Tiểu đạo cô lại nói:
- Thạch học sĩ, ngươi đừng quên ước định của chúng ta.
Thạch Kiên quả thực khóc không ra nước mắt, ta và ngươi ước định khi nào chứ? Đó là ngươi một lòng tình nguyện.
Hắn cũng bất chấp thân phận công chúa của Triệu Cận, giữ chặt lấy nàng, kéo ra bên ngoài nói:
- Bà cô của ta, những lời này thực không thể nói.
Triệu Cận không phục nói:
- Ta là công chúa, không phải bà cô của ngươi.
Tiếng nói chuyện khá lớn, Thạch Kiên nghe được trong thư phòng truyền đến tiếng cười của mấy nhà thám hiểm. Hắn lập tức đi vào đuổi toàn bộ bọn họ đi, cũng cảnh cáo họ không được nói bậy. Lúc này mới hỏi Triệu Cận, hóa ra Chân Tông nhận được một khối vây cá thượng đẳng, nhớ đến lão thái thái thân thể không tốt, phái người đưa tới để lão thái thái bồi bổ thân thể. Ai ngờ tiểu công chúa nghe được, xung phong đảm nhận nhiệm vụ này. Đây tuy là chuyện không hợp quy củ, nhưng Chân Tông nghĩ đến nữ nhi của Bát đệ cả ngày cứ quấn quýt lấy Thạch Kiên, còn nữ nhi của mình sao lại không thể tới gần, vì thế mới có chuyện này xảy ra. Triệu Cận mới có mười tuổi, nói nàng nhỏ cũng không nhỏ, nàng cũng đọc rất nhiều sách, nhưng nói nàng lớn cũng không lớn. Đặc biệt ở trong cung ít tiếp xúc với người khác, lời nói có khi rất tốt, nhưng cũng có lúc nói chuyện ngây thơ khờ dại.
Rốt cục trả giá bằng mười chuyện cổ tích, đuổi nàng đi, Thạch Kiên lại bắt đầu nghiên cứu, đồng thời hắn còn thương lượng với Chân Tông về vấn đề dạy dỗ kỹ sư. Cuối cùng được Chân Tông và các đại trọng thần đồng ý. Tuy kỹ sư có thể bồi dường nhưng phải ký giấy cam kết giữ bí mật, đồng thời thân phận sẽ là nhân viên công vụ thuộc về quốc gia. Đối với những con thuyền rời bến, bởi vì hiện tại khi đến Đại Dương Đảo thì thuyền đều kết bạn mà đi, mười thuyền sẽ có một kỹ sư, tiền lương khi thuyền rời bến do người du hành trả, còn khi không ra biển thì tiền lương sẽ do triều đình trả
Phương án này của Thạch Kiên không phải hoàn toàn tốt. Thứ nhất là những kỹ sư mang trên mình thân phận nhân viên công vụ, về sau sẽ khó tránh khỏi ngang ngược. Thương nhân vốn địa vị thấp, như vậy sẽ càng dễ dàng bị bọn họ ức hiếp. Điểm thứ hai bất lợi chính là nhanh chóng mở rộng, nhưng ngay cả Khấu Chuẩn hiện tại đem loại máy hơi nước đặt ở độ cao chiến lược. Thạch Kiên không có cách nào, đành phải đồng ý.
Vài ngày sau có một số lớn thợ thủ công đến kinh thành. Đối với những thợ thủ công này, triều đình yêu cầu thật sự nghiêm khắc. Đầu tiên phải biết bơi, Thạch Kiên nghe thấy không khỏi cười khổ, đảm nhiệm kỹ sư và kỹ năng bơi có quan hệ thế nào? Khi thuyền ở trên biển lớn gặp chuyện không may, cho dù có đồng bạn cứu giúp thì cũng rất nguy hiểm. Yêu cầu nữa là tuổi còn trẻ, thân thể cường tráng, không trẻ không khỏe thì không thể chịu được khổ cực, còn phải là người đàng hoàng, thân phận không tốt sợ rằng sẽ bị Liêu quốc hoặc quốc gia khác mua chuộc. Điều này lại khiến Thạch Kiên nhớ tới kiếp trước khi xét thi tuyển còn phải xét gốc rễ họ hàng, còn yêu cầu thông minh, có cơ sở nhất định, còn phải biết chữ. Tón lại là chỉ kém yêu cầu tuyển Tiến sĩ. Chủ sự việc này chính là Yên đại nhân.
Tuy nhiên cứ như vậy thợ thủ công tuyển được đúng là rất ưu tú, học tập làm đồ vật này nọ cũng rất nhanh. Vì muốn bọn họ nhanh chóng học được, Thạch Kiên còn cho bọn họ tự mình động thủ lắp ráp, kết quả lãng phí vô số tài liệu. Điều này khiến ấy đại thần đến xem cảm thấy đau lòng, vật liệu đều là thép chất lượng tốt. Nhưng nếu không như vậy, bọn họ không thể nào giỏi được. Đồng thời Thạch Kiên còn chế tạo ra loại máy tiện thứ ba, loại máy tiện này mài ra khung máy móc rất tốt. Dù sao tăng mã lực và hiệu suất áy hơi nước nới là điều quan trọng. Đồng thời hắn còn lợi dụng thời gian rỗi, tạo ra xe chỉ nam và la bàn. Hai dạng đồ vật khác biệt này so với kim chỉ nam mà thương nhân Tống Triều vẫn sử dụng trên thuyền thì cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần. Điều này khiến ấy người du hành càn kinh ngạc vui vẻ.
Bọn họ hiện tại mỗi người đều là phú thương của Đại Tống, có thân quấn bạc triệu, còn có loại buồm mới của Thạch Kiên, chằng những giúp thuyền trở nên nhanh hơn, cũng càng ổn định. Nhưng tính nguy hiểm thì vẫn có. Tỷ như đột nhiên gặp phải gió to, hoặc bị lạc mất phương hướng trên biển. Hàng năm đều thỉnh thoảng nghe thấy được tin tức có người gặp chuyện không may. Có loại xe chỉ nam hoặc là la bàn này, an toàn của bọn họ sẽ tăng lên vài phần. Nếu không có Thạch Kiên xuất hiện, loại xe chỉ nam hoặc la bàn này phải đến Minh triều mới xuất hiện, cũng bởi vì không có máy tiện tinh xảo của Thạch Kiên.
Có người coi Thạch kiên cả người đều là bảo vật. Chính là vì hắn vì chế tạo oxy tinh chất, lại luyện ra thuốc tím (kali permanganate - KMnO4) là nước thuốc quý giá giúp trừ độc. Đối với cách dùng của nó, Thạch Kiên cũng giải thích căn kẽ. Dù sao nó có chất dẫn cháy, có tính ăn mòn, tính kích thích, có tác dụng tổn thương trên cơ thể người. Lúc này điều kiện chữa bệnh không phát đạt, cũng không có tiêu chuẩn chữa bệnh thống nhất. Có thầy thuốc vì khinh suất sẽ tăng thêm phối phương, gây ra phiền toái. Vì thế hắn giải thích kỹ cách sử dụng nó và các việc cần chú ý, còn có các loại vật cấm sử dụng chung và cách pha loãng.
Bởi vì nó chất là oxy hóa nồng độ cao, tăng khả năng hồi phục lại của các chất hữu cơ, hơn nữa có tác dụng diệt vi khuẩn, lực sát trùng rất mạnh, dùng cho sát trùng, tiêu độc. Dưới ánh sáng, thuốc tím phản ứng hóa học sinh ra ô xy, muối K2MnO4 và Mno2 đều có tính kiềm. Bởi vậy còn có thể dùng nó để tẩy trắng quần áo, hấp thu khí độc, tinh chế các-bon đioxit, vân vân…
2 KMnO4 → K2MnO4 + MnO2(s)+O2
Đây là một loại thuốc tiêu độc còn hữu hiệu hơn so với rượu mạnh, đặc biệt là đối với các bệnh phụ khoa cùng với ngoại thương của binh lính khi giao chiến đều có hiệu quả trị liệu rõ rệt. Bởi vậy Thạch Kiên dù biết tình hình đặc biệt lúc chế tạo oxy già rất nguy hiểm, nhưng vẫn không dừng lại, cũng chính là vì nguyên nhân này. Tỷ như lúc này, tỷ lệ binh lính tử vong trong chiến tranh rất cao, mà bọn họ cũng không phải chết trong khi giao chiến, mà bởi vì miệng vết thương nhiễm trùng, không có cách trị liệu thích hợp nên tử vong. Hơn nữa hàng năn cũng có không ít nữ tử chết vì bệnh phụ khoa.
Hiện tại Thạch Kiên đang suy xét làm cao su, liệu có phải cho thủy thủ đến Châu Mỹ mang theo cao su về để tinh luyện hay không. Có cao su, là có thể chế tạo bánh xe, ô tô nguyên thủy cũng có thể xuất hiện. Còn nữa, có nên đề cao kỹ thuật khai thác than. Một chuyện lại một chuyện tiếp theo mà đến. Tuy nhiên Thạch Kiên cũng biết, sau khi máy hơi nước xuất hiện, phương Tây liền bắt đầu cách mạng công nghiệp. Rất nhiều kỹ thuật tiên tiến dược phát minh, kỹ thuật giếng phun xuất hiện. Các quốc gia phương Tây cũng nhanh chóng đi lên hàng đầu thế giới.
Mà chính hắn xuất hiện rất đột ngột, toàn bộ đều dựa vào tự thân hắn làm. Có phải nên thu đồ đệ hay không? Vội vàng quá, hiện tại còn dạy thái tử đọc sách, đều rút của hắn không ít thời gian. May là tiểu đạo cô kia lớn thêm mấy tuổi, cũng rất ít khi quấn quýt lấy hắn đòi kể chuyện cổ tích, tuy rằng khi hắn tiến cung đều lẽo đẽo đi theo hắn.
Dần dần đã lại đến tháng sáu, Thạch Kiên đi vào thời đại này đã hơn năm năm. Hiện tại hắn đã chính thức trở thành một mỹ thiếu niên đầy phong độ. Tuy mới mười ba tuổi, nhưng hắn đã cao khoảng một thước bảy, hơn nữa hắn có khí độ và tướng mạo. Mỗi khi hắn xuất hiện ở trên đường, nhiều ít thiếu nữ đàng hoàng đều ngây ngốc nhìn hắn. Còn có một người hiểu chuyện không biết dùng phương pháp gì tụ tập các bài thơ do các đại tiểu thư bởi vì tương tư Thạch Kiên mà viết nên, tạo thành một quyển dày bán đặc biệt đắt hàng.
Ngay cả Dung quận chúa cũng cầm tập thơ này đến tìm hắn để chọc ghẹo.
Nhưng mà cũng giống như nước biển, có lên thì có xuống, ngày này, chuyện xấu rốt cục cũng xảy ra.
Khi Thạch Kiên đang dạy cho thợ thủ công cách dỡ hàng máy hơi nước, Hồng Diên và Lục Ngạc đã chạy tới nói:
- Thiếu gia, không tốt, Đinh đại nhân mang theo người đến khám nhà chúng ta.
Khám nhà? Chính mình đã phạm phải chuyện gì? Thạch Kiên cũng không nghĩ ra. Bản thân mình hiện tại đang được hoàng đế ân sủng, hơn nữa cống hiến rất nhiều cho Đại Tống, đối với sĩ phu cũng vô cùng dịu dàng. Cho dù chính mình có vô ý làm sai chuyện gì, cũng không đến mức bị khám nhà.
Hắn vội vàng về đến nhà, nhìn thấy cảnh tượng không phải khám nhà nhưng cũng không khác khám nhà là mấy. Đinh Vị mang theo rất nhiều binh lính lục tung trong nhà hắn. Lão thái thái lo lắng đến độ ngồi trên xe lăn cả người đều si ngốc, tiểu Thôi đứng ở trước mặt lão thái thái, gắt gao che chắn không cho binh lính tới gần.
Thạch Kiên phẫn nộ hỏi:
- Định đại nhân, ngươi đang làm cái gì?
Định Vị vừa chắp tay vừa nói:
- Thạch học sĩ, sự việc quan trọng, bản quan không thể không vô lễ.
- Cái gì quan trọng? Đinh đại nhân, ngươi không cần bịa đặt.
Thạch Kiên quát. Hắn rất nhanh hiểu được, Đinh Vị xuống tay đối với hắn. Hiện tại Định Vị còn không dám xuống tay với Khấu Chuẩn, nhưng trong khoảng thời gian này Thạch Kiên và Khấu Chuẩn qua lại rất thân, hai người còn thường xuyên lui tới trò chuyện. Đinh Vị cho rằng Thạch Kiên về phe của Khấu Chuẩn, mà hắn thanh danh tuy lớn, nhưng tuổi nhỏ nhất, tư cách và sự từng trải lại ít, cho nên Đinh Vị xuống tay với hắn trước. Xem ra hắn vốn thầm nghĩ an an ổn ổn làm việc của mình, không can dự vào sự tranh đấu của Khấu Chuẩn và Đinh Vị thì vị Đinh đại nhân này cũng không buông tha hắn. Chỉ có điều không biết hắn tìm được lý do gì.
Đinh Vị lấy ra một phong thư, nói:
- Đây là thứ bản quan tìm được trong người của gian tế Liêu quốc. Chính ngươi xem đi.
Thạch Kiên tiếp nhận thư, thấy trên mặt là người khác bắt chước kiểu chữ Đổng Kỳ Xương (1) để viết một phong thư. Trong thư đại ý là nhận được tình cảm quý mến của Liêu vương, và gả Dao Tuệ quận chúa ình làm vợ, còn muốn hắn đảm nhiệm chức Triệu Vương, nhưng hắn được hoàng thượng ân sủng, không thể vong tín bội nghĩa. Tuy nhiên vì để cảm tạ sự quý mến của Liêu Vương, sẽ báo đáp, chỉ cần là hắn phát minh ra gì đó cũng sẽ bí mật đưa vào Liêu quốc.
1. Đôi nét về thư pháp Hán
:: PHAM HA LINH K39 SU PHAM MY THUAT ::
Thạch Kiên nhìn phong thư, thầm nghĩ người viết thư quả thật tâm cơ thâm trầm, cứ như vậy hắn liền biến thành tiểu nhân hai mặt. Dù sao hắn và Liêu Thánh Tông cũng từng trao đổi thư từ, đồng thời trên thư hắn còn viết mấy bản “Truy nguyên học”. Thạch kiên không kìm nổi muốn cười, nếu mình muốn đầu nhập vào Liêu Quốc, chỉ bằng mấy bản “Truy nguyên học” viết như thiên thư này, Thánh Tông liền tin tưởng thành ý của mình? Như thế nào phương pháp chế thủy tinh không lấy ra? Phương pháp luyện thép không lấy ra? Phương pháp làm xi măng cũng không lấy ra nữa?
Hắn nói:
- Đinh đại nhân, chỉ bằng thư này ngươi cũng tin sao?
Đinh Vị nói:
- Bản quan cũng không tin, nhưng Uyển Dung cô nương trong nhà ngươi đích thực là quận chúa Dao Tuệ của Liêu Quốc. Cho nên hoàng thượng ra lệnh bản quan đến quý phủ xem xét một chút, xem là ngươi bị ngươi vu cáo hãm hại hay là hiểu lầm.
Sao hắn có thể biết Uyển Dung là quận chúa Liêu quốc? Chuyện này có thể nói ngoại trừ chính mình và Dung quận chúa thì cũng chỉ có Phạm Hộ Nhạc biết. Hơn nữa Phạm Hộ Nhạc cũng là một người cơ trí, không có khả năng để lộ phong thanh, chẳng lẽ là khổ nhục kế của Uyển Dung? Hắn quay đầu lại nhìn Uyển Dung, trên mặt nàng có một chút vẻ xấu hổ, nhưng vẻ mặt rất bình tĩnh.
Nàng thấy Thạch Kiên nhìn mình, buông tay nói:
- Không sai, ta chính là Dao Tuệ quận chúa của Liêu quốc, nhưng Đinh đại nhân làm thế nào biết được cùng bản quận chúa không quan hệ.
Nghe được nàng thừa nhận mình là quận chúa của Liêu quốc, lão thái thái mở to hai mắt, kêu lên một tiếng liền ngất đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...