Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 131: PHÂN TÍCH ĐỐI THỦ


Dịch giả: Luna Wong


Đỗ Cửu Ngôn mỉm cười nói với Khu Hằng: “Không nên bị thất bại làm đầu óc mê muội. Vương Lại dù là bị chém đầu, nhưng không ảnh hưởng thắng thua của ta.”


“Trong án kiện này, nếu hắn không phải là bởi vì tội mưu sát mà bị chém đầu, như vậy ta biện tụng vô tội, phi thường hoàn mỹ.”


“Ngươi đây là ngụy biện, kết quả chính là người thỉnh người tụng vẫn phải chết.” Khu Hằng nói.


Đỗ Cửu Ngôn cười, “Nếu ngươi tự an ủi bản thân như thế, ta cũng không có cách nào.” Lúc nói chuyện đi tới trước mặt Lưu Công Tể và Tiết Nhiên, chắp tay, “Đa tạ a nhị vị tiên sinh, ước chừng là thật lâu không có lên đường, nên các ngươi ngứa nghề đi, không quan hệ, lần sau tự mình nhận tụng án a, lén lút phía sau như vậy, thật không có thú vị.”


“Ngươi…” Tiết Nhiên đang muốn nói, Đỗ Cửu Ngôn vung tay áo lên, sải bước đi.

Phía sau nàng, là ba đôi mắt tức giận.


“Đỗ tiên sinh, Đỗ tiên sinh, người phải cứu ta a, người nói rồi để ta đi ra mà.” Vương Lại bị nha dịch kéo, đi ra cùng Mâu Ưng, Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại quét hắn một mắt, sải bước lớn đi mất.


Nàng từ đầu đến cuối chỉ đáp ứng biện giết người cho hắn, cũng chưa từng bảo chứng, để hắn thuận lợi ra khỏi lao phòng.


Đêm vào nhà người ta, trộm tài vật, dù là nhặt vòng tay mã não ở trên đường, nhưng cũng là đồ trong phủ người ta, tội này, nàng cũng không bản lĩnh biện.


(Luna: Trộm với nhặt là hai thứ khác nhau mà, tuy nói lúc đầu ổng có ý trộm nhưng cuối cùng vẫn là nhặt được. Xử ổng chung thân ta thấy là ổn nhất)


“Đỗ tiên sinh, người còn biện tụng tiếp cho Vương Lại không?” Đại thúc mới vừa rồi vẫn đáp vấn đề của nàng hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Đỗ mỗ bất tài, biện nữa, sẽ thua đó.”


Mọi người đều cười lên, có người nói: “Đỗ tiên sinh, người thắng a, làm sao thua được!”


“Chính là dù cho Vương Lại hiện tại chết, cũng không phải tội giết người, vụ án này, người đánh quá đẹp.”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nhất nhất nói lời cảm tạ, lại thuận tiện tìm củ cải nhỏ ở trong đám người, tiểu tử này, ngày hôm nay cư nhiên không tới.


“Đỗ tiên sinh, ngày hôm nay hai vị tiên sinh của Tây Nam đến nghe, cư nhiên châu đầu ghé tai nghĩ kế, người một người biện ba người, cái này cũng quá không công bằng.”



“Không có việc gì, Đỗ tiên sinh có thể thắng, thêm mấy người nữa đều có thể thắng.” Một vị tiểu cô nương, cười khanh khách vẻ mặt tự tin nói.


Đỗ Cửu Ngôn đang muốn nói, bỗng nhiên mọi người nhìn về phía phía sau nàng, nàng quay đầu, chỉ thấy Tiết Nhiên và Lưu Công Tể cùng với Khu Hằng, đang đổi đường ly khai từ hậu môn.


“Bọn họ đã lâu không đánh tụng, nghiệp vụ mới lạ a, trước kia Lưu tiên sinh rất lợi hại.” Nhiều người lớn tuổi rồi, đều biết Lưu Công Tể năm đó.


Các tiểu cô nương vừa nghe nhất thời không vui, hô: “Vậy thì thế nào, hắn cũng không như Đỗ tiên sinh của chúng ta. Đỗ tiên sinh là tụng sư lợi hại nhất trên đời này.”


“Cũng phải, giang sơn đời nào cũng có nhân tài, đời của lão cũng phải lui xuống rồi, nhường đường cho thanh niên nhân a.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lớn tuổi có kinh nghiệm phong phú và từng trải nhân sinh, nếu thật phải so, tự nhiên gừng càng già càng cay a.”


“Đỗ tiên sinh khiêm nhường, gừng già không phải cái nào cũng cay.”


Đỗ Cửu Ngôn thiêu mi, cảm thấy lời này thật là có vài phần đạo lý, nàng và mọi người trò chuyện, chậm rãi ly khai nha môn.


Bên này, Tiêu Tam dẫn người đi lục soát, thay đổi một phương hướng sau, bỗng nhiên liền phát hiện, phía trước sơ sót rất nhiều, bọn họ ở trong ngõ cụt của khách sạn Phúc Lai, tìm được một y phục bị đốt hơn một nửa, bên trên có lưu lại vết máu, kinh qua hạ nhân Mâu phủ xác nhận, là y phục của Mâu Ưng không có sai.


Cách hai ngày thẩm huấn, Mâu Ưng nhận tội, quá trình không kém chút nào với suy luận của Đỗ Cửu Ngôn.


Hắn vì Mâu Bằng không chịu trả nợ cho hắn, mà ghi hận trong lòng, vừa lúc nhìn thấy Vương Lại tới cửa trộm, nên động sát cơ giết Mâu Bằng vu oan Vương Lại.


bookwaves.com

Những thứ này đều là chuyện nha môn cần làm, lúc này, Đỗ Cửu Ngôn cùng nhi tử ở trong nhà mắt lớn trừng mắt nhỏ, “Ngày hôm nay biện tụng tinh thải như vậy, tại sao ngươi không có đi trợ uy chúc mừng cho ta? Không phải nói mỗi lần đều sẽ đi sao?”


“Cha a, ngày hôm nay ta đặc biệt bận, nên không có rảnh đi.” Củ cải nhỏ mới vừa nói xong, lỗ tai đã bị vặn, hắn ai u hô đau, “Cha, cha, ngươi không thể đánh ta, ngươi chỉ có mỗi mình ta là nhi tử, một người thân.”


“Không đi , là bởi vì ta không có tụng phí để lấy?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Củ cải nhỏ xua tay, Không phải, kiên quyết không phải.”


“Ngươi thiếu tiền sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Củ cải nhỏ trả lời: “Thiếu!”



“Ân?”


“Không, không thiếu! Ta hiện tại có tiền, đều là tiền cha ta kiếm!” Củ cải nhỏ nói: “Cha ta lợi hại nhất.”


Đỗ Cửu Ngôn buông hắn ra, chỉ cái đầu nhỏ của hắn một cái, “Coi như ngươi thức thời.”


“Đỗ tiên sinh, ” Lộ lão tứ và Quế Hương tiến đến, hai người kích động nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Tiên sinh, thắng án tử của Vương Lại. . . Thiếu tiền làm sao bây giờ? Người của đổ quán vẫn sẽ đòi nợ.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không vội, việc này sẽ tiện đường giải quyết.”


“Liên quan đến việc giải trừ hôn nhân, ta lại đen ăn đen lần nữa.” Đỗ Cửu Ngôn thiêu mi nói.


Tụng án này nàng không kiếm tiền, quang cố khuếch dương chính nghĩa, buôn bán này quá thua thiệt. . .Quế Hương và Lộ lão tứ liếc nhau, hai người có chút không giải thích được, Đỗ Cửu Ngôn phất tay nói: “Không có việc gì, các ngươi chỉ để ý làm chuyện của mình là được, có việc ta sẽ thông báo cho các ngươi.”


“Cảm tạ Đỗ tiên sinh.”


Lúc này, Tây Nam tụng hành Lưu Công Tể trong thư phòng, hắn nhìn Khu Hằng, sắc mặt bất thiện, “Ta tài bồi ngươi, trong lòng ngươi hiểu rõ?”


“Tiên sinh.” Khu Hằng xấu hổ không ngớt, “Học sinh sai rồi.”


Lưu Công Tể hỏi: “Sai ở chỗ nào?”


“Trên công đường, khí thế của học sinh quá yếu, không có vững vàng nắm quyền chủ đạo trong tay, thế cho nên để cho người khác có cơ hội phản bác và công kích, do đó bị đánh không còn sức đánh trả chút nào.”


Công đường chính là chiến trường của tụng sư, không quan hệ đến nguyên bị cáo, thậm chí đều không có vấn đề gì với án kiện.


So phản ứng và chưởng khống lực của tụng sư.


Có nắm toàn trường trong tay, dắt tụng sư đối thủ, chính là một tụng sư ưu tú.


Điểm này, Khu Hằng không phải không thừa nhận, Đỗ Cửu Ngôn làm rất tốt.


“Cũng không tệ lắm, thua rồi sau này còn có thể tổng kết không đủ, khẳng định sở trường của đối thủ, không tính là quá đần.” Sắc mặt của Lưu Công Tể khá hơn một chút, trầm mặc một hồi, nói: “Hôm nay án kiện này, nha môn điều tra thủ chứng tồn tại sơ hở, ngươi làm tụng sư, trách nhiệm không ở chỗ ngươi.”



“Nhưng ngươi vẫn như cũ có sai. Nên đi viết một phong tổng kết biện tụng hôm nay, nói một câu với sư huynh sư đệ của ngươi, nếu gặp lại Đỗ Cửu Ngôn, phải làm ứng đối thế nào.” Lưu Công Tể nói.


Khu Hằng xác nhận, chắp tay lui ra ngoài.


Lưu Công Tể dựa vào ghế, xoa mi tâm. Thủ pháp biện tụng của Đỗ Cửu Ngôn , quả thực không giống người thường, suy nghĩ của nàng hình thức không có tính cực hạn, nàng sẽ nhảy ra xem đại cục, sau đó từ điểm cắt tiến vào trong, đẩy từng tầng từ trong ra ngoài.


Hôm nay án của Vương Lại, nàng cắt từ nhân vật và thời gian cùng với địa điểm, đầu tiên là phủ định tính xách thực và đầy đủ của chứng cứ và thời gian vốn có, chờ Khu Hằng mắc câu phản bác nàng, Khu Hằng bị hắn và Tiết Nhiên ngăn lại, không có bị dụ, nàng lập tức thay đổi sách lược, dùng phương thức vây Nguỵ cứu Triệu, nhảy ra từ tổng thể vu án phân tích, suy tính người hiềm nghi thứ hai.


Như vậy, Vương Lại từ người hiềm nghi duy nhất, biến thành thứ hai, trận quan ti này Đỗ Cửu Ngôn thắng.


Tiểu nhi này quả thực không đơn giản, trước khi nàng lên đường thì điều tra thủ chứng, liền làm chuẩn bị hai tay, đầu tiên là biện chứng Vương Lại, nếu bị Khu Hằng ngăn chặn, nàng lập tức thay đổi tuyến đường mà đi.


Phương pháp này, nếu như hắn nhớ không lầm, năm đó lúc tổ sư gia biện tụng, cũng từng dùng qua.


bookwaves.com

Án kiện này. . . Lưu Công Tể đứng dậy vội vã xuất môn, đi tây Tàng Quyển các của Tây Nam, vừa đẩy cửa mà vào, liền thấy Tiết Nhiên đã ở bên trong lật xem, hắn cười, nói: “Tiết sư đệ, ta ngươi nghĩ giống nhau?”


“Năm đó tổ sư gia biện tụng, cũng từng dùng qua thủ pháp như vậy, bên ta mới nghĩ đến liền muốn đến xem.” Tiết Nhiên đưa hồ sơ cho Lưu Công Tể, “Mặc dù không giống, nhưng cùng loại thủ pháp.”


Tổ sư gia cũng là có một hồi án hình sự, cũng đồng dạng là biện tụng cho bị cáo, kết quả cũng là tương đồng.


“Hắn. . . Xem qua hồ sơ biện tụng của tổ sư gia?” Lưu Công Tể hỏi.


Tiết Nhiên hơi gật đầu, “Chắc thế. Bằng không tuổi hắn còn nhỏ, lại mới lấy được tụng sư bài chứng, làm sao có thể lão luyện đơn giản như vậy.”


“Đó cũng là thông minh.” Tiết Nhiên ngẩng đầu đảo qua, án kiện suốt đời tổ sư gia vô số, nhưng chân chính có thể truyền lại đời sau để người đẽo gọt đều ở trong ba mươi mấy quyển án kiện này, mỗi một món đều rất đặc sắc.


Lưu Công Tể lại lấy ra mấy cuốn, ngưng mi nói: “Ta thấy, bắt đầu từ ngày mai thêm một khóa nữa, tất cả tụng sư và học viên đều có thể đến nghe một chút. Thủ pháp và bảo bối tổ sư gia lưu lại, chúng ta không thể vứt.”


Mỗi người đều có mạch lộ, nắm đúng mạch lộ và thủ pháp của Đỗ Cửu Ngôn , cũng không cần kiêng kỵ nàng nữa.


Tiết Nhiên thâm dĩ vi nhiên, “Việc này ta xử lý!”


“Làm phiền Tiết sư đệ.” Lưu Công Tể nói.


Khóa mở bốn ngày, học sinh và tụng sư tới nghe khóa cũng rất nhiều, không ai vạch trần vì sao mở khóa này, nhưng trong lòng mọi người đều tự hiểu.


Tiết khóa đầu tiên tan học, Khu Hằng lấy ra tổng kết tự viết xong, chia sẻ với mọi người trong lớp.


Bỗng nhiên, bên ngoài mơ hồ hàng loạt thét chói tai tiếng mắng chửi, Tiết Nhiên xua tay ra hiệu Khu Hằng tiếp tục, hắn mở rộng cửa đi ra, hỏi thư đồng nói: “Xảy ra chuyện gì?”



“Bốn bà tử nhị phòng của Mâu phủ, nhận lệnh của phu nhân Mâu Ưng, bên ngoài mắng chúng ta, mắng nói khó nghe, tiên sinh, có muốn học sinh dẫn người đi đuổi các nàng hay không?” Thư đồng nói.


Tiết Nhiên trầm mặt đi ngoại viện, cách một cánh cửa, hắn nghe được bà tử mắng: “Cầm hai trăm lượng tụng phí của chúng ta, cuối cùng không chỉ quan ti không có đánh thắng, còn để bị cáo dắt, hại nhị gia chúng ta.”


“Tây Nam các ngươi không phải tụng hành lớn nhất sao, vì sao cư nhiên hiện tại thêm vào mông của Tam Xích đường!”


“Từng quan ti đều thua, các ngươi không cảm thấy mất mặt, ta đều thay các ngươi e lệ.”


“Ta phi! Còn nói tụng hành lớn nhất mấy trăm năm lịch sử, ta thấy gặp các ngươi chính là một con chuột nhắt, còn muốn đeo trân chây, cũng không tự ngửi mùi thối xung thiên của bản thân, lắc tới lắc lui.”


“Ta nói với các ngươi, sau này thỉnh tụng sư, nghìn vạn lần đừng tới tìm bọn họ, tay nghề này của bọn họ, ta thấy còn không bằng tự xử.”


“Tiêu bạc rồi, nói không chừng còn lấp bản thân vào. Che lương tâm nga.”


Mấy bà tử ngươi tới ta đi, lời gì đều có thể lôi ra để nói, Tiết Nhiên nghe đến huyệt Thái Dương đều ở đang nhảy, nói với thư đồng: “Đi tìm mấy bà tử, đuổi người đi.”


“Lộn xộn cái gì, cái nhìn của phụ nhân!” Tiết Nhiên phất tay áo trở về, cố nén lửa giận, không muốn tự làm mất thân phận, đi cãi nhau với một đám bà tử không có kiến thức.


Bên này cãi nhau náo nhiệt, Đỗ Cửu Ngôn đang ở trong nha môn, buổi sáng Phó Thao vừa kết án tử Mâu Bằng bị giết, đang viết bản án tại chỗ, buổi chiều sẽ cho người đưa đi nha môn đốc phủ chờ thượng phong phúc đáp ý kiến.


Vương Lại gào khóc, hô muốn gặp Đỗ Cửu Ngôn.


Đỗ Cửu Ngôn đang uống trà bị Tiêu Tam kéo đi lao phòng, “Tiểu tử này nháo mọi người đau đầu, ngươi đi nói với hắn một chút đạo lý. Ta thấy ngươi có thể làm được.”


“Được được được!” Đỗ Cửu Ngôn cười, “Tam gia nói cái gì chính là cái đó, tất cả nghe theo ngươi.”


Tiêu Tam quay đầu lại liếc nhìn nàng, bỗng nhiên có loại cảm giác không tốt lắm, lạnh lùng thốt: “Tiểu tử ngươi, có phải lại đang tính toán cái gì hay không?”


“Ta đi làm việc cho Tam gia, sau đó ta có chuyện tốt muốn nói với Tam gia.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ vai Tiêu Tam, “Cùng nhau phát tài!”


Tiêu Tam lầm bầm hai tiếng, ngầm cho phép.


—— lời nói ngoài ——


Ngày hôm qua có tiểu mỹ nhân mà nói, tây nam lẽ nào không có tốt tụng sư sao. Đáp án là nhất định có, thí dụ như Lưu Vanh Cần như vậy một loại người, ở tây nam tồn tại, đồng thời rất nhiều.


Nhưng vấn đề ở chỗ nào? Ra ở tại lĩnh đạo gánh hát trên người, đương một nhóm người lãnh đạo lý niệm nữu khúc mà hựu nắm trong tay đại cục sau này, này khéo đưa đẩy người của tựu tuyển trạch mặt ngoài thuận theo, hèn yếu nhân tuyển trạch thuận theo, vô năng ăn ý người sẽ dán lên khứ dĩ lĩnh đạo làm gương, học theo.


Hoán một thuyết pháp, văn tài ba mươi vạn, bả nhân vật và cá thể viết thái phức tạp dễ buộc tay buộc chân, sở dĩ, không nóng nảy, từ từ sẽ đến!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui