ cải nhỏ lắc đầu, “Như vậy không tốt.”
“Nàng thích đọc thư. Chắc cũng sẽ thích thư ngươi viết cho nàng.” Quế vương nói: “Viết xong ta để người đưa đi cho ngươi.’
Củ cải nhỏ nhìn Đỗ Cửu Ngôn.
Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu.
Lui tới với La Niệm Tông không giống với thái hậu.
Thái hậu khôn khéo hơn, củ cải nhỏ thông minh đi nữa cũng vẫn còn con nít, gừng non sao so với gừng già được.
Quế vương không ép buộc, ba người tiến Đức Khánh lâu ăn cơm, Quế vương buộc Đổng Đức Khánh giảm giá, mười bảy lượng bạc trừ số lẻ, cho bảy lượng!
Bọn họ vừa đi, Đổng Đức Khánh đóng kỹ cửa, nói với hỏa kế, sau này bọn họ đến chỉ bán rẻ rau dưa, món quá đắc tiền thì không cho.
Ba người này, trốn xa một chút.
Bọn tiểu nhị nhớ kỹ trong lòng.
Quế vương tiễn hai người tới cửa, Trần Lãng chính ở trong viện nói chuyện với Bả Tử, nghe tiếng đập cửa, đang muốn mở cửa ra, chợt nghe Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hoa Tử mở cửa cho ta, nghĩa phụ của củ cải nhỏ tiễn chúng ta về.”
“Tới.” Hoa Tử đặng đặng chạy tới.
Trần Lãng ngáp một cái, nói với Bả Tử: “Ta đi nghỉ ngơi.”
“Được!” Bả Tử gật đầu.
Quế vương không có tiến đến, nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn nói: “Sáng mai, gặp ở Tất gia tiệm tạp hóa!”
Lúc nói chuyện, cũng nhanh chóng rời đi.
—— lời nói ngoài ——
Cầu trường bình lạp, lần trước tưởng thưởng mức nhỏ một chút, lần này lớn một chút ba. Điểm tán hồi phục nhiều nhất trường bình thưởng lệ 999 một tiêu tương tiền.
Còn lại trường bình thưởng lệ 188 một tiêu tương tiền.
Ta nhưng là hạ vốn gốc, ha ha ha ha! Ta nghiêm túc nghĩ qua, nếu như không ai viết ta có thể sẽ vì mặt mũi xin một độc giả hào tự mình viết ha ha ha ha hắc.
Sở dĩ, mau tới viết ba, dù sao ta là yếu gõ chữ canh tư người của, không rảnh viết trường bình a.
Ái các ngươi, sao sao đát!
PS: Yêu cầu vẫn là lấy tiền, thảo luận nội dung vở kịch, nhân vật, khai não động, tiểu kịch trường chờ một chút đều có thể, số lượng từ yếu 300 tự đã ngoài hắc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...