Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 247: HOÀNG TƯỚC TẠI HẬU


Dịch giả: Luna Wong – chúc mọi người thất tịch vui vẻ


Nha môn, Lộ Thủ Chính vào nhiều lần, bắt đầu từ bảy tám tuổi cho tới hôm nay, đoán chừng phải có mười ba mười bốn lần.


Nhưng mỗi lần đều là bị khiển trách một trận, đá mấy đá, sau đó để trong nhà giao tiền lĩnh người, sự tình kết thúc.


Thế nhưng lúc này đây hoàn toàn bất đồng, bọn họ cư nhiên dùng kẹp với hắn.


Hắn nhìn tay sưng đỏ, không dám khóc, bởi vì Lưu huyện lệnh nói, khóc một lần kẹp mười lần.


“Ta, ta nói, ta đều nói.” Lộ Thủ Chính nói: “Sau khi đổ phường Du Tiền thôn sụp đổ, ta không chỗ bài bạc. Ngày hôm qua ăn cơm xong ta ngủ một giấc, tỉnh lại không ngủ được nữa, sau đó ta dự định đi ra đi bộ.”


“Lúc đó đã sắp đến giờ cấm đi lại ban đêm, trên đường không có người gì nhiều. Ta tùy tiện đi một chút còn ở ven đường ăn một chén mì.”


“Chờ ta đi tới tiệm tạp hóa Tất ký, cư nhiên phát hiện cửa nhà hắn mở rộng, ta nhìn hai bên một chút không có thấy người, liền chạy vào. Ta còn hô vài tiếng, không ai ứng ta.”


“Ta chạy đến ngăn kéo, lấy hết tiền bên trong ra bỏ vào trong lòng. Đang định đi, lại nghĩ tới Nữ nhân… Tất Vi kia. Ta đến hậu viện trước, thấy kế mẫu nàng mang theo hài tử đang ngủ, lão tử nàng không ở nhà, ta trở về, hờ khép cửa của cửa hàng.”


“Hờ khép?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Lộ Thủ Chính hận Đỗ Cửu Ngôn, hừ một tiếng không đáp lời của nàng, Tiêu Tam một cước đá qua đây, Lộ Thủ Chính ngoan ngoãn nói: “Là hờ khép, ta không tìm được then cửa.”


“Hậu viện nhà nàng trước đây ta đã tới hai lần vào ban đêm, nên liền trực tiếp cạy cửa đã khóa của lầu các nhà nàng ra lên lầu hai. Đi vào căn phòng của Tất Vi, liền thấy nữ nhân kia nửa đắp chăn ngủ.”


Lộ Thủ Chính nghĩ đến hương diễm lúc đó, còn không tự chủ được nuốt nước miếng một cái.


“Ta đi tới sờ nàng, không lớn không nhỏ, mềm cảm giác đặc biệt tốt.” Lộ Thủ Chính nói: “Ta, ta nhịn không được cởi y phục của nàng, không nghĩ tới nàng tỉnh, ta dùng tay trái bịt miệng nàng, nàng cư nhiên cắn ta, còn cắt rách thịt trên tay ta, ta đau chịu không nổi, liền chạy đi.”


Quế vương nghe đầu lông mày khẩn túc, vô ý thức cúi đầu liếc nhìn bản thân, lại nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn một mắt.


“Cây trâm này là của ngươi?” Bả Tử đưa cây trâm cho Lộ Thủ Chính.


Lộ Thủ Chính gật đầu, “Cây trâm này là của Thái Trác Như tặng ta, ta luôn cắm trên tóc. Có phải đêm qua ta làm rơi trên giường nàng hay không?”


“Đại nhân, ta chỉ làm những thứ này, ta chính là nhất thời hồ đồ. Đại nhân người tha cho ta đi, ta sau này cũng không dám nữa.” Lộ Thủ Chính nói.


Quế vương híp mắt nhìn hắn, “Cắn ngươi một ngụm, ngươi liền đi?”



“Đúng, đúng vậy.” Lộ Thủ Chính gật đầu.


Quế vương làm thủ thế, Oa Tử mang ngọc chẩm tới cho Lộ Thủ Chính nhận rõ.


“Nàng cắn ngươi, ngươi không dùng gối đầu này đập đầu của nàng?” Quế vương hỏi.


Ánh mắt của Lộ Thủ Chính lóe ra.


“Xem ra còn phải dụng hình, ” Quế vương nói.


Lộ Thủ Chính nói: “Đại nhân, ta, ta còn nhỏ, ngươi không thể dụng hình tiểu hài tử như ta.”


“Khi dễ tiểu hài tử là thú vị nhất.” Quế vương nói.


Lộ Thủ Chính sợ, dập đầu nói: “Ta nói, ta nói. Nàng cắn ta cắn đặc biệt đau, ta còn dùng ngọc chẩm đầu đánh đầu của nàng, máu đều tràn ra, lúc đó nàng hôn mê, ta… Ta vừa nghĩ nữ nhân này ngày thường xa cách ta, chỉ với cái hình dạng đáng chết này của nàng, còn không biết xấu hổ muốn lấy một nghìn lượng sính lễ của nhà ta.”


“Ta nhất thời đầu óc phát nhiệt, liền xé y phục nàng muốn ngủ với nàng…”


Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Mấy lần?”


“Căn bản không thành.” Lộ Thủ Chính nói: “Ngươi, ngươi là chưa ngủ với nữ nhân đi, dưới tình huống đó, ta… Ta hoảng không được, căn bản không thành.”


Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ mũi, chỉ vào Lộ Thủ Chính nói: “Nói cho đàng hoàng, chớ chọc ta tức giận.” Lại nói: “Làm sao chứng minh ngươi không gian chiêm?”


Lộ Thủ Chính nói: “Nàng… Nàng nếu như là người đàng hoàng, vậy bây giờ khẳng định vẫn là hoàng hoa khuê nữ, ngươi, ngươi để bà đỡ đi nghiệm.”


“Nếu, nếu không đoàng hoàng, vậy cũng có thể nhìn ra. Trước sau không đồng nhất, phản chính bà đỡ có thể nghiệm ra được.”


Mọi người nghe, liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt ngưng trọng.


“Nói tiếp.” Tiêu Tam nói.


Lộ Thủ Chính nói tiếp, “Ta không có hăng hái, lung tung mặc xong y phục, cũng không phát hiện cây trâm rớt, đã xuống lầu các chạy đi.”


“Đại nhân, đại nhân ta thực sự không biết, chỉ đập một cái nàng liền chết.” Lộ Thủ Chính nói: “Ta, ta lúc đó đau đến choáng chỉ nghĩ muốn để nàng ngậm miệng mà thôi.”


“Ta… Ta không phải cố ý. Ta trước đây tuy rằng trộm đồ đánh nhau bài bạc, thế nhưng ta chưa bao giờ dính đến nhân mạng. Đây cũng không phải là việc nhỏ.”



“Cầu xin đại nhân minh biện!” Lộ Thủ Chính khóc nói.


Quế vương nói với Oa Tử: “Cho hắn xem.”


Oa Tử lại lấy kéo ra, “Biết vật này không?”


“Kéo a.” Lộ Thủ Chính nói.


Oa Tử đang muốn nói, Đỗ Cửu Ngôn giơ tay lên ra hiệu hắn chờ một chút. Nàng đứng dậy rót một ly trà cho Lộ Thủ Chính, đứng ở ở bên trái đưa cho hắn, Lộ Thủ Chính rất tự nhiên đưa tay phải ra tới tiếp nhận, ừng ực uống xong.


Lộ Thủ Chính không phải thuận tay trái, dù là đứng ở bên trái hắn, hắn tình nguyện chuyển thân cũng không có thói quen dùng tay trái tiếp nhận.


Oa Tử đưa kéo cho hắn, “Thật chưa từng thấy qua?”


“Thấy qua, nhà ta có kéo a, cái này có cái gì kỳ quái.” Lúc nói chuyện Lộ Thủ Chính nhìn Oa Tử, “Tất Vi, Tất Vi thật đã chết rồi?”


Oa Tử gật đầu, “Đã chết.”


“Xong.” Lộ Thủ Chính ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, “Xong, xong!”


Oa Tử nhìn Quế vương, vừa nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn.


Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Lúc ngươi chạy, cửa lầu dưới là mở hay đóng, ngươi có đóng cửa lần thứ hai hay không?”


“Ta không nhớ rõ.” Lộ Thủ Chính thất hồn lạc phách lắc đầu, hắn biết, một ngày người chết, sự tình thì không phải là đơn giản như tiểu đả tiểu nháo nữa.


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Suy nghĩ lại một chút.”


Lộ Thủ Chính ôm đầu, một lúc lâu hắn nói: “Ta, ta nhớ ra rồi, lúc ta chạy xuống lầu, thiếu chút nữa té lộn mèo một cái, may là đỡ tay vịn. Sau đó, sau đó ta lao xuống, mở cửa bỏ chạy về nhà.”


“Cởi y phục ra giấu ở dưới sàng, nằm ở trên giường làm bộ ngủ.” Lộ Thủ Chính nói.


“Trong quá trình này ngươi có nghe được thanh âm gì hay không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Lộ Thủ Chính nói: “Mèo kêu có tính không? Nguyên nhân ta trợt chân chính là ta nghe được mèo kêu, làm ta giật cả mình, ta mới trượt chân.”


Ở Tất gia không thấy được mèo, Đỗ Cửu Ngôn như có điều suy nghĩ.



Bả Tử hỏi: “Ngươi về đến nhà giờ nào?”


“Giờ nào?” Lộ Thủ Chính nghĩ, nói: “Sau khi ta vào cửa, mấy bà tử thủ vệ trong nhà vẫn còn đang đánh bài uống rượu. Các nàng mỗi ngày giờ tý kém một khắc đồng hồ bắt đầu tuần tra, phải là tầm giờ hợi canh ba.”


“Đây là toàn bộ?” Quế vương sắc mặt nặng nề, “Không có nói sạo?”


Lộ Thủ Chính lắc đầu, “Hết rồi. Ta phát thệ.” Lúc nói chuyện hắn dập đầu nói: “Đại nhân, ta thật không phải là có ý định giết của nàng. Ta chỉ, lúc đó ta đau nóng nảy, lại đặc biệt sợ, cũng chỉ muốn cho nàng câm miệng mà thôi.”


“Ngươi cũng biết cây kéo này ở đâu chứ?” Đỗ Cửu Ngôn cầm kéo, ngồi xổm xuống nhìn ánh mắt của Lộ Thủ Chính.


Lộ Thủ Chính lắc đầu, mắt lộ ra nghi hoặc.


Cây kéo này là kéo trong phòng Tất Vi. Sáng sớm kế mẫu nàng phát hiện nàng, ngực của nàng cắm cây kéo này.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn.


Lộ Thủ Chính trợn tròn cặp mắt, hoảng sợ nói: “Nàng, nàng, nàng xấu hổ và giận dữ tự sát?”


“Không phải là bởi vì ta đánh chết nàng?” Lộ Thủ Chính sau khi kinh khủng, đổi thành kinh hỉ, “Ta không có giết người?”


Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy ngồi trở lại ghết.


Trong phòng an tĩnh lại.


Bookwaves.com.vn – Luna: Ta cũng không hy vọng là LTC, tuy nói thằng quỷ này xấu xa nhưng do gia đình chìu hư, để xh dạy lại cũng được


Lộ Thủ Chính nói trước sau gián đoạn nhưng là lại đều thông, hắn kinh khủng và sợ cùng với mừng rỡ sau cùng đều không giả được.


Đỗ Cửu Ngôn tin tưởng lời hắn nói.


“Con mẹ nó.” Tiêu Tam khí nộ không ngớt, đạp Lộ Thủ Chính một cước, “Nhốt con rùa nhỏ này lại.”


Oa Tử xác nhận, mang người kéo Lộ Thủ Chính xuống.


“Đại nhân, đại nhân ta không có giết người, ngươi phải sớm thả ta ra a, tuổi ta còn nhỏ.” Lộ Thủ Chính hô, dần dần đi xa.


Trầm mặc một hồi, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hiện tại có mấy nghi vấn có thể giải khai đồng thời xác nhận.”


“Thứ nhất, vì sao hiện trường án phát có thật nhiều chỗ mâu thuẫn, bao quát hung thủ vì sao chà lau cầu thang xong, chỉ lưu lại dấu tay máu lúc xuống cầu thang.”


“Thứ hai, đêm qua, bao quát cả Lộ Thủ Chính, có ít nhất hai người đi vào căn phòng của Tất Vi. Sau khi Lộ Thủ Chính rời đi, thực hành hành vi gian chiêm Tất Vi đang hôn mê, trong quá trình này, Tất Vi tỉnh lại, trong quá trình phản kháng, hung thủ dùng kéo giết chết Tất Vi.”


“Người vào sau phải trầm ổn rất nhiều.” Bả Tử nói bổ sung: “Trước ít có người giết người xong, còn có thể ung dung chà lau sạch sẽ dấu chân ở hiện trường.”


“Đúng.” Tiêu Tam nói: “Hiện tại phiền toái, tất cả đầu mối đều cắt đứt. Con rùa nhỏ Lộ Thủ Chính này, chính là thiếu thu thập.”


Quế vương dựa vào ghế, hô: “Đỗ Cửu Ngôn, làm sao bây giờ?”



“Đi hiện trường án phát một lần nữa.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, bất đắc dĩ nói: “Lập tức tập trung tất cả đầu mối của Lộ Thủ Chính, hiện tại cắt đứt, vậy cũng chỉ có thể lại đi một lần.”


Trực giác của nàng, người đi vào thứ hai rất có thể quen Lộ Thủ Chính, cũng chính mắt thấy được Lộ Thủ Chính ra vào.


Lúc nói chuyện nàng đứng dậy, nói: “Tam gia, buổi tối thu thập tiểu tử kia một trận, để hắn hồi ức lại chuyện trước sau của chuyện tối ngày hôm qua một lần. Tất cả chi tiết từ lúc hắn rời nhà, đến Tất gia, bao quát hắn ở trên đường có gặp phải ai hay không, từ con đường kia, tất cả các loại chi tiết đều miêu tả một lần, sáng mai để hắn từ trong nhà xuất phát, đi một lần.”


Tiêu Tam xác nhận.


Quế vương nói bổ sung: “Danh sách cầu thân Tất Kiến Hùng cho, mấy người còn chưa tra, cũng tra một lần.”


“Ta đi.” Oa Tử nói.


Quế vương không chú ý, phất tay nói: “Làm đi, làm đi.”


Lúc nói chuyện hắn đỡ thắt lưng đứng lên ngáp một cái, “Bận rộn một ngày, ngủ!”


Tiêu Tam ủ rũ cúi đầu lôi kéo Bả Tử, “Còn chưa ăn cơm, chúng ta đi ăn cơm.” Lại đè thanh âm nói: “Chớ dính vào, một hồi vương gia bị thua thiệt, lại tìm phiền phức cho chúng ta.”


“Ngươi đừng lo lắng Cửu Ngôn, hắn đấu với vương gia, có bị thiệt khi nào chưa?”


Bả Tử ừ một tiếng, liếc nhìn Đỗ Cửu Ngôn, cùng Tiêu Tam ra viện tử.


“Đại nhân, ” Đỗ Cửu Ngôn thiêu mi, đưa tay nói: “Tiền công ngày hôm nay, làm phiền tính một cái.”


Đầu lông mày của Quế vương tụ lại.


Đang muốn nói, liền nghe phía ngoài có một thanh âm non nớt, hô: “Cha a, ta tới đón ngươi về nhà.”


Củ cải nhỏ núp ở bên ngoài đợi một lúc lâu, nghe được bên trong kết thúc, hắn mới lên bậc thang.


Quế vương thấy củ cải nhỏ, nhất thời khóe miệng run lên.


Đỗ Cửu Ngôn chạy tới, nửa ngồi chồm hổm ôm nhi tử, tựa ở trong ngực hắn, “Hài nhi a, có người muốn quỵt nợ, làm sao bây giờ?”


“Bao nhiêu tiền?” Củ cải nhỏ nhìn về phía Quế vương.


Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào Quế vương, “Tròn năm lượng bạc!”


—— lời nói ngoài ——


Củ cải nhỏ muốn tới hãm hại cha!


Nhớ kỹ đầu phiếu, hắc hắc!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui